Trở Về


Người đăng: LamPhuc Lct

Lúc này Lâm đang nằm trong phòng của thuyền trưởng nghỉ ngơi, hắn trong lúc
nghỉ ngơi thì nhớ lại trận chiến lúc nãy.

Hắn còn may mắn vì mình đoạt được thành tựu điểm, nếu không thì lần này thật
nguy hiểm rồi, mặc dù hắn có thể chạy, nhưng những người khác rất có thể bị
bắt hoặc giết sạch.

Lần này xem ra vẫn còn có chút khinh thường, Lâm đem chuyện này nhớ trong
lòng, để lần sau phải cẩn thận nhiều hơn nữa mới được.

Nếu lỡ lần sau mà hắn không có thành tựu điểm đột phá khẩn cấp, thì lúc đó gây
ra nguy hiểm rất lớn, hắn không muốn chuyện này tiếp tục xảy ra lần thứ hai.

Hơn nữa Lâm càng quyết tâm tăng mạnh đầu tư cho bộ tình báo, lần này nếu như
sớm có thể phát hiện Aokiji, thì hắn có thể lập ra một bộ kế hoạch ứng phó
người này, chứ không bị động như vậy.

Bởi vậy theo Lâm suy tính, thì thời gian tới, tổ chức ngoại trừ tăng mạnh Đảo
Cá Voi xây dựng kiến thiết ra, thì cần tăng mạnh tổ chức tình báo trải rộng
hơn nữa.

Sau khi cảnh cáo bản thân một lần, cùng với một ít kế hoạch cho thời gian tới,
Lâm lại chìm đắm vào lĩnh ngộ kiếm thuật, lần này may mắn đột phá kỹ năng là
bản thân hắn sáng tạo.

Nên Lâm dùng thời gian bù đắp lại tác dụng phụ của đốt cháy giai đoạn sẽ được
rút ngắn đi rất nhiều, nhưng cũng tốn thời gian không ngắn.

Theo hắn tìm hiểu thì lần này Lâm cần ít nhất gần một năm mới tiêu hóa xong,
hiện tại Lâm chỉ nắm giữ hình của chiêu thức mà không nắm giữ được linh hồn
của nó.

Phát huy ra uy lực mặc dù vẫn cực mạnh, nhưng vẫn có trắc trở rất lớn, một
kiếm sĩ mạnh mẽ, chiêu thức không chỉ 100% phát huy ra là được.

Mà phải làm tới 200% uy lực, thậm chí 300% uy lực mới là một đúng nghĩa kiếm
sĩ, bởi vậy hiện tại Lâm không thông hiểu đạo lý của bộ kiếm thuật mới này.

Cho nên hắn chỉ có thể làm tới cơ bản nhất 100% uy lực mà thôi, thậm chí vi
chưa quen thuộc có thể phát huy ra dưới 100% cũng rất có thể, đây còn là bởi
vì có hệ thống quán thâu tri thức mới làm được tới.

Hiện tại cơ thể Lâm đang bị thương, không thể hoạt động quá nhiều, tránh cho
thương thế hồi phục bị chậm lại, bởi vậy hắn chỉ có thể ở trong đầu tiếp thu
và lý giải tri thức mà hệ thống quán thâu cho.

Trong lúc Lâm đang lĩnh ngộ kiếm thuật mới, thì hạm đội của hắn đã trở về tới
Đảo Cá Voi, dù sao nơi mà bọn họ cùng Doflamingo đại chiến cũng không cách đảo
quá xa.

Đi thuyền một giờ là trở về tới nơi, hơn nữa là bởi vì phải tốn chút thời gian
để phá băng, mới cần tới một giờ di chuyển, cũng may phạm vi đóng băng không
tới gần Đảo Cá Voi.

Nhưng cũng không xa, làm cho nhiệt độ xung quanh phiến hải vực này giảm mạnh,
lúc này trên đảo người dân bởi vì lạnh nên rất ít người ra ngoài.

Hơn nữa bởi vì bọn họ biết thế lực mới tới có chiến tranh, cho nên cũng không
có buôn bán gì, mọi người đều núp trong nhà chờ tin tức thôi, hơn nữa hầu như
tất cả người dân đều tán thành Lâm bọn họ.

Cho nên đều mỗi phút đang cầu nguyện Lâm bọn hắn thắng trận trở về, những hộ
gia đình gần bờ biển nhất thì mở hẳn cửa sổ ra nhìn ra biển mong đợi.

Tới khi hạm đội của Lâm xuất hiện nơi bến cảng, thì những tiếng hoan hô vang
lên, người dân chỉ cần nhìn thấy mấy chiếc chiến hạm hoàn hảo không chút tổn
hại.

Hơn nữa người trên thuyền không hề có người bị thương, thì biết Lâm bọn hắn
thắng trận rồi, cho nên bọn họ hoan hô rất vang dội.

Lâm nằm trong phòng nghe được những tiếng hoan hô này, thì tâm tình cũng khá
hơn rất nhiều, thân thể đau đớn lại lần nữa giảm mấy phần.

Lúc này hắn cũng biết đã về tới Đảo Cá Voi rồi, để không làm cho người khác
nghi ngờ, Lâm đứng dậy mặt không đổi sắc bước ra ngoài.

Lúc nãy hắn trở về phòng nằm nghỉ, thì mọi người sẽ đều xem như hắn đại chiến
hai trận cũng cần nghỉ ngơi, hiện tại nếu lại không suất hiện thì tất gây nghi
ngờ rồi.

Bởi vậy mặc dù cơ thể đau đớn chỉ giảm một ít, nhưng Lâm vẫn phải gắng gượng
trang một cái bức mới được, quả nhiên thấy hắn xuất hiện, người dân trên đảo
hoan hô càng lớn hơn.

Dù sao người dân đều biết hắn là thủ lĩnh của nhóm người này a, bởi vậy thấy
sự xuất hiện của hắn nên đều rất kích động.

Lâm cũng rất vui vẻ, có gắng của hắn không uổng phí, hắn cũng rất hài lòng
biểu hiện của bọn họ, mặc dù không quan tâm tới thanh danh làm gì, nhưng ai
không muốn người khác ca tụng mình a.

Tiếp theo đó hắn ân cần thăm hỏi người dân vài câu, sau đó thì lấy lý do tổ
chức còn phải chỉnh đốn một chút, rồi giải tán bọn họ trở về nhà đi, Lâm cũng
trở về trụ sở của hắn.

Còn lại các thành viên thì tổ chức người chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay, trước
đó nhóm ở lại thủ đảo đã chuẩn bị trước một ít rồi, bởi vậy rất nhanh thì thức
ăn rựu thịt đều chuẩn bị tốt.


Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà - Chương #215