Kỳ Ngộ


Người đăng: hoanglvn

Năm 2017, tháng 5 nóng bỏng báo hiệu mùa hè đã đến rất gần rồi . Thành phố
Huế nằm ở miền Trung Việt Nam càng nổi tiếng với thời tiết oai bức khó chịu

Trên những con đường đầy nắng và gió, Đinh Vũ thất thểu bước nhưng bước vô
hồn, hắn vốn là dân sư phạm lại là con nhà công chức chẳng mấy khá giả ,vất
vã lắm mới học xong 4 năm đại học, ra trường đã được 2 tháng nhưng đến bây
giờ vẫn chưa kiếm đc việc làm ổn định, ngay cả việc dạy kèm dể nhất hắn cũng
không kím đc.

Cũng không phải Đinh Vũ ngu dốt gì, chỉ tại tính hắn hiền lành lại có chút
mọt sách nên đứng giữa biết bao đứa sinh viên tranh giành nhau dạy kèm, Đinh
Vũ vẫn chưa kím được một suất nào cho mình . Mà bây giờ về quê thì lại tội cha
mẹ nuôi cơm ăn học 4 năm, đúng là nhà dột gặp đêm mưa.

Đinh Vũ thở dài ngao ngán, nhưng trong lòng vẫn quyết tâm tự nhủ :

- “ Cố lên Vũ ơi, mày không thể chịu thua thế này được . Cố lên nào..haizz..
Ước gì cuộc đời này cũng có kì ngộ như trong mấy cuốn truyện võ hiệp thì hay
biết mấy . “

Đinh Vũ vốn là dân mọt sách, từ ngày mấy cuốn truyện võ hiệp, tiên hiệp bên
TQ đổ qua thì nó càng trầm mê, đền bây giờ chỉ suốt ngày ảo tưởng trên trời
rơi suống “ ngón tay vàng “ . Nhìn dòng người vội vã tấp nập, nó càng thở dài
tự bảo :

- “ Thế gian này không vì danh thì cũng vì lợi, mệt mỏi cả đời rốt cuộc cũng
thành miếng hoàng đất, hà cớ gì phải bon chen như vậy . Bản thân ta cũng
không mong gì nhiều, chỉ cầu bình yên đủ sống qua ngày là được . Đáng tiếc
thời đại này thần tiên quỷ quái chỉ toàn là ảo tưởng, nếu không mình đã sớm
bỏ đời mà đi tìm tiền rồi. chẹp chẹp “

Hôm nay Huế tấp nập hơn mọi ngày, bửa nay đang trong dịp lể hội nên mọi nơi
đều đông đúc chật chội. Sau một ngày kím việc làm không như ý, Đinh Vũ quyết
định tự thưởng cho mình một đêm đi dạo ở Phố Chợ Đêm, nơi đó vừa mát lại có
bán rất nhiều đồ thú vị, hơn nửa gái đẹp cũng chẳng thiếu, tuy nói có thể
làm quen được cô em nào thì khá xa vời, nhưng chỉ cần được ngắm gái là vui
rồi, Đinh Vũ chỉ nghỉ tới vậy là bụng lại nôn nóng không chịu được, miệng “
hắc hắc “ không ngừng.

Phố Chợ Đêm, đúng như tên của nó, ánh đèn rực rở chiếu sáng cả một góc sông
, nhưng tiếng hò hét ý ới cũng không thiếu. Lang thang, ngắm ngía cũng được
một lúc, Đinh Vũ phát hiện 1 quấy hàng bán đồ cổ khá rẻ, tâm huyết lai triều
thế nào nó lại bước vào, thu hút ngay ánh mắt đầu tiêu của nó là một mô hình
nhỏ kiến trúc khá đẹp, không biết làm bằng chất liệu gì, nhưng màu đen kịt ,
trạm trổ hoa văn khá thần bí, phong cách vừa giống cung đình lại vừa giống
chùa miếu, nói chung là khá quỷ dị.

Đinh Vũ vừa nhìn liền thích thú, liền trả giá với ông chủ quầy :

- “ Bác ơi, cái này bao nhiêu vậy ?? “

- “ 100k nhé cháu “

- “ Bác cứ nói quá, bé tẹo thế này mà 100k, nhiều nhất 50k thôi “

- “ Ấy, cậu thế là không viết rồi, đồ cổ hẳn hoi đấy nhé “

- “ Bác lừa ai chứ bác lừa được cháu, trông nó sạch sẽ mới tinh thế này cơ
bà, hơi nhớp chút là do dính bùn đất thôi nhé, chốt giá 50k không thì cháu
đi chổ khác . “

- “ Ầy, cậu bình tĩnh, được rồi, 50k thì 50k coi như giá làm quen, lần
sau cậu có cần mua đồ gì thì tới lại chổ tôi nhé “

