Người đăng: LOD_Centerrer
Trần Văn Lâm nhìn Ải Zare gần trong gang tấc, tay phải hắn nắm chặt Nguyệt Quang Đao, thân hình thẳng tắp, áo bào đỏ bay lượn theo chiều gió.
Sau lưng Trần Văn Lâm là năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh, trùng trùng điệp điệp, mỗi người mũi thương nâng cao, ánh mắt kiên định, và đầy sát khí nhìn về phía Ải Zare. Đội quân hiện tại đang đứng trong một khu rừng gần Ải Zare, thuận tiện cho việc ẩn nấp và chuẩn bị tấn công.
Bọn hắn lúc này đã tìm được đường xuống khỏi Golden Mountain, vòng ra phía sau Ải Zare, chuẩn bị cho cuộc tập kích.
Ải Zare hiện tại gần như không còn được mười nghìn người canh giữ, chủ yếu là binh sĩ bên hậu cần.
Nhưng những thứ như chiến mã dự bị, vũ khí công thành, lương thảo lại còn rất rất nhiều. Chỉ cần một đợt càn quét, là chiến thắng sẽ về phía tay hắn.
Trần Văn Lâm rút Nguyệt Quang Đao đao ra, chỉ thẳng về phía trước hét lớn:
- Toàn quân, tiến công Ải Zare. Khống chế nhanh nhất có thể.
- Tấn công.
- Tấn công.
- Giết!
- Giết!
- Khống chế, chiếm lấy Ải Zare.
Năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh từ di chuyển chậm rãi, dần dần tăng tốc độ, rồi như điên cuồng lao lên phía trước. Như một thói quen, Tony Gelatin, Titus Septim và Trọng Kỵ Binh Thị Trấn Markham, vẫn là những người dẫn đầu.
........
Harph Scott, là một tướng quân trẻ tuổi, kinh nghiệm chiến trường không nhiều, nhưng khả năng quản lý khá tốt, nên được Tổng Chỉ Huy Quân Đội Ải Zare giao cho nhiệm vụ hậu cần. Mấy ngày qua, hắn đều hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Nhưng làm một tướng quân, Harph Scott vẫn yêu thích được lên chiến trường, ra sức chém giết quân địch hơn là làm nhiệm vụ hậu cần, thật sự rất nhàm chán. Lúc này, hắn chỉ muốn có một đối thủ vừa tay, đánh một trận cho thống khoái.
Bỗng nhiên, Harph Scott cảm thấy mặt đất dưới chân rung rung, những hòn sỏi nhỏ nảy lên khỏi mặt đất, những tiếng ngựa hí từ phía bắc vang lên, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, hỏi một người bên cạnh:
- Kiểu này là Kỵ Binh, lại có viện quân từ Vương Quốc à?
Viên quan quân kia lắc đầu nói:
- Tướng quân Scott, ta cũng không rõ ràng lắm a. Để ta hỏi mấy người canh giữ trên ải xem thế nào.
Lúc này, một binh sĩ đứng trên đỉnh tường thành của Ải Zare run rẩy hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn kinh hoàng la lên:
- Là quân địch, Kỵ Binh Vương Quốc White Wing tập kích. Nhanh, nhanh, nhanh báo tin cho tướng quân. Chết tiệt.
Mấy binh sĩ bên cạnh cũng tỉnh táo trở lại, một người chạy xuống phía dưới, muốn báo tin cho Harph Scott. Còn một người thì chạy tới khu vực đặt Phong Hỏa Đài.
Vị binh sĩ điên cuồng chạy xuống dưới, vừa chạy, miệng vừa la to:
- Địch tập kích, địch tập kích. Nhanh báo cho tướng quân Harph Scott.
Lúc này, Harph Scott cũng nghe thấy loáng thoáng được cái gì mà địch tập kích, hắn hoảng hồn nói:
- Nhanh tập hợp quân đội, chống trả quân địch. Chết tiệt, thế nào lại có Kỵ Binh Vương Quốc White Wing đánh lén chứ, bọn chúng đi đường nào tới được a.
