Lưu Linh Bộ Lạc


Người đăng: Sieuxayda

Sở dĩ vị đại thúc họ Lâm nhiệt tình với Thành Nam như vậy không lý do gì khác
ngoài việc Thành Nam sử dụng linh hồn nô dịch.

Với linh hồn mãnh liệt bàng bạc, Thành Nam nô dịch một Tinh Chủ cảnh cửu giai
như đại thúc họ Lâm cực kỳ dễ dàng, hiện tại hắn cảm thấy giữa mình và vị đại
thúc họ Lâm này như có mối liên kết, có thể chi phối suy nghĩ của người này,
thậm chí nếu kêu người này đi giết ba thiếu niên thiếu nữ người này hẳn cũng
sẽ lập tức thực hiện.

Trong khi thiếu nữ Tiểu Băng nhìn Thành Nam có vẻ nhiệt tình thì hai thiếu
niên còn lại có vẻ cảnh giác, họ cũng rất bất ngờ không hiểu vì sao Lâm thúc
lại dễ dàng cho phép người lạ tiến nhập bộ lạc như vậy.

“ Đa tạ Lâm thúc, tôi cũng sẽ chỉ ở bộ lạc một ngày, sau đó sẽ rời đi” Thành
Nam nhàn nhạt nói, hai thiếu niên nghe vậy mới bớt cảnh giác.

Thật sự Thành Nam cũng không muốn lưu lại đây lâu, chỉ cần hỏi han xong một ít
tin tức về bí cảnh, hắn sẽ rời đi gia nhập Hồn Điện, cũng chính là thế lực lớn
nhất Phân Hồn Bí Cảnh này.

...

Tiến đến Lưu Linh bộ lạc, ấn tượng đầu tiên của Thành Nam đối với bộ lạc này
đó là cảnh giới của các thành viên, cho dù là một đứa trẻ nhỏ tuổi cũng đạt
đến Tinh Cầu cấp, đủ thấy trong bí cảnh này võ học hưng thịnh như thế nào, tuy
chỉ chiếm một diện tích nhỏ, nhưng lượng người của bộ lạc cũng khá đông đúc.

“ A, Lâm thúc, Tiểu Hi ca ca, Tiểu Phong ca ca, Tiểu Băng tỷ trở về” Lúc này
một đứa bé chạy đến mừng ríu rít, nhìn vào con Hắc Văn Hổ to lớn mà hai thiếu
niên khiêng trên vai một mặt thòm thèm bộ dáng.

“ Haha, tiểu Tinh, nhìn đệ kìa” Thiếu nữ Tiểu Băng cười khúc khích, chạy đến
nựng má đứa nhỏ.

Rất nhanh, nhiều thành viên của bộ lạc cũng đến chung vui, Thành Nam nhìn sơ
qua thì cực bất ngờ, tất cả người trưởng thành của bộ lạc này đều đạt tới Tinh
Chủ cấp.

“ Tộc trưởng đến” Một tiếng hô lớn vang lên, một vị trung niên nhân có bộ dáng
khá giống thiếu nữ Tiểu Băng đi tới, thân hình trầm ổn có lực, Thành Nam thầm
soi xét qua thì cảm nhận được một khí tức hùng hồn, không kém Xerus Thần Vương
là mấy, hẳn đây là một vị cường giả cảnh giới Vũ Trụ.

“ Cha” Thiếu nữ Tiểu Băng chạy tới ôm trầm trung niên nhân này, hô khẽ.

“ Lão Lâm, các ngươi cũng đã về... a...còn thiếu niên này là ai?” Trung niên
nhân Tộc trưởng nhìn vào Thành Nam ngạc nhiên hỏi.

“ Diệp thúc, đây là một người bị lạc đường giữa thảo nguyên, muốn tá túc tại
bộ lạc chúng ta một đêm” Thiếu niên Tiểu Hi cảnh giác nói.

“ Diệp huynh, thiếu niên này cảnh giới nhất giai Tinh Chủ, nếu để tự sinh tự
diệt trong thảo nguyên, sẽ có nguy hiểm tính mạng, ta thấy hắn mang về bộ lạc
một đêm cũng không vấn đề gì, nên đã tự ý cho phép” Lâm thúc hớt hải nói.

“ Đã Lâm lão cho rằng không có vấn đề gì,vậy thiếu niên nghỉ một đêm ở bộ lạc
chúng ta đi thôi, thiếu niên, ngươi tạm ở chung với Lâm lão vậy” vị trung niên
tộc trưởng họ Diệp khẽ nói.

“ Đa tạ Diệp thúc” Thành Nam nói lời cảm tạ, thật sự nếu vị trung niên tộc
trưởng này không cho phép ở lại, hắn cũng không có cách, tuy về lý thuyết hắn
có thể thử nô dịch linh hồn người này nhưng có thể có tỷ lệ thất bại, hơn nữa
cường giả tinh thần lực càng cao khi nô dịch càng tiêu hao thần thức, phải có
thời gian ngắn nghỉ ngơi mới có thể khôi phục tinh thần lực lại trạng thái
bình thường.

Tuy việc Thành Nam đột ngột xuất hiện trong Lưu Linh Sơn Mạch cũng khiến vị
tộc trưởng họ Diệp khá nghi ngờ nhưng dù gì Thành Nam cũng chỉ là một nhất
giai Tinh Chủ cảnh, hoàn toàn vô hại, ai lại có thể ngờ một Tinh Chủ nhất giai
cường giả lại có thể nô dịch linh hồn một Tinh Chủ cửu giai trung niên họ Lâm
một cách dễ dàng.

Trung niên tộc trưởng họ Diệp lúc này nhìn về con Hắc Văn Hổ trên vai tiểu Hi
và tiểu Phong mấy người, cười nói:

“ Haha, lần này xem ra ta lại có lộc ăn rồi, à thiếu niên, quên hỏi cậu tên
gì, cũng cùng ăn với chúng ta chứ?”

“ Vâng, đa tạ Diệp thúc, tôi tên Thành Nam” Thành Nam cười đáp, với những
người trong bí cảnh này hắn cũng không cần phải che giấu tên thật.

Sau bữa tiệc nhỏ cùng một số người trong bộ lạc, Thành Nam theo sau trung niên
họ Lâm đến chỗ ở, là một căn lều lớn, vừa vào phòng, nơi này không có người
khác, vị đại thúc họ Lâm đối với Thành Nam cung kính nói:

“ Chủ nhân”

“ Lâm thúc, nói cho ta biết cặn kẽ khu vực xung quanh đây, Hồn Điện phân điện
có ở khu vực gần bộ lạc không?” Thành Nam hỏi, từ Ambi Thần Vương hắn cũng
biết sơ về Phân Hồn bí cảnh nhưng thông tin rất ít, nên hắn cần phải hỏi thêm
từ người bản địa của bí cảnh này.

“ Thưa chủ nhân, tại đây của chúng ta chính là Lưu Linh bộ lạc, bộ lạc lớn
nhất Lưu Linh Sơn Mạch, ở sơn mạch này còn có hơn mười bộ lạc nhỏ yếu khác, bộ
lạc chúng ta có một vị Vũ Trụ cấp trung kỳ cường giả chính là Diệp Thanh,
trung niên tộc trưởng mà chủ nhân đã gặp, ngoài ra còn có hơn mười người Tinh
Chủ đỉnh phong kể cả tôi đây, và hàng ngàn Tinh Chủ cấp thành viên khác” vị
đại thúc họ Lâm tường tận nói.

Chần chờ một lát, hắn nói tiếp:

“ Ở phía Đông Nam cách xa Lưu Linh Sơn Mạch, có một tòa Hắc Diệu thành, ở nơi
đó có phân điện của Hồn Điện, nghe nói đây là một thế lực cực kỳ lớn, sở hữu
đông đảo cường giả, nhưng tôi không biết nhiều về thế lực này. Nghe đồn chỉ có
các bộ lạc đỉnh cấp có thiên tài tuyệt thế mới có thể gia nhập Hồn Điện này,
Lưu Linh bộ lạc của chúng tôi chỉ là một trong hàng vạn bộ lạc nhỏ xung quanh
Hắc Diệu thành, nên vẫn chưa tiếp xúc đến”

Thành Nam thầm cảm khái, bí cảnh này rộng lớn vô ngần, mà xung quanh một tòa
thành đã có hàng vạn bộ lạc lớn nhỏ, chỉ nói tới Lưu Linh bộ lạc này đã sở hữu
cường giả Vũ Trụ cấp, vậy hàng vạn bộ lạc có thể biết được số lượng cường giả
trong bí cảnh đông như thế nào.

“ Lâm thúc, vậy ngươi đã từng nghe qua Phân Hồn quả chưa?” Thành Nam khẽ hỏi.

“ Thưa chủ nhân, tôi chưa từng nghe qua loại quả này” Vị đại thúc họ Lâm thành
thật nói.

“ Chưa nghe qua sao?” Thành Nam cảm thấy bất ngờ, đây là mục đích chính hắn
tiến vào Phân Hồn bí cảnh, cần phải tìm hiểu kỹ.

“ Thế Diệp Thanh tộc trưởng có biết về loại quả này không?” Thành Nam tiếp tục
hỏi.

Lâm thúc trầm tư một lát, sau đó nói:

“ Thưa chủ nhân, có lẽ là không biết, tôi và Diệp Thanh tộc trưởng khá thân,
chưa từng nghe qua ngài ấy nhắc đến loại quả này”

“ Ngươi thử đến hỏi ngài ấy một lần xem” Thành Nam không muốn bỏ sót, hắn cần
biết rõ tin tức về loại quả này để còn đặt ra hướng hành động.

...

Trung niên họ Lâm liền cáo lui, đi đến phòng của Diệp Thanh tộc trưởng, khẽ
hỏi:

“ Diệp đại ca, không biết đại ca đã từng nghe qua Phân Hồn quả chưa?”

“ Phân Hồn Quả, đó là loại quả gì?” Diệp Thanh tộc trưởng nghe vậy, lộ vẻ nghi
hoặc.

“ Không có gì thưa đại ca, chỉ là đệ vô tình đọc được trong sách vở, cảm thấy
hiếu kì nên hỏi thử đại ca” Trung niên Lâm thúc liền nói.

“ Phân Hồn Quả, ta xác thực không biết, nhưng Lâm đệ, việc cho phép ngoại nhân
tiến nhập bộ lạc tốt nhất đệ phải cẩn trọng, các bộ lạc khác dòm ngó vị trí
của chúng ta đã lâu, nếu như để bọn chúng thám thính được thực lực bộ lạc
chúng ta thì quả là tai hại” Diệp Thanh tộc trưởng dặn dò nói.

“ Vâng, đệ đã hiểu, ngày mai đi đến Hắc Diệu thành trao đổi vật tư, chúng ta
sẽ để thiếu niên ấy rời đi” Trung niên Lâm thúc khẽ nói.

“ Vậy cũng tốt, đệ nghỉ ngơi sớm đi” Diệp Thanh tộc trưởng quan tâm nói.

...

Về đến phòng, sau khi nói cho Thành Nam biết việc Diệp tộc trưởng cũng không
hề biết về Phân Hồn Quả, trung niên Lâm thúc chuẩn bị một ít vật tư cho đợt
đến Hắc Diệu Thành ngày mai.

Thành Nam cũng đành chờ đợi đến lúc đến Hắc Diệu Thành, ở đó có Hồn Điện, chắc
chắn sẽ có người biết đến Phân Hồn Quả, mục tiêu chuyến này của hắn.

Sáng hôm sau, Thành Nam cùng đoàn người của Lưu Linh bộ lạc cùng di chuyển đến
Hắc Diệu thành, tòa thành này ở rất xa, mặc dù cưỡi trên một con chim ưng
khổng lồ tốc độ nhanh như gió nhưng cũng phải mất hơn nửa ngày mới tới.

Trong khoảng thời gian này, Thành Nam cũng đã khá thân thiết với cô thiếu nữ
Diệp Băng con gái Diệp Thanh tộc trưởng, đây là một thiếu nữ hồn nhiên, hoạt
bát, tuy vậy cảnh giới còn cao hơn Thành Nam, đạt đến tứ giai Tinh Chủ cảnh.

Hắc Diệu thành là một tòa thành cực kỳ to lớn, đồ sộ, ngoài cổng thành, người
người chen chúc, cường giả như mây, thậm chí hai tên hộ vệ đứng canh ở cổng
thành cảnh giới cũng là nhất giai Vũ Trụ cảnh.


Võng Du Siêu Cấp Sát Thủ - Chương #181