Lăng Tuyết Nhiên


Người đăng: dautaytruyenky

Đoạn đường qua biên cương hai đế quốc, nơi đây có một tiểu trấn tên Tiểu Sơn.
Tần Phong cùng Hồng Cơ đi được nửa ngày đường liền cảm thấy vô cùng khát nước,
bên đường lúc này có một quán trà, cả hai liền vào đó nghỉ ngơi. Hồng Cơ ăn
mặc kín mít bạch sắc y phục từ đầu đến cuối, mặt đeo mặt nạ, vừa bước chân vào
đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Từ đằng xa lại gần, thiếu nữ xinh đẹp vô cùng, võ phục cắt xén gọn gàng, thân
hình quyến rũ vô cùng. Thiếu nữ tóc dài màu nâu, khuôn mặt trái xoan, hai mắt
to tròn, da thịt trắng nõn. Nàng đi đến đâu, nam nhân nhỏ dãi thèm thuồng đến
đó.

Tần Phong trong lòng hắn lúc nào cũng chỉ có mình Yến Phi nên đối với thiếu nữ
xinh đẹp này cũng không chút đoái hoài. Hồng Cơ khẽ hỏi

"Chủ nhân, ta thấy có vẻ ở đây sắp có biến. Chúng ta nên đi hay ở lại?"

"Chúng ta cứ chờ xem mọi chuyện thế nào. Dẫu sao ta cũng không thể thấy chết
mà không cứu." - Tần Phong trả lời

Thiếu nữ vừa ngồi xuống liền có nam nhân đến trêu ghẹo. Kẻ trêu ghẹo nàng là
một tên tướng mạo xấu xí, toàn thân bốc mùi, vừa gầy vừa lùn, ruồi bay quanh
người.

"Tiểu mỹ nhân! Ta vừa nhìn thấy nàng đã cảm thấy máu trong người vô cùng sôi
sục a. Hay là nàng cùng ta đến một nơi vắng vẻ cùng nhau vui vẻ a!" - tên ruồi
bay quanh người nói

"Mặt dày, không có thể diện. Ngươi cút đi cho ta! Đừng để ta ra tay với hạng
chó má nhà ngươi!" - thiếu nữ quát

Bất quá tên kia vẫn cứ không đi, tiếp tục đứng ve vãn nàng. Hồng Cơ lại hỏi
Tần Phong

"Chủ nhân, rốt cuộc có nên can dự hay không?"

"Đợi thêm một chút " - Tần Phong nói

Thiếu nữ bị tên ruồi bay quanh người quấy rối không thôi, nàng đang muốn động
thủ thì vuốt rồng đặt trên vai tên ruồi bay đầy người. Thiếu niên một tay hóa
rồng, cánh tay bao phủ hồng điện, sau lưng bốn cái hồn hoàn hiện ra, hai cái
tám ngàn năm, hai cái trên năm vạn năm.

"Dâm tặc to gan. Ban ngày ban mặt dám giở trò sằng bậy!" - thiếu niên một tay
hóa rồng nói

"Vuốt rồng, hồng điện, ngươi là người của Đế Vương Tông?" - thiếu niên ruồi
bay quanh người hỏi

"Ta chính là Dị Điện Đế Vương Long - Hoàng Thuấn Phong, đệ nhất thiên tài của
Thiến Quốc đế quốc!" - thiếu niên tự giới thiệu

"Woaa.....là Hoàng Thuấn Phong sao? Nghe danh đã lâu, nay mới có vinh hạnh gặp
mặt!" - thiếu nữ như thể vừa trúng tiếng sét ái tình, khuôn mặt xinh đẹp đỏ
ửng lên

"Với hồn hoàn như thế mà cũng được xem là đệ nhất thiên tài?" Tần Phong đang
nước cũng phì cười. Hồng Cơ đầy kinh ngạc hỏi

"Chủ nhân, ngài đã đoán trước hắn sẽ xuất hiện?

"Không. Ta định đợi đến khi thiếu nữ kia bị xé rách hết quần áo mới ra tay,
như vậy sẽ vừa được cái danh giúp người, vừa được bổ con mắt nhưng tên kia phá
mất rồi." - hắn nói

"Chủ nhân, ngài còn đáng sợ hơn cả tên dâm tặc!" - Hồng Cơ thất vọng lấy tay
che mặt thở dài

Nam nhân kia tưởng rằng đang chiếm thế thượng phong, khí thế hừng hừng, đầy tự
tin nói

"Dâm tặc, hôm nay ta phải thay trời hành đạo!"