Quả đúng là cầu được ước thấy, Harph Scott vừa mới hi vọng được ra trận giết địch, thì Trần Văn Lâm ngay lập tức dẫn Thiết Giáp Kỵ Binh tiến đến. Nhưng mà số lượng cũng quá nhiều, phải nói là ông trời đáp ứng quá kỳ vọng.
Harph Scott vội cầm trường đao, nhảy lên ngựa hét lớn:
- Nhanh mở cổng thành, đốt Phong Hỏa Đài lên, để cho đại quân ngoài ải quay về trợ giúp. Những người còn lại, cầm vũ khí, chuẩn bị chiến đấu.
Mười nghìn binh sĩ ... hậu cần, vốn không quen chiến đấu lắm, cũng may, người Nerz là chiến binh trời sinh, nên chỉ trong vòng chưa đầy một phút, đội quân mười nghìn Bộ Binh nhanh chóng mũ giáp chỉnh tề, vũ khí nắm trong tay, tập hợp lại một chỗ.
Có điều, những binh sĩ hậu cần này trang bị cũng không được tốt lắm, mỗi người chỉ có một thanh kiếm hai lưỡi làm vũ khí. Như đã xác định từ trước, tàn sát hẳn là nghiêng về một phía.
Harph Scott không phải người sợ chết, hắn cưỡi chiến mã dần đầu quân đội, xung phong đi đầu tiên.
Nhìn thấy số lượng Thiết Giáp Kỵ Binh vô cùng đông đảo, không trông thấy được điểm cuối, những mũi trường thương sắc bén, khẽ phản chiếu ánh sáng mặt trời. Cảnh tượng này, làm cho Harph Scott nuốt một ngụm nước bọt.
Harph Scott nắm chặt trường đao trong tay, hắn biết hiện tại cần kéo dài thời gian, để cổng thành có thể mở ra. Nhưng Ải Zare cực kỳ lớn, cổng thành cũng lớn và cực kỳ nặng nề, trong thời gian ngắn, muốn mở ra là điều không tưởng.
Harph Scott nghĩ đến điều gì, bỏ mặc binh sĩ đi bộ phía sau, bản thân hắn giật dây cương, thúc mạnh vào bụng chiến mã, tiến lên phía trước, dùng sức gầm lớn:
- Có Harph Scott ở đây, các ngươi đừng hòng vượt qua. Ai là người mạnh nhất trong các ngươi, ra đây đấu một trận.
Nhưng cho dù hắn gầm lớn cỡ nào, cũng không so được với tiếng hàng trăm nghìn vó ngựa đạp xuống mặt đất. Lại càng không thể chấn nhiếp Thiết Giáp Kỵ Binh, cả đại quân không dừng lại, mà tiếp tục tiến lên phía trước.
Tony Gelatin dẫn đầu đại quân, vọt nhanh lên trước mặt Harph Scott, thiết kích vung mạnh.
Harph Scott hừ lạnh một tiếng, trường đao cũng chém ra, lớn tiếng nói:
- Báo tên ra.
Đương.
Hai vũ khí va chạm, tia lửa bắn ra. Nhưng Harph Scott cảm thấy đôi bàn tay tê rần rần, như mất cảm giác.
Lúc này, Titus Septim cũng lao về phía Harph Scott, đâm thẳng mũi thương vào ngực gã.
Phốc.
Lực trùng kích là cực kỳ mạnh, thân thể Harph Scott bị thanh thiết thương sắc nhọn trong tay Titus Septim đâm xuyên qua, mang theo xác gã rời khỏi lưng chiến mã.
Titus Septim mặt lạnh vẩy xác Harph Scott xuống đất. Thời gian chiếm Ải Zare không nhiều, không có thời gian cho bọn hắn đơn đấu, chứ không phải Tony Gelatin không đủ sức đấu với Harph Scott, mà chỉ một đòn vừa rồi, Harph Scott đã rơi hẳn xuống thế hạ phong. Bọn hắn chỉ không muốn tốn thời gian thôi.
- Giết!
Mười nghìn binh sĩ hậu cần đối mặt với Thiết Giáp Kỵ Binh, giống như một bầy cừu non, bị đàn sói khổng lồ xâu xé, tiêu diệt chỉ trong chốc lát.
