Người đăng: hoathien01
Trên đường quay về, Tuấn Hoàng nhìn 4 cô gái trầm mặc bước đi, bầu không khí
vô cùng nặng nề.
Hắn cũng có chút thông cảm, người mới nào, lần đầu bị KS cũng sẽ cảm giác vô
cùng khó chịu.
Mãi đến khi về tới thôn Hương Thiền bầu không khí cũng không khá hơn. Phi Hoa
vừa tới thôn chỉ nói mệt, sau đó đăng xuất luôn, Tuấn Hoàng rõ ràng cảm thấy
giọng nàng như là nức nở, bị KS dẫn tới khóc sao, cái cô gái này cũng quá nhạy
cảm đi.
“Ánh Tuyết, em cũng thoát an ủi con bé một chút đi.” Bích Nguyệt quay sang nói
với Ánh Tuyết.
Ánh Tuyết gật gật đầu, quay sang Tuấn Hoàng gật đầu một cái xem như chào hỏi,
rồi cũng đăng xuất.
Nhìn chị em song sinh Ánh Tuyết, Phi Hoa thoát, nghĩ tới chuyện xảy ra khi
nãy, thực sự tò mò nhịn không được, Tuấn Hoàng hỏi:
“Các cô biết tên Nguyên Vỹ khi nãy?”
“Liên quan gì tới cậu, xong việc rồi thì đi đi.” Tùy Phong chanh chua nói.
“Tùy Phong, sao em lại ăn nói như vậy, đằng nào Trúc Hoàng cũng giúp chúng
ta.” Bích Nguyệt nghiêm giọng trách cứ Tùy Phong, sau đó quay sang Tuấn Hoàng
xin lỗi “Con bé hơi thẳng tính, không có gì đâu, cậu đừng để ý.”
Tuấn Hoàng mỉm cười, hắn làm sao lại để bụng chứ, hắn chưa hẹp hòi tới độ chấp
nhất bởi 1,2 câu cũng chẳng có tí lực sát thương tinh thần nào.
“Được rồi, đã không còn chuyện gì, tôi cũng thoát game đây.” Nhìn đồng hồ, đã
hơn 18h rồi, đăng xuất, ăn uống, tắm rửa các thứ, 9h tối còn một nhiệm vụ cấp
A phải làm đây.
Đang trầm ngâm suy nghĩ gì đó, Bích Nguyệt nghe được Tuấn Hoàng muốn thoát,
như đã làm quyết định một việc gì, Bích Nguyệt gấp gáp nói.
“Tôi có một việc cần cậu, không biết cậu có thời gian không?”
“Hiện tại thì không, cũng có thể một thời gian gần tôi cũng không thể giúp
được gì rồi.” Tuấn Hoàng nói hoàn toàn là sự thật, hắn tối nay phải làm nhiệm
vụ, thành công hay thất bại hắn cũng phải tìm cách nâng cao chỉ số tiếp tục
bài luyện tập siêu cấp.
Bích Nguyệt lại không biết, cô cho rằng Tuấn Hoàng đang từ chối khéo, hơi ảm
đạm “Vậy cám ơn cậu, có dịp gặp lại.”
Nhìn Bích Nguyệt khuôn mặt thất vọng, Tuấn Hoàng hơi suy tư, đây là tổ đội đầu
tiên ở Z – World của hắn, đồng thời tổ đội này tuy kinh nghiệm chơi có vẻ toàn
là người mới, nhưng tính cách mỗi người cũng dễ gần, điều nữa là bộ dạng 4
người đều vô cùng xinh đẹp, có lẽ là do chỉnh dung đi, dù sao song sinh đã
hiếm gặp, 2 cặp một chỗ càng hiếm, nếu mà 2 cặp cùng một chỗ cùng xinh đẹp thì
siêu siêu siêu hiếm đi. Tổ đội cùng 4 cô gái bộ dáng xinh đẹp vẫn thoải mái
hơn tổ đội 1 đám đực rựa đi.
