Người đăng: vusontieuphu
Vô Trần đánh giá nam nhân trước mặt, dù đã nhiều lần thấy hắn trên mạng, nhưng
gặp trực tiếp thì vẫn là lần đầu tiên.
Tên này vậy mà trực tiếp dùng áo choàng chùm kín toàn thân. Hắn không biết đây
là trường hợp công khai sao? Có cần phải làm ra vẻ bí ẩn như vậy không? Thảo
nào không có fan hâm mộ. Đáng đời.
Vô Trần cũng không là một người có tính cách tò mò, sau khi đánh giá qua đối
phương, hắn rời tầm mắt đi.
Theo sự dàn xếp của ban tổ chức, hai tuyển thủ tiến đến bắt tày chào hỏi rồi
mỗi bên đi vào phòng “ Sinh Mệnh Mô Phỏng” của từng người.
“ Sinh Mệnh Mô Phỏng” là nhân thể ứng dụng công nghệ cao mới nhất mà nhân loại
liên minh phát hiện. Nó có thể sao chép toàn bộ trạng thái của con người rồi
truyền tải đến cơ giáp. Điều này khiến cho nhân loại không phải trực tiếp điều
khiển bên trong cơ giáp, làm giảm đi rất nhiều nguy cơ liên quan đến sức khỏe
cũng như tính mạng con người.
Tuy nhiên, tại giải đấu này, Vô Trần sử dụng cũng không phải là cơ giáp, mà là
nhân vật giả lập của bản thân.
Nếu như ngươi hỏi vì cái gì không áp dụng vào bên trong giả thuyết võng du,
thì Vô Trần có thể thay các vị lánh đạo của Nhân Loại Liên Minh trả lời hắn là
do vấn đề khoảng cách.
“ Sinh Mệnh Mô Phỏng” chỉ có thể sử dụng trong phạm vi rất ngắn, phải dùng
thiết bị đặc thù mới có thể truyền tải thông tin từ con người đến sinh mệnh
giả lập. Mà giả thuyết võng du lại trải rộng toàn liên minh nhân loại. Tất
nhiên, công nghệ này chắn chắn sẽ được áp dụng, chỉ là vấn đề thời gian sớm
hay muộn mà thôi.
Căn phòng này bốn phía trong suốt, có một cái giả thuyết mũ giáp giúp Vô Trần
kết nối với nhân vật của mình.
Tại đây, Vô Trần chỉ cần mặc bộ đồ chuyên dụng rồi đeo lên mũ giáp là có thể
để cho giả lập nhân vật điều khiển như ý muốn.
“ Xoẹt,Xoẹt”
Hình ảnh phía trước bất chợt thay đổi, Vô Trần đoán chừng hắn đã kết nối được
với nhân vật của bản thân.
Lúc này đây, Vô Trần hóa thân thành một người mặc kiên cố áo giáp chiến sĩ,
trên tay cầm một thanh phong cách cổ quái cự kiếm, là tạo hình nhân vật của
hắn. Vô Trần đã không còn xa lạ gì.
Bối cảnh chiến đấu lần này là tại một khe núi sâu, độ rộng khoảng tầm 5m, khá
bất lợi cho Vô Trần, nhưng đổi lại, từng vũng nước mưa dưới mặt đất lại có thể
hạn chế khả năng “ Tiềm Hành” của đối phương.
Sau khởi động toàn thân, làm nóng cơ thể, Vô Trần lặng lặng chờ đợi.
Hệ Thống: Trận đấu sẽ bắt đầu sau 5,4,3,2,1,0; Trận đấu bắt đầu.
Vô số con dơi huyết sắc trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng tụ họp ở một chỗ,
hợp thành một cái màu đỏ đậm bóng người. Tên này ở trong game hay ở ngoài đời
đều chỉ một phong cách, đó là áo choàng chùm kín người, không để lộ bất cứ thứ
gì.
Nhìn thấy đối phương thân ảnh dần dần hư hóa biến mất tại chỗ, Vô Trần bật lên
thật cao, trong tay cự kiếm nện xuống phương hướng hắn dự đoán.
“ Phanh, Phanh, Phanh” Thật lớn lực lượng dẫn phát tam đoạn mãnh liệt nổ mạnh,
trên mặt đất bụi bẩn, nước mưa bắn ra 4 phía, hiệu quả chấn động phi phàm.
“ Bá” Tại mặt nước sau lưng Vô Trần hiện ra một bóng đen, khoảnh khắc hắc ảnh
hiện hình, điện quang lập lòe chùy thủ trong tay huy vũ. Phục kích đâm thật
mạnh vào đằng sau gáy Vô Phong, nơi mũ giáp và chiến khải tạo thành một cái
khe. Một cái thương tổn thật lớn phiêu khởi, bạo kích!
Ở mặt trên chiến giáp của Tuyệt Vọng Chi Thủ, nguyên bản tạo hình u ám khô lâu
chung quanh lại sáng lên hai giọt tươi đẹp màu đó huyết tích. Phục kích chí
mạng thành công khen thưởng hai cái điểm liên kích kỹ năng.
