Phản Sát


Người đăng: ThanBiNhan

...

*Ký chủ : Vũ Phong

Thiên Phú : B

Tu Vi : Không

Kỹ Năng : Không

Sức Mạnh : 10

Nhanh Nhẹn : 10

Trí Lực : 40

*Chú thích : Người thường tất cả đều 10.

...

Sau khi nhìn qua một lượt thì lúc này hắn mới hiều sơ sơ một chút. Hệ thống
này chỉ là một hệ thống trợ giúp ký chủ tu luyện, tất cả đều phải tự chính bản
thân mình cố gắng mà thôi..... Hệ thống cũng nói rõ, thuộc tính bản thân là có
ý nghĩ như nào.

Sức Mạnh thì luyên quan đến sức tấn công và phòng thủ.

Nhanh nhẹn thì luyên quan đến tốc độ và né tránh, trí lực thì gần như một loại
tinh thần lực vậy....

Tìm hiểu thêm một lúc nữa thì hắn cũng gần như nắm rõ về hệ thống. Sau khi tìm
hiểu hết, hắn lấy trong túi đồ ra viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan để sử dụng.
Thoát ra khỏi không gian hệ thống, hắn nhìn xung quanh một chút thấy không có
ai thì dơ viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan ra trước mắt. Chỉ thấy đó là một viên
đan dược có màu trắng ngà, tròn xoe giống như ngọc trai vậy, một mùi thơm ngào
ngạt xuông vào mũi hắn khiến cho cả cơ thể trở nên thoải mái.

Ăn vào viên đang dược, hắn cảm thấy cả người bắt đầu nóng bừng lên, từng cơn
tê dại đau đớn truyền ra khắp người. Cơn đau khiến cho hắn khó có thể mà chịu
đựng được, lấy hết sực lực hét thảm một tiếng rồi ngất đi.

Sau khoảng một tiếng thì Vũ Phong mới mơ màng tỉnh dậy, nhưng ngây lập tức một
mùi hôi thối xông vào mũi khiến cho hắn cảm thế khó chịu.. Nhìn thân thể mình
một chút, hắn nhíu mày lẩm bẩm:

"Ta đây là vừa đi bốc phân về à?"

Than thở xong hắn đứng dậy, đi tới chỗ bờ sông để tắm rửa lại cho sảng khoái.

Giặt dữ tắm rửa xong xuôi thì hắn mới đi tìm ít củi để sưởi ấm và hong khô
quần áo. Ngồi bên đống lửa hắn bắt lại kiểm tra thuộc tính của mình, nhưng lần
này không phải vào trong không gian hệ thống nữa mà nhìn qua một màn hình
trong suốt mà chỉ có hắn mới có thể thấy.

*Ký chủ : Vũ Phong

Thiên Phú : B

Tu Vi : Không

Kỹ Năng : Không

Sức Mạnh : 50

Nhanh Nhẹn : 50

Trí Lực : 50
...

Mọi thuộc tính đều đã tăng gấp năm lần so với một phàm nhân, điều đấy có thể
thấy rõ Thoát Thai Hoán Cốt Đan mạng mẽ tới cỡ nào.

Suy nghĩ một chút, hắn lại lấy từ trong túi đồ ra một quyển sách màu xám,
trông còn khá mới. Trên mặt cuốn sách có ghi bốn chữ, Điên Cuồng Quyết. Thử mở
ra bên trong đọc một lượt:

"Điên Cuồng Quyết, vừa điên lại vừa cuồng, bất chấp thiên khung, hoành hành
vạn giới. Nếu đã là ngươi tu luyện, thì phải nghịch thiên mà đi còn........"

Đọc qua một lượt, hắn thật không thể hiểu cái khẩu quyết của cuốn sách có ý
nghĩa là gì. Nhưng trong lúc hắn còn đang ngẩn người thì hệ thống lại vang lên
tiếng thông báo.

"Ting"

"Chúc mừng ký chủ học được 'Điên Cuồng Quyết', phải chăng tu luyện?"

Vũ Phong nghe xong thì ngẩn người, hệ thống thật quá là tiện lợi nha. Hắn lập
tức không nghĩ ngợi nhiều mà lập tức nói:

"Có"

"Ting"

"Kỷ chú tu luyện 'Điên Cuồng Quyết' thành công"

"Chúc mừng ký chủ đạt tới Võ Đạo Nhất Trọng"

Cảm nhận luồng khí hùng hậu trong cơ thể, Vũ Phong cảm thấy vô cùng sảng
khoái.