Nhìn thấy Thiết Giáp Kỵ Binh đã khống chế được Ải Zare, Trần Văn Lâm ra lệnh:
- Lập tức ngắt cơ quan mở cổng. Những người còn lại, lập tức đến những bệ đặt các cỗ máy thủ thành.
Cùng lúc này, lửa trên Phong Hỏa Đài, ngay tại điểm cao nhất của Ải Zare bùng lên, báo hiệu tình trạng nguy cấp.
...........
Ải Sun, một binh sĩ vội vàng chạy đến bên cạnh Tổng Chỉ Huy Quân Đội Ải Sun - Anthony Lowren, lớn tiếng bẩm báo:
- Tổng Chỉ Huy, ngài nhìn, bên phía Ải Zare, là Phong Hỏa Đài. Lãnh Chúa Jake Markham thành công rồi, họ chiếm được ải rồi.
Anthony Lowren lúc này đang nhìn tình hình bên dưới, nhưng khi nghe binh sĩ kia nhắc nhở, hắn vội vàng quay đầu nhìn sang Ải Zare.
Ở đó, Phong Hỏa Đài cháy lớn, báo hiệu cho việc Ải Zare gặp nguy kịch, và từ kế hoạch mà Trần Văn Lâm thực hiện, thì hiện tại chắc chắn đã chiếm Ải Zare thành công.
Anthony Lowren hưng phấn không nói thành lời, hắn suy nghĩ gì đó, rồi dặn dò:
- Ngay khi ta ra lệnh, lập tức dùng hết sức của những vũ khí thủ thành, tiêu diệt binh sĩ Vương Quốc Thrink, giảm bớt áp lực cho đám người Jake Markham.
- Tuân lệnh!
Đã chiếm được Ải Zare, thì điều cần làm hiện tại đó là giữ vững cả hai ải, rồi hai mặt giáp công đại quân mười mấy triệu người của Vương Quốc Thrink.
Mười mấy triệu quân đó không có hậu cần từ bên trong, thì căn bản không chống đỡ được mấy ngày. Lương thực không có, sức chiến đấu, sĩ khí sẽ giảm sút.
Từ cả hai phía, những cỗ máy thủ thành liên tục tấn công vào binh sĩ Vương Quốc Thrink. Nhất là khu vực gần Ải Zare, bị Trần Văn Lâm ra lệnh ném vô số thùng dầu lửa xuống phía dưới tường thành. Rồi...
Bùng...
Một biển lửa mọc lên bên ngoài Ải Zare, không một ai dám lại gần. Những binh sĩ Vương Quốc Thrink đứng gần đó, không một người chạy thoát, bị biển lửa nhấn chìm, chết không còn xác.
Máy Bắn Đá, Máy Bắn Tên Liên Thanh, Nỏ Lớn liên tục tấn công vào những vị trí hiểm yếu, những vị trí đang đặt máy công thành
Những tiếng la hét đau đớn từ chiến trường vang lên, biến mảnh đất này, thành địa ngục trần gian.
Cả Trần Văn Lâm và Anthony Lowren đồng loạt ra lệnh:
- Toàn lực công kích.
...............
Argur Tiber, là một thành viên quan trọng tại Vương Quốc Thrink, dòng họ Tiber huy hoàng trước kia của Đế Quốc Storm Land. Nhìn thấy binh sĩ của mình không có sức phản kháng, bị tiêu diệt mà không thể phản công, trong lòng hắn đau như cắt.
Hắn chính là Tổng Chỉ Huy Quân Đội Ải Zare trong cuộc chiến lần này, vì quá tập trung vào việc phá Ải Sun, nên hắn đã để lộ ra sơ hở chí mạng, bị Vương Quốc White Wing khai thác.
Hiện tại, chín mươi chín phần trăm vũ khí công thành của hắn đều đã bị phá hủy, muốn tấn công những tòa quan ải đồ sộ này, là điều không thể.
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ còn một cách, Argur Tiber trầm giọng ra lệnh:
- Toàn quân bỏ trại, bỏ vật tư, vũ khí công thành lại. Tiến về phía đông, tìm sự trợ giúp của Ải Titan.