Người đăng: hoathien01
Đứng ở lối ra phụ bản, đập vào mắt Tuấn Hoàng là đông đảo người chơi xung
quanh nhìn chằm chằm vào vòng xoáy tím. Suy nghĩ một chút là biết được những
người chơi này nghe được thông báo từ hệ thống biết được đội ngũ Người Cao
Tuổi là đội đầu tiên hoàn thành phụ bản. Một phần đứng nơi đây có lẽ mong chờ
các thông tin từ phụ bản, một phần khác là biết mặt những người thông qua,
phần khác nữa có lẽ muốn được kéo theo,...
Tuấn Hoàng không thích phiền phức cũng như quá nổi bật, thấy nhiều người như
vậy, ý nghĩ đầu tiên của hắn là rời khỏi nơi đây.
Mở túi lên, sử dụng một vật phẩm gọi là [ Che giấu Tung Tích ], vật này khi
dùng trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị người khác nhìn thấy tên và cấp
độ, hợp lý khi dùng trong PK giết người, tuy nhiên nếu có thói quen sử dụng vũ
khí, trang bị, chức nghiệp lại có ân oán vẫn rất dễ bị đoán được.
Sau khi xác nhận các thông tin hiển thị của mình đã biến mất, Tuấn Hoàng đổi
một vài món trang bị trên người, một phần thì tháo ra để vào trong túi. Hình
ảnh bên ngoài của hắn hoàn toàn thay đổi.
Chuẩn bị đầy đủ, Tuấn Hoàng chọn một góc vắng vẻ rồi lao nhanh ra.
“Có người rời phụ bản rồi kìa, mau nhìn xem.” Một người phát hiện Tuấn Hoàng
lao ra vội la lên.
“Người anh em, cho bọn này biết một chút bên trong phụ bản cùng cách thông qua
với.”
“Anh gì đó ơi, kéo em đi phụ bản với, phần thưởng gửi lại anh hết.”
“Cao thủ, cậu có hội chơi chưa? nếu chưa mời vào hội của chúng tôi, có rất
nhiều thành viên nữ…”
“...”
Tuấn Hoàng mới không để ý đám người ở sau, cắm mặt chọn những nơi ít người lao
đi.
Sau vài phút cuối cùng cũng rời xa được vị trí phụ bản. Tuấn Hoàng thở nhẹ ra.
“Anh bạn, có thể cho tôi biết chút thông tin về anh chứ?.”
Một thanh âm nam tính vang lên ở sau lưng. Tuấn Hoàng sững sờ sau đó cảnh giác
quay người lại.
Trước mắt hắn là khuôn mặt quen thuộc cách đây vài tiếng hắn đã từng gặp qua,
không ai khác người chơi có tên Quang Dao Thái Dương này ở sau lưng Tuấn Hoàng
chính là Quang Thái, phó hội trường KzV.
“Tại sao tôi phải nói cho anh biết thông tin về tôi?” Tuấn Hoàng siết chặt nắm
đấm nói.
“Tôi có cảm giác anh rất quen, không biết đã gặp ở đâu rồi thì phải?” Quang
Thái mỉm cười hỏi.
“Tôi không biết anh và tôi cũng không thích thái độ của anh, tránh xa tôi ra
nếu không muốn tôi đưa anh về điểm hồi sinh.” Tuấn Hoàng nhíu mày nói, đây
cũng là lời nói thật, từ lần đầu gặp hắn luôn cảm thấy khó chịu cái tên này.
Lý do gì ư? Không thích không phải là lý do sao?
“Anh? Đưa tôi về điểm hòi sinh? Ha ha ha.” Nghe được Tuấn Hoàng nói, Quang
Thái cười lên ha hả, dừng một chút nói tiếp: “Tôi đang ở cấp độ 26 đấy biết
không? trang bị của tôi cũng toàn bộ là bạc cấp 25, anh có khả năng đó sao?”
Tuấn Hoàng hơi cũng không quá bất ngờ, phó hội KzV top 3 máy chủ VN tất nhiên
cấp độ và thực lực không thể xem thường, duy nhất hắn có khả năng cản đòn [
Lực Phá Sơn Hà ] sao? Nằm mơ.
Tuấn Hoàng không lên tiếng chỉ tựa lưng vào một gốc cây gần đó, đưa ánh mắt
khiêu khích nhìn Quang Thái.