Hắn còn đang trong cơn sung sướng vô tận vì cuối cùng sau mười năm, hắn mới
được tu luyện Võ Đạo thì tiếng hệ thống lại vang lên lần nữa.

"Ting"

"Để chúc mừng ký chủ bước chân vào con đường võ đạo, hệ thống ban thưởng một
cảnh giới"

"Ting"

"Chúc mừng ký chủ đạt tới Võ Đạo Nhị Trọng"

Vũ Phong nghe xong thì sung sướng vô cùng, nhẩy bật lên khỏi chỗ. Cuối cùng
hắn cũng đã được tu luyện sau mười năm cố gắng, nhẫn nhịn và chịu khổ. Điều đó
chả khác gì một người sau vài ngày trên sa mạc mà kiếm được một nguồn nước cả.
Nhưng sau đó hắn lập tức bình tĩnh lại, là một ôm chùm của giới Sát Thủ trên
toàn cầu, thì tâm chí của hắn phải nói là vô cùng tốt..

Mà muốn ở Võ Đạo một đường có thành tựu cường giả, thì chắc chắn không thể
thiếu một ý chí của cường giả.

Và lúc này Vũ Phong cuối cùng bước vào Võ Đạo, có được Võ Đạo Nhất Trọng tu
vi, một quyền ngàn cân. Nhưng không chỉ có như thế, phản ứng cảm tri năng lực
cũng tăng lên trên diện rộng.

...

Ở nơi dòng nước chẩy xiết ào ào, hắn thậm chí có thể nghe thấy từng tiếng vo
ve trong, từng tiếng con trùng kêu vang trong từng bụi rậm, thấy rõ được nhiều
thú mà trước kia hắn không thể để ý đến.

Mà đây vẫn chỉ là vừa bước vào Võ Đạo biến hóa.

Võ Đạo được chia là Cửu Trọng, một một cảnh giới tăng lên, võ giả đều có lực
lượng lớn hơn gấp đôi.

Nếu là tu tới Võ Đạo Đệ Cửu Trọng, một quyền có thể xẻ núi, một sút có thể phá
toái thiên địa, mạnh mẽ vô cùng.

"A?"

Vũ Phong còn đang trong cơn ảo tưởng thì một tiếng kêu vang lên khiến cho hắn
giật mình tỉnh lại, nhìn về phía đó.

Chỉ thấy nơi đó đứng hai ngươi, không ai khác chính là tên lùn và đồng bọn của
hắn, hai người đều kinh ngạc nhìn về phía hắn.

Vũ Phong lạ không có chết?

Bọn hắn tại hạ nguồn chờ một tiếng đồng hồ nhưng không thấy Vũ Phong đâu, cứ
tưởng do nước mạng quá nên đã đánh tan tành xác Vũ Phong dưới đáy sông. Thế là
bọn họ vui vẻ ra về, nhưng thật không nghĩ tới trên đường về con gặp Vũ Phong
đang đứng yên tĩnh ở nơi đó đây.

"Cái này phế vật, vậy mà không có chết, lại còn đứng bình tĩnh ở nơi đây?"

Tên lùn cảm thấy thật không thể tin được, hắn cái kia một quyền, thế nhưng là
hơn một ngàn cân lực lượng nha, Vũ Phong làm sao vẫn có thể số sờ sờ mà còn
khỏe mạnh như thế kia?

"Tên lùn, xem ra ngươi cái kia một quyền thế nhưng là đánh không trúng đi,
thật là vô dụng mà còn không mau đi đem hắn giải quyết, hay là phải chờ ta ra
tay?"

Tên còn lại ở một bên nhìn chằm chằm Vũ Phong thân ảnh, trong mắt lấp lóe tinh
quang, đối với tên lùn khiêu khích nói.

"Hừ, xem ra ta lúc nãy có đôi chút chủ quan. Lần này hắn nhất định phải chết."

Tên lùn tiến lên trước một bước, ánh mắt thâm độc nhìn về phía Vũ Phong xem Vũ
Phong tựa như đang nhìn một người chết.

