Lara Croft Và Địa Đạo Ngầm


Người đăng: flavius

Cuối tháng 4, thời tiết đã chuyển sang những ngày nắng ấm nhưng tình hình
chiến sự vẫn chưa có chút nào chuyển biến.

Ban chỉ huy chiến dịch Balkan, Thành Sucidava, Hạ Moesia

"Rốt cục chúng đang tính toán gì đây, đã hơn hai tháng rồi nhưng cứ đánh một
nửa lại ngừng?" – Honorius nghĩ nửa ngày vẫn chưa ra, đánh thì không được mà
thủ cũng không xong, hai bên cứ kéo co mãi mà càng để lâu sẽ càng bất lợi hơn
cho hắn.

"Hôm nay lại đăm chiêu nữa sao, cẩn thận già sớm đấy ông cụ non"

Với cách nói truyện không chút câu nệ, vậy cả đế quốc chỉ có thể là hai người.
Thứ nhất phải kể đến đứa em gái quỷ quái đang ở Mediolanum chưa từng biết sợ
là gì, còn thứ hai đương nhiên là cô vợ chưa cưới Maria. Đáng nhẽ ra, theo ý
của Theodosius bệ hạ khi lâm chung đã định trước ngày cưới của hắn vào tháng
sau nhưng chiến sự nổ ra quá đột ngột nên không có ai đả động tới.

Maria tính cách ngổ ngáo không thích gò bó nhưng vẫn chưa từng rời khỏi thành
Rome nửa bước, lần này tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội trời cho nên nhõng
nhẽo dùng đủ mọi cách hăm dọa, dụ dỗ để hắn đồng ý đưa đi cùng, và Honorius
chẳng thể làm gì hơn là gật đầu cái rụp, sự vật lạ luôn là thứ Maria yêu
thích.

"Đi ra nắng ngoài kia cho mát, để ta còn nghĩ ngợi" - Đã không tính ra được
cái gì, cả bụng đầy liệt hỏa, ấy thế lại bị Maria kích đểu, đúng là không khác
nào chọc phải tổ ong vò vẽ.

"Có thế thôi đã giận dỗi, đúng là thằng nhóc hẹp hòi" – Hắn đã quát đuổi thì
cô cũng chả dây vào làm gì. Tên này lúc bình thường rất chi là ôn hòa nhưng
tới thời khắc mấu chốt lại chả khác mấy con hùng sư nổi điên.

Chán ngán ngồi ngây ra lúc lâu, quân tình căng thẳng, lực lượng Paladin còn
chưa thấy đâu nhưng hắn đã đợi không nổi.

"A đúng rồi! Suýt nữa thì mình quên mất" – Ý thức lập tức liên hệ tới chiếc
nhẫn

"Này hệ thống, ngươi còn sống không vậy"

"Xin ký chủ cẩn thận phát ngôn, hệ thống không phải sinh vật nên sự sống và
cái chết không một chút liên quan" – Giọng nói cứng nhắc vang lên trong đại
não của hắn.

"Vẫn còn là tốt rồi, thế mỗi tháng ta đều được quay thưởng miễn phí một lần
phải không"

"Đúng vậy, do ký chủ chưa từng quay may mắn nên toàn bộ số lần đều tích lũy
lại, hiện giờ ký chủ có tổng cộng bốn lượt"

"Vậy cho ta tiến hành quay may mắn, sử dụng tất cả" – Đây chính là cọc rơm
cứu mạng hắn, may mà đầu óc còn chút linh hoạt mới nhớ ra.

"Xin ký chủ cho biết hạng mục lựa chọn. Ở đây bao gồm bốn dạng Vũ khí, Bí
tịch, Linh thú và Anh hùng"

"Hai lượt quay Linh thú, hai lượt quay Anh hùng, cứ vậy đi"

Hiện đang vào lúc khẩn yếu, vũ khí hay bí tịch thật sự không làm nên trò trống
gì, chỉ có thể may sao ra một con thần thú hay một tên trí tướng thì mới giúp
hắn vượt qua vũng bùn này.

