Người đăng: prisonercalmNhưng mà người đang nóng thì thường không nghe ai . Bị Tiểu Vân giữ tay lại , lão chủ nhà quay ra mắng
Còn ở đây làm gì , cút ngay . Tao không muốn uống trà tại đồn vì loại không có giấy tờ như mày . Đừng tưởng có chút tiền là ngon
Ông chủ bớt giận , tôi trả tiền nợ hộ thằng nhóc này được không ?
À ... ờ... Được thôi !
Mới nãy còn nổi điên , ông chủ sững sờ một lát rồi hoài nghi nhìn hắn . Lão không hiểu thời nay còn có người tốt ? Chẳng phải tuyệt chủng hết rồi . Mà thế nào cũng được , cái lão cần là tiền . Tiểu Vân đi vào phòng vệ sinh , đóng cửa lại chỉ để che mắt đối phương . Sau đó hắn sáng tạo đủ 100 triệu cho vào túi ni lông đen có sẵn trong phòng rồi mang ra .
Lão chủ nhà nhận được tiền thì chả thèm để ý ai , ngồi đếm tiền . Thằng nhóc sau khi xé giấy nợ , cầm lại sổ đỏ vội chạy tới cảm ơn Tiểu Vân , đồng thời khăng khăng một mực muốn mời hắn về nhà ăn bữa cơm . Không thoát được thằng nhóc dây dưa , hắn đành phải đồng ý . Rời nhà trọ , đi tới một khu nhà chung cư . Thằng nhóc kéo hắn lên tầng 3 vào căn phòng số 8 .
Bên trong được chia ra làm 2 phòng ngủ , 2 phòng vệ sinh , có khu nấu ăn và bàn ăn , ngoài ra còn có tivi đối diện ghế sô pha . Căn phòng có thể nói là đẹp và gọn gàng , đồ đạc cũng khá mới . Có thể ở trong căn phòng thế này , điều kiện đâu đến nỗi nào mà phải đi vay tiền . Tiểu Vân quay ra hỏi thằng nhóc thì nó cầu xin :
Anh đừng có nói cho chị em biết , không thì chị mắng em .
Em ở đây với chị gái sao , ba mẹ em đâu ? Làm sao lại đi vay tiền ?
Chỗ này chỉ có em với chị thôi , ba em mất rồi , còn mẹ em trong bệnh viện . E vay tiền để đóng phí cho mẹ
Thằng nhóc càng nói càng nhỏ , đến câu sau thì gần như là không nghe được . Nhìn thằng nhóc lấm la lấm lét ngó ngoài cửa . Tiểu Vân mới quay lại nhìn . Hắn thấy một cô gái khá xinh đẹp , ngực nở , mông cong , chân không dài nhưng thon , đang tức giận hằm hằm nhìn qua . Cô nàng này lườm thằng nhóc một cái rồi nhìn qua hắn hỏi
Tôi tên Hoàng Lãnh Nguyệt , thằng nhóc kia là em trai tôi tên Hoàng Chính Phong , còn anh là ai ?
Xin lỗi vì tự ý vào nhà , tôi là Trần Tiểu Vân ...
Thằng nhóc Chính Phong không để hắn nói hết , chạy tới chị nó nhanh nhẩu kể hết từ đầu tới đuôi . Tuy là bị chị nó mắng , lại bị véo tai khá đau , nhưng nó không khóc mà còn cười đùa . Nhìn người ta lại nhớ đến mình , Tiểu Vân cảm thán . Hai chị em trò chuyện xong , cô chị quay ra nói
Còn chưa kịp nói hết , lại là thằng quỷ nhỏ Chính Phong nói chen vô
Lãnh Nguyệt tức đến tái cả mặt , quay ra hành hạ 2 cái tai của thằng em xả giận . Thằng nhóc miệng thì kêu đau oái oái , lại hướng Tiểu Vân nháy nháy mắt . Hắn không biết phải làm sao nữa rồi , đi không phải , ở thì cũng ngại . Lãnh Nguyệt buông tai thằng em ra , vội nói :
Sau đó chạy khỏi phòng , cô nàng cũng thấy ngại sau khi thằng em nói như thế . 1 lớn 1 nhỏ nhưng đều là đàn ông thì những gì có thể nói đa phần là game và phụ nữ . Được một hồi lâu , thằng nhóc bỗng hí hửng dò hỏi Tiểu Vân :
Hắn bó tay rồi , có loại em sợ chị gái không lấy được chồng như vậy sao . Hiện nay chỉ có thanh niên ế thì nhiều , phụ nữ mà lại còn xinh đẹp có hàng đống người xếp hàng chờ đến lượt kìa . Hắn còn nhớ Yến , cũng không dây dưa ở vấn đề này mà hỏi thằng nhóc
Chính Phong chán nản , buồn bã trả lời .
Nó bỗng sáng mắt lên nhìn chằm chằm Tiểu Vân như sói đói thấy mồi nài nỉ
Đúng lúc này , Lãnh Nguyệt về tới nghe được quay ra mắng thằng nhóc :
Cô nàng lại quay ra Tiểu Vân có vẻ đề phòng :
Chờ cô chị qua bếp nấu ăn , thằng nhóc lè lưỡi làm mặt quỷ hướng khu bếp . Nó vẫn chưa từ bỏ ý đồ , tìm đủ mọi cách , lôi ra hàng loạt điểm tốt của chị nó cho Tiểu Vân nghe . Mục đích là để hắn cưới chị nó rồi đương nhiên phải trả tiền chữa bệnh cho mẹ vợ . Tiểu Vân không muốn đánh trẻ con , nhưng mà bị lải nhải quanh tai thế này .
Chỉ một chữ phiền mà !