Nhưng hắn lại không biết là, hiện tại Vũ Phong cuối cùng cũng đã bước vào Võ
Đạo, đồng thời cũng đã là Võ Đạo Nhị Tầng tu vi, hơn hắn hẳn một cái cảnh
giới.

Vũ Phong quay người, nhàn nhạt nhìn tên lùn một chút.

Hắn không nghĩ tới lại gặp hai tên này ở đây, chẳng qua hiện nay hắn đã bước
vào Võ Đạo, thậm chí đã là Võ Đạo Nhị Trọng tu vi, hắn còn sợ hai người này
sao??

"Một quyền lúc nãy, giờ cũng nên trả lại."

Vũ Phong mắt thấy cái kia tên lùn dạo bước mà đến, trong lòng bình tĩnh không
một chút gợn sóng.

Cho dù ở cái này cái thế giới hắn còn không có chiến đấu kinh nghiệm, nhưng
bên trên cả đời làm Chí Tôn Sát Thủ, Sát Nhân Thủ Pháp lại là vô cùng thuần
thục, đối phó cái này ngay cả Vũ Kỹ đều học không được người lùn đương nhiên
không có bất cứ vấn đề gì.

"Phế vật, vừa mới coi như số ngươi gặp may, bất quá bây giờ không có dễ dàng
như lúc nãy đâu."

Tên lùn đi tới Vũ Phong cách đó không xa, mang trên mặt trêu tức, vênh mặt đắc
ý quát mắng lên tiếng:

"Nhưng nếu ngươi chịu gọi ta một tiếng ông nội thì ta sẽ cho ngươi chết nhẹ
nhàng một chút."

Hắn còn cho là mình nắm vững thắng lợi, muốn nhục nhã Vũ Phong một phen, tuy
nhiên đáng tiếc là, Vũ Phong căn bản không có đi nghe hắn nói nhảm.

Thừa dịp dối phong không để ý liền lấy mạng hắn. Vũ Phong đột nhiên hướng về
phía trước phi tới, mộ t phát quét ngang ở tên lùn trên mắt cá chân, để hắn cả
cá nhân đều mất đi thăng bằng, lảo đảo nhã ngửa ra phía sau.

Không đợi tên lùn kịp phản ứng, Vũ Phong nắm tay phải ngưng hai ngàn cân cự
lực đấm một quyền vào thái dương của hắn.

Chỉ thấy trên đầu tên lùn xuất hiện một dấu đỏ lớn bạo kích..

"Ting"

"Chúc mừng ký chủ giết chết "Lăng Gia nô bộc" đạt được 100EXP – 50 Điên Cuồng
Điểm"

"Ầm ầm" một tiếng, tên lùn thân thể trùng trùng điệp điệp té ngã trên đất,
trong mắt vẫn mang theo thật không thể tin nổi thần sắc.

Thẳng đến trước khi chết, hắn ngay cả một tiếng hét thảm đều không phát ra.
Hắn thật không có nghĩ tới, chính mình vậy mà lại chết ở nơi đây, chết ở
trên tay một cái phê vật không thể tu luyện.

Một quyền bạo kích,mất luôn cái mạng!

"Ừm?"

Tên còn lại nhăn nhăn lông mày, cái tên lùn chết tiện, thế nào lại khinh
thường để cho tên Vũ Phong phế vật giết chết.

Vũ Phong đứng lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía hắn.

Còn một người nữa, tất nhiên người ta muốn giết hắn, vậy hắn đương nhiên sẽ
không thủ hạ lưu tình.

"Ha ha."

Lúc này, tên kia tựa hồ là nhìn ra cái gì, khẽ cười một tiếng:

"Nghĩ không ra ngươi cái này phế vật một ngày kia còn có thể bước vào Võ Đạo,
thật sự là hiếm thấy, chẳng qua nếu như ngươi cho rằng đối phó một cái tên vứt
đi kia, liền có thể từ trong tay của ta chạy trốn mà nói, cũng quá ngây thơ
rồi."

"Chạy trốn?"

Vũ Phong khóe miệng nhếch lên, khinh bỉ nói:

"Ta tại sao phải chạy trốn?"

"Cái gì?"

