Người đăng: kaneu
Minh triều, hoàng cung.
Hoàng cung của Tàu vô cung rộng lớn, rộng hơn hẳn của Đại Việt một vòng. Trình
độ xa hoa cũng hơn hẳn, từ đó ta có thể nhìn ra được chính quyền họ ép bức dân
chúng ra sao. Nhất là từ khi Tư Tông lên ngôi hoàng đế thì cuộc sống người dân
càng khổ không thể tả, lúc Chu Nguyên Chương còn tại vị thì mặc dù bất tài
nhưng do xuất thân từ ăn mày nên còn biết nghĩ cho dân, còn bây giờ thì quan
viên hủ bại, vua chúa xa đọa. Nhân dân như trong nước sôi lửa bỏng. ( Ta thấy
chu nguyên chương toàn nhờ vào lưu bá ôn, lưu bá ôn chết là triều chính suy
sụp ngay ).
Mà thôi, chuyện nước khác không nói nhiều.
Lúc này đang là hửng sáng, trong hoang cung vô số thị nữ thái giám đã thức dậy
làm việc. Người còn ngủ có lẽ chỉ có vua và các hoàng tộc khác.
Trên một chiếc giường rộng lớn trong một căn phòng xa hoa, Tư Tông hoàng đế
lúc này đang ngủ say. Trên người hắn không một mảnh vải che thân làm lộ ra
thân thể gầy yếu cùng với cây tăm NHANG ( nhang đấy, biết k? )ở dưới, xung
quanh hắn lúc này nằm la liệt ba cô gái mỹ mạo phi phàm, họ cũng không có gì
trên người. Mà nếu như có người ở gần bên thì chắc chắn sẽ nghe được họ đang
lầm bầm nói mớ, mà cái kì lạ là cả ba đều nói chung một câu thế này.
- Ư ư... hoàng thượng, thần thiếp muốn, đừng ra mà... muốn....!!
Đấy ! Chuyện đêm qua tác không kể, ai thích đoán thì đoán.
Mọi thứ trong phòng vẫn vậy cho đến khi...
- Hoàng thượng, hoàng thượng... không xong rồi, trời giáng dị tượng. Hoàng
thượng, hoàng thượng...
Tiếng eo éo của Đại nội tổng quản ( thái giám trưởng ) vang lên rầm rĩ bên
ngoài phòng làm Tư tông tỉnh giấc, với gương mặt ngáy ngủ hắn quát ra ngoài
làm tổng quản co rụt đầu.
- Cẩu nô tài chết tiệt, để yên ta ngủ. Bằng không ta tru di cửu tộc ngươi !!
- Xin hoàng thượng bớt giận, trời giáng dị tượng. Lòng người bàng hoàng, các
vị đại thần hiện đang quỳ chờ thánh dụ ạ !!!
Sợ thì sợ, tên tổng quản vẫn cố lấy can đảm nói. Đây là đại sự, hoàng thượng
chắc là sẽ không trách đâu, chắc là, chắc..
- Người đâu, lôi hắn ra. Trảm !
Tư tông khó chịu ngồi dậy, đêm qua thằng nhỏ hùng phong chưa đủ làm hắn bây
giờ rất khó chịu a. Hắn cần phát tiết và tên ngoài kia là hợp nhất rồi, ai bảo
hắn phá ta ngủ.
Cầm lên chiếc long bào ở đầu giường, Tư tông nghĩ nghĩ rồi tét mạnh vào mông
một cô gái gần nhất làm cô ta kêu đau rồi tỉnh dậy.
- Còn không mau mặc áo cho trẫm !!
- Dạ dạ !
Tội nghiệp cô gái, ở ngoài là tiểu thư khuê tú được người chiều chuộng nhưng
vào đây rồi thì chẳng còn gì hết. Cảm nhận cơn đau toàn thân, cô nuốt đắng vào
lòng mặc áo cho Tư tông.
Kétttt.
