Cuồng Hỏa - Đế Dương Thể Bạo Tẩu


Người đăng: Donkihote

Rắc....

Một tiếng xương gãy vang lên chói tai giữa toàn trường tĩnh mịch, Lâm Viêm như
một viên đạn bị đánh bay về sau, cánh tay trái của hắn có vẻ đã gãy xương,
nhưng đổi lại là những nơi khác hoàn toàn lành lặn.

Bay trên không, ánh mắt Lâm Minh cực kỳ lạnh lùng, đôi đồng tử nổi lên một vệt
tàn khốc

Khẽ xoay một vòng, mặt nhìn về phía Lâm Viêm, Lâm Minh nhếch môi cười sau đó
há to miệng, một luồng lửa nóng rực phóng về phía đối phương

Pokemon kỹ năng - Flamethrower ( phun lửa ).

Nơi cột lửa đi qua, không khí bị đốt nóng đến mức vặn vẹo, một chiêu này đã
ngốn hết một phần năm huyền khí của Lâm Minh, uy lực kinh người.

Từ rất lâu về trước, Lâm Minh đã phát hiện Võ linh Chimchar của mình có thể
thức tỉnh một số chiêu thức đặc thù của Pokemon, từ đó đây trở thành một con
bài tủ của hắn.

Tấn bộ - đột tiến.

Lâm Viêm nhìn thấy ngọn lửa lao đến nhưng khuôn mặt cực kỳ thờ ơ, hắn như một
bóng ma nhanh chóng né tránh rồi lao thẳng đến chỗ Lâm Viêm, trên mặt nổi lên
một nụ cười trêu tức

" Quá chậm "

Bành !

Một cước của Lâm Viêm đá xoáy mạnh ra, trong lúc Lâm Minh còn trên không hung
hăng rút vào người hắn

Tuy nhiên, cơ thể Lâm Minh bị đánh trúng lại chợt hóa thành một đám khói trắng
biến mất đi.

Pokemon kỹ năng - bubblebeam ( phân thân ).

Cơ thể Lâm Minh lúc này xuất hiện bên trái Lâm Viêm, khuôn mặt hắn không chút
cảm xúc lao đến, Như Ý Bộ cấp độ ý cảnh được phát huy đến mức tận cùng, mang
cho người khác cảm giác tùy tâm sở dục như mọi bước đi của hắn vốn nên là như
thế.

Viên Ma Quyền - Viên Ma Giáng Thế.

Bật người cơ thể xoáy nhẹ, Lâm Minh đấm thẳng ra một quyền, trên người hắn một
cỗ hơi thở như cự thú hồng hoang xông ra, thô cuồng và hoang dã.

Viên ma giáng thế là chiêu thức tấn công trực diện mạnh nhất trong ba thức của
Viên Ma Quyền, Lâm Minh dưới áp lực vậy mà nhất cử đột phá lĩnh ngộ ra ý cảnh,
thứ đã khốn nhiễu hắn bấy lâu nay.

Bát cực chấn - bát cực quy nhất - chấn sơn !

Đối mặt một kích liều mạng của Lâm Minh, Lâm Viêm không tránh không né lựa
chọn cứng đối cứng.

Hôm nay, hắn muốn chứng minh cho mọi người thấy, Lâm Viêm hắn trở về, mạnh mẽ
dẫm nát thiên tài mà trở về.

Nên, hắn sẽ đánh bại đối thủ một cách bạo lực nhất, bá đạo nhất... ngầu nhất.

Ầm oành.

Hai đấm chạm nhau, khí lãng một lần nữa thổi tung, cả hai người giống y như
lần giao thủ đầu tiên cùng lùi về sau, chỉ là kết quả đã đảo ngược lại

Lâm Minh lùi ba mét

Lâm Viêm lùi... ba bước.

" Quá yếu, đệ nhất thiên tài chỉ có thế thôi sao ? Lâm Viêm biểu đệ !"

" Sủa !"

Lâm Minh đứng ở đó, tay trái bị gãy buông thõng xuống, ánh mắt như một con dã
thú bị thương.

Đối với Lâm Viêm châm chọc hắn chỉ nhếch miệng nói lại một chữ duy nhất, khí
chất cuồng ngạo lần đầu từ hắn tỏa ra.

Cộng thêm khuôn mặt điển trai đến rụng rời, một vệt máu nơi miệng làm nổi lên
nét dương cương, Lâm Minh lại một lần nữa hút mất tâm hồn của vô số thiếu nữ
dưới đài.

" Lâm Minh, Lâm Minh...."

" Biểu ca cố lên..."

" Huynh thắng đi muội sẽ là của huynh...."

" Không thắng huynh sẽ là của muội...."

" Cố lên !! Cố lên "

"....."

Vô số cô gái chắp tay trước môi son hô lớn, liên tục cổ vũ Lâm Minh, khiến cho
gương mặt Lâm Viêm thoáng cái đen như lọ nồi.

" Ha ha, thú vị, thú vị... ha ha "

Vị thư sinh khách quý không chút phong độ nào vuốt râu cười dài, ánh mắt nhìn
Lâm Minh càng ngày càng thích thú.

Còn các trưởng lão Lâm Gia thì chỉ biết nhìn nhau cười khổ, nếu không phải gia
tộc cấm đoán nghiêm khắc thì chắc đã thành cái hậu cung cho tên này rồi.

Trên đài.

" Thấy không, biểu ca ? Có nhiều người ủng hộ thế này ta làm sao mà thua được
chứ !! Ha ha "

Lâm Minh cười dài, sau đó trong ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Lâm Viêm
hắn lao đến, hai tay huy động thành vô số quyền ảnh.

Viên ma quyền - Viên Ma Loạn Vũ.