Ngươi kia hoài nghi mình nghe lầm, lập tức kịp phản ứng, cười ha ha khinh bỉ
nói:

"Cũng đúng nha, dù sao ngươi cũng không trốn thoát, còn không bằng ngoan ngoãn
nhận lấy cáu chết, đỡ đi một điểm đau đớn"

Hắn căn bản không nghĩ tới những khả năng khác.

Hắn tu vi, là Võ Đạo Nhị Trọng, có thể thi triển lực lượng là Võ Đạo Nhất
Trọng gấp hai lần, tận hai ngàn cân lực lượng.

Mà Vũ Phong, trước đó một mực được xưng là phế vật, coi như hiện tại vừa bước
vào Võ Đạo, cũng tuy nhiên chỉ có được một ngàn cân lực lượng, và hắn hoàn
toàn không thèm để ý tới.

Tên kia tiến lên trước một bước, trên mặt vẻ dữ tợn lộ ra:

"Tốt, trước đó là ta sơ sẩy, để tên lùn không công mất mạng, bất quá bây giờ
ngươi không có bất kỳ cái gì cơ hội. Đi chết đi!"

Theo hắn lời nói vừa dứt, tên kia thân ảnh nhanh chóng hướng phía Vũ Phong phi
tới.

Đối mặt hắn, Vũ Phong hơi ngưng trọng.

Hắn kiếp trước am hiểu, là giết người.

Hiện tại, đồng dạng như thế.

Tên kia lao đến vô cùng nhanh, vung một quyền hướng về phía đầu của Vũ Phong
đập tới.

Vũ Phong vận dụng hết tốc lực, né tránh cái này một quyền.

Bước vào Võ Đạo về sau, hắn độ nhanh nhẹn tăng lên vô cùng lớn, một quyền này
của đối phương là sượt qua mặt của hắn, chỉ cần chậm một chút thôi là đầu hắn
sẽ chả khác gì trái dưa hấu bị búa đập bể cả.

Võ Đạo Nhị Trọng lực lượng, quá mức cường đại, Vũ Phong không dám bình thương
chống đỡ.

Sau một khắc, hắn đột nhiên ra tay, dùng lực bắt lấy tên kia cổ tay.

"Ừm?"

Người kia nhíu mày, ngay sau đó đột nhiên hét thảm một tiếng.

Hắn tay hoàn toàn gãy.

"Ngươi...ngươi....ngươi là Võ Đạo Nhị Trọng?"

Người kia hoảng sợ nói ra, hắn không nghĩ tới, trước mắt cái này phế vật không
chỉ có bước vào Võ Đạo mà còn bước vào Võ Đạo Nhị Trọng, điều này sao có thể
chứ này sao có thể?

Nhưng là, Vũ Phong bẻ gãy tay hắn cự lực, tuyệt đối hơn hai ngàn cân thực
lực!!!

Vũ Phong nhẹ nhàng hừ một tiếng, căn bản không có cùng hắn nói nhảm, lập tức
một cước vung lên vào đùng vào cách rốn ba cen ti mét.

Chỗ này chính là chỗ chứa đựng đan điền, là chỗ tối hậu nhất của mỗi Võ Giả.

Một cước này để cho người kia càng thêm thảm thiết kêu thành tiếng.

Hắn đã bị phế, một thân tu vi từ nhỏ bị phế chỉ trong chớp mắt, mà người phế
lại là cái phế vật từ nhỏ không thể tu luyện này.

Hai bên đều có Võ Đạo Nhị Trọng tu vi, đều có hai ngàn cân thực lục. Nhưng mà
đối với lực lượng vận dụng thì hắn không thể nào so sánh cùng Vũ Phong được.

"Răng rắc" một tiếng.

"Ting"

"Chúc mừng ký chủ giết chết "Lăng gia nô bộc" đạt được 200EXP – 100 Điên Cuồng
Điểm"

"Ting"

"Chúc mừng ký chủ đạt được Double*Kill, ban thưởng 50Exp – 10 Điên Cuồng Điểm"

Nghe thấy được Double*Kill Vũ Phong cũng hơi hơi ngẩn người cười khổ. Cái hệ
thống này cũng lắm trò.

Nhưng hắn cũng không để ý đến nó lắm. Vũ Phong kiếp trước là một người điên
cuồng theo đuổi võ đạo, hắn làm một kẻ cuồng tu, hắn cũng không muốn dựa quá
nhiều vào hệ thống mà muốn tự thân vận động, muốn trở thành mộ cường giả do nỗ
lực của bản thân.