"Đã xác nhận!"

Một bàn quay giống hệt chiếc nón kỳ diệu kiếp trước mà hắn hay xem nhưng số
nấc thật sự nhiều lắm nhưng quan trọng là tám phần mười đều ghi trống.

"Tiến hành quay đợt 1 ….. "

"Tích, tÍch, tích ….. Thất bại!"

"Lần 2 …………..

Thất bại"

"Lần 3 ……….....

Thất bại"

"WTF, khoan đã, sao toàn bộ đều miss hết?" – Đã ba lần mà chưa được gì, không
nhịn được chửi thề một tiếng, hắn thật sự sắp không xong.

"Đó là ký chủ quá đen mà thôi, không thể trách hệ thống được"

"Thôi được rồi, ta cũng không cãi được lại ngươi. Tiếp tục đi" – Uể oải nhìn
bàn quay lượt bốn, hắn giờ đây cũng chả trông mong gì nữa, đúng là không nên
tin tưởng mấy thứ vận may chết tiệt.

"Tích, tích, tích …. Thành công nhận được triệu hoán nhân vật trò chơi ngẫu
nhiên. Mở pháp trận!"

Lần này không phải ánh tím nữa mà lại là màu trắng nhạt, thanh thế so ra yếu
hơn lần triệu hoán Uther rất nhiều.

Ánh sáng trắng biến mất ngay tích tắc, một cô gái mắt nâu với mái tóc màu nâu
đỏ kiểu đuôi ngựa, trên người mặc một chiếc áo sơ màu xám đậm, quần bò và đi
giầy thể thao*. Nhưng không giống với Uther khi xuất hiện là làm ngay lễ quân
thần mà cô nàng lại vẻ mặt phức tạp nhìn hắn.

"À, ta chưa nhắc ký chủ, bất cứ nhân vật nào từ quay miễn phí đều không bị
phong ấn ký ức, duy nhất sức mạnh nếu vượt qua hạn độ cho phép mới bị phong
cấm. Toàn bộ bọn họ đều ý thức không gây cản trở ký chủ nhưng cũng không có
lòng trung thành cao khi vừa bắt đầu, tất cả đều ở mức bình thường. Bên cạnh
đó, ký ức về đoạn thời gian lịch sử tại nơi này đều được đưa thêm vào."

"Hóa ra là vậy, ngươi hãy bật bảng thông tin nhân vật mới này đi, ta cảm giác
vô cùng quen thuộc nhưng vẫn chưa nhớ rõ đã gặp ở đâu"

"Tên: Lara Croft

Chức vụ: Nhà khảo cổ

Tuổi: 20

Trí lực: 17

Sức mạnh:11

Nhanh nhẹn: 14

Tốc độ: 14

Phòng ngự: 10

Trung thành 60/100

Kỹ năng: khảo cổ học, địa chất học, bắn súng cấp B, leo núi cấp B

Skill: Không

Nguyên tố: Không

Trang bị: Trang bị khảo cổ x1, cung tên x1,

Bí tịch: Không"

"Cô là Lara Croft từng truy tìm nền văn minh Yamatai sao? Rất hân hạnh được
quen biết " – Chào hỏi khi gặp mặt là phong độ của một thân sĩ, cô nàng này
không giống Uther vừa ra đã tuyệt đối trung thành nên hắn không làm gì khác
hơn là làm quen thân cận.

"Rất kinh ngạc được làm quen với cậu, tôi thật thật sự chưa bao giờ gặp việc
lạ nào tới như vậy" Lara cũng không phải là người không hiểu lễ nghi, người ta
đã bắt chuyện thì cô cũng không thể làm ngơ.

"Sự lạ trên đời có rất nhiều, cô bây giờ từ từ làm quen dần cũng không muộn"

Hơi có chút bát quái, hắn không nhịn được dò hỏi đôi chút:

"Cô tới đây như thế nào ?"

