Sự Phản Bội


Người đăng: icesnow28022003@

Tại căn phòng bí mật cực kì u ám vang lên một tiếng trong trẻo nhưng lại không
có độ ấm.

" Lão đại, nhiệm vụ đã hoàn thành"

Huyết Băng Điệp chậm rãi đáp trước người đàn ông áo đen thần bí ngồi trước
ghế.

" Hửm? Tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của cô lần này hơi chậm đấy Băng Điệp à" -
Giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông vang lên pha chút không hài lòng.

Huyết Băng Điệp nhếch môi:" Điều đó quan trọng sao? "

Người đàn ông khẽ cười, tiếng cười vang vọng cả căn phòng:

- Hahaha không quan trọng cho lắm ta chỉ thắc mắc đường đường là một nữ sát
thủ đứng nhất thế giới Ice Rose ai nghe cũng sợ mất mật mà sao hôm nay phong
độ lại kém zậy thôi!

Huyết Băng Điệp trầm mặc, thần sắc dưới tấm khăn che mặt khiến người khác
không thể nào nhìn thấu được. Sau một hồi lâu cô mới lên tiếng:

- Ông đã hứa sau khi tôi hoàn thành nhiệm vụ này, ông sẽ cho tôi tự do!

- Tự do? Tôi luôn luôn cho cô tự do lựa chọn nhiệm vụ không một chút ràng
buộc nào mà!

- Không. Đó không phải là thứ tôi muốn. Thứ tôi muốn là một cuộc sống yên
bình qua ngày cùng người tôi yêu và em gái của mình!

- Cô chắc không?

- Chắc!!

- Được, vậy chúc cô may mắn. Rồi cô sẽ hối hận.

Huyết Băng Điệp khẽ nhíu mày hối hận? cô sẽ không bao giờ hối hận vì sự lựa
chọn này.

- Cảm ơn ông, lão đại!

Huyết Băng Điệp gật đầu mỉm cười. Thế giới hắc đạo đầy gió tanh mưa máu, cô đã
quá mệt mỏi, rốt cuộc cô cũng có thể sống được cuộc sống tự do của mình. Cô
nhảy lên chiếc xe moto lớn lao vút vào vòng bóng đêm đen.

Còn trong phòng vọng lại tiếng đầy chua xót của người đàn ông:

- Băng Điệp rồi cô sẽ hối hận khi biết được sự thật!

Trên con đường vắng vẻ, cô chạy xe về nhà với khuôn mặt đầy vẻ mỉm cười. Hôm
nay cô rời tổ chức sớm hơn dự định để cho em gái cùng người yêu của mình một
bất ngờ. Ngôi nhà của cô ở trên một ngọn núi, ngôi nhà cực kì bình thường nếu
không muốn nói là xa hoa nhưng mỗi khi cô nghĩ về những người ở trong ngôi nhà
đó thì cô lại bất giác mỉm cười.

Trong một căn phòng cực kì thoáng mát, mộc mạc tấm rèm cửa sổ được kéo cẩn
thận. Trên chiếc giường màu lam nhạt có hai thân hình trần trụi đang quấn quýt
lấy nhau, những tiếng rên rỉ không ngừng truyền ra phòng xen lẫn mùi tình dục
nồng nặc khiến người khác đỏ mặt khi nhìn vào.

" Anh không sợ chị Băng Điệp sẽ trở về sao?" Ngửa mặt nằm trên giường, cô gái
ngượng ngùng nhìn lên người đàn ông đang không ngừng vận động trên người mình.

" Không có khả năng, cô ta còn ở cái tổ chức sát thủ gì gì đó rùi. Em là em
gái cô ta mà không biết sao? Lúc hẹn hò thì cái mặt cô ta cũng như cái cục
băng ở băng cực, người gì mà không có tí cảm xúc nào hết cả, nếu không phải cô
ta có một gia tài kết xù thì anh còn lâu muốn nhìn mặt cô ta" - Lâm Thiên Bảo
khinh miệt nói trong mắt lộ đầy vẻ khinh thường cùng châm chọc.