Cánh cửa phòng mở, Tư tông bước ra ngoài trong ánh mắt sợ hãi của quần thần.
- Có việc gì mà các ngươi tụ tập ở đây vậy, muốn tạo phản à !
Vừa bước ra Tư tông đã quát mắng, chụp vào đầu quần thần cái tội mưu phản. Đây
chính là cách vua chúa trung quốc cai quản nước mình. Lấy bạo trị gia, lấy lấy
bạo quản nước.
- Chúng thần không giám !! Hoàng thượng minh xét, hôm nay trời sinh dị tượng,
lòng dân hoang mang nên chúng thần đến đây để xin thánh dụ của người.
Hình bộ thị lang bước ra nói, ông ta nhìn vị vua của mình mà âm thầm ngao
ngán, quân bất tài, nước tất mất, hiện giờ loạn trong giặc ngoài nguy cơ tứ
phía mà hắn còn ngày đêm sên ca. Thật là hôn quân vô đạo.
- Dị tượng ? Dị tượng gì ?
Tư tông tò mò hỏi.
- Tâu hoàng thượng, khoảng ba canh giờ trước bỗng có một cột sáng từ trên
trời chiếu vào cấm khu trong cung. Sau đó còn có các loại âm thanh lạ nữa ạ !
Người lên tiếng lần này là Hộ bộ thượng thư, nịnh thần số một hiện giờ. Mà đã
là nịnh thần thì tất nhiên không thể không vuốt mông ngựa.
- Theo hạ thần suy đoán, dị tượng lần này là do trời cao nhìn thấy hoàng
thượng khổ cực quản lý quốc gia nên ban xuống phước lành, quả là đáng vui đáng
mừng.
- Hừ! Đừng ở đó xàm ngôn. Chuyện này là do bổn hoàng tạo ra chứ ai, các ngươi
không cần lo lắng !
Tư tông mắng hộ bộ thượng thư một tiếng nhưng gương mặt hắn thì lại cười tươi
như hoa cúc nở chứng minh hắn rất hưởng thụ ah.
- Dám hỏi hoàng thượng, đây là hà cớ gì ?
Hình bộ thị lang chen vào hỏi, mặc dù biết vua sẽ không vui nhưng trực giác
ông ta luôn cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, Tư tông hừ lạnh một tiếng rồi dửng dưng.
- Bổn hoàng nghe nói Thái hậu của Giao chỉ phía nam sắc nước hương trời, muốn
cô ta đến hầu hạ nên đã cho người đem theo 12 tấm thần long lệnh đến đó đón về
rồi.
- Cái gì ? 12 tấm thần long lệnh, chẳng phải là thứ mà năm xưa Lưu thần toán
dùng để phong ấn tà long sao ? Ngài... ngài... vậy mà dùng máu của hai ngàn
đứa trẻ để mở phong. Thật là hôn quân mà.
Hình bộ thị lang nghe vậy thì tức đến run người, chỉ thẳng tay vào mặt Tư tông
mắng. Kể cả những quan đại thần khác khi nghe đến tà long cũng sợ run người,
dùng ánh mắt không thể tin nhìn Tư tông.
- Cái gì ? Ngươi dám măng ta, lính đâu đem hắn trảm ngay lập tức. Ngay lập
tức ! Hừ, chỉ là 2000 đứa trẻ mà cũng la lối, hi sinh vì ta chúng nên thấy
vinh hạnh rồi.
Tư tông gầm lên. Ngay lập tức có một đội thị vệ xông đến bắt giữ Hình bộ thị
lang, ông ta hét lên.
- Hôn quân, hôn quân, Trời diệt Đại Minh rồi !
- Các ngươi ai không phục thì đó là tấm gương, nghe rõ chưa !
Tư tông nhìn lũ quan còn lại nhàn nhạt nói, xong hắn ta lại dự định về lại
phòng cho mấy ái phi hầu hạ mình.
