Thảo Hà Thành.


Người đăng: ikazuchi

Ngày thứ hai.

Buổi sáng…

Bước đi trên con đường nhỏ Vũ Lôi ( zuchi, từ giờ gọi thế luôn ) sẵn dịp ngắm
nhìn khung cảnh chung quanh. Cả hai bên trái phải chỉ toàn là cây cối, xa xa
phía trước là một vùng đất bằng phẳng với đồng cỏ xanh mướt, gần đó là một con
sông lớn. Nằm tại chính giữa vùng đất ấy là một tòa thành lớn cũng là nơi con
đường dẫn đến.

“ Thánh nào xây thành hay vãi, chọn đúng chỗ cực đẹp luôn. Nhưng mà xây giữa
chỗ bằng phẳng thế này thì gặp thú triều lớn một phát chắc bay luôn cái thành.

Vũ Lôi nghĩ thầm, vừa đi vừa cười. Mặc dù không biết là nơi này có hay không
xuất hiện thú triều nhưng theo như hầu hết mấy bộ tiểu thuyết hắn đọc thì ít
nhiều đều xuất hiện thú triều.

“Vị đạo hữu kia xin hãy dừng bước! “

Một âm thanh phát ra từ trên trời. Vũ Lôi ngước lên, hai ba thân ảnh Ngự kiếm
phi hành đáp xuống trước mặt Vũ Lôi. Một nam một nữ, nhìn bề ngoài có vẻ chỉ
mới 17-18 cùng một lão giả tóc đã có vài sợi bạc trắng. Lão giả tiến lại gần
hỏi :

“ Cho hỏi tiểu đạo này là đệ tử môn phái nào ? “

“ Tán tu. “ Vũ Lôi khá thờ ơ với lão, không nhanh không chậm trả lời.

Tên nam tử nhìn thấy Vũ Lôi sắc thái, hắn nổi giận lao lên. “ Tên kia, ngươi
nghĩ mình là ai mà dám nói chuyện với sư phụ ta như thế hả !? “

Nữ tử thấy vậy vội kéo giữ tên nam tử lại. Lão giả bực mình nhìn sang tên nam
tử lớn tiếng :

“ Trần Thanh. Không được vô lễ ! “

Trần Thanh hoảng sợ, bình thường dù có chuyện gì sư phụ hắn vẫn không có lớn
tiếng với hắn nhưng lần này thì không như vậy, hắn tức giận nhìn Vũ Lôi. Hắn
nghĩ thầm :

“Chỉ là một tên tán tu bình thường, tại sao sư phụ lại tức giận như thế ? “

“ Xin tiểu huynh thứ lỗi cho Trần nhi. Tính tình của nó vốn dễ nóng giận.
Chẳng hay tiểu đạo hữu tên họ là gì ? “

“ Vũ Lôi. Thế ba người là ai, gọi tôi có chuyện gì ? “ Vũ Lôi vẫn giữ thái độ
thờ ơ.

“ Bần đạo là Hư Trúc, còn đây là hai đồ đệ của bần đạo, Trần Thanh và Liễu
Tuyền. “

Vũ Lôi nhìn sang hai người kia, Liễu Tuyền gật đầu chào hắn còn tên Trần Thanh
thì mặt hầm hầm nhìn đi hướng khác.

“ Chẳng là dạo gần đây có tin đồn rằng ma tộc và những kẻ tu ma đang tụ tập ở
nơi này, tiểu đạo hữu có hay không phát hiện điều gì bất thường ? “

Vũ Lôi để tay lên cằm, ngẫm lại công cuộc cày cấp chuyện ngày hôm qua. Hắn
hoàn toàn không phát hiện có gì bất thường cả, nhìn Hư Trúc nói :

“ Không có. “

“ Vậy à. Thứ Lỗi đã làm phiền. Sẵn tiện, nếu có thể, 2 tháng sau mời tiểu đạo
hữu đến linh kiếm sơn tham dự tuyển sinh do linh kiếm tông tổ chức.”

Hư Trúc lão cười cười tay đưa một phong thư cho Vũ Lôi. Hắn nhận lấy phong
thư, cất vào trong người.

“ Cáo từ.”

