Kim Quy Ấn


Người đăng: hoathien01

Đưa tay chạm vào phần cổ rùa đá, Tuấn Hoàng nhắm mắt lại, hắn cho rằng nơi hắn
chạm đến sẽ phát sáng lên hay chuyện gì đại loại vậy, tiếc là một lúc lâu cũng
không có bất cứ điều gì xảy ra.

Tuấn Hoàng nhíu mày, lẽ nào đây thật sự chỉ là lời đồn hay hắn không phải
“người được chọn” gì đó. Đang rơi vào trầm tư, giọng trưởng thôn vang lên.

“Anh hùng Trúc Hoàng cậu đừng để tâm, có lẽ tất cả chỉ là lời đồn vô căn cứ,
nếu thật sự rùa đá chọn người, ta chắc chắn cậu là người khả năng cao nhất.”

Tuấn Hoàng mỉm cười, hắn biết trưởng thôn đang lo lắng hắn cảm thấy khó chịu
vì rùa đá không phản ứng. Tuấn Hoàng sẽ để tâm sao? Tất nhiên không rồi, hắn
còn chưa cảm thấy mình hơn người khác điểm nào vả lại đây chỉ là lời đồn chưa
có gì xác nhận là sự thật cả, nếu không, có khi cả đám người chơi đã kéo tới
nơi này thử nhân phẩm rồi.

“Không sao, tôi chỉ tiếc không giúp được thôn chia sẻ vấn đề mà thôi, ừm hiện
tại tôi còn phải trở về thôn Hương Thiền, bác không cần tiễn tôi đâu, chào
bác.”

Tuấn Hoàng cười, chào hỏi Trần Hoàn rồi rời đi khỏi đền thờ.

Lúc hắn bước chân ra khỏi đền, biến cố ập đến.

Thời gian trôi qua nhanh chóng đến mắt thường có thể thấy, mặt trời từ lên
đỉnh rồi ngã về hướng tây, trong khoảnh khắc cả bầu trời chuyển tối, một đêm
không trăng không sao.

Tuấn Hoàng ngơ ngác nhìn tất cả những biến chuyển này, hắn thầm nghĩ trong
lòng sẽ không phải hệ thống game bị virus xâm nhập đi chứ.

Đột nhiên lúc này cả bầu trời đêm lại chuyển hóa sang màu trắng, trắng đến mức
chói mắt, phi thường trắng, trắng không pha tạp một chút màu sắc nào khác. Lúc
đầu chỉ có bầu trời, sau đó từ từ cảnh vật xung quanh, con người, đồ vật cũng
chìm vào màu trắng đó.

Tuấn Hoàng giật mình, hắn cũng đang bị màu trắng nuốt chửng, hắn làm ra 1 động
tác đưa tay lên nhưng tay hắn hoàn toàn không thấy trên nền trắng.

Chuyện gì xảy ra? Tuấn Hoàng bắt đầu có chút khủng hoảng, sinh vật sống luôn
như vậy sợ hãi những thứ không biết, không hiểu.

Một lúc sau đó, ngoài những suy nghĩ, Tuấn Hoàng không còn cảm thấy gì ngoài
màu trắng, hắn muốn thoát khỏi game nhưng làm sao cũng không thể, nỗi sợ của
hắn đã dâng lên đến tột đỉnh.
“Có phải rất kinh khủng đúng không?”

Một âm thanh như bên tai Tuấn Hoàng vang lên. Hắn giật mình còn cho là mình
nghe lầm. m thành lại tiếp tục vang lên.

“Sợ cũng phải, ngay cả thần vào khoảnh khắc đó cũng run rẩy.”

“Ngươi là cái quỷ gì, hiện tại ta đang bị làm sao?” Rốt cuộc xác nhận có gì đó
đang nói chuyện với mình, Tuấn Hoàng cũng không để ý âm thanh kia nói gì, hắn
muốn biết, hắn muốn thoát khỏi cái thế giới trắng xóa này.

“Ô ha ha, ta là cái quỷ gì? ô ha ha cậu nói rất đúng, ta là quỷ không sai tí
nào cả.”

Tuấn Hoàng dựng cả tóc gáy lên nhưng hắn cũng không lên tiếng.