Từ khi bước vào thế giới game, Quang Thái đã có tiếng thiên tài bởi những
thành tích cá nhân của bản thân, hắn luôn là ánh hào quang, là tâm điểm mọi
game hắn chơi, mọi nơi hắn xuất hiện. Hiện tại hắn bị thái độ khiêu khích đầy
trêu tức của Tuấn Hoàng làm cho sững sờ. Bị một tên không biết tên, không biết
cấp khinh bỉ?
Quang Thái nổi giận nhưng trong thâm tâm hắn bỗng xuất hiện một cảm giác bất
an, một phản xạ có điều kiện phản ứng lại khi hắn gặp tình huống có thể đẩy
bản thân hắn vào nguy hiểm, đây chính là linh cảm của những game thủ chuyên
nghiệp.
Kỳ quái, nhìn trang bị tên này chắc chắn chỉ ở đồng phẩm, tại sao lại cảm thấy
nguy hiểm, chẳng lẽ hắn có thể hạ gục mình là sự thật? Không thể nào, chắc
chắn không thể. Quang Thái rơi vào xoắn xuýt.
Đột nhiên hắn nhớ tới gì, nở một nụ cười sau đó nói:
“Anh đang gài bẫy tôi, muốn tôi chủ động tấn công anh, sau đó đồng bọn của anh
mai phục quanh đây sẽ lao ra hội đồng tôi sao?” Đưa một ngón tay lên lắc qua
lắc lại nhếch mép nói: “Đừng hy vọng chuyện đó xảy ra, lần này tạm tha cho anh
và đám người kia?”
Quá chính xác, hắn ta đang lừa mình, cho dù mình mạnh cỡ nào, kĩ thuật cao cỡ
nào cũng không thể chống lại một đội ngũ, hừ lần sau mình sẽ mang thêm vài
người, dám phách lối trước mặt ta, chờ xem.
Nhìn vẻ mặt đắc ý tự cho là đúng của Quang Thái, Tuấn Hoàng chỉ có thể bĩu
môi, hắn mà cần người phụ giúp đánh nhau sao?
Có vẻ cũng không có tiến triển trong việc dò hỏi thông tin Tuấn Hoàng, Quang
Thái xoay người bỏ đi, để lại một câu nói:
“Tôi khuyên anh và đám đồng đội của anh, lần sau những phụ bản xuất hiện tốt
nhất không nên giành lấy những vị trí đầu, KzV và một số phòng SG chính quy có
lẽ còn dễ nhưng một số phòng SG khác có lẽ sẽ hành xử không lịch sự như tôi
đâu. Nhớ lấy.”
Tuấn Hoàng trầm ngâm, hắn có thể hiểu được vào thời đại công nghệ điện tử,
những phòng game và game thủ đều xảy ra cạnh tranh, lành mạnh thì không nói
nếu hắc ám thì thật sự phải lưu ý tới.
Tuấn Hoàng lại di chuyển thêm một chút, lần này hắn cẩn thận hơn vừa rồi quá
sơ ý bị theo đuôi, tới một vị trí xác định an toàn, loại bỏ hiệu ứng của Ẩn
giấu tung tích.
Đeo lại trang bị, tổng kết các thứ hắn nhận được từ phụ bản, 5 triệu uoz nhận
được giúp hắn đang ở cấp 20 sắp lên 21 trực tiếp lên luôn cấp 22, các chỉ số
cộng thêm cũng rất khả quan. Ngoài ra còn có lượng Đá Cường Hóa, Chỉ Ngọc cùng
ZD cũng có giá trị không nhỏ, chỉ là đây là phần thưởng nhận được lần đầu hoàn
thành những lần tiếp theo sẽ không có nhiều như vậy đồng thời phụ bản chỉ cho
mỗi ngày hoàn thành một lần mà thôi.
Suýt quên hắn còn được một cái rương may mắn, xoa xoa tay chọn trực tiếp mở
ra.
“Ting, bạn mở rương may mắn nhận được [ Chỉ Ngọc ] x1.”
Không mở được món gì thú vị, lại là Chỉ Ngọc, hiện tại số lượng Chỉ Ngọc hắn
có đã là 14 viên, còn tác dụng thì vẫn chưa biết.