Hư Trúc ba người ngự kiếm phi hành phút chốc đi xa khỏi tầm mắt Vũ Lôi. Nhìn
về hướng ba người bay đi, Vũ Lôi mặt sầm lại, nghĩ thầm :

“ Chuyện bất thường à… “

Thật sự thì ngoài chuyện đánh quái lên cấp ra thì Vũ Lôi cũng không có để ý
lắm đến mấy hiện tượng khác. Ngoại trừ viên đá đen trên đầu một số con sói và
hươu, chỉ có đặc biệt vài con có còn những con còn lại thì không. Khi Vũ Lôi
hạ gục chúng thì viên đá cũng biến mất theo nhưng hắn không nhận được nó từ hệ
thống.

……………..
Ngự kiếm phi hành. Trần Thanh nhìn Hư Trúc, mặt hơi nhăn nhó.

“ Sư phụ, tại sao người lại tức giận như thế ? “

“ Ngốc tử. Con lúc nào cũng chỉ biết gây sự với người khác thôi. Khi nãy, các
con có cảm nhận được khí tức trên người hắn không ? “

“ Không có …. A!... Không lẽ!... “

Trần Thanh thoáng suy nghĩ, hắn thật sự không cảm nhận được chút khí tức nào
trên người Vũ Lôi. Trần Thanh giật mình, cúi đầu xuống.

“ Đệ tử biết lỗi. Thế thực lực của tên đó đích thực là như nào vậy ? “

Liễu Tuyền bên cạnh cũng suy tư, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của nàng cộng thêm
vẻ suy tư hiện tại đám đàn ông chỉ cần nhìn từ xa cũng đủ phát cuồng. Nàng mỉm
cười.

“ Vũ Lôi … thú vị. “

Nhìn hai đệ tử, Hư Trúc khẽ cười sau đó trầm xuống : “ Thật sự thì ngay cả ta
cũng không thể nhìn ra được. Có lẽ là ẩn dấu tu vi nhưng ta lại cảm nhận được
sự nguy hiểm toát ra từ tên nhóc đó. Nguy hiểm đến đáng sợ. “

Thường thì những người có cảnh giới cao hơn đều có thể nhìn ra được cảnh giới
của những người yếu ngoại trừ trường hợp bọn họ có bí quyết ẩn dấu tu vi của
mình hay cảnh giới cao hơn.

“ Đáng sợ!... nhưng sư phụ là Nguyên Anh kỳ như thế… Không lẽ… không phải ẩn
dấu tu vi mà hắn đã đạt Hóa Thần kỳ sao ? Nhưng trông hắn chỉ độ 20-21 thôi mà
? “

Trần Thanh hoảng sợ hỏi. Hắn cảm thấy may mắn vì đã không chọc giận Vũ Lôi,
nếu không thì chắc hắn đã không còn tồn tại.

“ Thiên ngoại hữu thiên. Ta luôn với con là luôn phải nhìn trước sau mà hành
động. Lần này về Linh Kiếm sơn con ngoan ngoãn mà tu luyện cho ta“
Trần Thanh hai tay nắm chặt. Nhìn thẳng về trước.
…………
Đứng trước cổng thành cao vút, ngước nhìn tấm biển “Thảo Hà thành”, Vũ Lôi
thật muốn lấy cái máy ảnh ra mà chụp lại cảnh này. Nhưng thời đại này thì lấy
ra có mà thành dị nhân à. Vũ Lôi thở dài, đi vào trong thành. Thảo Hà thành
quả thật rất lớn, phố xá tấp nập, người người qua lại, kẻ buôn người bán.

“ Y như phim à…”

Vũ Lôi cảm thán, khung cảnh này đích thật là giống với mấy bộ phim kiếm hiệp
hắn từng xem. Nhưng có đôi chỗ khác biệt là cứ 10 người là có đến 4-5 người ăn
vận như đạo sĩ. Vũ Lôi ghé qua từng gian hàng bên đường, nào là kiếm, pháp
bảo, ngọc bội, nhẫn không gian,... rất đa dạng phong phú mặt hàng.

Đi thêm một chút, Vũ Lôi nhìn thấy một đám đông tụ tập trước một cái bảng
thông báo. Hắn tiến lại gần, hỏi một đạo sĩ nào đó trong đám đông.

