Chữa Bệnh.


Người đăng: ikazuchi

Gia Mã Thánh Thành…

Tay cầm đùi gà, mồm nhai nhai. Vũ Lôi vừa đi vừa nhìn xung quanh con phố đông
người qua lại. Vũ Lôi đến nơi này được một tuần, ngoại trừ đi vòng quanh cả
thành ăn chơi trác táng ra thì hắn chả làm gì cả. Cứ hết tiền là lại bán vài
viên Yêu thạch 4-5 sao thành kim tệ. Ngoài ra, để tránh bị chú ý, khi vào
thành, hắn dùng tàng hình rồi bay vào, lựa chọn một chỗ ít người, hiện hình đi
ra.

“ Hình như ở đâu đó gần đây thôi… “
Nhìn ngắm xung quanh, Vũ Lôi nghĩ thầm. Đi thêm một chút, hắn dừng chân trước
viện phủ khổng lồ, viện phủ khí thế cực kì hào hùng, trước cửa vây quanh không
ít người, những người này tất cả đều là thân mặc luyện dược sư bào.

Người đi đường đi ngang qua nơi đó, đều nhìn với mắt kính sợ cùng hâm mộ. Đám
đông xì xầm bàn tán về các luyện dược sư, ở trong lòng bọn họ, luyện dược sư.
Là một loại chức nghiệp vô cùng cao quý, thế mà xếp dài một hàng trước cửa
viện phủ.

Mà đối với đám luyện dược sư, gia nhân của nơi này cũng không dám chậm trễ,
trước cửa cung kính hướng về đám luyện dược sư nói gì đó. Có kẻ được vào có
người không.

Lười chờ đợi. Vũ Lôi lợi dụng kỹ năng Kẻ săn mồi vô hình, ẩn mình đi vào
trong mà không ai phát hiện ra được.

Phía bên trong phủ viện.

Tàng hình bước đi cùng với những luyện dược sư được vào. Mắt mở to nhìn tòa
nhà xa hoa to lớn phía cuối con đường đá. Tiến vào trong, nơi này là đại sảnh,
có không ít người đang bàn tán xì xào.

“ Hí hí, không biết nên lựa chọn phần thưởng gì đây..”
“ Ngươi cứ mơ đi, người giải được độc cho Nạp Lan Kiệt lão gia tử.”
“ Còn lâu, là ta cơ. “

Không sai. Nơi này chính là Nạp Lan gia tộc đại sảnh.

Đám luyện dược sư từ xì xầm bắt đầu chí chóe lên. Vũ Lôi nhìn qua nhìn lại, ở
đại sảnh rộng lớn, mười tên luyện dược sư bào phục cùng màu đang ngồi, ngực
đeo luyện dược sư huy chương tam phẩm, phần lớn đều là tại độ tuổi trung niên.
Trong đó có người tóc đã hoa râm.

Vũ Lôi đứng gần cửa sổ dựa lưng vào tường, mắt nhìn vào trung niên nam tử ngồi
ở ghế chủ vị, người này không mặc luyện dược sư trường bào, uy vệ ngồi ở trên
ghế. Mắt hơi khép hờ.

Ngồi cạnh trung niên nam tử, một nữ tử khuôn mặt trung thân thể nhỏ nhắn.
Không ai khác chính là Nạp Lan Yên Nhiên. Nàng nhìn qua nhìn lại những luyện
dược sư, khuôn mặt hơi buồn rầu.

