Người đăng: vusontieuphu
Từ trong truyền tống trận bước ra, Vô Trần dẫn theo Diệu Nhược Y hướng về vị
trí lối ra vào phó bản đi đến.
“Y Y tỷ, ngươi không sao chứ?”
Chứng kiến hai người Vô Trần đi tới, không biết từ đâu xuất hiện tiểu Vụ lao
thẳng vào trong lòng Diệu Nhược Y, ân cần hỏi han.
“Nói nhảm, đại ca ngươi đích thân xuất thủ, còn có thể có chuyện gì?”
Vô Trần kéo Tiểu Vụ từ trong lòng Diệu Nhược Y ra, vô cùng không sảng khoái
nói. Đậu hũ của nữ nhân hắn ngoại trừ hắn ra, không kẻ nào được phép ăn, kể cả
có là trẻ con cũng không được.
“Hứ, keo kiệt!”
Tiểu Vũ quệt quệt miệng, cũng rất bất mãn với hành động bá đạo của Vô Trần.
Những đứa trẻ khác có thể sợ Vô Trần nhưng hắn cũng không có sợ a.
“Keo kiệt cũng không cho chiếm, giỏi thì ngươi đi kiếm lão bà về mà chiếm tiện
nghi”
Vô Trần quăng cho Tiểu Vụ ánh mắt khinh thường, khiêu kích nói.
Điều này để cho Tiểu Vụ khí trướng đỏ cả mặt, oa oa kêu to.
Diệu Nhược Y ở một bên xem hai người một lớn một nhỏ đấu khẩu, thú vị cười
khúc khích.
“Chủ nhân, mọi người đã đến đông đủ”
Giọng nói của Nguyệt Lan vang lên. Đối với Vô Trần rất cưng chiều Tiểu Vụ,
nàng là biết đến, nên cũng không tỏ ra vẻ ngạc nhiên như vậy. Người tài ắt sẽ
được trọng dụng, giống như nàng vậy, mặc dù phải bán linh hồn cho Vô Trần,
nhưng đó là bởi vì địa vị của nàng quá đặc thù, tiếp xúc tới quá nhiều bí mật
không thể biết. Nhưng Nguyệt Lan không có oán hận. Nếu không phải có Vô Trần,
thì lúc này nàng có giữ được thân thể trong sạch hay không cũng là một ẩn số,
chỉ sợ sẽ bị đưa đi vào các lò huấn luyện trở thành đồ chơi, nô lệ tình dục
cho những kẻ có tiền kia.
“Vậy sao? Tốt lắm, nếu như đã đến đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu tiến vào phó
bản thôi.”
Vô Trần gật gật đầu tỏ vẻ đã biết. Sau đó đi lên phía trước, đứng dưới tảng đá
trước cửa hang động, giống như lúc trước lựa chọn độ khó địa ngục cấp.
Bởi vì vẫn còn có một nhóm khác tại bên trong phó bản “Sào Huyệt Của Yêu Tinh
Vương” tại tân thủ thôn số 142857 này, nên đầu não không thể sao lưu phục hồi
dữ liệu. Dẫn đến việc hoàn cảnh lúc đi vào của Vô Trần vẫn giống với lúc
trước, vô cùng lạnh giá.
“Tất cả mọi người, uống lên kháng băng nước thuốc”
Cảm nhận từng đợt gió lạnh thổi qua, Vô Trần lập tức phân phó.
“Rõ”
Đám người đồng thanh hô lớn. Sau đó từ bên trong ba lô lấy ra một bình thủy
tinh có nắp đựng, phía trước dán một tờ giấy nhãn hiểu ghi: “Kháng Băng Dược
Tề”, mở ra nút bịt, ngửa đầu lên trời một ngụm uống hết.
Kháng Băng Dược Tề là loại dược tề sơ cấp nhất, cấp độ nào cũng có thể sử
dụng, có tác dụng loại bỏ trạng thái xấu do hoàn cảnh lạnh giá mang lại. Dược
lực kéo dài 5 phút. 30 phút có thể sử dụng một lần. Một ngày sử dụng 5 lần.
Vô Trần cũng từ trong hành trang cá nhân của chính mình lấy ra một lọ “Kháng
Băng Dược Tề” uống cạn. Mặc dù nói phải ở bên trong hoàn cảnh băng tuyết một
thời gian lâu thì trạng thái xấu mới xuất hiện. Nhưng không ai biết được cái
thời gian lâu kia rốt cuộc là thời gian bao nhiêu. Giống như lần trước tiến
đánh phó bản, cũng mới chỉ có chưa đến 10 phút thời gian, mọi người đã đều bị
dính trạng thái “Đông Lạnh” từ bao giờ không biết. Sớm dùng một chút dù có hơi
lãng phí nhưng với đã có chuẩn bị từ trước, minh bạch hố to, hố nhỏ mà hệ
thống đào sẵn đợi bản thân nhảy vào, Vô Trần tới nói, 5 phút thời gian là dư
thừa để xử lý cửa ải thứ nhất rồi.