"Haha....ai chết còn chưa biết!"

Thuấn Kỷ tay cong thành trảo lao đến nhanh như điện xẹt. Tên ruồi bay đầy
người tốc độ nhanh không kém, hắn chạy ra nấp sau thiếu nữ xinh đẹp. Thuấn Kỷ
thấy vậy vội vã thu chiêu nhưng chiêu vừa thu thì hắn cũng lăn ra đất mà chết
bởi một con dao găm ở giữa ngực. Tên ruồi bay đầy người ha hả cười

"Hahahahahaa..........tiểu tử vắt mũi chưa sạch mà cũng đòi chơi trò anh hùng
cứu mỹ nhân. Nói cho ngươi biết ta chính là Lăng Phi Dao, biệt hiệu là Vua Phi
Dao. Đấu Tông cảnh giới bậc thứ chín, hồn hoàn của ngươi không so được với ta
đâu!"

Tên ruồi bay đầy người sau lưng có bốn năm cái hồn hoàn, cái thấp nhất cũng là
chín ngàn năm. Thiếu nữ một phen sợ hãi, nàng bị tên ruồi bay đầy người tiếp
tục quấy nhiễu

"Tiểu mỹ nhân à, anh hùng của ngươi chết rồi. Bây giờ ngươi đã chịu cùng ta
vui vẻ chưa?

"Cho dù ta có chết cũng không để ngươi chạm vào ta!"

"Bộp!", một cục đất từ đâu bay đến đập thẳng vào gáy tên ruồi bay quanh người
khiến hắn tức giận vô cùng

"Là kẻ nào? Kẻ nào dám ném ta?"

"Là ta!"

Tần Phong đứng dậy đi về phía tên ruồi bay đầy người. Tần Phong không cần
nhiều lời, năm cái hồn hoàn đồng thời xuất hiện, Đấu Tôn cảnh giới bậc ba xuất
trận. Tên dâm tặc thấy năm cái hồn hoàn của tần Phong, trong đó có một cái màu
hồng, hai cái màu đỏ khiến hắn sắc mặt đại biến, chưa kịp phản ứng đã ăn một
quyền của Tần Phong vào mặt. Dâm tặc ngã ngửa về sau nhưng đột nhiên bị Tần
Phong túm tay kéo lại đấm liên hoàn vào bụng hắn rồi tung một quyền toàn bộ
sức lực vào hạ bộ của hắn khiến hắn kêu lên đau đớn.

"Cút!" - Tần Phong quát

Tên dâm tặc nước mắt đầm đìa, hai tay ôm hạ bộ vội vã bỏ chạy. Tần Phong nhìn
về phía thiếu nữ xinh đẹp, giọng nói dịu dàng hỏi

"Nàng không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"

"Ta không sao! Cảm ơn ngươi đã ra tay cứu giúp!" - nàng đỏ mặt e thẹn

"Nàng không sao là tốt rồi!" - Hắn cười

Tần Phong cùng Hồng cơ tiếp tục lên đường, hắn vừa bước được mấy bước thì
thiếu nữ xinh đẹp vội vã chạy theo

"Ở đây nguy hiểm như vậy ngươi có thể cho ta đi cùng không?"

"Đi cùng một thiếu nữ xinh đẹp như nàng là vinh dự của ta!" - Hắn cười

"Ngươi tên gì? Ta tên là Lăng Tuyết Nhiên" - nàng đỏ mặt

"Ta là Tần Phong. Còn đây là Tiểu Hồng" - hắn giới thiệu

"Tiểu Hồng tại sao lại đeo mặt nạ vậy?" - Tuyết Nhiên tò mò hỏi

"Nàng ta bị người ta hạ độc nên mặt mũi xấu xí phải đeo mặt nạ. Bọn ta vốn là
người Bình Thiên đế quốc, lần này sang đây với hy vọng tìm được người giải
được độc cho nàng ta." - Tần Phong trả lời

"Thì ra là vậy. Cha của ta là em trai của hoàng đế Thiên Quốc đế quốc, ngươi
lần này cứu ta, ta sẽ nói với phụ thân ta mời giải độc sư giỏi nhất đế quốc
đến chữa cho nàng" - Tuyết Nhiên nói

Nàng vừa dứt lời lập tức xung quanh xuất hiện mấy trăm người khăn che kín mặt,
tất cả đều mặc y phục màu trắng. Tuyết Nhiên ra lệnh

"Tất cả nghe lệnh. Hãy đưa ta và hai vị này an toàn trở về phủ!"

