Người đăng: ikazuchi
Thanh Sơn Trấn
Tiểu Y Tiên tóc tai rối mù, mặt đơ ra đứng trước cổng trấn, đứng kế bên là
Zuchi. Cả hai người đi đi về về chỉ khoảng 30 phút.
“ Thề lần sau không đi chung với ngươi nữa “ Tiểu Y Tiên nói
“ hô hô.. nói trước là bước không qua đâu đấy “ Zuchi cười nói
Zuchi lấy ra quyển trục phi hành đấu kỹ đưa cho Tiểu Y Tiên cùng một yêu cầu.
Đó là sau này nếu gặp một tên nhóc nào đó đeo theo một cây trọng kiếm thì đưa
cho hắn, còn lý do thì cứ bịa đại ra một cái, đừng nói là hắn đưa.
“ Ngươi kỳ lạ thật đấy “ Tiểu Y Tiên nói
“ Tui biết, nhưng nó vui mà “ Zuchi nói
“ Vui chỗ nào chứ “ Tiểu Y Tiên cười nói.
Zuchi sau đó lấy ra một hộp gỗ nhỏ, bên trong có một viên thuốc màu xanh lá
đưa cho Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên nhìn vào viên thuốc nhỏ xanh màu lá óng ánh
như đá quý.
“ Đây là ..?”
“ Thứ này có thể giúp nhóc với tai ách độc thể của nhóc đấy. Nhanh uống vào
đi.”
Tiểu Y Tiên cầm viên thuốc lên, nhưng sau đó cô đặt lại
“ Sao thế ?” Zuchi thắc mắc
“ Đây là một viên đan dược cao giai đúng không, ít nhất nó cũng phải lục phẩm
trở lên, không phải ai cũng muốn có là có được. Thêm vào đó dù có thì cũng
không ai khi không lại đi tặng cho người khác cả. Ngươi thật muốn gì ở ta ? “
Zuchi ngẩn người ra trước mớ phân tích cũng thuyết âm mưu thần rầu quỷ nản của
Tiểu Y Tiên, hắn muốn cười nhưng cắn môi cố nhịn.
“ Có gì buồn cười chứ “ Tiểu Y Tiên đỏ mặt nói
“ Xin lỗi nhóc… nhưng trật lất hết rồi.”Zuchi mặt vừa gian vừa đểu nói
“ Ể “ Tiểu Y Tiên ngạc nhiên
Zuchi đưa tay lên làm dấu số hiệu
“ Thứ nhất, đây không phải đan dược lục phẩm hay lục phẩm trở lên.”
“ Thứ hai, thứ này tui có đầy “
“ Thứ ba, nhóc có cái gì cho tui giờ “
Nói đến điều thứ ba, Zuchi nhìn lên nhìn xuống Tiểu Y Tiên. Cô nhóc đỏ mặt lấy
tay che người lại.
“giờ thì nhóc không muốn thì thôi vậy”
Zuchi vờ cất hộp thuốc vào nhưng Tiểu Y Tiên nắm tay hắn lại, lấy đi viên
thuốc nhanh chóng uống vào.
Tiểu Y Tiên uống viên thuốc vào, nhắm mắt lại, nó có vị bạc hà, thanh lọc cơ
thể không lo bị nóng, sảng khoái tinh thần tập trung trí tuệ. Cô cảm giác dễ
dàng điều khiển những chất độc trong cơ thể mình hơn và nó cũng không bạo loạn
chút nào, cứ như một phần cơ thể vậy.
Tiểu Y Tiên mở mắt ra, Zuchi đã đi mất rồi. Không thấy đâu nữa, một tên kỳ lạ,
tự dưng đến giúp cô rồi bỏ đi không cần báo đáp gì cả. Đột nhiên cô cảm nhận
trên tay mình có gì đó kỳ kỳ, nhìn lại. Là chiếc nhẫn không gian Zuchi chứa
đựng đống kho báu.