" Ta sẽ đập nát ngươi !"

Bát cực chấn - tán hoa bạo vũ.

Oành oành đùng đùng...

Hai người đứng tấn đối diện nhau, mắt đôi mắt, quyền đối quyền.

Từng âm thanh chát tay vang lên liên miên vô tận, từng giọt máu vung vẩy khắp
võ đài.

Rắng rắc.... rắc... rắc.

Xương tay Lâm Minh liên tục bị đánh nứt, đánh gãy, nhưng hắn như không có tri
giác mà chỉ điên cuồng tấn công, ánh mắt cũng dần dần chuyển thành một màu đỏ
thẩm.

" Tiểu Viêm Tử nguy hiểm, mau lùi lại !!"

Bên tai Lâm Viêm lúc này bỗng vang lên một âm thanh già nua quen thuộc, khuôn
mặt hắn lập tức biến sắc vội vã từ bỏ đối quyền mà mạnh mẽ lùi về sau.

Oành !

Gần như cùng lúc, một ngọn lửa màu vàng kim bỗng dưng từ cơ thể Lâm Minh bùng
nổ ra xung quanh, thiêu đốt tất cả mọi thứ trong bán kinh 5 mét.

Cả võ đài cực kỳ cứng rắn cũng bị đốt chảy đi một lớp, đủ biết ngọn lửa này
lợi hại đến mức nào.

" Đế Dương hỏa - Đế Dương Thể "

Cả ba âm thanh kinh hãi tột cùng đồng loạt vang lên, lần lượt là của vị khách
quý, vị lão giả trong nhẫn của Lâm Viêm, và .... Lâm Hàm.

Trên hàng ghế chính, vị thư sinh khách quý bật người đứng lên, khắp khuôn mặt
là sự vui vẻ tột cùng như nhặt được bảo vật.

Đế Dương thể này quả thật nghịch thiên, đến Linh đồng của hắn ta cũng không
thể tra ra được, nếu không ngờ ngọn lửa này thì đã bỏ qua một yêu nghiệt rồi.

Quay trở lại trận đấu.

Lâm Minh mất đi mục tiêu thì đôi tay thoáng cái buông thõng xuống, thân thể
cùng dần đứng thẳng lên, khuôn mặt bị mái tóc xõa xuống che khuất chỉ lộ ra
đôi đồng tử đỏ rực như lửa

Chimchar đặc tính - Cuồng Hỏa, khi HP dưới 1/2 tự động kích hoạt.

Khí tức của Lâm Mịn đứng trong ngọn lửa dâng lên vùn vụt....

Linh võ tam trọng... lục trọng.... cửu trọng...

Hoàng Võ cảnh nhất trọng.... tam trọng... lục trọng... đỉnh phong.

Ầm !

Khí thế của Lâm Minh thực chất hóa quét qua toàn bộ võ đài, đứng trước áp lực
này Lâm Viêm bắt buộc phải chật vật nuốt khan một ngụm nước bọt

" Sư... phụ, đây là cái gì ?"

" Tiểu Viêm Tử, chịu thua đi... Đế Dương thể cuồng hóa rồi, bây giờ họa may
chỉ có Huyền Võ cảnh áp chế được hắn "

" Không thể nào, điêu như vậy !!"

" Ngao "

Bên kia, Lâm Minh ngửa đầu lên trời hét dài lên, âm thanh như một loài dã thú,
cộng thêm hai cánh tay buông thõng cùng ngọn lửa quanh người càng khiến người
hãi hùng khiếp vía.

" Ta chịu...."

Lâm Viêm trợn trừng mắt, hướng về chấp sự định nhận thua cuộc.

Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Ông cha quê hắn chính là dạy như vậy, sĩ
diện chỉ là cái rắm thối mà thôi a !

Oành !

Tuy nhiên, chưa để Lâm Viêm dứt lời, một nắm đấm mang theo ngọn lửa đỏ rực đã
giáng thẳng vào bụng hắn ta.

Người Lâm Viêm thoáng cái cong lại như con tôm, hai mắt trợn tròn phun ra một
ngụm máu.

Chưa dừng lại ở đó, Lâm Minh xoay người một chân quét ngang ra, chuẩn xác đá
trúng mặt Lâm Viêm, khiến hắn như một viên đạn pháo bay ra khỏi đài, đập mạnh
xuống đất thành một cái hố hình người sâu hoắm

Lâm Viêm kỳ này không chết cũng trọng thương.

Hống !!

Như chưa phát tiết đủ, Lâm Minh ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó Huyền Khí
bắt đầu tụ tập chuẩn bị một phát Flamethrower khác phun ra.

Mục tiêu lần này, chính là những người đang quan chiến dưới đài.

" Lâm Minh, dừng tay đi !!"

" Tiểu Minh, đừng !"

Ngay lúc này, một lồng giam huyền khí bỗng xuất hiện quanh võ đài nhốt lại Lâm
Minh.

Người ra tay chính là vị chấp sự trên đài, ông ta chính là một Huyền Võ cảnh
nhất trọng hàng thật giá thật, muốn áp chế Lâm Minh không phải chuyện quá khó
khăn gì.

Cùng lúc, Lâm Vĩnh nhảy bật lên võ đài, ôm chầm lấy Lâm Minh, nhẹ nhàng nhẹ
nhàng vỗ về hắn.

Rất kỳ lạ, Lâm Minh dù đang cuồng bạo mất đi lý trí nhưng ngọn lửa quanh người
hắn lại không hề tổn thương Lâm Vĩnh một chút nào.

Có thể, đây chính là bản năng của tình thân phụ tử đi.

"..."

Lâm Minh nhe răng một cái rồi sau đó ngẹo đầu, ngất xỉu !(>_


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #13