Đi Đến Đấu Phá Thương Khung Thế Giới.


Người đăng: ikazuchi

2 tháng sau…

Linh trấn ở chân núi Linh Kiếm sơn

Bên trong một tửu quán.Ngồi dựa vào tường, Vũ Lôi như người mất hồn.
Hai tháng mà cứ như hai năm, hắn vừa theo dõi ba người Đường Tam vừa phải canh
chừng xung quanh khiến hắn chán đến phát điên lên được, không thể đi giết
quái, trên đường đi lại chả xuất hiện con nào hết. Sau đó ba người Đường Tam
bình an vô sự đến được chân núi Linh Kiếm sơn, hắn cũng mừng phát khóc.

Vũ Lôi cũng đã sớm hoàn thành cái nhiệm vụ chiết tiệt kia, lấy được kỹ năng “
Cái đầu lạnh “.


  • Cái đầu lạnh ( Bị động )
    Lv : Max
    _ Giảm tác dụng của hiệu ứng hoảng sợ đi 50%.
    _ Tăng khả năng xử lý tình huống ( Gấp đôi tác dụng trong các tình huống sinh
    tử )

Đing.

-Player hoàn thành nhiệm vụ “Giúp đỡ Giúp đỡ Đường Tam, Đường Vũ “
-Nhận được 20000Exp . 500G
-Player thăng cấp LV16

“ Ờ … Vui thật…. “
Giọng chán chường nhìn cửa sổ hệ thống vừa hiện lên. Ngửa mặt nhìn trần nhà.

“ Thế giới này yên bình quá. “
Đó là thứ mà Vũ Lôi nhận ra được sau khi đến Linh Kiếm sơn.

Sau khi vào thị trấn, hắn nghe được vài tin tức.

Thứ nhất là Minh Sát hội sau khi đại trưởng lão của chúng bị tiêu diệt và
thiếu chủ của chúng bị thương, Liên Sơn Tông đã tổng tiến công tiêu diệt Minh
Sát hội đồng thời càn quét tất cả tàn dư của chúng.

Thứ hai là lần cuối cùng thú triều là hơn 300 năm trước và hầu hết yêu thú đều
đã bị cường giả các tông môn tiêu diệt và sau đó là minh ước không gây chiến
giữa tất cả các tông môn trên đại lục.

Đắng thêm nữa là đây là đại lục duy nhất của vị diện này.
Tin tức như đánh thẳng vào tim Vũ Lôi, hắn chán cái thế giới này và ước gì hắn
có cánh cửa thần kỳ.

Đing.

-Player có thư.

Âm thanh hệ thống vang lên, biểu tượng lá thư xuất hiện trước mặt Vũ Lôi.
Không chờ đợi, hắn nhấn vào.

Tiêu đề : Chào nhóc.
Người gửi : Illuminus
Nội dung : Xin lỗi, ta đưa nhóc vào nhầm thế giới. Tặng nhóc cái thẻ, muốn đi
đâu thì đi nhé. :V
Vật phẩm đính kèm : Thẻ chuyển đổi không gian*1.

Nhìn bức thư, Vũ Lôi mặt đơ tay giơ ngón giữa. Chửi thề một hồi, hắn nhận vật
phẩm đính kèm.


  • Thẻ chuyển đổi không gian

_Đưa người sử dụng đi đến một không gian khác ( Tùy chọn)
Vũ Lôi mở túi đồ, kích hoạt thẻ.


  • Thẻ chuyển đổi không gian kích hoạt. Xin chọn thế giới player muốn tiến
    vào.
    “ ĐẤU… PHÁ… THƯƠNG…. KHUNG “

Nói về nơi đánh nhau nhiều mà dễ thở một chút thì nơi đó đích thực là thích
hợp nhất. Tấm thẻ biến mất, một cánh cửa màu hồng, tay nắm màu vàng từ không
trung hiện ra.

“ Ăn cắp bản quyền trắng trợn….”

Nói một cầu rồi hắn mở cửa, bước vào không gian hỗn độn bên trong. Cánh cổng
tự động đóng lại, từ từ biến mất vào không trung.

Một lúc sau...

Đing

-Player đã đến “ Đấu Phá Thương Khung” thế giới.
……………………………
Đấu Phá Thương Khung thế giới. Con người tại thế giới này tu luyện một thứ gọi
là “Đấu Khí”

Chia ra thành thập đại cảnh giới gồm có : Đấu giả, đấu sư, đại đấu sư, đấu
linh, đấu vương, đấu hoàng, đấu tông, đấu tôn, đấu thánh, đấu dế …à nhầm đấu
đế.
Mỗi đại cảnh giới lại chia ra thành nhất tinh đến cửu tinh. Khi đạt cửu tinh
thì người tu luyện phải phá vỡ bình cảnh để đạt lên đại cảnh giới tiếp theo.
Trước đấu giả là luyện khí, cũng chia ra thành 9 đoạn.

