Người đăng: hoathien01
Kết thúc cuộc hội thoại với Bích Nguyệt, Tuấn Hoàng lâm vào trầm tư.
Thông qua cuộc trò chuyện vừa rồi, hắn biết được 4 cô gái hắn tổ đội ngày hôm
qua cùng thành lập một phòng game SG, họ muốn thông qua Z – World để kiếm
tiền, điều họ làm có vẻ như đúng đắn vì chỉ sau nửa tháng hoạt động, Z – World
đã cho thấy sự nổi bật của nó, lượng người chơi gấp 10 lần kỉ lục của một game
khác trước đây đạt được. Chỉ là họ lại thật sự quá mù mờ về thể loại game này,
kết quả nguồn đầu tư của họ càng ngày càng hao hụt, đồng thời còn bị nhiều hội
game, phòng SG khác chèn ép.
Họ cũng không thể nào mời được những game thủ cao cấp về giúp họ vì đơn giản
họ không đủ danh tiếng và phí dụng để mời.
Vào lúc hôm qua họ phát hiện và dành ra liên tục 4 tiếng đồng hồ tìm cách xử
lý Huyết Ngạc để trang trải một chút kinh phí duy trì phòng game, kết quả thất
bại thảm hại, may mắn họ được Tuấn Hoàng giúp đỡ nhưng sau cùng lại bị hội
Skyrocket SG cướp đoạt mất.
Hiện tại Bích Nguyệt mong muốn hắn có thể làm việc ở phòng SG của nàng, nàng
đặt toàn bộ hi vọng lên hắn sau khi thấy màn trình diễn kĩ năng của hắn ngày
hôm qua. Đồng thời tuy chỉ tổ đội cùng nhau không tới 1 tiếng nhưng cách hoạt
động đoàn đội và tính cách Tuấn Hoàng thể hiện qua làm nàng tin tưởng hắn.
Tuấn Hoàng chỉ trả lời nàng hắn cần suy nghĩ một chút.
Đây không phải là hắn qua loa cho qua, hắn thật sự cảm thấy khá hứng thú. Có
khá nhiều lý do để hắn tự thuyết phục mình gia nhập với bọn họ.
Một là bởi vì ấn tượng đầu tiên về 4 người họ khá tốt, cô nàng Tùy Phong nhìn
có vẻ đanh đá nhưng chưa bao giờ làm gì quá mức, hắn còn không có để bụng.
Thứ hai, hắn cũng đang cần một công việc có thể làm ra tiền và hoàn hảo nhất
là tiền từ game.
Thứ ba, 4 người họ là người mới, phòng game cũng mới, không quá rành về thể
loại game này, tuy nhìn có vẻ sẽ kéo hắn xuống nhưng thật ra tình huống cũng
không quá xấu, họ không rảnh, họ sẽ học từ mình, mình sẽ có một quyền lực nhất
định, điều mà ở những phòng game danh tiếng rất khó có được, ở nơi đó chỉ có
cạnh tranh khốc liệt để đạt được lợi ích cao nhất, hoàn toàn không phù hợp với
tính cách ẩn dật, im lặng kiếm lợi của hắn. Nếu bản tính hắn ham lợi đầu nhập
vào phòng SG lớn, có lẽ khi nắm giữ top 1 máy chủ VN ở LOL - SG hắn đã có thật
nhiều tiền tài, danh lợi.
Ba lý do đã đủ để hắn thuyết phục mình, địa chỉ phòng SG đó cũng không xa nhà
hắn lắm, hắn quyết định chiều nay sẽ ghé sang nơi đó, hắn bắn 1 tin nhắn báo
trước cho Bích Nguyệt.
Tiếp đó hắn lại cười khổ, hiện tại hắn vẫn chưa quyết định được đi về thôn
Đông Bình hay
Cổ Loa thành nữa. Cuối cùng hắn làm ra quyết định, hắn dùng 1 cái răng dơi hắn
thu thập tối qua từ Dơi Quỷ tung lên trời, răng rơi xuống đất hướng về nơi nào
sẽ là đích đến của hắn.
Và cái răng rơi đã thay hắn chọn lựa thành công, thôn Đông Bình thẳng tiến.
Thôn Đông Bình cách thôn Hương Thiền tuyến đường 30 phút đi bộ, khác với thôn
Hương Thiền, tuy cũng có rất nhiều NPC nhưng thôn Đông Bình không thuộc khu
vực bảo hộ, quái vật có thể tấn công nơi đây bất kì lúc nào, người chơi cũng
không thể đăng xuất từ đây nên không có người chơi thường xuyên tới đây.