Chỉnh lý túi trang bị xong xuôi, Tuấn Hoàng gọi cho Kim Ngân, cũng không quá
lâu, hình ảnh Kim Ngân lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.
Trao đổi một chút, Kim Ngân nói hắn cứ giữ phần thưởng từ phụ bản không cần
làm tài sản chung của phòng SG, hắn cũng không từ chối. Ngược lại bốn cô nàng
hiện tại chỉ có Kim Ngân may mắn đạt được chức nghiệp đặc thù, nàng trở thành
y dược sư, không chỉ khả năng trị liệu tăng lên còn có thể tự điều chế thuốc
nếu có bí lục và đầy đủ nguyên liệu.
Kết thúc đối thoại, hắn kiểm tra trong hành trang, [ Mật thư ] trong nhiệm vụ
thôn Đông Bình vẫn còn đó, hắn đã thử vứt bỏ nhưng không được, vật phẩm này cố
định trong túi của hắn, cách duy nhất làm nó biến mất chính là hoàn thành hết
tất cả chuỗi nhiệm vụ ẩn trong mật thư.
Phần giới thiệu nhắc tới mật thư được gửi từ thành Cổ Loa, nửa tháng Tuấn
Hoàng ở thành Cổ Loa làm nhiệm vụ vẫn không phát hiện được gì. Chỉ có một nơi
duy nhất hắn không thể tiến đến là 3 vòng thành nội thành Cổ Loa. NPC lính
canh nơi đó ngăn hắn ở bên ngoài, lý do thành nội chỉ tiếp nhận người chơi có
danh vọng trên 20 ngàn.
Sau khi hoàn thành phụ bản, danh vọng cũng vượt qua mức 20 ngàn đã đáp ứng
được điều kiện tiến nhập nhưng hắn chưa có ý định quay lại thành Cổ Loa, bỏ
300 ZD tới nơi này chỉ để hoàn thành một phụ bản quả thật khiến hắn có chút
không thoải mái, hắn quyết định ở lại thành Thuận Hóa thăm dò một số nhiệm vụ
rồi sau này quay lại cũng không muộn.
Quay trở lại thành Thuận Hóa, Tuấn Hoàng tìm một phương hướng đi về phía hoàng
thành
Lúc tới nơi này gấp gáp hội họp với các cô gái sau đó là chạy đến nơi phụ bản
hắn không có thời gian thưởng thức. Hiện tại thư thả hắn mới chiêm ngưỡng tòa
thành này.
Thành Thuận Hóa uy nghiêm tráng lệ hơi mang một chút kiến trúc phương tây toàn
bộ tòa thành hướng về phía nam được bao bọc bởi một con sông, tường thành cao
lớn với các pháo đài cách đều nhau kèm theo các kho đạn, đại bác.
Bên trong thành là các nhà dân, nhà quan lại, khắp nơi là đông đúc các NPC qua
lại. phần quan trọng nhất là hoàng thành, nơi Cảnh Thịnh Đế cùng Hoàng gia
dừng chân khi đến thành Thuận Hóa.
Với danh vọng đạt 20 ngàn, Tuấn Hoàng dễ dàng tiến vào hoàng thành. Bên trong
Hoàng Thành càng lộ ra vàng son cùng cổ kính, các đoạn sông hào không chỉ dùng
để hộ thành còn dùng để đi lại cùng tạo nên cảnh đẹp nên thơ. Đi theo một tên
quan tiếp dẫn vài vòng, mới thấy độ rộng lớn của Hoàng Thành, cuối cùng dừng
chân trước một căn phòng lộng lẫy. Tới đây, quan tiếp dẫn chỉ dẫn Tuấn Hoàng
một mình tiến vào còn hắn thì lui đi.
Căn phòng khá rộng rãi trang trí các vật dụng toát lên sự quý tộc của nơi này.
Trong phòng chỉ có một người đàn ông trung niên dáng người cao lớn, khuôn mặt
cương nghị, để một hàng râu mép, trên đầu vấn khăn để lộ đỉnh phủ xuống phía
sau che đi phần gáy, mặc một bộ áo vải hơn đơn sơ, ông ta chỉ ngồi yên nơi đó
cũng toát ra từng khí tức dũng mãnh, chắc chắn cấp độ không thấp, đây là Giả
Bình Vương, thành chủ thành Thuận Hóa.