Bị Kéo Vào Cuộc Chiến


Người đăng: roseblack

Còn thơ thẩn vì những chuyện vừa xảy ra Trần Lam cười khổ còn may năng lực vẫn
còn.Bống nhiên,là tiếng ngựa không sai.Nhíu mày nhìn 4 phía xung quanh 1 vạn
không 10 vạn không hơn cả thế nữa .1 bên là Đội quân mặc chiến giáp đỏ với lá
cờ in hình hắc Long . 1 bên người ngựa bịt kín mít bộ giáp phục luộm thuộm màu
trắng lá cờ in hình chim ưng tung cánh.
Nhìn qua thì có vẻ là bên áo đỏ chiếm tiên cơ,quân đội chiếm số đông và thiện
chiến nhanh chóng phát động tấn công không hề do dự.Trần lam nhíu mày mặc kệ
bên nào đúng sai.nhớ lại cũng chỉ tại có con tử long nên hắn mới lâm vào tình
cảnh này bây giờ lại còn khiến hắn nhìn thấy con rồng in trên lá cờ chả bằng
khiêu chiến hắn sao.
Vươn vai 1 thân ảnh đen bay ra giữa chiến trường nhìn Trần lam bây giờ nói sao
nhỉ
Cũng có vài phần giống kị sĩ
Tuy nhiên lại không có giáp phục
Quanh người mặc bộ pháp bào đen in hình Hoa anh đào trắng sen kẽ lấy hỏa viêm
màu đen nghịt dưới chân kẻ.toát ra vẻ oai phong và chính chạc
Tay cầm pháp bảo hắc kiếm phát ra ánh sáng tím đen.xung quanh Trần Lam vẻ mặt
của hàng vạn binh sĩ lúc này trông ngơ ngác vì chưa kịp hiểu chuyện gì.tên chủ
tướng phe kia lên tiếng phá bính không gian yên tĩnh của những người xung
quanh cao giọng hỏi
Ngươi là đại tướng phe kia ???
Trần Lam dù sao cũng từng là tiên nhân tuy nhiên vì xuyên không nên quy tắc
tiên nhân tạm thời Trần lam dẹp sang một bên để xả stress cái đã
Trần lam khẽ nhếc mép cười trả lời giọng nguy hiểm
Liệu nếu ta là phe kia hay không phải thì bên người có thể chắc chắn thắng sao
Tính khỉ nóng này của tên đại hán tướng địch phe đỏ như không nén nổi cơn giận
phun ra một câu nói như quát
Người và vài tên đó có thể thắng
Đến lúc này tướng soái phe trắng mới lên tiếng cậu trai trẻ cậu không phải
binh sĩ đâu nhất thiết phải hi sinh trên chiến trường
Trần Lam hừ lạnh không thèm để ý chỉ để lại tàn ảnh mờ ảo màu đen
Và tiếng da thịt bị rách nhẹ nhàng đến nỗi không để ý khó mà phát hiện được âm
thanh đó
Nhìn quân địch thoáng chốc bị tiêu giệt viên tướng quân trắng toát mồ hôi lạnh
đôi mắt đăm chiêu suy nghĩ .liệu đây là thần thánh nước mình há phàm cứu nước
Hay là quỷ thần đòi mạng.nếu là thần thì coi như được cứu nhưng nếu là quỷ thì
coi như.... còn đang đăm chiêu suy nghĩ thì hàng vạn chục vạn binh sĩ địch đã
ngã xuống.viên tướng chưa kịp cầu xin thì vị hắc tiên nhân đã biến mất cùng
tiếng reo hò của binh sĩ mình . biến mất đi đâu không ai biết chỉ có mình Trần
Lam là hiểu rõ nhất.thở phù một hơi có lẽ hôm nay là ngày cuối của mình . chết
tiệt cơ thể không thể điều khiển được.Hắn biết những gì đang sảy ra. Đây không
phải tiên giới mà là dị giới có nghĩa tuổi thọ hắn đang được rút ngắn lại. Tuy
nhiên kí ức pháp lực và linh lực không hề thay đổi.cơ thể dần tan rã cùng
tiếng reo hò chiến thắng của các chiến sĩ .(hắc kị sĩ vĩ đại....tạ ơn thần
tiên đại nhân...v.v...)


Xuyên Không Hắc Kị Sĩ Dị Giới Viễn Du - Chương #2