Người đăng: kaneu
( Dựa theo " Tungkhang lịch sử toàn bịa " )
Nhặt lên Lục huyết tinh của con Đỉa Long, Lạc Âu nhanh chóng đạp lên khinh
công chạy trở về chỗ Hoa Xuân. Dù đã dùng tiểu trận bảo vệ cô nhưng dù sao đó
cũng chỉ là tiểu trận thôi, ai biết bọn chúng có phá được hay không. ( Thế
giới này có người tu đạo nhưng không cao, võ công là chính nhé !! )
Đến nơi, thấy Hoa Xuân vẫn bình an vô sự, Lạc Âu thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ hắn
lo lắng dư thừa rồi, mấy tên hắc y kia hình như không có ở đây.
- Lạc Âu ca, huynh về rồi, có bị thương ở đâu không ?
Nhìn thấy Lạc Âu, Hoa Xuân như con chim nhỏ lao vào lòng hắn, bàn tay thì còn
không ngừng sờ sờ mó mó kiểm tra xem hắn có sao không.
- Dừng, dừng, dừng !! Huynh không sao ? Đừng sờ nữa !
Lạc Âu hiếm thấy đỏ mặt lên.
Thử hỏi một thằng xử nam huyết khí phương cương như hắn thì làm sao chịu được
cám dỗ như vậy cơ chứ. Vội vàng đẩy Hoa Xuân ra, hắn bước lại chỗ thái hậu.
U oán nhìn bóng lưng của Lạc Âu, Hoa Xuân khẽ gắt một tiếng " Đồ ngốc " rồi
lẽo đẽo đi theo.
...
- Ngươi muốn gì ở ta ?
Thái Hậu vô cùng bình tĩnh nhìn Lạc Âu đang ngồi trước mặt mình, thái độ vững
vàng đò khiến Lạc Âu cũng thấy tự thẹn không bằng. Quả không hổ là người phụ
nữ đã làm điên đảo cả vương triều Hậu Lê.
- Ta muốn biết sự thật về vụ án Lệ Chi Viên.
Lạc Âu nói thẳng, xưa nay hắn không thích quanh co lòng vòng.
- Ngươi là hậu nhân Nguyễn Trải sao ?
Khuôn mặt bình thản của Tuyên Từ thái hậu hiện lên nét kinh ngạc nhưng rất
nhanh biến mất.
- Nếu vậy thì quả thật ngươi có quyền biết chuyện này.
Có vẻ Thái hậu đã hiểu nhầm Lạc Âu thành Nguyên Vũ, thấy vậy nhưng Lạc Âu cũng
không định giải thích gì, hắn chỉ muốn làm cho xong nhanh nhiệm vụ thôi.
- Hoàng thượng không phải do ta giết.
Câu nói đầu tiên đã chứng thực được suy nghĩ của Lạc Âu, vụ án Lệ Chi Viên
không hề đôn giản như trong phim, Thái hậu chỉ là người chịu tội oan thôi.
- Đó là một mưu đồ cực lớn của Tàu vương phương bắc.- Thái hậu tiếp tục kể
- 13 năm về trước, tiên hoàng là một vị vua anh minh, mưu toàn thao lược,
Triều Hậu lê phát triển lớn mạnh từng ngày. Tàu vương vì lo ngại nước ta có
một ngày sẽ uy hiếp đến quốc gia ông ta nên đã lập ra một kế hoạch giết chết
tiên hoàng. Quan lễ nghi Nguyễn Thị Lộ chính là người của chúng, sau đó thì
ngươi biết rồi. Vụ án Lệ Chi viên diễn ra, cả gia tộc của quan đại thần đều bị
chém đầu.
Lẳng lặng ngồi nghe rồi tiêu hóa mớ tin tức từ Thái Hậu, Lạc Âu trầm ngâm.
- Làm sao bà biết được việc này ?
- Ngươi không nên xem thường triều đình, ngay khi vụ án Lệ chi viên xảy ra
thì sự thật đã được tìm ra. Nếu không phải hoàng thượng còn bé thì chắc giờ
này Việt Quốc và Tàu quốc đã tuyên chiến rồi, hừ ! Còn Nguyễn Trải đại nhân,
dù xin lỗi ông nhưng triều đình lại cần một lời giải thích cho thiên hạ, đợi
khi hoàng thượng lớn lên sẽ có người giải oan cho ông.
Thái hậu nói xong thì hừ lạnh một tiếng, sát khí phóng ra. Thù giết chồng có
chết cũng không bỏ qua.