Trả giá thành công, Đinh Vũ hí hửng cầm món đồ về nhà, nó cứ cảm thấy ngôi
nhà này có gì đó thu hút hắn, khiến hắn khao khát muốn tìm hiểu kỉ.
Vừa về tới phòng trọ, Đinh Vũ để ngôi nhà nhỏ và túi trái cây nó tiện đường
mua lên bàn, định bụng lấy dao vừa gọt xoài nhâm nhi, vừa kiểm tra cái mô
hình đó . Đáng tiếc hảo cảnh không dài, sơ sẩy thế nào lại để dao cứa vào tay
, màu chảy ròng ròng dính cả lên ngôi nhà . Đinh Vũ la hoảng, thầm mắng mình
xui xẻo . Bất chợt, ngồi nhà bổng dưng bừng sáng một cách ma mị, rồi sinh ra
một cổ lực hút, hút Đinh Vũ vào trong bụng nó rồi hóa thành một đạo lưu quang
biến mất giửa hư không.

Đinh Vũ bị biến cố bất thình lình làm cho sửng sốt, hắn cứ đứng đực ra đấy ,
tuy nhiền đều là lão điểu bị truyện cho đầu độc, Đinh Vũ liền mừng như điên
hét lên :

- “ Bà nội nó, đụng vân may rồi, đây là ngón tay vàng trong truyền thuyết .
Hahaa, kim tiền, mỹ nử, nhà lâu, xe hơi, bố mày đến đây “

Hò hét một hồi, hắn mới định hình lại mà nhìn ngắm xung quanh, đây là một
không gian cực kỳ lớn, lở lửng giửa không trung là một buồng tim vĩ đại ,
phát ra ánh sáng bạch ngọc, trông vô cùng cao quý nhưng lại không thiếu vẻ uy
nghiêm, đừng từ khá xa nhưng Đinh Vũ vẫn cảm thấy một trận hết hồn hết vía .
Xung quanh buồng tim là 12 tượng thần cực kỳ khổng lồ, vừa nhìn hình dạng ,
Đinh Vũ liền hết hồn và nhận ra ngay, 12 tượng thần gồm :

Thứ nhất hình dáng như hoàng túi, xích như đan hỏa, sáu chân bốn cánh, hồ đồ
thật thà Vô Diện mục; là vi Tổ Vu Đế Giang chân thân.

Thứ hai thanh như Thúy Trúc, thân chim mặt người, cùng cưỡi lưỡng long; là vi
Tổ vu Cú Mang chân thân.

Thứ ba mặt người hổ thân, người mặc kim lân, giáp sinh hai cánh, tai trái
xuyên xà, cùng cưỡi lưỡng long; là vi Tổ vu Nhục Thu chân thân.

Thứ tư tứ mãng thủ lĩnh thân, người mặc Hắc Lân, chân đạp Hắc Long, tay quấn
thanh mãng; là vi Tổ vu Cộng Công chân thân.

Thứ năm đầu thú thân người, người mặc Hồng Lân, tai xuyên hỏa xà, chân đạp
Hỏa Long; là vi Tổ vu Chúc Dung chân thân.

Thứ sáu mặt người, hổ thân mười đuôi; là vi Tổ vu Thiên Ngô chân thân.

Thứ bảy trong miệng hàm xà, trong tay cầm xà. Hổ Đầu thân người, bốn vó đủ,
trưởng khuỷu tay; là vi Tổ vu Cường Lương chân thân.

Thứ tám mặt người thân chim, tai treo Thanh Xà, tay cầm Hồng Xà; là vi Tổ vu
Hấp Tư chân thân.

Thứ chín mặt người thân rắn, toàn thân đỏ thẫm; là vi Tổ vu Chúc Long chân
thân.

Thứ mười người mặt thú thân, hai lỗ tai giống như khuyển, tai treo Thanh Xà;
là vi Tổ vu Xa Bỉ Thi chân thân.

Thứ mười một chính là một dữ tợn Cự Thú, toàn thân sinh ra gai xương. Là Vũ
chi Tổ vu Huyền Minh chân thân.

Thứ mười hai mình người đuôi rắn, sau lưng bảy tay, trước ngực hai tay, hai
tay cầm đằng xà; chính là thổ Tổ Vu Hậu Thổ chân thân.

Đinh Vũ không khỏi bạo thô miệng : “ Con mẹ nó, chuyện gì thế này, sao Vu
tộc 12 tổ vu lại ở đây hết thế này “ . Bổng một đạo ánh sáng từ trái tim bắn
nhanh về phía đầu hắn làm hắn không kịp trở tay, hóa ra trong đó chứa thông
tin về ngôi nhà này, à không, phải nói là cái Điện này.