Thở ra một hơi, Tuấn Hoàng cười nói “Ừm, hiện tại thực sự có việc bận, nhưng
nếu xong việc các cô còn cần giúp, trong khả năng có thể tôi sẽ giúp được, giữ
liên lạc nhé, xong việc tôi sẽ tìm cô.” Tuấn Hoàng phát ra lời mời kết bạn với
Bích Nguyệt, còn Tùy Phong, ừm cô nàng hay cáu kỉnh đó, hắn phát lời mời 99%
bị từ chối, hắn còn muốn mặt mũi nên bỏ qua đi.
Nhìn Bích Nguyệt đồng ý kết bạn, Tuấn Hoàng vẫy tay vài cái rồi đăng xuất.
Trở về thế giới thực cũng đã tối trời, mọi việc cơm nước Lý Ngọc Trúc đều đã
làm hết, nàng vẫn luôn chu đáo như vậy.
Cười cười dùng bữa tối cùng nàng, sau đó hắn chỉ để nàng ngồi đó nói chuyện
cùng hắn, còn mọi việc nhà hắn đều dành làm. Hai người nói chuyện rất nhiều
vấn đề, cuộc sống, công việc và cả Z – World nữa. Ừm cấp độ của nàng hiện tại
là cấp 15, gần gấp đôi hắn hiện tại, nhưng hắn tin không bao lâu mình sẽ theo
kịp nàng, không phải, là vượt qua cả nàng mới đúng.
Nói chuyện mãi tới gần 21h tối, hắn mới nói với nàng có nhiệm vụ cần làm,
trước khi đăng nhập game, Lý Ngọc Trúc còn hỏi hắn cần trang bị không, nàng có
thể giúp hắn về phần trang bị, nhưng Tuấn Hoàng kiên quyết lắc đầu, trang bị
hắn sẽ tự mình kiếm.
Đăng nhập vào Z – World, hắn bước thẳng đến quán trà.
Quán trà lúc này đã nghỉ, chỉ có một mình cô chủ quán đang ngồi chờ hắn.
Không biết ai tạo hình mẫu cho NPC này, thực sự đẹp đến hoàn mỹ, cứ mỗi lần
nhìn nàng là hắn lại lâm vào ngẩn người vài giây. Nàng thay một bộ áo cổ cao
kín đáo cùng với quần dài riêng, dễ dàng hoạt động nhưng vẫn toát lên vẻ quyến
rũ với những đường cong thân thể, cùng khuôn mặt như châu ngọc. Tuấn Hoàng
thực sự muốn kết thúc nhiệm vụ này cho xong, hắn sợ sẽ bị NPC mê hoặc quên lối
về.
“Chuẩn bị xong rồi chứ, đi thôi, tôi không có nhiều thời gian.” Tuấn Hoàng
nói.
Cô chủ quán mỉm cười, đưa cho hắn một cây đuốc chưa đốt cùng một cái đèn lồng.
“Sẽ đi ngang qua một cái hang động xuyên núi, giữ cẩn thận đừng làm mất cây
đuốc.”
Gật gật đầu, cất cây đuốc vào hành trang ảo, sau đó đi trước hướng về ngoài
thôn phía Bắc.
Một đoạn đường mòn khá dài, sau 30 phút hắn cùng cô chủ quán đi hết đoạn đường
ấy, trước mặt hắn là một cửa hang đi sâu vào lòng núi.
Hang Cổ Sơn, đây là tên của cái hang này, ngoài ra không có bất kì thông tin
nào.
Hắn sử dụng cây đuốc, kì quái là cả người hắn tỏa sáng ra một khu vực, còn cây
đuốc thì biến mất trong hành trang.
Hang chỉ có một lối đi, nên không lo lắng bị lạc, lại đi hơn 30 phút, thực sự
cả đoạn đường quá nhàm chán, hắn chẳng gặp một con quái nào cả, không phải
nhiệm vụ hộ tống sẽ có quái chặn đường sao?
Đang lâm vào thắc mắc, cả đoạn đường từ khi rời quán, cô chủ quá không nói một
lời nào, đột nhiên lúc này nàng lên tiếng.
“Tới khu vực nguy hiểm rồi, hi vọng cậu có thể giúp tôi an toàn.”