"Rõ!" - tất cả đồng thanh

Hoàng Long thành, kinh đô Thiên Quốc đế quốc, trong một thủ phủ rộng lớn vô
cùng. Tần Phong cùng Hồng Cơ ngồi trong đại sảnh cùng uống trà với cha của
Tuyết Nhiên. Lăng Thiên Hạo tuổi ngoài bốn mươi, Đấu Thánh cảnh giới, dáng
người cao gầy, khí chất thanh nhã. Ông nói

"Tần Phong, lần này thật may có ngươi cứu con gái ta nếu không thì không biết
chuyện gì sẽ xảy ra. Ngươi hãy nói ra điều mà ngươi muốn, nếu như trong phạm
vi ta có thể thực hiện được thì ta nhất định đáp ứng ngươi."

"Ta giúp người thật không mong được đền đáp. Đại nhân, người không cần trả ơn
ta" - Tần Phong nói

"Cha à! Cha giữ người ta ở lại ăn cơm đi!" - Tuyết Nhiên thì thầm

"Haha........tiểu nha đầu này thật là!"

Lăng Thiên Hạo biết Tuyết Nhiên đã thích Tần Phong liền cười. Lăng Tuyết Nhiên
đỏ mặt không nói gì, thỉnh thoảng lại liếc trộm Tần Phong. Lăng lão gia nói

"Có ơn đền ơn. Tần Phong, ngươi hãy cứ nói đi, đừng ngại!"

"Nếu ngài đã nhất quyết như vậy thì ta có một thỉnh cầu" - Tần Phong nói

"Ngươi cứ nói đi!"

"Ta muốn ngài giúp ta xin vào một trong những học viện tốt nhất của đế quốc để
học tập." - hắn nói

"Chỉ vậy thôi sao?" - Lăng Thiên Hạo hỏi

"Chỉ có vậy!" - Tần Phong gật đầu

"Được! Ta sẽ giúp ngươi!" - Lăng Thiên Hạo nói

"Đa tạ đại nhân giúp đỡ! Tại hạ xin cáo lui!" - Tần Phong đứng dậy

"Khoan đã! Hai ngươi hãy ở lại đây dùng bữa coi như là một món quà cảm ơn khác
của ta." - Lăng Thiên Hạo nói

"Ta còn có việc quan trọng không tiện ở lại, mong ngài lượng thứ cho!"

"Nếu ngươi đã nói như vậy ta cũng không ép!" - Lăng Thiên Hạo nói

Tần Phong cùng Hồng Cơ đi mua một căn nhà rồi sắp xếp đồ đạc. Sau khi dùng bữa
xong, Tần Phong dạy cho Hồng Cơ cách làm mặt nạ da người. Mặt nạ da người là
do Tần Phong kiếp trước nghiên cứu ra phương pháp làm dùng để cải trang.

"Hồng Cơ, nhiệm vụ của ngươi là thu thập tin tức giúp ta nên ta sẽ dạy ngươi
cách làm mặt nạ da người và luyện độc. Về chuyện tu luyện của ngươi thì ngươi
hãy cứ tu luyện bình thường, nếu cần đi lấy hồn hoàn thì ta sẽ giúp ngươi.
Ngày mai ta sẽ đi mua một số linh thảo giúp nâng cao thần lực cho ngươi, để
ngươi nhanh chóng đạt tới Đấu Tôn cảnh giới.'

Hồng Cơ hiện tại mới chỉ là Đại Linh Sư Cảnh giới, đối với nhiệm vụ đi thu
thập tin tức như vậy là quá mạo hiểm. Việc trước nhất Tần Phong muốn làm là
nâng cao cảnh giới của Hồng Cơ lên.


Vũ Thần Đại Lục - Chương #10