Còn về sau, đã có áo khoác lông cừu làm vật che chắn, hiệu quả còn tốt hơn
“Kháng Băng Dược Tề” rất nhiều, tự nhiên sẽ không để Vô Trần phải bận tâm.
Đã có kinh nghiệm từ lần trước, lần này, trước khi bước vào phạm vi tấn công
của lũ yêu tinh, Vô Trần đã cho đạo tặc đoàn đội vào trạng thái tiềm hành,
lặng lẽ hành quân tiến đến bên cạnh đám yêu tinh kia. Đặc biệt là con yêu tinh
đầu lĩnh, Vô Trần để cho 3 đạo tặc có kỹ thuật tốt nhất là Tiểu Vụ, Bạch Cửu,
cùng Bạch 18 chăm sóc. Hắn muốn tên kia sốc sát thương mà chết, sẽ không để nó
có cơ hội giãy giụa.
“Chiến Sĩ, Thánh Kỵ sĩ đội ngũ vào vị trí. Nhận được tín hiệu của Đạo Tặc đội
ngũ, lập tức xuất phát, ủi thẳng vào trung tâm trận hình địch.”
“Những đội còn lại, theo sau cận chiến đội ngũ hai thước, tới vị trí thích
hợp, dừng lại, chờ lệnh, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”
Vô Trần hào khí tận trời hô lớn. Lần này tuyệt đối sẽ không giống lần trước,
cái gì cũng không thu hoạch được, còn mất một cấp kinh nghiệm. Quả thực chính
là thiệt thòi lớn. Để đền bù tổn thất, Vô Trần đã có một kế hoạch trong đầu.
Đảm bảo đủ cho đầu não uống một bình, không những để nó phun ra cả gốc lẫn
lời, thậm chí khiến cho nó phải táng gia bại sản, mắc một món nợ lớn vào thân.
Dựa theo mệnh lệnh cho Vô Trần đưa ra, cả đám lập tức chấp hành. Chỉ thấy ba
bóng đen mờ mờ dẫn đầu 15 người đạo tặc lặng lẽ đi trước.
“Xoẹt, Xoẹt, Xoẹt”
“Chi~!, Chi~!”
100 người vừa bước vào trong tầm ngắm của đám yêu tinh, tựa như phản xạ có
điều kiện, đạo đạo mũi tên xé gió mà ra, bắn về phía Vô Trần. Mưa tên làm cho
áp lực của dàn tank đi trước biến lớn rất nhiều. Kẻ nào kẻ nấy đều hơi cong
đầu gối xuống, giống như chịu phải trọng lực vô hình. Tiếng “Leng, keng” vang
lên không ngừng.
May mắn rằng mục sư đoàn đội phía sau đã quen với cường độ thi triển kỹ năng
lúc trước, vì vậy không có bất cứ chiến sĩ hay kỵ sĩ nào phải chết cả.
“Tiểu Vũ, hành động đi”
Lần này, Vô Trần cũng không có làm lộ ra vị trí của con yêu tinh, vì vậy, tâm
đề phòng của nó không có lớn như lần trước, tạo điều kiện thuận lợi cho đám
tiểu Vũ có thể nhất kích tất cả.
“Rõ!”
Đám người Tiểu Vũ cũng chỉ đợi có câu nói này của Vô Trần là lập tức tiến hành
ám sát. Dù cho đám yêu tinh có được buff lên rất nhiều lần, càng là quái vật
của phó bản cưỡng chế bản đồ độ khó ác mộng đi chăng nữa, cũng không thể chịu
nổi trọn bộ combo kỹ năng của ba đạo tặc hàng đầu giai đoạn này.
Theo như ước chừng của Vô Trần từ lần phó bản trước, con yêu tinh đầu lãnh kia
ít nhất cũng phải cò trên sáu ngàn huyết lượng. Như vậy chỉ cần trong 1s, mỗi
người trong số tiểu Vụ đánh ra 2000 sát thương là được. Điều này hoàn toàn nằm
trong khả năng của bọn chúng, rất dễ dàng có thể thực hiện được
“Crét…! Crét…! Crét…!”
Quả nhiên không ngoài dự tính, ba người tiểu vụ xếp thành hình tam giác, ngay
khi nhận được lệnh của Vô Trần, hành động phối hợp vô cùng nhịp nhàng. Tiểu Vụ
xuất thủ trước, Bạch Cửu và Bạch 18 xem kẽ theo sau. Chưa đầy 1s, con yêu tinh
đầu lĩnh đã gục ngã xuống đất trong sự bất lực của đám yêu tinh xung quanh.