Bấy giờ Đinh Vũ mới hiểu ra, đây chính là Bàn Cổ điện trong truyền thuyết ,
còn trái tim đang lơ lửng kia chính là trái tim của Bàn Cổ Thần còn sót lại .
Đến đây Đinh Vũ mới rỏ tiền cặn hậu kiếp.

Thời Thượng Cổ, Vu – Yêu tranh bá không ngừng nghỉ, Hồng Hoang rộng lớn là
thế nhưng lại không thể cùng chưa chấp cả hai tộc . Thời bấy giờ, ngoại trừ
Đạo Tổ Hồng Quân sớm đã lấy thân hợp đạo, các thánh nhân khác gồm Tam Thanh ,
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đều là lập giáo thành thánh, ắt phải lấy giáo hóa chúng
sanh làm đầu, tập tề khí vận, tăng cường tự thân . Đáng tiếc Vu Yêu đều là
hạng người cứng đầu, hơn nửa trời sanh kiêu ngạo, lại có vô số cao thủ như
12 tổ vu hay Thái Nhất và Đế Tuấn cầm đầu, làm sau chịu để thánh nhân giáo
hóa mình, nên tất yếu có một ngày Vu – Yêu hai tộc phải thối lui ra võ đài
lịch sự, nhường chổ cho Nhân Tộc trở thành thiên địa nhân vật chính, như vậy
mới có lợi cho Thánh Nhân truyền giáo.

Tổ Vu Hậu Thổ sau khi hóa luân hồi, lập tức mượn công đức thành thánh, chém
ra thiện thi mệnh danh là Bình Tâm Nương Nương . Thánh nhân bất tử bất diệt ,
động sát thiên cơ ngàn vạn năm, Hậu Thổ nương nương liền phát hiện tương lại
thảm khốc của tộc mình.

Đáng tiếc Thiên Đạo không thể trái, Hậu Thổ Nương Nương lại bị vây ở Địa Phủ,
không phải lượng cướp thì không được suất thế. Vì vậy, Người liền tụ tập
chúng tổ vu, một mặt chuẩn bị cho trận Vu – Yêu đại chiến sắp tới, mặt khác
tập tề Vu tộc tất cả tư nguyên, công pháp, cộng thêm Bàn Cổ điện, ý đồ
luyện chế thành một món chí bảo lưu lại một đường truyền thừa cho Vu Tộc đời
sau . 12 Tổ Vu trong đại điện chính là do 12 giọt chân huyết của Tổ Vu để lại
, có vô thượng thần thông uy năng, người nào tụ tập được cả 12 giọt, ắt sẻ
chứng được đại đạo, đồng thời tranh thủ cho Vu Tộc một đường sinh cơ.

Trận đại chiến Vu – Yêu dười chân Bất Chu sơn năm đó tới quá đột ngột, 12 tổ
vu tổn thương trầm trọng, chỉ có Huyền Minh tổ vu là còn sống sót, yêu tộc
càng là gần như đoàn diệt . Bàn Cổ Điện vốn đang nằm trong tay Đế Giang, đáng
tiếc Đế Giang và Thái Nhất cùng nhau đồng quy vu tận, năng lượng gió lốc sinh
ra liền khiến không gian bể tan tành, thời gian thác loạn, Bàn Cổ Điện lọt
vào không gian gió lốc liền biến mất không thấy.

Bàn cổ điện vốn là một phần của Bất Chu Sơn, mà Bất Chu sơn là do xương sống
của Bàn Cổ biến hóa mà thành, nên có thể nói, Bàn Cổ điện được làm bằng
xương của Bàn Cổ, lại có trái tim và vô số thiên tài địa bảo do thánh nhân
luyện thành, tiềm năng tất nhiên vô cùng kinh khủng . Trong quá trình lưu lạc
trong thời không gió lốc, nó không ngừng hấp thu không gian và thời gian pháp
tắc, hoàn thiện tự thân, chỉ thiếu một chút nửa là thành Hỗn Độn Chí Bảo ,
đáng tiếc là thứ gì càng mạnh mẽ thì kiếp số càng mạnh, Bàn cổ điện trong khi
độ Hỗn Độn lôi kiếp liền bị đánh thành trọng thương, linh trí mới sinh ra
cũng bị đánh tan chỉ lưu lại một trí năng sơ khai rồi sau đó lưu lạc thành “
ngôi nhà nhỏ “ đến địa cầu, cuối cùng bị Đinh Vũ đoạt được.

p/s: tác giả mới viết, lại hay sai chính tả, chỉ có một bầu ý tưởng :)) ,
mong các bác tha thứ và nhận xét để mình có thể viết tốt hơn . Tất cả thần
thoại trong truyện đều là do mình tưởng tượng, bạn nào không thích thì xin
đừng đọc. Chân thành cảm ơn :)


Vu Hành Thiên Hạ - Chương #1