Diệt Sát Hắc Yêu Tinh.


Người đăng: vusontieuphu

Hắc Yêu Tinh da dày, thịt béo, gây cho đám người Vô Trần không ít khó khăn.

Bất quá, thương tổn được như vậy đã rất không tệ. Trải qua hơn 30 phút miệt
mài công kích, huyết lượng của Hắc Yêu Tinh đã giảm đi đáng kể. Chỉ thấy nó
phẫn nộ ngửa đầu lên trời rít gào, vung sải tay dài của minh, “Oành”, một
tiếng đánh lên người Bạch Nhị, dù trọng tâm vững vàng nhưng thật lớn lực trùng
kích cũng khiến hắn bị đẩy lùi năm, sáu bước về đằng sau. Lập tức lại có 3
thuẫn giáp chiến sĩ khác vọt lên thay thế.

Nhìn qua thanh huyết lượng, chỉ còn 30 máu. Thầm hô may mắn, nếu không có Vô
Trần nhắc nhở từ trước, để cho cú đánh đó đập vào người hắn mà không phải tấm
chắn, thì thương tổn tuyệt đối không phải Bạch Nhị có thể nuốt trôi.

“Mục Sư, chú ý hồi máu”

Một đạo kim quang lóe lên, ánh sáng ấm áp bao phủ toàn thân Bạch Nhị. Một
chiêu “Trị Dũ Thuật” đánh ra, huyết lượng của hắn lập tức hồi phục đầy.

Công kích của Hắc Yêu Tinh thật khủng bố, một chiêu có thể làm Bạch Nhị mất đi
gần 1500 điểm huyết lượng. Cũng chỉ có Bạch Nhị mới đủ sức ngăn cản lại một
kích như vậy, đổi lại thành thuẫn giáp chiến sĩ khác, liên tục dính công kích
cao như vậy đều phải toi mạng.

“Toàn bộ viễn chiến đội ngũ, toàn lực công kích”

Hắc Yêu Tinh sau khi toàn lực một kích, đã có dấu hiệu rời vào trạng thái kiệt
sức. Là thời điểm cấu máu vô cùng thích hợp.

Vô Trần vừa dứt lời, vô số ma pháp, mũi tên bay tới. “Oành, Oành Oành” nổ tung
trên người Hắc Yêu Tinh.

Một đám trị số thương tổn từ trên đầu Hắc Yêu Tinh bay lên, điểm thương tổn
trên dưới 30, cao lên tới 140, là thủ tịch cung thủ đoàn đội Bạch Thất đánh
ra. Thương tổn tuy không cao nhưng thắng ở số lượng nhiều, cộng thêm cận chiến
đội ngũ cũng tham gia tấn công.

Thanh máu của Hắc Yêu Tinh đã nhìn thấy đáy.

10%!

“Tất cả cận chiến lui, viễn chiến tiếp tục tấn công.

Vô Trần hạ lệnh cho các đội viên.

Cho dù Chiến Sĩ cùng Thánh Kỵ Sĩ không thể hiểu được, vì sao Vô Trần để bọn
hắn thối lui vào thời điểm mấu chốt như vậy, nhưng mà bọn hắn cũng không chút
do dự lui lại chấp hành mệnh lệnh của Vô Trần. Uy nghiêm của Vô Trần in sâu
vào tiềm thức của bọn hắn, khiến bọn hắn bất tri bất giác tin tưởng Vô Trần vô
điều kiện.

“Ùng, ục, Uỳnh!”

Thân thể Hắc Yêu Tinh tựa như quả bóng cao su, co rút rồi phình ra đột ngột.
Vẻ mặt nó kinh hoàng, không ngừng phát ra những thanh âm ú ớ, nhưng mà đau đớn
làm cho giọng nói của nó bị lạc đi mất.

Vô Trần nhìn thấy trong ánh mắt của nó đầy sự cầu xin, giống như muốn Vô Trần
cứu lấy nó.

Trong lòng hơi động, hắn nhớ tới bên trong truyền thừa ký ức cũng có giới
thiệu một vài trường hợp giống như vậy. Thường sẽ là đầu mấu để hoàn thành phó
bản một cách hoàn mỹ. Bất quá, bởi vì đây là phó bản đã trải qua đầu não động
tay động chân, nên Vô Trần mới nhất thời không kịp phản ứng.

“Y Y, muội qua đây một chút”

Vô Trần hướng kênh đoàn đội hô, hắn có cách để thu phục chỉ Yêu Tinh này.

“Làm sao vậy, Vô Trần ca ca.”

Diệu Nhược Y đang chăm chú hồi máu cho đồng đội, nghe được Vô Trần gọi mình,
bỏ công việc trong tay xuống, tiến lại gần hắn, nghi hoặc hỏi.

“Có phải muội có một cái bị động chủng tộc thiên phú kỹ năng không?”

Vô Trần hỏi.

Là hắn hướng dẫn cho Diệu Nhược Y ngay từ khi bắt đầu trò chơi. Mọi thứ của
nàng, Vô Trần đều quen thuộc như lòng bàn tay. Hỏi lại chỉ để chắc chắn hơn mà
thôi.

“Đúng vây a, muội có một cái Hoàng Giả Uy Nghiêm, bị động kỹ năng. Đối với
sinh vật có huyết mạch của tinh linh tộc, có 50% xác xuất thành công thu phục
được chúng nó”

“Tốt lắm, như vậy là được rồi. Một chút nữa, sau khi con yêu tinh kia đã gần
chết, muội đi qua đó, cho nó một cái “Trị Dũ Thuật”. Nhìn xem nó phản ứng như
thế nào?”