Ngoài ra còn một thứ là cấp độ của mấy thứ như công pháp, vũ khí ,đấu kỹ,...
Chia ra 4 giai 12 cấp . Thiên, Địa, Huyền,Hoàng
Mỗi giai chia ra 3 cấp thượng – trung – hạ.
………………………..

Rì rầm… Xoẹt....

Một cánh cửa màu hồng xuất hiện giữa không trung. Cánh cửa mở ra, một bóng
người xuất hiện, hắn hụt chân.

“ Óa!!...”

Từ trên không rơi xuống, hắn hét lên. Phía bên dưới hắn là một con quái ưng
lông xanh to tổ bố, nhanh chóng lấy ra G1, nhắm thẳng vào đầu, đè cò súng, sạc
lên.

Vụt.

Viên đạng trúng đích nhưng vết thương lại quá nhỏ so với thân hình của con
quái ưng. Hắn cất G1 vào túi đồ, đeo găng tay cường lực, lấy ra Rock Cannon,
tay đè cò súng, họng súng sáng lên… 5s

ẦM….

Một viên cự đại năng lượng đạn bay ra khỏi họng súng, tốc độ viên đạn ngang
ngửa G1, nhanh đến kinh hồn, bay thẳng vào đầu con quái ưng, nổ một phát rất
lớn. Con quái ưng rơi xuống, sẵn dịp, hắn bồi thêm một quả nữa vào đầu nó.

Đing

-Player hạ gục “ 4 sao yêu thú : cự ma ưng “ nhận được 20000Exp.
-Nhận được lông vũ ma ưng *1
-Nhận được 4 sao yêu hạch – phong *1
-Nhận được 500G.

Đing.
-Player thăng cấp Lv17.
-Rock Cannon thăng cấp Lv2. Tầm bắn tăng lên 550m – 1100m. Thời gian sạc giảm còn 4.9s

“ Ngọt…”
Hắn mừng rỡ, vừa đến nơi là đã thăng cấp. Nhưng chưa mừng được bao lâu, hắn
nhận ra mình vẫn còn đang rơi từ trên không xuống.

Rắc….Rắc….rắc…

Bịch

Hắn rơi xuống, những nhánh cây làm giảm tốc độ rơi. Nằm một đống trên đất, HP
giảm xuống còn 20%. Nốc gần hết mấy lọ HP mua hồi ở tu tiên giới.

“ Đậu má cuộc đời à…”

Không ai khác, chính là Vũ Lôi. Hắn chửi thề, đứng dậy xem xét chung quanh, cả
người vẫn còn ê ẩm.

Nhìn từ trên xuống, nơi này là một cánh rừng rất rộng, có suối, núi non,… cảnh
sắc rất đẹp. Kể ra thì tên này mạng không lo mà còn lo ngắm cảnh cho được a.
Nhìn bản đồ nhỏ tối đen, bản đồ lớn cũng không khá hơn. Vũ Lôi thở dài, hắn
trèo lên một cái cây cao nhất mà hắn tìm được, ngồi trên cành cây ngắm nhìn
toàn cảnh xung quanh. Đẹp, quá đẹp, tuyệt đẹp, có thể nói đây là khung cảnh
đẹp nhất mà hắn từng thấy từ khi sinh ra, chân trời xanh xa thẳm, mây trắng
nắng vàng, cây cối xum xuê, núi non hùng vĩ.

Vũ Lôi trèo xuống, theo phương hướng khi nãy hắn nhìn mà đi ra khỏi khu rừng.
Cùng lúc này.

Nhìn năm chữ to lớn có chút chói mắt trên trắc bia đá trắc nghiệm, thiếu niên
mặt không chút thay đổi, thần sắc trầm xuống, tay nắm chặt, móng tay đâm thật
sâu vào trong lòng bàn tay, tâm hồn gào thét...
"Tiêu Viêm, Tam đoạn đấu khí! Cấp bậc: Cấp thấp!".

Bên cạnh bia đá trắc nghiệm, một trung niên nam tử, thoáng nhìn bia đá, ngữ
khí hờ hững công bố…

Trung niên nam tử vừa nói xong, không có gì ngoài ý muốn, đám người trên quảng
trường nổi lên xì xào to nhỏ châm chọc.

"Ba đoạn? Hắc hắc, quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, "

"Thiên tài" này một năm rồi vẫn dậm chân tại chỗ a!"

“ Hừ, phế vật. Nếu không phải phụ thân hắn là tộc trưởng thì giờ này hắn chắc
hẳn là đang lưu lạc ở một góc xó xỉnh nào đó rồi.”

“ Thiếu niên thiên tài ơi… Anh đi xa quá… ôi anh đi xa quá”

Thiếu niên chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt thanh tú non nớt, con ngươi đen
nhánh nhẹ nhàng đảo qua đám bạn cùng lứa tuổi đang trào phúng chung quanh, môi
cắn chặt.

