Người đăng: Ezreal
Trần Thanh Phúc hấp mở con mắt hắn vì 1 chút ánh sáng lóe mắt ập vào . Hắn
theo phản ứng, bản năng lăn người qua một bên, bật dậy mau lẹ xem xét tất cả
nguy hiểm chung quanh.
Một gian phòng cũ, đơn sơ, chỉ với một kệ sách, một chiếc bàn cùng một cái
giường và vài dụng cụ sinh hoạt.
Đập vào mắt quang cảnh quen thuộc, yên bình bỗng dưng khiến cho Trần Thanh
cảm thấy đầu óc hỗn loạn.
Quơ quơ đầu, hắn nhìn xung quanh, tìm kiếm tất cả thông tin mà mình có thể
lấy được.
Trên tấm lịch hơi cũ, lẻ tẻ chỉ còn vài tờ, hắn nhìn thấy rõ ràng ngày
29/12/2020.
Trần Thanh Phúc sửng sốt ... lặng người một lúc lâu.
Sau đó, hắn bước chân nhẹ nhàng vào trong phòng vệ sinh, suy nghĩ hỗn loạn ,
không biết đến điều gì.
Nơi tấm gương trong phòng vệ sinh, phản chiếu một thân ảnh gầy gò, mặt mũi
tuấn tú, mắt còn mang theo một chiếc kính cận dày đặc.
Trần Thanh Phúc đưa tay lên vuốt ve chiếc gương, khuôn mặt tràn ngập khiếp sợ
.
Một lúc lâu sau, hắn chạy ra ngoài, lao lên chiếc giường vốn chỉ có gối và
mền của hắn, chộp lấy chiếc điện thoại, chiếc điện thoại Nokia mà từ thập
niên trước đã đào thải, ít ai sử dụng . Gọi vào một số mà hắn không thể nào
quên được.
Trần Thanh Phúc run rẩy cả người, đôi mắt hắn nhạt nhòa, tầm nhìn mờ đi vì
hơi nước .Hắn nước mắt rơi không một tiếng động, chỉ có rơi nước mắt, không
còn hành động gì nữa.
Trần Thanh Phúc gạt nước mắt, nghẹn ngào trong giọng nói : - Không ... không
có gì, chỉ vì anh nhớ vợ quá thôi, anh nhớ vợ !!!!! -
Giọng nói tha thiết, đau lòng của hắn khiến cho người bên kia đầu dây sửng
sốt một hồi lâu, không biết nói gì cả.
Hi hi hi, vợ nè, mai mình gặp nghen !! - Trần Thanh Phúc nhẹ giọng ,đầy
lòng chờ mong.
A hi hi, đồ chồng ngốc !! Đương nhiên là được, vợ cũng nhớ chồng lắm !!!
Trần Thanh Phúc hạnh phúc hàn huyên với nàng 1 lúc lâu sau mới cúp điện thoại.
Hắn nhìn vào cái tên trên danh bạ, ánh mắt của hắn tràn đầy kiên định cùng
yêu thương.
Trần Thiên Vy.
Hắn là Trần Thanh Phúc, ngay lúc này, hắn vừa qua sinh nhật 25 tuổi của mình
, vốn hắn làm bếp cho một resort hạng sang ở Đà Lạt . Chỉ vì vấn đề sức khỏe
mà giờ đây hắn đã thất nghiệp.
Trần Thanh Phúc nhìn lại vào tờ lịch, hắn nhẹ giọng lầm bầm : - Ngày mai !!
Tân Thế Giới xuất hiện rồi !!! -
Hắn muốn dùng tất cả khả năng của mình, để bảo vệ người mình yêu . Hắn muốn
mọi thứ dù chỉ là một chút thương tổn đến nàng đều bị tru diệt.
Đó là lời tuyên thệ của hắn ... cả kiếp trước lẫn kiếp này : Sát đế Thanh Phúc
Vi Thiên.
......
.....
....
...
..
.
Nơi góc đường ngã tư Quận 7 thành phố Hồ Chí Minh . Thanh Phúc mặc một chiếc
áo sơ mi xanh lam, quần vải đen, chân giày ba ta đứng nơi đó tựa vào một xe
Dream đời cũ.
Nhìn hắn thư sinh vô cùng, nhưng tay cầm một điếu thuốc lá, cùng ánh mắt
thâm thúy khiến cho người ta lại cảm giác được một chút tang thương.
Khi xe vừa dừng lại, nàng vội vàng mở cửa, lao ra ngoài hướng thẳng về phía
Thanh Phúc . Hắn nở nụ cười hạnh phúc, chạy lấy chỗ nàng.
Hai người ôm nhau . Thanh Phúc ôm nàng lên cao, quay nàng một vòng.
Thiên Vy lúc chạm đất, mặt đã đỏ bừng, đánh vào người hắn thình thịch . Hờn
dỗi nhẹ giọng :
- Chồng làm cái gì kì vậy hả ?????????? -
Hắn nắm tay nàng, đi đến chỗ chiếc xe hơi, cúi chào : - Cháu chào bác ạ !! -
Thanh Phúc cười cười : - Dạ ! Cháu đã hứa với bác là sẽ chăm sóc cho Vy không
bị bất cứ ủy khuất nào rồi mà !! -
-Được rồi ba !! Ba nói bao nhiêu lần rồi mà !! - Thiên Vy chu môi, biểu lộ thập phần dễ thương.
Thanh Phúc nhìn Thiên Vy, hạnh phúc cười ngây ngô, đưa tay lên vuốt nhẹ má
nàng.
Không lâu sau, một chiếc xe nho nhỏ, trên đó 2 người, vừa đi vừa đùa giỡn
vô cùng thắm thiết đi xa.
.....
....
...
...
..
.
Chiều hôm đó . Trần Thanh Phúc về tới phòng trọ của mình . Hắn nhìn về chiếc
hộp, trong đó chứa đựng tích cóp của hắn cả năm qua vốn để làm đám cưới cho
chính mình.
Thanh Phúc ánh mắt tự tin, vì hắn biết, Sát Đế, hắn sẽ trở lại ... và huy
hoàng hơn cả kiếp trước.
....
...
..
.