Cánh cửa đại sảnh khép lại. Trung niên nam tử đứng dậy, mắt nhìn những luyện
dược sư trong đại sảnh chắp tay nói :
“ Các vị, hôm nay mọi người ở đây chắc hẳn cũng đã biết được yêu cầu của Nạp
Lan gia tộc rồi. B ởi vì Lạc độc trong người Lão gia tử Nạp Lan Kiệt đột nhiên
trở nặng, tình huống cấp bách. Nếu như ai trong những người ở đây có thể giải
được Lạc Độc của lão gia tử. Nạp Lan Túc ta sẽ đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của
các vị trong khả năng của ta. “

Ngắn gọn súc tích, đám luyện dược sư trong đại sảnh người hào hứng, kẻ suy tư.
Ngoại trừ Vũ Lôi, hắn đang thắc mắc một chuyện. Theo như nguyên tác, khi Tiêu
Viêm trở lại Gia Mã thành để hoàn thành lời hứa 3 năm thì Lạc độc mới bắt đầu
nổi lên nhưng hiện tại còn sớm đến hơn 2 năm, hắn nghĩ thầm :
“ Không lẽ là…”

Chính xác, hiệu ứng hồ điệp. Bởi vì sự xuất hiện của Vũ Lôi tại thế giới này,
hắn ngăn cản cuộc gặp của Vân Vận và Tiêu Viêm đã dẫn đến thay đổi trật tự thế
giới khiến sự kiện này xảy ra sớm hơn.

Bàn tay vung lên, Nạp Lan Túc hướng về một căn phòng. nói:"Lão gia tử ở bên
trong. Mời các vị." Một vị lão giả tóc hoa râm ngồi dậy, cười cười vuốt chòm
râu. Bước vào căn phòng.

Nửa tiếng sau.

Lão giả bước ra, Nạp Lan Túc cùng Yên Nhiên chăm chú nhìn lão. Lão giả ngồi
xuống ghế, hướng Nạp Lan hai người cười khổ nói :

“Xin lỗi Nạp Lan gia chủ, ta chịu thua.”

Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên cười khổ, nhìn nhau lắc đầu.
Sau đó. Đám luyện dược sư từng người từng người tiến vào, nhưng cũng chỉ hơn
10 phút, đều cúi đầu đi ra. Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên trên khuôn mặt
vẻ thất vọng càng ngày càng đậm. Luyện dược sư cuối cùng từ phòng đi ra, cũng
cúi đầu như những người khác. Nạp Lan Yên Nhiên cúi mặt xuống, khóe mắt có
chút ướt ướt.

Trong đại sảnh.

Tất cả mọi người trầm mặc, bầu không khí ảm đạm vô cùng. Một lúc sau, Nạp Lan
Túc thở dài, miễn cưỡng nói :
“Đa tạ các vị. Có vẻ như lão gia tử kiếp nạn này khó thoát rồi. Mặc dù không
thể chữa được, nhưng tại hạ xin hậu tạ các vị một phần thù lao. “

Ý định tiễn khách đã rõ, đám người Luyện được sư cũng không mặt dày ở lại.
Nhìn kết quả, bọn họ thật sự không thể nhận thù lao. Từng người từng người rời
khỏi đại sảnh, đến khi chỉ còn lại Nạp Lan Túc. Trong căn phòng đó, Nạp Lan
Kiệt đang nằm trên giường, mắt nhắm, thân người gầy gò ốm yếu nhưng vẫn toát
ra một khí thế kiêu ngạo.

Yên Nhiên quỳ xuống bên giường, nước mắt từ từ chảy xuống, tiếng khóc cất lên.
Nạp Lan Túc đứng cạnh bên cũng không biết làm gì hơn, cúi mặt nhìn Yên Nhiên,
hai tay nắm chặt.

Nạp Lan Kiệt ho khan, từ từ mở mắt, lão nhìn thấy cháu gái mình đang cúi mặt
lên giường khóc.

“ Yên Nhiên, không được khóc… cháu lại quên lời ta nữa rồi.” Lão cất tiếng
nói, âm thanh khàn khàn yếu ớt.

“ Không… ông không được chết… không … không…” Yên Nhiên nước mắt đầm đìa, hai
bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng nắm lấy bàn tay khô kiệt gầy gò của lão.