" Em không biết khi chị ta thấy bộ dáng chúng ta như thế này sẽ như thế nào
nhỉ? Chắc sẽ rất thú vị!!" - Huyết Như Uyên đầy ý cười nói.

" Thật vậy sao? Vậy thì tôi thấy rồi đó!!"- một giọng nói lạnh lẽo không độ ấm
bất ngờ vang lên khiến Huyết Như Uyên và Lâm Thiên Bảo bất giác rợn cả người.

Đây là đứa em gái ngoan hiền luôn hiểu lòng mình đây sao, là người bạn trai
yêu thương mình hết lòng hahaha thì ra tất cả chỉ vì cái gia sản kết xù này!!
Thì ra tất cả mọi thứ từ trước đến giờ đều là bọn họ lừa dối mình. Đây là hai
người thân, hai người quan trọng nhất của mình sao?

" Không... kh..ông phải Tiểu Băng em nghe anh giải thích đi tất cả chỉ là hiểu
lầm thôi. Đây chỉ là hiểu lầm thôi em tin anh đi anh thật sự yêu em thật lòng
mà" - Lâm Thiên Bảo vội đi xuống giường, đến trước mắt hấp hối cầm tay cô tha
thiết nói.

" Haha đúng anh yêu tôi, yêu đến mức phải lên giường với em gái của tôi sao?
"- Huyết Băng Điệp khinh miệt nói.

- A..nh...anh...

- Băng Điệp a~ em đã nói với chị rùi mà tình yêu thuần khiết không có thật
đâu - Như Uyên ngồi dậy trên giường cắt đứt lời nói của Lâm Thiên Bảo.

- Vì sao? Vì sao em lại cùng anh ta phản bội chị? Trước giờ chị luôn đối xử
tốt với em mà!! - Huyết Băng Điệp đau khổ nói.

- Vì sao? Chị còn hỏi vì sao! Chị hai tốt a~ chị không hiểu sao? Chị quá tài
năng, nhan sắc thì lại tuyệt mỹ khiến cho mọi người luôn luôn chỉ nhìn đến
chị. Còn tôi thì luôn sống dưới ánh hào quang của chị.

- HAHAHA - đột nhiên Huyết Băng Điệp cười điên cuồng khiến Huyết Như Uyên và
Lâm Thiên Bảo giật mình " Thì ra đây là lí do em hận chị, đây là lí do hai
người phản bội tôi. Các người cứ tiếp tục đi, tôi không quấy rầy nữa!! "

- Tiểu Băng em đừng đi! - Lâm Thiên Bảo đang định níu Băng Điệp lại thì Như
Uyên lại kéo anh lại nói: " Anh luyến tiếc chị ta sao? "

Lâm Thiên Bảo rối rắm nhìn hết Băng Điệp lại Như Uyên liền quyết định đuổi
theo Băng Điệp vì khi nãy anh đã nhận ra chính mình khi nào đã yêu cô ấy mất
rồi thì bỗng Như Uyên bật cười lớn:

- Hahaha không kịp nữa đâu tôi đã cài bom trong chiếc moto của chị ta rồi,
chỉ trong vòng 30s nó sẽ BÙM!!!

- Cô điên rồi!- Lâm Thiên Bảo vừa nói xong chạy ra ngoài nhưng không kịp nữa
Băng Điệp đã lái xe đi mất rồi.

Trên con đường lạnh lẽo, cô vừa lái xe vừa suy nghĩ lan man. Tại sao lại như
zậy? Tại sao mọi chuyện lại thành như vầy? Thì ra những thứ ông ám chỉ tôi sẽ
hối hận là đây sao, lão đại. Cô đang suy nghĩ thì bỗng " Bip!Bip!Bip"

BUUM

Bom nổ lửa cháy ngập trời. Tất cả phát sinh chỉ ở khoảng khắc cuối cùng biến
mất Huyết Băng Điệp mơ hồ cảm giác thật đau khổ Như Uyên không ngờ em lại hận
chị đến vậy! Hahaha nếu có kiếp sau tôi nguyện cũng không muốn gặp lại hai
người bọn họ.

Vận mệnh bắt đầu chuyển động!!!!!


Xuyên Không Dị Giới - Chương #1