Người đăng: longhaothien29@
- Vương gia, Vân nương nương muốn gặp người.
Hắn sau khi nghe tên ám vệ đó nói thì kinh ngạc. Nàng ta lần nào cũng tránh ta
như tránh tà. Giờ lại muốn gặp ta. Thật làm ta tò mò. Hắn nói:
- Truyền nàng vào.
- Dạ vâng. - tên ám vệ đó nói rồi vụt ra chỗ của nàng mà bẩm báo.
Nàng vừa đi vừa ngắm nhìn điện của hắn. Quả nhiên là điện đẹp nhất trong vương
phủ. Các tượng đá đều được điêu khắc đến chuẩn từng mi-li-mét, thực rất tinh
tế. Nàng là sinh viên đại học khoa tin học nên những thứ về tính toán, logic
hay các hình vẽ đều phải tỉ mỉ nhất. Nàng thật ngưỡng mộ những người thợ điêu
khắc thời cổ đại. Họ thực sự quá đẳng cấp. Vừa đi vừa ngắm mà nàng không biết
nàng đã đứng trước mặt hắn tự bao giờ. Nhìn cái vẻ mặt tràn đầy sự thích thú
của mèo nhỏ hắn không khỏi bật cười. Hắn lên tiếng đánh bật dòng suy nghĩ của
nàng:
- Sao, nhớ ta rồi ?
- Hừ, ai thèm nhớ cái mặt khỉ nhà ngươi - nàng bĩu môi nói với hắn.
Hắn tức lắm chứ! Dám gọi hắn là mặt khỉ, nàng cũng thật lớn mật. Hắn đổi
giọng, không còn ôn nhu như trước nữa mà thay vào đó là sự bơ phờ:
- Thế nàng đến đây có chuyện gì ?
Nàng nghe hắn nói vậy thì chợt bừng tỉnh. Thôi chết rồi, đang định lấy lòng
hắn để hắn cho xây dựng bể bơi. Giờ trêu hắn như vậy không biết hắn có tức
giận nàng mà không cho thi công hay không ? Thấy giọng hắn thay đổi, nàng cũng
biết đã chọc tức đến hắn. Thôi thì phải làm dịu cái đã. Nghĩ rồi nàng cười
thật tươi, đến gần chỗ hắn mà xoa bóp, đấm lưng, dịu giọng nói:
- Vương gia đại nhân, chàng bớt giận bớt giận ha. Ta chỉ là nhất thời hồ đồ
mà nói ra câu đấy thôi. Chứ không có ý gì đâu, chàng bớt giận bớt giận.
Hắn nghe nàng nói vậy thì cười cười. Mèo nhỏ của hắn lại đang định làm cái gì
đây. Hắn nhất định phải lợi dụng để trêu chọc nàng. Hắn vẫn tỏ vẻ bơ phờ nói:
- Hử ? Không giận ? Nàng nói nghe hay quá! Vừa mới nói người ta mặt khỉ xong
giờ lại thay đổi đến chóng mắt.
- Vương gia đại nhân! Ai ta không biết chứ chàng là người đẹp trai nhất,
phong độ nhất và cũng cực dễ thương nhất nữa. Chàng đừng giận ta nha ? Nha nha
? - Giọng nàng ngọt như rót mất vào tai khiến hắn cũng phải nể phục nàng. Hắn
nói tiếp:
- Muốn ta hết giận nàng ? - hắn giọng trêu đùa nàng hỏi
- Uhm, uhm. Chỉ cần chàng hết giận cái gì ta cũng làm - nàng nói giọng chắc
chắn.
- Thật ?
- Thật mà. Chàng cứ tin tưởng ta.
- Vậy nàng hôn ta đi - hắn mỉm cười đầy ma mị nói.
- Được. Nhưng ta muốn chàng đồng ý cái này.
- Cái gì ?
- Chàng bảo người làm xây dựng một cái bể bơi cho ta đi. Nhá ?
- Bể bơi ? Đó là cái gì ? - hắn tò mò hỏi.
- À, chàng sẽ biết sau thôi. Ta sẽ là người thiết kế bể bơi. Người của chàng
chỉ việc làm theo là được. Có được không ? - nàng đáp lại lời hắn.
- Uhm, tùy nàng - hắn nói.
- Vậy bây giờ nàng mau hôn ta đi. Nhanh lên! - hắn giục
- Được rồi. Vương gia đại nhân - Nói rồi, nàng hôn hắn. Nụ hôn này rất lâu a.
Hắn luôn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó trong người làm hắn thấy vô cùng khó
chịu. Hóa ra là vì thiếu hơi ấm của nàng. Nụ hôn của nàng như mật ngọt có thể
khiến hắn say đắm không thôi. Hắn hôn nàng cuồng nhiệt, như dã thú lâu ngày
không ăn. Đến khi nàng sắp khó thở hắn mới chịu buông ra. Mặt nàng đỏ phừng
phừng lên do thiếu không khí. Nàng trông lúc này thật sự rất đáng yêu và gợi
tình. Hắn suýt tí nữa thì đã không thể khống chế bản thân lao vào nàng mà ăn
sạch. Sau khi bình phục xong, nàng còn lao vào ôm hắn và tặng luôn cho hắn một
nụ hôn vào má miễn phí. Nàng thực quý hắn lắm luôn. Nàng còn nói:
- Hôm khánh thành bể bơi, ngươi nhất định phải đến nha! Ta đi đây.
Nói rồi nàng nhí nha nhí nhảnh chạy về điện xủa mình. Còn hắn thì người đơ như
một khúc gỗ. Lần đầu tiên, nàng chủ động ôm và hôn hắn. Trời, hắn hạnh phúc
chết mất. Hắn sẽ biến mèo nhỏ trở thành của riêng mình. Bất cứ ai cũng không
được động chạm đến nàng. Kể cả gia đình hay người thân của nàng hắn cũng không
cho phép. Nàng chỉ có thể là mèo nhỏ của bổn vương!