Ngẩn ngơ suy nghĩ lên mây một hồi, tim Tiểu Y Tiên bỗng đập mạnh, mặt cô đỏ đỏ
lên rồi trở lại bình thường, rồi sực nhớ ra là cô chưa biết tên hẵn. Tiểu Y
Tiên thở dài trở vào trong trấn trấn an mọi người và trở lại với cuộc sống
bình thường của cô.
Viên thuốc đó là một sản phẩm dành cho những người sở hữu lượng sức mạnh lớn
đến mức không thể tự điều khiển được : Thuốc viên giảm tải. Thuốc viên giảm
tải có công dụng tạm giảm sức mạnh của năng lực của chủ sở hữu xuống mức tối
đa mà chủ sở hữu có thể điều khiển, mốc giảm sẽ dần dần hạ xuống khi chủ sở
hữu mạnh lên.
Zuchi sau khi bán cái quyển trục rách được 5.000 điểm thì đã mua viên thuốc đó
với giá 3.000 điểm
Trên một con đường vắng, một thân ảnh xé gió chạy đi, [Grenade Boost] do không
có thời gian hồi và không tốn mana, nó đã được dùng liên tục. Mặc dù đã đạt
Lv.10 nhưng mấy cái hố trên đường chạy làm hắn thấy hơi khó chịu, và cả tiếng
nổ nữa. Hỏi đáp với hệ thống, hắn đã sửa đổi nó lại thành [acceleration]
Rồi một mạch hắn chạy đi đến Gia Mã thánh thành.
Một lúc lâu sau.
Gia Mã thành đã xuất hiện ở cuối con đường. Zuchi xoay người chạy theo vòng
tròn, tốc độ dần chậm lại và hắn sau đó đã nôn thốc náo vì chóng mặt.
Đing.
-Player nhận được danh hiệu : “ Chơi ngu 2 “
Một lúc sau, cơn chóng mặt qua đi, hắn cuốc bộ từ từ đi vào thành.
Vừa bước vào thành đã ùn tắc giao thông rồi, mọi người đứng đông nghẹt nhìn về
chiếc xe ngựa xa hoa, với đoàn người hộ tống, trên xe có hình đám mây xanh
cùng kiếm bạc, là logo của Vân Lam Tông.
“ Này này. AI ở trên xe thế ?” Zuchi hỏi một người gần đấy
“ Là Cổ Hà đại sư đấy, ngài ấy cùng Vân Vận trưởng môn vừa trở về từ sa mạc
Tháp Qua Nhĩ.”
“ Chắc là lo dị hỏa và Medusa rồi” Zuchi nghĩ thầm.
Zuchi rời khỏi đám đông, hắn giờ tự nhiên thấy nhớ cái biến hình Rengar quá.
Zuchi bật lên cửa hàng, đã cập nhật và sửa lỗi tìm kiếm.
Zuchi rầu rĩ nhìn giá tiền 20.000 điểm của thẻ biến hình Rengar.
Thở dài, hắn ngán ngẩm tắt đi cửa sổ.
Cả đoàn người từ từ đi lên Vân Lam Tông, Zuchi lẽo đẽo xa xa phía sau cùng một
vài người khác, chủ yếu là hắn không muốn bị chú ý quá.
“ Sư Phụ!!”
Một giọng nữ đầy trẻ con cất lên, một cô bé chạy ra trước cửa đại điện Vân Lam
Tông đứng chờ. Là Nạp Lan Yên Nhiên, cô bé đang vẫy tay với Vân Vận. Xung
quanh là những đệ tử đang đứng nghiêm thành hàng.
“ Yên Nhiên, bình tĩnh chút nào”
Vân Vận cười nói cùng Yên Nhiên đi vào trong đại điện, kể bên đó là thím Cổ
Hà, gọi gọn là thím Hà. Cả ba người đi vào một lát thì bên ngoài có tiếng
huyên náo.
Ba người vội trở ra ngoài xem tình hình, có một đám người đang muốn vào điện
nhưng bị những đệ tử xung quanh cản lại
“bái kiến tông chủ, thiếu tông chủ”
Những đệ tử xung quanh đấy nhìn thấy Vân Vận cùng Yên Nhiên thì vội cúi chào.
Vân Vận hỏi
“ Có chuyện gì ở đây thế ?”