“ Có chuyện gì mà mọi người tụ tập đông thế ? “

“ Tiểu huynh đệ chưa biết gì à ? Chuyện là hai tháng sau Linh Kiếm tông tuyển
sinh đấy. “

“ À.. ra là chuyện đó. “

Vũ Lôi để tay lên cằm, gật gật đầu. Rời khỏi đám đông, Vũ Lôi đi đến trước một
tửu quán, dự định đi vào thì hắn chợt nhận ra một sự thật… Hắn không có tiền,
không phải Gold mà là tiền tệ của nơi này.

Túi đồ
+ Da sói *23
+ Nanh sói *19
+ Thịt gà * 23
+ Thịt hươu *6
+ Tay gấu * 1
+ Mật gấu *1
+ Nanh hổ *1
+ Da hổ *1
+ Rock Cannon
+ Gintoki’s Bokutou
+ King Saw
+ G1 Sniper
+ Hộp Diêm ( 15 cây)
Gold : 236G

“ Hmm… có ý tưởng rồi.”

Vũ Lôi trên đầu bóng đèn sáng lên, hắn chạy đi tìm một cái tiệm tạp hóa, bán
đi tay gấu, mật gấu, da ,nanh hổ, được 2 bạc 30 xu.

Tiền tệ ở thế giới này gồm có linh thạch (hạ < trung < thượng < cực phẩm). Có
thuộc tính ngũ hành. Linh lực trong đó hỗn tạp nhiều tạp chất, lại khá cương
mãnh. Vừa là tiền tệ vừa dùng để hỗ trợ tu luyện.
Tiếp đến là Vàng > Bạc > Xu. 1 Vàng = 1000 bạc, 1 bạc = 100 xu. Tính ra Vũ
Lôi tài sản hiện giờ là 230 xu.

Trở lại tữu quán khi nãy. Vũ Lôi bước vào một cách bình thường, tránh để bị
chú ý quá nhiều, hắn chọn một cái trống nào đấy rồi kêu ra một ít thức ăn,
trong quán có khá là nhiều người. Hiện tại cũng đã gần 9-10 giờ sáng và hắn
vẫn chưa ăn gì từ sớm, hắn thật đói rồi. Thức ăn đem ra, không gấp gáp, hắn từ
từ thưởng thức món ăn. Tai thì nghe ngóng tình hình xung quanh. Đến một thế
giới mà luật lệ thuộc về cường giả như này thì ngoài lực lượng ra, tin tức
cũng quan trọng không kém.

Một lúc sau. Có ba người khách bước vào, hai người trẻ tuổi một nam một nữ và
một lão trung niên. Họ ngồi ở bàn cạnh Vũ Lôi.

“Thiếu gia, tiểu thư, hai người nếu được vào Linh Kiếm tông thì ông chủ sẽ vui
mừng lắm đây. “

Lão trung niên cười nói, giọng rất lạc quan.

“ Đương nhiên, Đường Tam ta là thiên tài mà lị.” Tên nam tử vỗ ngực.

“ Ca ca ngố.” Nữ tử lên tiếng.

Cả ba người cười ồ lên, cả quán tập trung sự chú ý vào ba người.

“ Bọn ngố “ Vũ Lôi thở dài nhìn ba người kia, nghĩ thầm
.
Đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, Vũ Lôi cảm giác có chuyện không lành. Hắn
nhìn xung quanh, từ một góc khuất, có bốn người ăn mặc sang trọng, bên người
có kiếm, ba trong số đó mặc áo choàng,không thấy được mặc, đang ăn, người còn
lại là một nam tử nhìn có vẻ khá tuấn tú đang chăm chú nhìn vào ba người mới
vào khi nãy. Miệng mỉm cười, hắn chú ý thấy Vũ Lôi đang nhìn mình thì gật đầu
chào hắn. Vũ Lôi ngạc nhiên, cũng gật đầu chào lại. Tên nam tử, cầm đũa bắt
đầu ăn. Vũ Lôi đoán chừng là sắp có chuyện, hắn nhanh chóng giải quyết hai cái
bánh bao rồi tính tiền đi ra.

Bữa ăn này tốn hết 200 xu của hắn.

Bước ra khỏi quán, hắn đi vào con hẻm tối kế bên tửu quán, dựa lưng vào tường,
mở ra Cửa Hàng.