Vô Trần nhanh chóng xoay người, trong tay cự kiếm hướng Tuyệt Vọng Chi Thủ tấn
mãnh chặt bỏ. Nhưng mà hắc ảnh mang theo hoa lệ tàn ảnh đã nháy mắt di chuyển
đến phía sau hắn, trong tay chùy thủ lại liên tiếp chém hai nhát. Cục diện
hoàn toàn bị Tiêu Vũ lợi dụng đạo tặc quỷ bí cùng tốc độ nắm trong tay.
Bất quá, lúc này vẻ mặt của Vô Trần cũng không tỏ ra lo lắng, hắn vẫn bình
tĩnh công thủ toàn diện. Hắn đang thích ứng, thích ứng với phong cách, tiết
tấu chiến đấu của Tiêu Vũ. Đạo tắc giáp mỏng, máu giấy, chỉ cần bị hắn bắt
được cơ hội, tuyệt đối có thể tuyệt sát Tiêu Vũ.
Quả nhiên, khi điểm kỹ năng liên kích của Tiêu Vũ đã đạt đến tối đa, chính
đang lúc hắn chuẩn bị sử dụng thi triển chung kết kỹ năng kết liễu Vô Trần,
đột biến nảy sinh.
“ Ha! ~~”
Vô Trần ngửa mặt lên trời gào thét, một đầu kim sắc cự long xuất hiện quấn
quanh người hắn. Kim sắc lộng lẫy mang theo tiếng gầm nhanh chóng làm cho xung
quanh bùng nổ, toàn bộ giọt nước trên mặt đất bạo khởi, mưa to tầm tã cũng bị
thanh âm cuồng bạo rống giận một lần nữa rống bay lên không trung.
Thân ảnh Tiêu Vũ cũng đồng thời bị kỹ năng choáng váng phạm vi rộng này định
tại chỗ, Vô Trần xuất kỳ bất ý “ Long Khiếu Cửu Thiên” lần đầu để Tiêu Vũ hứng
chịu sát thương.
“ Rống!!”
Vô Trần không chút do dự mở ra chung cực kỹ năng “ Thiên Thần Hạ Phàm”, khiến
hắn tiến vào trạng thái vô địch trong 5s, công kích thương tổn tăng 100%, tỷ
lệ bạo kích gia tăng 50%, thời gian hồi chiều giảm 80%.
Nguyên bản thân xuyên trọng giáp Vô Trần, dáng người chỉ tính giống nhau, nháy
mắt bạo trướng gấp đôi, hỏa diễm kim sắc thiêu đốt toàn thân. Vô phong cự kiếm
lúc này cũng bị thay đổi thành hai thanh kim sắc rìu lớn, hung hăng hướng đạo
tặc bổ xuống.
Trùng Phong
Trọng kích
Lôi Quang Kích
Toàn Phong trảm
…
Một bộ 6 kỹ năng gây sát thương chủ động cùng 2 kỹ năng khống chế cố định “
Trùng phong”,“ Khiêu Khích” bị Vô Trần hoàn mỹ thi triển. Thương tổn phát ra
đạt đến hạn mức cao nhất.
“ Choáng Váng” qua đi, Tiêu Vũ đã mất cho mình toàn bộ 2 bình thuấn phát hồi
phục dược tề được phép sử dụng, kể cả như vậy, thanh máu hiện tại của hắn cũng
chỉ còn chưa đến 1/5, đã đổi sang màu đỏ vô cùng nguy hiểm.
Vô Trần híp híp mắt, “ Vẫn là không thể tuyệt sát hắn sao? Quả nhiên không hổ
danh là thần cấp đạo tặc, trang bị thật tốt, nếu đổi lại là đạo tặc bình
thường, 1 bộ liên chiêu vừa qua đi chỉ sợ đã nằm.”
“ Bá”
Tuyệt Vọng Chi Thủ bật lùi lại, sau lưng đột nhiên vươn lên một đôi cực lớn
huyết sắc cánh dơi, vỗ một chút, lần thứ hai hóa thành vô số con dơi biến mất
tại chỗ.
“ Hừ”
Dơi lớn ngập trời lấp kín khe núi, làm cho không gian âm u lại càng quỷ dị
hơn. Bất quá, Vô Phong lại không phải người bình thường, kẻ khác có thể khó
phát hiện ra mánh khóe của Tiêu Vũ, nhưng hắn liếc qua đã có thể nhận thấy
điều bất thường.
Đàn dơi nhìn như phân tán, nhưng mặc kệ vô tình hay hữu ý, bọn chúng đều che
lấp tầm nhìn cũng như hướng tấn công của Vô Trần vào 3 huyết biên bức. Có thể
nói, bất kể Vô Trần tấn công từ hướng nào, đều phải giết chết ít nhất 5 con
vòng ngoài trở nên thì mới có hi vọng động vào người chúng.
Và một chi tiết nữa chính là, 3 con huyết biên bức kia di chuyển rất có quy
luật, đồng tử cũng linh động vô cùng.