“ Bẩm có một đám người muốn đến gia nhập Vân Lam Tông, nhưng Tông chủ người
vừa trở về có vẻ đã mệt mỏi nên chúng đệ tử đã ngăn họ lại”
Zuchi một bên nhìn đám người, quay sang thì thấy Yên Nhiên chang chăm chú nhìn
hắn. Zuchi vẫy vẫy tay với Yên Nhiên, cô bé mỉm cười phóng đến trước mặt Zuchi
“ Vũ Lôi ca ca cũng đến đây à ? “ Yên Nhiên hớn hở cười nói.
Zuchi gật đầu, hắn nhìn sang Vân Vận thì đột nhiên mặt cô đỏ lên rồi cô quay
mặt đi.
Zuchi theo sự dẫn đường của Yên Nhiên đi vào đại điện trước sự ngỡ ngàng của
những người khác.
“ Cái đã che gì thế !!. Thiếu tông chủ vừa gọi hắn là ca ca đúng không !!”
Đệ Tử A
“ Ờ hình như là vậy. Mà ngươi có thấy bộ đồ hắn mặc không, nhìn như tên đầu
đường xó chợ ấy” Đệ tử B
“ Cơ mà sao ta chẳng cảm nhận được chút khí nào từ hắn vậy ?” Đệ tử C
“ Chắc là một cao nhân nào đó “ Đệ tử D
…….
Cả đám đệ tử xì xào bàn tán. Có kẻ GATO có kẻ thì ngưỡng mộ,…
Đại điện.
Vân Sơn ngồi ở ghế chủ vị, Vân Vận ngồi ở kế bên, còn Yên Nhiên thì ngồi kế
bên Vân Vận. Xung quanh là đám trưởng lão, trong đó có cả Vân Lăng.
“ Vậy ra đây là người đã chữa bệnh cho Nạp Lan Kiệt tiên sinh. Quả đúng là
không thể trông mặt mà bắt hình dong mà”
Zuchi không nói gì cả, chỉ cười cười gật đầu.
“Tên tiểu tử kia, được Vân Sơn tông chủ khen tặng mà còn không biết cảm tạ hả
!!”
Vâng Lăng lão già đột nhiên đứng dậy, tay chỉ vào Zuchi lớn tiếng nói.
Zuchi sắc mặt không đổi, trên trán bắt đầu nổi gân, nhưng đã được mái tóc của
hắn che lại.
“ Được rồi Vân Lăng, bình tĩnh đi”
Vân Sơn ra dấu cho Vân Lăng ngồi xuống, Vân Lăng bực dọc ngồi xuống ghế.
“ Vậy. Thiếu hiệp lần này đến đây không biết vì việc gì ? " Vân Lăng cười nói
“ Ồ. Đơn giản lắm… tui muốn dạy dỗ cho Yên Nhiên để cô nhóc chiến thắng cho
lời hứa 3 năm .”
“ Ý thiếu hiệp là sao ?” Vân Sơn nhíu mày.
“ Không hiểu à lão già !! các người không đủ trình độ để dạy cho nhóc đấy cho
nên… TUI SẼ LÀM SƯ PHỤ CỦA YÊN NHIÊN “ Zuchi nửa câu sau đột nhiên nói to.
Ầm.
Vân Sơn tức giận, một chưởng đánh vỡ ghế đứng dậy hét to
“ Ngươi nghĩ ngươi là ai hả !!”
“ TA LÀ NGƯỜI TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG !!”
Zuchi nhe răng cười, đầu hơi nghiêng nhìn Vân Sơn hét to.
“ VÀ … CÓ GIỎI THÌ CẢ VÂN LAM TÔNG NÀY NHÀO VÔ. TAO CHẤP HẾT !!” Zuchi lại hét
lớn.
“ CUỒNG NGÔN !! “ Vân Lăng hét lớn.
Cả đám trưởng lão tức giận đồng loạt đứng dậy, cả đại điện ngùn ngùn đấu khí.
Yên Nhiên thì hoảng loạn, còn Vân Vận trầm tư không nói, chỉ nhìn vào Zuchi.