“Đồ tàng hình… Đồ tàng hình… À đây rồi ! “

Áo Choàng Ngụy Trang : 1550G

Khi kích hoạt, mặt ngoài của áo sẽ nhận diện màu sắc của môi trường xung quanh
ròi thay đổi theo, màu sắc sẽ tự động thay đổi khi di chuyển khiến người mặc
giống như vô hình.

“ Ờ… thôi dẹp đi được rồi “

Bỏ ý định, hắn chuyển sang mua một cái áo choàng đen. Trùm vào, lấy G1 ra, tay
đè cò súng tích lũy năng lượng. Hắn lần này muốn thử cảm giác giết một người
ra sao. Cảm giác nguy hiểm đến gần.

“ 3….2….1”

“ 0 “

Ầm

Tiếng nổ từ trong quán phát ra, ba người khách kia nhanh chóng chạy đi, tên
nam tử và ba gã mặc áo choàng đuổi theo. Vũ Lôi mặc áo choàng đen nhanh chóng
chạy ra, họng súng chỉa vào lưng của một gã mặc áo choàng.

Viu.. Xoẹt… Xoẹt..

Nhờ có bộ giảm thanh mà âm thanh khi bắn phát ra rất nhỏ. Viên đạn năng lượng
bay với tốc độ ánh sáng xuyên thẳng qua người tên áo bào và tên nam tử phía
trước hắn. Vừa buông cò, Viên đạn vừa bay ra thì Vũ Lôi đã nhanh chóng cất G1
trốn đi.

Hai tên áo choàng giật quay lại, hoảng hốt vì bị đánh lén, một tên chạy đến
khu tửu quán tìm kẻ đánh lén nhưng Lôi Vũ đã chạy đi xa. Tên còn lại cuống
cuồng tìm cách chữa trị cho đồng bọn và tên nam tử.

Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Vũ Lôi

Đing.

-Player hạ gục “ Áo choàng bí ẩn “ nhận được 20000Exp
-Nhận được Minh Sát Hội lệnh bài *1.
-Nhận được Quỳ Hoa Bảo Điển
-Nhận được 23 bạc.
-Nhận được 1000G

“ Yomosh rồi”

Đing.
-Player thăng cấp 11
-Player thăng cấp 12
….
-Player thăng cấp 15
“ ố hố hố “

Sướng run người, đứng trong một chỗ vắng, hắn nhảy qua nhảy lại như tên tâm
thần.

Đing.

-Hệ thống cập nhật Version : 0.2. Player có đồng ý hay không ? ( Có thể cập nhật sau ở mục tùy chọn – kiểm tra phiên bản.)

“ Có… Có… Tất nhiên là có! “ Không chờ đợi, Vũ Lôi trả lời ngay.

-Hệ thống cập nhật thời gian : 2h. Trong thời gian cập nhật Player không thể sử dụng cửa hàng.

“ Ờ…. Thôi đợi một chút vậy… “.

Mở ra túi đồ. Hắn xem xét mấy món vừa rớt ra.

Minh Sát Hội lệnh bài.
Cấp : Trưởng lão.
Lệnh bài cao cấp của hội sát thủ Minh Sát. Có thể sai khiến thành viên cấp
thấp hơn.

Quỳ Hoa Bảo Điển
Đây là loại võ công mang tính dương, khi luyện hơi nóng sẽ bốc lên ngồn ngột
vì vậy cần tự thiến để tránh tẩu hỏa nhập ma.

-Player có đồng ý tu luyện ?

Âm thanh hệ thống vang lên.

“ Đéo.”

Có thằng đàn ông nào lại đi tự thiến chính mình vì võ công chứ…. À…. Khoan
đã…. Có một thằng….. Nó vừa bị Vũ Lôi hạ gục….

" Cơ mà... cảm giác giết một người.... nó... chẳng có cảm giác gì cả..."
Vũ Lôi cảm nhận, hắn vừa mới giết một người nhưng hắn không cảm thấy gì hết,
xem như chưa có gì xảy ra cả.

Tài sản hiện tại của Vũ Lôi :
Tiền tệ : 23 bạc 30 xu
Gold : 1166 G


Xuyên Không Du Lịch Giả - Chương #4