Vẫn đang vô hình đứng một bên, nhìn cảnh tượng sến súa đó. Vũ Lôi thấy chắc đã
đến lúc hắn xuất hiện rồi. Mở ra cửa hàng, đổi một lọ Potion với giá 10k Gold,
Vũ Lôi cảm giác ai đó vừa đâm vào tim mình một nhát.

“ Hệ thống, liệu thứ này có thể chữa được lạc độc không “ Vũ Lôi âm thầm trao
đổi với hệ thống.

-Có thể. Âm thanh máy móc đáp lại.

“ Vậy là được rồi. “

Miệng nhếch lên, hắn từ từ tiến lại, bỏ đi tàng hình, lên tiếng :
“ Rồi rồi rồi, ba người dừng cái cảnh này lại được rồi đấy.”

Ba người giật mình, quay sang phía cửa phòng. Nạp Lan túc hét lớn : “AI ĐÓ !!”
Yên Nhiên trên tay kiếm xuất ra, chĩa vào Vũ Lôi, mắt đỏ hoe còn vương lại
chút nước, nói : “ Ngươi là ai, làm sao có thể vào được đây và có mục đích gì
!?”
Vũ Lôi mặt thư sinh cười cười, lấy tay đẩy ra lưỡi kiếm, nói :

“Ta là ai không quan trọng, ta làm sao vào được đây cũng có gì đáng quan tâm.
Cái Quan trọng chính là ta có thể chữa trị được cho lão gia tử các người đấy.”

“ Thật…Sao ?”
Yên Nhiên vội vàng cất kiếm, tiến lại gần, nàng trong đầu bây giờ chỉ có mỗi
chuyện là cứu sống Nạp Lan Kiệt. Nạp Lan Túc một bên nhìn chằm chằm Vũ Lôi,
hắn dù gì cũng là một cường giả đấu vương nhưng Vũ Lôi vào nơi này rồi còn đến
gần, hắn vẫn không nhận ra.

“ Rồi rồi, để ta xem bệnh tình Nạp lão chút nào “
Vũ lôi vỗ vỗ vai Yên Nhiên, Nàng nhanh chóng bước qua một bên. Vũ Lôi tiến lại
gần, nhìn Nạp Lan Kiệt cơ thể gầy gò khô kiệt, hắn rùng mình, hơi buồn nôn.

“ Tiểu huynh đệ nếu có thể chữa trị được lạc độc thì huynh đệ muốn phần thưởng
gì cũng được, Nạp Lan gia tộc cũng sẵn sàng bảo hộ ngươi “
Nạp Lan Túc một bên lên tiếng, trình độ người này có thể đi lại ma không biết
quỷ không hay như thế này thì chắc là sẽ có biện pháp.

“ Chuyện đó để sau đi… để xem…”
Nhìn qua nhìn lại Nạp Lan Kiệt, Vũ Lôi làm ra vẻ mặt thần côn. Lấy ra một lọ
Potion trong người, đưa cho Yên Nhiên.

“ Cho lão uống thứ này đi.”

“ Đây là …”
Yên Nhiên tò mò nhìn trên tay chai thuốc, bên ngoài của nó trong suốt ,kiểu
dáng rất đẹp, bên trong là dung dịch lấp lánh ánh hồng.

“ Nhanh cho lão uống đi.” Vũ Lôi thúc dục
Yên Nhiên vội vàng đỡ Nạp Lan Kiệt dậy, từ từ rót vào miệng lão. Đặt Nạp Lan
Kiệt nằm xuống, Yên nhiên cùng Nạp Lan Túc hồi hộp nhìn lão. Đột nhiên Nạp Lan
Kiệt mở trừng mắt, bật dậy, đứng lên, tay đặt ngang hông. Đấu khí bùng nổ, cả
người bốc lên khói đen. Hét to :
“Thật sảng khoái a !! “

"Elixir đấy ,10k của con đấy thím. Thím mà không sảng khoái chắc con chớt "
Tim nhói đau, Vũ Lôi trong tâm trí gào thét.