“Được rồi, không đùa với cậu nữa, ta tự giới thiệu ta là bức tượng rùa đá vừa
rồi cậu chạm đến, cũng đừng sợ hãi, những thứ trước mắt cậu thật ra chính là
những điều các thần đã thấy và đối mặt.”

“Thần đã thấy và đối mặt.” Tuấn Hoàng vô ý thức nhắc lại.

“Chính xác, là bọn ngươi đến từ nơi xa xăm kia tạo ra, một ngày nào đó cậu sẽ
phải đối mặt chúng, nên đây là một ít trải nghiệm cho cậu.” Âm thanh lại tiếp
tục.

“Tại sao là ta?” Tuấn Hoàng không hiểu hỏi.

“Vì cậu là người được chọn, ô ha ha, đừng nghĩ ta nói đùa, những lời đồn thực
chất là ta dùng một phương pháp đặc thù phát ra, mục tiêu là những người như
cậu, ừm cậu là người đặc thù nhất trong bọn họ, sở hữu một chức nghiệp độc
nhất vô nhị.”

Tuấn Hoàng lúc này mới ngộ ra, thì ra chức nghiệp của hắn dẫn hắn theo một cốt
truyện khác biệt hơn phần còn lại.

“Vậy thần khí là có thật? và tôi sẽ là chủ thần khí sao?”

“Chính xác, nhưng ta mong cậu không lạc lối giống những người trước.”

“Hả?”

“Hừ, 2 người trước sở hữu thần khí chỉ dùng cho mục đích cá nhân của họ.” Âm
thanh có chút tức giận.

Nghe được, Tuấn Hoàng bĩu môi khinh thường, có ngu mới không dùng phục vụ cho
mục đích cá nhân, Bản thân hắn, đặt tay lên ngực tự hỏi vài trăm, vài ngàn
thậm chí vài triệu lần, hắn cũng nhất định chọn ưu tiên mục đích của hắn. Hắn
không phải đấng cứu thế.

“Ài ta cũng không còn quá nhiều thời gian, may mắn cậu xuất hiện, thần khí này
thuộc về cậu, nhớ lấy một ngày cậu sẽ phải đối mặt chúng, hãy đi trên con
đường rạng rỡ như người tạo ra thần khí này cũng như người ban cho cậu lực
lượng chức nghiệp.”

Tới nhanh chóng, đi cũng nhanh chóng, không đợi Tuấn Hoàng nói điều gì, âm
thanh kia biến mất, mang theo tất cả màu trắng xung quanh theo cùng. Cảnh vật
lại trở về như trước, Tuấn Hoàng vừa bước ra khỏi cửa đền thờ.

Tuấn Hoàng sờ sờ mũi cũng không quay lại, tiếp tục rời đi về phía cửa thôn,
phía sau lưng hắn vang lên tiếng thốt ngạc nhiên của trưởng thôn, hắn cũng
không để ý tới, bởi hiện tại hắn đang dò xét một thứ đột nhiên xuất hiện trong
túi ảo của hắn.

Đó là một con rùa vàng lớn bằng nắm tay, trên mai rùa lần lượt xếp chồng 2 con
rùa cỡ vừa và nhỏ hơn.

[ Kim Quy Ấn ] ( Thần ): cấp 0, Vật lý công kích 120-150. Phụ trợ trên đòn tấn
công tỉ lệ 2% gây choáng 2 giây. Sau lần tấn công đầu, 7 giây sau đó không gây
sát thương, đòn đánh tiếp theo sẽ bỏ qua 50% phòng thủ mục tiêu. Hóa thành bất
cứ dạng vũ khí nào, vật lý công kích chuyển hóa sang ma pháp công kích tỉ lệ
100%.

Tuấn Hoàng hiện tại đang vô cùng kích động, hắn còn đang lo lắng không tìm
được vũ khí, hiện tại hắn đang nắm trong tay thần khí có thể chuyển thành bất
cứ dạng vũ khí nào, xóa bỏ đi hoàn toàn lo lắng của hắn. Tiếp đó là những chỉ
số và hiệu ứng của Kim Quy Ấn, hoàn toàn mạnh mẽ tới nổi kích động làm hắn run
rẩy.


Võng Du Chức Nghiệp Lạc Long Quân - Chương #28