Lạc Âu cảm thán, hóa ra bức huyết thư là do thái hậu làm ra ah, bà ta thà để
mình chịu tiếng xấu muôn đời cũng muốn rửa oan cho Nguyễn Trãi, quả là một bậc
cân quốc nữ hào.
- Bà nói láo. Nếu bà không giết vua thì sao phải cho người giết chết người
nhà của ta.
Lạc Âu đang suy nghĩ sao hệ thống không thông báo nhiệm vụ hoàn thành thì Hoa
Xuân bỗng đứng ra hét vào mặt thái hậu, thấy cô có xu hướng động thủ thì Lạc
Âu vội ngăn lại.
- Ngươi là ?
Thái Hậu ngơ ngác nhìn cô gái trước mắt, ta giết người nhà cô ta khi nào ?
- Ta chính là con của Hoa Thiên Hành ở Minh Xuân trấn, chính ngươi đã cho
người giết cha mẹ ta.
Hoa Xuân bi phẫn gào thét, kẻ thù nhìn nhau đỏ cả mắt. Nếu không có Lạc Âu
ngăn lại thì cô đã xé xác bà ta ra làm trăm mảnh rồi.
- Hoa gia, Minh Xuân trấn, Minh Xuân. À !
Thái Hậu à lên một tiếng rồi nhìn thẳng vào mắt Hoa Xuân.
- Ta không giết cha mẹ ngươi. Ta chỉ giết đại tỷ ngươi thôi.
- Láo toét, chính Vương Thiên đại ca đã nói cho ta biết là ngươi giết cha mẹ
ta. Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời ngươi sao !
- Vương Thiên, là tên hành thích bổn cung ba năm trước à ?
Thái Hậu lắc lắc đầu.
- Hắn chính là Tứ vương tử Tàu quốc, cô tin hắn mà không tin ta sao.
Lời thái hậu như sấm đánh vào tai Hoa Xuân.
- Không thể, ngươi nói dối, ngươi nói dối !
Hoa Xuân gào thét, nước mắt rơi lã chã.
- Huynh ấy bị ngươi giết chết rồi mà ngươi còn vu khống huynh ấy nữa.
- Chết ! Hắn chết khi nào ? Hắn đang sống tốt lành nơi vương cung Tàu quốc
kìa.
- Ngươi...
Lạc Âu ngăn Hoa Xuân nói tiếp, hắn nhìn thẳng vào mắt thái hậu.
- Làm sao chúng ta tin được ngươi ?
Thái Hậu trầm ngâm. Đúng ! Họ dựa vào đâu tin mình.
- Các ngươi có thể không tin ta nhưng lấy linh hồn một người có dòng máu Lạc
hồng ta thề mình luôn nói thật !! Còn các ngươi tin không thì tùy.
Ting.
Tiến độ nhiệm vụ phụ 1 hoàn thành 50%. Mời kí chủ giết chết Tàu vương để hoàn
thành nhiệm vụ.
Âm thanh hệ thống vang lên đúng lúc làm Lạc Âu như mở cờ trong bụng. Hệ thống
ta yêu ngươi !
- Ta tin ngươi !
Lạc Âu đứng lên mĩm cười với thái hậu làm bà ta bất ngờ, bà lạnh nhạt gật gật
đầu với hắn.
- Lạc Âu đại ca, huynh...
- Muội đừng nói gì cả, tin huynh. Bà ấy nói thật !
Hoa Xuân nhìn thật sâu Lạc Âu, sau đó nhẹ gật đầu.
- Ừ, muội tin huynh ( mê trai v~ ) !
Cười tươi nhìn Hoa Xuân, Lạc Âu đứng dậy phủi phủi mông.
- Nên rời khỏi đây rồi ! Chắc bon họ đợi cũng lâu rồi nhỉ ?
- Nhưng làm sao...- Hoa Xuân kéo kéo áo hắn.
- Tin huynh !
Lạc Âu cười với cô rồi ngước nhìn bầu trời, từng câu từng câu ngôn linh huyền
ảo từ hắn vang lên vọng điệp khắp không gian.
Ngươi, bước ra từ máu và xác của kẻ thù.
Ngươi, đạp lên tất cả những kẻ cướp nước và bán nước.
Vó sắt của ngươi sẽ giẫm tan quân địch.
Lửa thiêng của ngươi sẽ đốt cháy kẻ thù.
Ta kêu gọi ngươi, hỡi chiến hữu của ta.
Hãy cùng ta đi đến chiến thắng cuối cùng.
Đến đây đi, Thần mã !!!!