Tiến vào thôn Đông Bình, Tuấn Hoàng thầm rủa trong lòng, vì Z – World chỉ có
những thành lớn mới có cổng dịch chuyển, giữa các thôn làng chỉ có thể dùng 2
chân, thật mất thời gian. Nơi này cũng không quá nhiều điều thu hút hắn dừng
chân lâu dài, vừa vào thôn hắn bắt đầu tìm kiếm người phát nhiệm vụ hắn cần.
Hỏi thăm thật lâu cuối cùng cũng tìm được nhà thôn trưởng.
Đó là một nam trung niên dáng người hơi gầy gò, mặt mũi hiền lành trong tay
đang ôm lấy 1 đứa bé 2,3 tuổi.
“Chào bác trưởng thôn, hình như bác có việc cần giúp đỡ, không biết tôi hỗ trợ
được gì chăng?”
Nam trung niên nhìn Tuấn Hoàng đánh giá một lúc mới thở dài.
“Là như vậy, ta có một người em trai, đứa bé trên tay ta là con của em trai
ta, hắn nói gần đây trên núi Vân Giản tụ tập cường đạo có ý đồ bất chính, hắn
lo sợ chúng gây bất lợi cho người trong thôn, nên để ta giữ đứa bé, còn hắn đi
thăm dò, nhưng khổ nỗi 2 ngày rồi không có tin tức của hắn. Thật làm cho người
ta lo lắng, hiện tại ta mong cậu giúp ta đi tìm kiếm tin tức của em trai ta.”
“Ting, nhận được nhiệm vụ [ tìm kiếm Trần Quy, em trai Trần Hoàn ].”
Độ khó: D
“Hiện tại tôi sẽ đi thăm dò ngay.” Tuấn Hoàng nhanh chóng tiếp nhận.
Bước ra cửa thôn Đông Bình, dựa theo bản đồ thẳng hướng về núi Vân Giản.
Kỳ quái dù đi vào dạng địa hình rừng núi nhưng đi thật lâu vẫn không gặp 1 con
quái nào.
Mò mẫm không biết qua bao lâu, trên bản đồ nhỏ của hắn hiện lên 1 dấu chấm
xanh, biểu tượng của NPC trên mini map. Quả nhiên khi tiến lại gần hắn phát
hiện một một người đàn ông trung niên bộ dáng giống Trần Hoàng 6,7 phần mặc bộ
đồ nông dân đang ngồi cạnh một gốc cây, ôm lấy một chân đầy vải băng, còn có
vết máu.
Người đàn ông cũng nhìn thấy Tuấn Hoàng, nhấc lên cây lao bên người cảnh giác
nhìn về phía Tuấn Hoàng.
Tuấn Hoàng đưa 2 tay lên biểu thị không có ác ý sau đó nói:
“Bác có phải Trần Quy không? Tôi được bác trưởng thôn Trần Hoàn nhờ tới tìm
bác.”
Nghe tên anh trai mình, Trần Quy mới thả lỏng một chút. Tiếp đó Tuấn Hoàng
cùng Trần Quy trò chuyện một số thứ về vết thương, sau khi xác nhận Trần Hoàn
không có chuyện gì. Tuấn Hoàng mãi vẫn không thấy âm thanh hệ thống báo nhiệm
vụ hoàn thành.
Chỉ là lúc này tiếng của Trần Quy lại ngao ngáo vang lên “Ta lên núi nhằm thăm
dò bọn cường đạo này chưa kịp dò la đã bị phát hiện, chúng truy đuổi gắt gao
mãi tới lúc nãy mới thoát, cậu có thể giúp ta thăm dò một chút, ta cứ có dự
cảm không lành về bọn chúng.”
“Ting, nhận được nhiệm vụ [ thăm dò hành động của sơn tặc ] có tiếp nhận hay
không?”
Độ khó: C
Tuấn Hoàng nhíu mày, lại một nhiệm vụ chuỗi, lần này có vẻ được chọn lựa tiếp
nhận hoặc không.
“Vâng, để tôi thăm dò, có tin tức sẽ thông báo ngay cho bác.” Không có lý do
từ bỏ, Tuấn Hoàng lên tiếng tiếp nhận nhiệm vụ.
Sau đó Trần Quy nói rằng thăm dò hành động sơn tặc quan trọng hơn, đồng thời
thương thế của hắn không đáng lo có thể tự đi về thôn, từ chối Tuấn Hoàng đưa
trở lại thôn. Tuấn Hoàng đành phải tiếp tục tiến sâu vào núi Vân Giản thực
hiện nhiệm vụ.