"Tôi vừa thoát khỏi đảo Uncharted lên một con tàu vận tải thì tới đầu giờ
chiều bị một luồng sáng đưa tới đây kèm một đống ký ức mới còn chưa kịp tiêu
hóa"

Việc đã tới nước này, nghĩ muốn trở về nơi cũ thật sự quá viển vông, mà cũng
không còn mấy thứ khiến cô lưu luyến, cha mẹ qua đời, chú Roth thay họ chăm
sóc cô từ nhỏ cũng đã chết vì cứu cô trong lần truy tìm Yamatai, còn lại chỉ
có Sam với mấy người bạn còn sống sót khi tham gia đợt thám hiểm đó.

"Không ngờ là hoàng đế mà cũng nghiên cứu về địa chất sao, chẳng nhẽ trước kia
cậu cũng học ngành nghề này? – Trong đám ký ức hỗn loạn đã nói rõ xuất xứ lẫn
chức vụ hiện tại của tên nhóc trước mặt, tính hiếu kỳ ưu mạo hiểm của Lara
không phải trưng bày cho không, Nhìn trên bàn một đống đất đá nhỏ khiến cô
nghĩ tới khi mình còn học tại trường.

"Là chúng sao, cô chắc hẳn cũng biết hiện giờ là năm 395, đế quốc La Mã đang
đối đầu vời người Goth xâm lấn, còn đám đất cát này là từ nhân viên tình báo
lấy về khi do thám doanh trại kẻ địch"

"Thế cũng thât kỳ quái, cậu có thể cho binh lính đào một hố đất cát được
không" – Sắc mặt nhíu chặt, hình như cô đã liên tưởng tới thứ gì đó.

"Tất nhiên là được, theo tôi"

………….

Bên ngoài doanh vài bước chân, một đám lính ra sức hì hục đào, hiện giờ đã là
sâu tới 5m có dư. Bọn hắn cũng không hiểu được sao Hoàng Đế bệ hạ lại ra lệnh
kỳ quặc tới vậy, còn cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh ăn mặc quái dị rốt cục là
ai. Nhìn cách trò truyện không để ý trên dưới đáng nhẽ ra đủ bị xử quyết cả
trăm lần càng làm họ khó hiểu.

"Được rồi, anh kia, mau đưa một xô đất dưới đó lên đây"

Tên lính nào dám chậm trễ, đặc biệt bệ hạ đang đứng quan sát ngay đây lại càng
phải nhanh chóng.

Lara tay cầm soi mói đống đất cát vừa mới đưa lên so sánh với nhóm đất kia
thấy chúng giống nhau y hệt.

"Này, hai mẫu đất đều không khác gì nhau, xem ra bọn họ ít nhất phải đào sâu
tới 5 mét, ngươi thấy sao?"

"Thật quái lạ, chúng rốt cuộc đang tính làm gì?" – Honoris tới giờ vẫn chưa
thể đi tới kết luận gì, địa lý toàn một với hai thì hiểu được mới là lạ.

"Ta nghĩ bọn hắn không phải đào giếng thì cũng đang làm hầm khai thác than
cũng nên" - Lara cổ quái suy đoán, theo thường thức thì nhà địa chất học nào
cũng đều cho rằng như vậy.

"Khoan đã, đào hầm sao?"

"Cậu nghĩ tới gì à?"

"Cái đệch, bọn này muốn đào hầm công thành từ bên trong! Sao mình không nghĩ
ra chứ, thật ngu quá đi"

Tới đây, mọi sự đều một mảnh sáng tỏ, hắn đã có diệu kế đập nát bàn tính của
tên cáo già Alaric.

*: Lara Croft

http://imgur.com/NKvb5Ey

http://imgur.com/9hRp9Gv

http://imgur.com/LRhtb5J


Xuyên Không Đế Quốc La Mã - Chương #10