Trước khi chết, hai mắt của nó vẫn có lóe lên sự hung tàn, là không kịp phản
ứng. Tiềm thức của nó vẫn đang suy nghĩ nên giết chết đám người Vô Trần như
thế nào đây.
Hệ thống: Đồng đội của ngài giết chết một con yêu tinh băng, tiến độ nhiệm vụ
hiện tại là 1%.
“Chi!, Chi!, Chi”
Đám yêu tinh còn lại thấy được thủ lĩnh đã chết, loạn thành một đoàn, lại bị
12 đạo tặc còn lại quấy rồi, khiến cho đợt tấn công thứ nhất vừa mới bắt đầu
đã bị ép kết thúc.
“Cận chiến đội ngũ, lấy tốc độ nhanh nhất xông lên. Viễn chiến đội ngũ, đứng
tại chỗ toàn lực công kích cho ta”
Giọng nói của Vô Trần bên trong kênh đoàn đội hò hét. Thời cơ đã đến, quân
địch đã như rắn mất đầu, lúc này không tấn công thì còn đợi đến khi nào nữa?
Chỉ thấy cỗ máy chiến tranh gồm 100 con người tạo thành, dựa theo mệnh lệnh
của Vô Trần bắt đầu vận động những chiếc bánh răng một cách ăn khớp và nhịp
nhàng nhất.
Tiếng pháp sư niệm chú ngữ, tiếng cung thủ rút mũi tên từ túi chứa, tiếng la
hét, tiếng va chạm của kim loại, vang vọng khắp nơi, phá tan sự yên tĩnh của
cánh rừng tuyết.
Từng đạo ma pháp, mũi tên, theo viễn chiến đội ngũ hoàn thành mà phóng ra
ngoài. Theo đó là từng đạo xác chết của yêu tinh vô lực ngã xuống đất.
Hệ thống: Đồng đội của ngài giết chết một con yêu tinh băng, tiến độ nhiệm vụ
hiện tại là 1,1%.
Hệ thống: Đồng đội của ngài giết chết một con yêu tinh băng, tiến độ nhiệm vụ
hiện tại là 1,2%
Hệ thống: Đồng đội của ngài giết chết một con yêu tinh băng, tiến độ nhiệm vụ
hiện tại là 1,3%
….
Hệ thống: Đồng đội của ngài giết chết một con yêu tinh băng, tiến độ nhiệm vụ
hiện tại là 15,8%
Đây là một cuộc đại đồ sát, là cuộc tàn sát nghiêng về một phía chứ không còn
là một cuộc chiến tranh nữa rồi. Cứ mỗi một thanh âm của hệ thống vang lên
trong đầu Vô Trần, chính là báo hiệu cho một con yêu tinh đã nằm xuống.
Mãi đến khi tiến độ hoàn thành nhiệm vụ đạt đến 15,8% cũng chính là 149 con
quái vật đã ngã xuống, thì cuộc chiến cũng đi đến hồi kết.
Không một ai bị chết, đây là kết quả đã nằm trong dự tính của Vô Trần. Thiên
thời, địa lợi, nhân hòa đều nghiêng về phía Vô Trần, nếu như không đạt được
kết quả như vậy, thì Vô Trần hắn nên đi tìm một khối đậu hũ rồi đập đầu vào đó
chết đi là xong. Chứ thế giới bên ngoài nguy hiểm lắm, không thích hợp cho
những kẻ ngu như vậy tồn tại đâu.
Đang tại lúc Vô Trần muốn đi qua kiểm kê thu hoạch, hắn cũng không tin lần này
giống như lần trước, ngoại trừ tiền vàng cùng túi hạt giống thần bí, cái gì
cũng không cho ra, thì dị biến đột ngột phát sinh.
Chỉ thấy theo từng chiếc áo khoác lông cừu bị lột ra, thể xác yêu tinh bên
trong giống như hóa thành từng hạt cát bóng tối, hội tụ về phía con yêu tinh
đầu lĩnh.
Con yêu tinh đầu lĩnh kia tưởng như đã chết rồi lại một lần mở mắt, biến hóa
càng thêm dữ tợn, càng thêm không lồ hơn trước rất nhiều lần.
Tiện tay hất văng hai tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ đứng cạnh đó, khiến cho bọn hắn
bay ra ngoài phân biệt đập gãy một chiếc thân cây, máu huyết cũng tụt về đáy,
con yêu tinh toàn thân màu đen kia ngửa đầu lên trời gào thét giận dữ.
“Gào~~!”
Vô Trần trợn trừng hai mắt nhìn, trong lòng chấn động vô cùng, không xác định
nói ra:
“Hắc… Hắc tinh linh?”