“ Khá lắm, lại có thể nhất tâm tam dụng. Bất quá, vô dụng”
Trong lòng thầm khen khả năng của đối phương. Không hổ danh là đạo tặc cấp bậc
đại thần, không những kỹ thuật rất tốt, mà ý thức cũng không kém.
Chỉ tiếc, hắn gặp phải Vô Trần, kẻ mười năm trước đã có thể dùng chức nghiệp
pháp sư đánh bại đệ nhất pháp sư đương đại “ Vô Song Thánh Pháp”.
“ Ầm”
Một chiêu “ Toàn Phong Trảm” vừa kịp hồi CD, Vô Trần lập tức sử dụng. Toàn bộ
sát thương hắn tập trung duy nhất vào một con huyết biên bức.
“ Oanh!~~, Crít!!”
Con Huyết Biên Bức lãnh toàn bộ kỹ năng, rít lên một tiếng thật to, rồi nổ
tung hóa thành sương máu. Cả đàn dơi cũng hóa thành hư ảnh biến mất.
Hệ Thống: Tuyển Thủ Tiêu Vũ đã tử vong, phần thắng thuộc về tuyển thủ Vô Trần.
Bên tai vang lên thanh âm của hệ thông, Vô Trần trong lòng đại định, thu lại
trọng kiếm, yên lặng chờ đợi.
Trong cuộc chiến này, hắn vẫn là chiếm lợi thế hơn rất nhiều. Đạo tặc giỏi về
ẩn thân, đánh lén, xuất kỳ bất ý. Trong thi đấu trực tiếp như vậy, nếu gặp
chức nghiệp máu giấy thì rất dễ dàng kích sát, nhưng gặp chức nghiệp phòng
cao, máu giày, một liên kích không thể giết đối phương, kết quả, cơ hội trôi
qua, đối phương cũng sẽ không đứng yên để ngươi đánh xong tiềm hành trốn đi.
Bất quá, mặc kệ thế nào, kết quả chính là kết quả, thắng chính là thắng, thua
chính là thua, hôm nay, hắn phong thần.
“ Tại sao?”
Hình ảnh giả thuyết chiến trường dần dần biến mất, một thanh âm mang theo nghi
vấn thật sâu vang lên. Vô Trần lạnh lùng cười, nhìn đối phương trả lời:
“ Không tại sao cả, chỉ có thể nói, ngươi đã quá khinh thường ta mà thôi.”
Tiêu Vũ đồng tử co rót, sát ý trong lòng trỗi dậy, bất quá,rất nhanh bị hắn
cưỡng chế thu hồi. Tiêu Vũ làm nhiều năm đại thần, tuy tính tình quái gở,
nhưng đặc biệt cao ngạo. Một kẻ vừa mới may mắn thắng hắn như Vô Trần, lại có
thể tỏ thái độ khinh thường như vậy, nếu đây không phải trường hợp công khai,
hắn tuyệt đối không tha cho kẻ trước mặt này.
Nhìn thật sâu Vô Trần, cũng không tiếp tục nói lời vô nghĩa, Tiêu Vũ quay
người lại bước đi. Vô Trần nhìn theo bóng lưng, hai mắt híp híp lại. Tuy Tiêu
Vũ giấu diếm rất kỹ, nhưng vẫn bị Vô Trần nhạy cảm phát hiện được. Khóe miệng
hơi nhếch lên, Vô Trần cũng không để ý trong lòng, quay đầu rời đi.
Tiêu Vũ cố tình tạo nghi trận, dùng 3 con huyết biên bức để lừa gạt hắn, dù
sao hắn cũng lấy ý thức khủng bố nổi danh, nhưng vẫn là coi thường Vô Trần.
Hắn nghĩ rằng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, hóa thân thành một con
huyết biên bức nhìn qua vô cùng bình thường, luôn hữu ý vô tình rơi vào tầm
nhìn của Vô Trần. Cuối cùng lại bê đá đập chân, không những không lừa được Vô
Trần, ngược lại còn dính trọn vẹn sát thương.
Hồi tưởng lại quá khứ, lúc hắn vẫn còn là một thằng nhóc 5 tuổi, đã từng vô
cùng hâm mộ một người game thủ, bị cách đánh tinh tế, như mộng như ảo của đối
phương thật sâu hấp dẫn. Để rồi 16 tuổi năm ấy, hắn chính thức trở thành chức
nghiệp tuyển thủ. Mặc kệ xảy ra chuyện gì,hắn vẫn luôn thực bình tĩnh tiến
tới, không quan tâm đến ánh mắt của kẻ khác, từ đầu đến cuối chỉ tập trung vào
một mục tiêu duy nhất, bất tri bất giác, quay đầu lại nhìn phía sau, đã là
người ngã ngựa đổ, những kẻ ngày xưa hắn phải ngước nhìn, nay lại nhìn hắn với
ánh mắt kinh sợ.
“ Thế sự chính vì vô thường như vậy mới thú vị a!”