Yên Nhiên cùng Nạp Lan Túc ngỡ ngàng nhìn lão. Quá bất ngờ, không thể tin
được, thật không thể tin được, chỉ một lọ nước kỳ lạ mà Lạc độc ngay cả đan
vương Cổ Hà cũng không có cách trị đã biến mất.

“ GIA GIA !!”
Yên Nhiên lao vào ôm chằm lấy Nạp Lan Kiệt, nước mắt vui mừng chảy xuống.

“ Thiệt là… Yên Nhiên, có người đang nhìn đấy.”
Nạp Lan Kiệt vỗ vỗ lưng Yên Nhiên, nàng giật mình buông ra, quay sang nhìn Vũ
Lôi, miệng cười hạnh phúc.

“ Cám ơn ngươi.”
Cảm giác như vạn tiễn xuyên tâm. Vũ Lôi quay lưng lại, tay chặn mũi, mặt đỏ
hết cả lên.
“Đậu….dễ thương quá…. Moe… KAWAII…. (một đống từ khác ) “ Hắn nghĩ thầm.

Trở lại một bộ mặt thanh niên nghiêm túc. Vũ Lôi nhìn ba người, cười cười, tay
gãi gãi đầu.
“ Không có gì … “

“ HA HA HA…”
Nạp Lan Kiệt cười lớn, đi đến vỗ mạnh vào lưng Vũ Lôi mấy cái.
“ Tốt tốt, khiêm tốn thế là tốt…”

Nạp Lan Túc tiến lại gần, khuôn mặt vui vẻ nhìn Vũ Lôi, cười cười nói :
“ Tiểu huynh đệ, từ giờ ngươi chính là Nạp Lan gia tộc ân nhân, ngươi muốn gì,
cứ nói. Chỉ cần có thể làm được cho dù lên trời xuống biển chúng ta cũng sẽ
đáp ứng. “

“ Chuyện đó thì… có lẽ để sau đi tiền bối. Hiện tại ta cũng chưa có yêu cầu gì
cả.“
Vũ Lôi vẫn cứ cười cười gãi đầu, mặt thư sinh trói gà không chặt nhìn Nạp Lan
Túc.

“HA HA HA… được rồi… chuyện đó đúng là nên để sau đi… chúng ta cùng vào ăn
chút gì đó đi, ta đói rồi, tiểu huynh đệ, cậu nghĩ sao ? “ Nạp Lan Kiệt cười
nói lớn.

“ Tới luôn đê tiền bối “

Vũ Lôi híp mắt cười với Nạp Lan Kiệt, có ăn là hắn tới bến. Cả hai cười lớn
cùng nhau đi ra khỏi phòng. Yên Nhiên hạnh phúc, nàng mỉm cười, mặt hơi đỏ,
nhìn thân ảnh hai kẻ điên điên khùng khùng đi khỏi phòng.

" Sao... thích hắn rồi à..."
Nạp Lan Túc một bên cười cười, tay đặt lên vai Yên Nhiên nói. Nàng mặt đỏ hơn
nữa.
" Không phải... chỉ là... con vui lắm.. gia gia khỏe lại rồi..."

Nạp Lan Túc cười lớn, cả hai rời khỏi phòng.

Đing.
-Player nhận được danh hiệu " Diễn sâu"
-Player nhận được danh hiệu " Nóng trong người "
-Player nhân được danh hiệu " Lần đầu chữa trị " . Tăng khả năng trị liệu thêm 10%.
-Player hoàn thành nhiệm vụ ẩn " Chữa trị cho Nạp Lan Kiệt "
Nhận được : thẻ rút thưởng *1.

Một tràng âm thanh vang lên trong đầu Vũ Lôi.


Xuyên Không Du Lịch Giả - Chương #9