Tiêu Viêm chán nản xoay người, im lặng đi tới cuối hàng.
"Người tiếp theo, Tiêu Mị"

Người tiến hành trắc nghiệm gọi tên, một thiếu nữ rất nhanh từ trong đám người
đi ra, tiếng nghị luận ở xung quanh trở nên nhỏ đi rất nhiều, những cặp mắt
thả dê tập trung lên trên người thiếu nữ…

Thiếu nữ khuôn mặt trẻ con dễ thương nhưng ẩn chứa một nét gợi cảm…
Đứng trước bia đá, thiếu nữ đặt tay lên, sau đó chậm rãi nhắm mắt…
Bia đá sáng lên…
"Đấu khí: Bảy đoạn!"
"Tiêu Mị, thất đoạn đấu khí! Cấp bậc: Cao cấp"

Người tiến hành trắc nghiệm hô to. Bên dưới quảng trường ồ lên những âm thanh
hâm mộ. Thiếu nữ bước xuống, tâm tình thoải mái bước đi trước những cặp mắt
hâm mộ của những người khác.

"Người tiếp theo, Tiêu Huân Nhi!"

Trắc nghiệm viên thanh âm vang lên.

Đám người bỗng trở nên im lặng, tất cả ánh mắt đổ dồn về một hướng.
Tại nơi ánh mắt tập trung, một thiếu nữ áo xanh đang bình thản đứng đó, khuôn
mặt điềm tĩnh không một chút hoảng loạn, ngại ngùng vì bị mọi người chú ý.

Thiếu nữ bước tới trước thạch bia, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên.
Thạch bia sáng rực
.
"Đấu khí: Cửu đoạn! Cấp bậc: Cao cấp!"
Nhìn mấy chữ trên thạch bia, giữa sân trở nên tĩnh lặng.

“… Không thể nào, Cửu đoạn đấu khí, ôi thiên gia còn có để cho người ta sống
hay không a!!”

“Huân Nhi tiểu thư đích thực là người đứng đầu giới trẻ của gia tộc mà. “

Ánh mắt tràn ngập kính sợ, cả quảng trường rầm rộ lên những tiếng bàn tán,
hoan hô…

Trên lầu cao, có ba người trung niên nam tử đang nói chuyện thì một người chạy
vào.
“ Tộc trưởng, nhị vị trưởng lão, có Nạp Lan Yên Nhiên tiểu thư cùng Cát Diệp
tiên sinh cầu kiến!!”
“ Cái gì, Vân Lam Tông!?”

Một trong ba người đứng dậy, người này chính là tộc trưởng Tiêu gia, Tiêu
Chiến.
Một lát sau…

Tiêu gia đại sảnh.

Lão giả nhìn về vị thiếu nữ đang ngơ ngác nhìn bức khế ước bằng máu, trong
lòng không biết đang suy nghĩ gì. Thở dài một hơi, lão già này lên tiếng.

“Yên Nhiên à! Đạt được mục đích rồi! Chúng ta cũng về thôi!”
Nạp Lan Yên Nhiên hít sâu một hơi, tay run run nắm chặt lấy tờ khế ước, gật
đầu. Cả hai bước ra khỏi cửa lớn của đại sảnh.

Ngồi trên xe ngựa, Nạp Lan Yên Nhiên nhìn về phía Tiêu gia, nàng không biết
lựa chọn của mình là đúng hay sai, trong lòng nàng cứ dâng lên một cảm giác lo
sợ. Nàng ban đầu việc từ hôn này cũng chỉ là giữ trong lòng nhưng là Diệp Cát
trưởng lão sau thêm mắm muối khiến nàng đi đến ngày hôm nay. Nàng tay ôm đầu,
trong lòng rối bời, nàng bắt đầu suy nghĩ về lựa chọn của mình, nàng ước gì có
ai đó có thể lôi nàng ra khỏi tất cả mọi thứ này, đưa nàng đi thật xa khỏi lo
lắng muộn phiền.

Lúc này…

“ Hắt xì…. Có ai vừa nhắc mình à ?”

“ Cơ mà không biết cốt truyện chính bắt đầu chưa nhỉ ? Lát nữa vào thành hỏi
thăm chút vậy … “

Ngồi nướng thịt, Vũ Lôi quẹt quẹt mũi. Hắn hiện không gấp gáp cày cấp cho lắm,
hắn cũng chả mấy quan tâm cho lắm bởi có thực mới vực được đạo a.
Đột nhiên âm thanh hệ thống vang lên.

Đing.

-Hệ thống cập nhật phiên bản 0.5. Player có đồng ý cập nhật ?
“ Có “
-Hệ thống cập nhật thời gian : 24h. Xin chờ.


Xuyên Không Du Lịch Giả - Chương #6