- Hoàng thượng, hoàng thượng... nhìn kìa !!
Ngay lúc Tư tông quay lưng lại thì giọng nói run rẩy của Hộ bộ thượng thư bỗng
vang lên. Giật mình quay người, Tư tông trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước
mắt mình.
Trên bầu trời hoàng cung lúc này bỗng xuất hiện mây đen giăng kín, sấm chớp
đùng đoàng. Ở giữa đám mây còn có một cái hắc động to lớn nữa, viễn cảnh hệt
như thần linh giáng trần vậy.
Hí í í...
Dưới ánh nhìn của bon họ, một tiếng ngựa hí rung trời vang lên. Sau đó một con
Hắc mã khổng lồ hơn trăm mét chạy ra từ lỗ đen đó.
Con hắc mã toàn thân đen tuyền được bao bọc bởi một bộ chiến giáp oai hùng,
không những vậy móng nó còn bốc cháy lên ngọn lửa dữ dội. Đó chính là Thần mã
của Lạc Âu.
.....
- Thần linh hiển thế !!
Không biết là ai hét lên như vậy, nghe thế tất cả mọi người kể cả Tư tông đều
quỳ xuống liên tục khấu đầu, hoàn toàn không dám ngẩng mặt lên.
Sự việc như vậy diễn ra ở khắp mọi nơi xung quanh kinh thành, hàng ngàn vạn
dân chúng dập đầu quỳ bái. Tiếng khấn vái diễn ra khắp nơi.
Ngồi trên lưng thần mã nhìn xuống phía dưới, Lạc Âu không khỏi bất ngờ, dùng
Thần mã thoát khỏi không gian đó không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Và tất nhiên, Lạc Âu chắc chắn sẽ không quên chính sự. Nếu đã ở ngay kinh
thành Tàu quốc thì sẵn hoàn thành nhiệm vụ luôn vậy, đỡ mất công chạy đi chạy
về.
Vận lên nội công cùng bá vương cửu thức, tiếng nói của Lạc Âu từ trên lưng
thần mã vang vọng ra.
- Phụng Thần đế chiếu chỉ, hoang đế Tư Tông ăn chơi vô độ bỏ bê triều chính,
ức hiếp bá tánh, không việc ác nào không làm, nay đặc biệt phái Thần mã đến
đây tuyên hạ Thần chỉ : Phế bỏ Tư tông đồng sáp nhập lãnh thổ Minh triều vào
Đại Việt phương nam, do Đại Việt quản lí. Tất cả y theo lệnh trời, không được
TRÁI.
Tiếng nói cuối cùng, Lạc Âu vận tất cả công lực của mình tập trung áp thẳng
lên Từ tông cùng cái tên hoàng tử Vương Thiên làm cả hai hộc máu chết tại chỗ,
sau khi nghe thông báo hoàn thành nhiệm vụ từ hệ thống Lạc Âu mới hài lòng
thúc thần mã bay đi. Không đi không được, gánh nặng từ quyền năng đang áp lên
hắn. Không đi lát nữa chắc chắn sẽ bị lộ.
Lúc bay ngang qua ngũ hành sơn không biết nghĩ nghĩ thế nào hắn lại khắc lên
đó một bài thơ với nét chữ to đùng.
Minh triều hôn quân
Nhân dân khổ tận
Thiên hạ linh thần
Minh quy Đại Việt.
Bốn câu thơ đều được Lạc Âu ghi bằng tiếng việt hiện đại, hắn cười. Để xem sau
này là các ngươi giành đảo Việt Nam hay Việt Nam giành đất các ngươi. Haha.
Xong hắn thõa mãn cưỡi Thần mã bay về phương nam.
( Hết bộ Bức huyết thư. Có lẽ truyên mình viết k hay nhưng xin bạn đọc khi đọc
xong hãy nhấn cảm ơn bên dưới. Con tác lấy bac chơi kéo búa bao thua sạch rồi
!!! )