Vô Trần cười cười, chỉ tay về hướng Hắc Yêu Tinh nói.

Nói là còn 10% máu, nhưng cũng là hơn 6000 máu, không thể lập tức chết ngay
được.

“Chủ nhân, ngài muốn cho Nhược Y tiểu thư qua đó làm gì a? Có phải hay không
quá nguy hiểm rồi”

Nguyệt Lan đứng bên cạnh nghe được, nghi hoặc hỏi. Chủ nhân của nàng ngày càng
thần thần bí bí, nhiều lúc, đến cả nàng cũng không thể hiểu được hắn muốn làm
gì.

“Thiên cơ bất khả lộ”

Ngược lại, ánh mắt Diệu Nhược Y sáng lên, nàng đang nghĩ tới chuyện gì đó.

“ Huynh muốn ta thu phục nó sao?”

Diệu Nhược Y có chút không xác định hỏi. Lúc nhận được huyết mạch truyền thừa,
nàng có nhìn thấy những tinh linh hoàng đời trước, đã dùng “Hoàng Giả Uy
Nghiêm” thu phục những con yêu tinh khác, làm nô bộc, đầy tớ cho bọn họ.

“Ân, đúng vậy, Y Y thật thông minh.”

Vô Trần tán thưởng nhìn Diệu Nhược Y.

“Tại sao phải làm như vậy chứ?”

Nguyệt Lan vẫn không tài nào hiểu được rốt cuộc Vô Trần phí nhiều công sức như
vậy để làm gì. Nàng cũng không biết rằng quái vật bên trong phó bản lại có thể
thu phục được đấy.

“Thực ra, không phải tất cả quái vật đều có thể thu phục được. Nếu không có
điều kiện đặc thù, cùng hệ thống cho phép, thì dù có cố gắng thế nào cũng sẽ
không thành công”

“Làm sao ngài biết?”

Nguyệt Lan ngạc nhiên hỏi.

“Bí mật”

Vô Trần đưa tay lên miệng, làm động tác “không thể nói”, điệu bộ vô cùng gợi
đòn.

“Hừ”

Nguyệt Lan hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Vô Trần.

Úp úp mở mở cái gì chứ, nếu không phải Vô Trần cầm trong tay khế ước của nàng,
còn lâu nàng mới để ý tới hăn.

Thấy được huyết lượng của Hắc Yêu Tinh đã xuống tới chỉ còn 18 điểm, đã không
sai biệt lắm, Vô Trần gật gật đầu ra hiệu Diệu Nhược Y có thể tiến lên.

“Trị Dũ Thuật”

Một đạo bạch quang theo pháp trượng của Diệu Nhược Y huy động tại trên người
của Hắc Yêu Tinh sáng lên. Trên đầu nó lập tức xuất hiện một đám trị số hồi
phục màu xanh “+1000”, “+1000”,“+1000”.

Theo đó, là từ trong thân thể Diệu Nhược Y chiếu ra từng đợt quang mang hoàng
kim sáng chói, rọi xuống cả người Hắc Yêu Tinh.

“Thành công rồi!”

Vô Trần trong lòng mừng rỡ như điên, không nhịn được hưng phấn, buột miệng hét
lớn một tiếng.

Cũng không thể trách hắn được, Hắc Yêu Tinh động chạm đến rất nhiều cấm kỵ.
Bất kỳ một bí mật gì của nó, nếu như biết được, cũng đều là nguồn tài phú vô
tận. Nói không chừng, Vô Trần có thể nhân cơ hội “Đầu Não” mắc sai lầm lần
này, hốt gọn một mẻ. Khiến cho hắn triệt triệt để để đứng vững gót chân, đối
mặt với các tồn tại hư vô mờ mịt kia cũng không sợ hãi.

“Thuẫn chiến sĩ, thánh kỵ sĩ, nhanh chóng vây Hắc Yêu Tinh vào giữa.”

Đừng nhìn Hắc yêu tinh bị đầu não dùng bí pháp đặc thù kích thích huyết mạch,
làm cho tâm trí cuồng loạn, đánh mất ý thức mà lầm tưởng. Bình thường, Hắc Yêu
Tinh vô cùng giảo hoạt, cảm nhận được nguy hiểm sẽ lập tức chạy trôn. Giống
như tổ tiên của nó vậy, là một tiểu nhân hàng thật giá thật. Nhưng như vậy,
mới phù hợp pháp tắc sinh tồn của bọn nó. Tham sống sợ chết, sợ mạnh hiếp yếu.

“Đã xong rồi sao?”

Chỉ thấy kim quang bắn ra từ thân thể của Diệu Nhược Y, giống như ánh nắng mặt
trời, xua tan đi hắc ám bên trong cơ thể của Hắc Yêu Tinh. Từng đợt khói đen,
theo lỗ chân lông Hắc Tinh Linh bay ra ngoài. Thân thể Hắc Tinh Linh cũng theo
đó mà không ngừng biến nhỏ lại, càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng, so với lúc
trước hắn còn nhỏ hơn rất nhiều.

Một thân ảnh nhỏ gầy như hầu tử chậm rãi hiện ra.

Hắc yêu tinh lúc này gầy như cái que, da bọc xương, làn da toàn thân một màu
xám đen, trên người cưỡng chế xuất hiện một bộ quần áo cũ nát.

“Lagaragigo”

Đã lấy lại ý thức Hắc tinh linh chợt phát ra tiếng kêu chói tai.


Võng Du Chi Vô Thượng Thần Thoại - Chương #51