Vả lại vừa bước vào Võ Đạo, hắn liền đem hai tên gia bộc muốn giết hắn cho
giết ngược lại. Một người trong đó vẫn là Võ Đạo Nhị Trọng, cái này nếu là nói
ra chỉ sợ đều sẽ không có người tin.

Nhìn xem người kia nằm dưới đấy, chết không nhắm mắt. Trong lòng Vũ Phong cũng
không có một chút cảm tình nào. Kiếp trước, hắn là Chí Tôn Sát Thủ, giết không
biết bao nhiêu người. Tuy mười năm không có lại giết người qua nhưng bản tính
khó có thể thay đổi được.

Và tất nhiên Đối Phương muốn tới giết hắn thì phải chuẩn bị sẵn sàng cho cái
chết. Hắn không phải cái gì phật sống, cũng chả phải người tốt lành gì.

"Sau khi xuyên việt tới Thiên Vũ Đại Lục này, ta đều chú ý cẩn thận, không có
có đắc tội bất luận kẻ nào. Nhưng bây giờ thật không ngờ lại còn là có người
muốn giết ta."

Vũ Phong tại chỗ nhắm mắt nghỉ ngơi chỉ chốc lát, lập tức mở ra hai mắt, đứng
dậy.

Xem ra thân ở Võ giả Thế Giới, muốn không trêu chọc bất luận kẻ nào là không
thể nào, duy nhất ứng đối biện pháp chỉ có để cho mình trở nên càng mạnh.

"Ở cái này Thiên Vũ đại lục, Võ giả Cường Giả cũng là tập luyện võ kỹ năng,
còn tốt hai người này không hiểu Võ Kỹ, không phải vậy thì không thể dễ dàng
như vậy giết chết hắn."

Vũ Phong tùy ý đem hai danh gia bộc thi thể ném bỏ vào trong sông, sau đó
hướng Thanh Dương Thành phương hướng đi đến.

Hắn phải thật tốt điều tra một chút, đến cùng có phải hay không Lăng Thiên
Tuyết muốn giết hắn!

...

Thanh Dương Thành. Mặt trời lên tới đỉnh, lúc này đã là giữa trưa.

Vũ Phong đơn độc từ trở lại trong thành, hướng phía Lăng gia phủ đệ đi đến.

Làm Thiên Dương quốc to lớn nhất tòa thành thị.

Thanh Dương Thành chứa đựng rất nhều Võ giả, đặc biệt trong thành các Đại Gia
Tộc lại là một đường vận chuyển cho các Đại Tông Môn những đệ tử thiên tài, để
cho các Đại Tông Môn có một luồng sinh khí mới.

Thanh Dương thành là một cái phồn hoa thành thị, người ở đây cũng phải có
trăng vạn người, Lăng gia chỉ là nội thành bốn cái tương đối lớn gia tộc một
trong, mặt khác tam cái gia tộc không có một cái nào là so với Lăng gia yếu.

Vũ Phong đi đến Lăng gia cửa phủ đệ, bất thình lình một tên gia bộc vội vàng
ra đón.

"Vũ Phong thiếu gia, ngài nhưng cuối cùng trở về, gia chủ đang bốn phía tìm
ngài đâu, ngài nhanh tiến đến đại sảnh đi!"

Vũ Phong hướng Lăng gia trong phủ đệ liếc nhìn lại, đã thấy đến đông đảo gia
bộc đều ở bốn phía tìm kiếm lấy cái gì, xem ra là đang tìm hắn bóng dáng.

Nhìn thấy Vũ Phong trở về, những này gia bộc tất cả đều thở phào.

"Bọn hắn chắc chắn sẽ không nghĩ đến, ta là bị người mang đi ra ngoài muốn
giết người diệt khẩu nha? Đáng tiếc là ta nhân họa đắc phúc, một bước tiến vào
Võ Đạo may mắn còn sống trở về!"

Vũ Phong cười lạnh một tiếng, dậm chân hướng phía phủ đệ đại sảnh đi đến.

.
.
.
.
.

P/s : Mọi người cho mình xin cái nhận xét nhé, nếu hay hãy comment để mình có
động lực viết tiếp.

Thần Bí Nhân!!


Vũ Nghịch Thương Khung - Chương #2