Năm Ấy Hoa Nở


Người đăng: kingfoking011

Dòng sông màu lục bích yên tĩnh, điểm tô trên mặt nước là những cánh hoa anh
đào sắc hồng tĩnh lặng, chúng đang nhẹ nhàng trôi theo dòng nước mát, là đà
theo gió xuân.

Ở hai bên bờ con sông nhỏ, có vô vàng cây hoa anh đào đang đâm chồi nảy mọc,
giữa trời cao xanh thẳm, hai cánh rừng đào thật nổi bật với một sắc hồng êm
ái, đâu đó trong những cánh rừng già vang lên tiếng chim hót ngân vang, tựa
như một bản nhạc điệu vui tai.

Chợt, con sông êm ả bỗng nhiên gợn sóng nhẹ, cá vàng nhanh chóng lặn xuống
sâu.

Một chiếc thuyền tranh không biết từ phương nào xuất hiện.

Bên trên thuyền, có một chàng thư sinh với ngũ quan sáng sủa đang đứng chèo
lái, vị thư sinh này miệng luôn mỉm cười, hai mắt sáng như sao, giữa trán tinh
quang lấp lánh, khí chất tuấn dật xuất thần. Có thể nhìn ra được chàng là một
bậc hiền nhân tài cao đức rộng, ngày sau nhất định sẽ làm được quan lớn.

Ánh mắt vị thư sinh dịu dàng nhìn về mũi thuyền, trong ánh mắt tràn ngập yêu
thương đó là một mỹ nhân đang dùng chân ngọc nô đùa với nước. Nàng là một vị
tuyệt sắc giai nhân, khoác trên mình bộ cánh trắng tựa như cửu thiên huyền nữ,
với ngũ quan tinh xảo không tì vết, mày liễu môi cong, băng thanh ngọc khiết,
trong mắt như chứa cả một bầu trời sao. Nàng tựa như trời thu yên ả, lại giống
như sắc xuân đẹp đẽ và dịu dàng, sắc nước hương trời đến nổi hoa nhường nguyệt
thẹn, rừng đào hai bên như vơi đi xuân sắc khi có nàng hiện diện.

Quả đúng là tuyệt thế giai nhân, thế gian vưu vật.

Lúc này, mỹ nhân phía trước quay lại, cùng vị thư sinh đối mắt, khoảnh khắc
chạm mặt nhau, nơi đáy mắt ẩn hiện tình cảm dạt dào, rồi cả hai cùng nhau mỉm
cười, chứa chan niềm hạnh phúc.

Một bức tranh thuỷ mặc được khắc hoạ, dưới tán cây anh đào bên bờ sông, chàng
thư sinh cùng vị tiên tử trao cho nhau nụ cười e thẹn mà hạnh phúc, rong rủi
trên chiếc thuyền tranh.

Bỗng, một cơn gió nhẹ thoáng qua mang theo hương hoa đào thơm ngát, dường như
cảm nhận được một thay đổi nhỏ nào đó. Vị thư sinh và mỹ nhân phía trước cùng
ngẩng đầu lên nhìn cánh rừng đào.

Giống như một nghệ nhân, vừa có người quan khán liền biểu diễn tài nghệ. Cánh
rừng đào đang đâm chồi nảy mọc bỗng chóc vội vàng nở rộ, hoa nối hoa liên tua
bất tận nở ra, nhất thời khiến cho một gốc trời ánh lên màu hồng rạng rỡ.

Cùng lúc với hoa đào nở, thiên nhiên dường như vang lên câu hát linh đinh mơ
hồ, cùng phối với hoa tấu lên một bản nhạc tự nhiên vừa dịu dàng vừa kín kẻ.

Hoa nở, thiên nhiên theo hát phù.

Bằng mắt thường cũng có thể quan sát được cách những đóa hoa đào đang liên tục
nở rộ, nụ hoa màu hồng phấn, nở hoa liền hồng y. Tràng cảnh rực rỡ đến choáng
ngợp.


  • Thế nhân quả nói không sai, ở núi Lưu Giang này mỗi mùa xuân tới, hoa đào
    sẽ đồng loạt nở một lần rực rỡ, lời nói không sai. Được tận mắt chứng kiến
    tràng cảnh này mới tường tận được vẻ đẹp tráng lệ của nó, thiên hạ quả nhiên
    có nhiều điều kỳ diệu. Lần này dắt muội đi không uổng công rồi.

Nói đến lời cuối cùng, thư sinh mỉm cười, đồng thời trút nhẹ một hơi. Chỉ sợ
hoa không nở, giai nhân lại ưu buồn.

Mỹ nhân phía trước dường như bị tràng cảnh hoa lệ thu hút, nhãn phượng chăm
chú nhìn kỹ không rời. Nghe được lời vị thư sinh, nàng cảm động quay lại nhìn
hắn, thanh âm yếu ớt mà ôn nhu nói:


  • Chỉ cần có chàng ở bên, thì dù ở nơi nào, nơi đó chính là nơi đẹp nhất thế
    gian, chàng không cần phải vất vả như vậy, đa tạ chàng đã luôn bên cạnh thiếp
    những năm tháng qua, lúc này dù có chết, thiếp cũng đã mãn nguyện rồi

Giai nhân vừa dứt lời, vị thư sinh kia liền hốt hoảng quát lên:


  • Ta không cho phép nàng nói như vậy! Cả đời này ta đã nguyện cùng nàng đồng
    sinh cộng tử, sống chết không rời, ta sẽ đưa nàng đi khắp thế gian chu du
    thiên hạ, nạn gì đến ta sẽ cùng nàng gánh lấy. Chỉ là. . . chỉ là. . . nếu
    nàng thật sự có chuyện gì bất trắc, ta nguyện theo bồi nàng, cùng nắm tay nhau
    ở suối vàng!

Giai nhân nghe lời quả quyết của hắn, nước mắt không kiềm được rơi xuống, hoa
dung vừa đau lòng lại vừa hạnh phúc.


  • Chàng. ..

Thiên nhiên có mấy khi hữu tình, trời cao có khi nào xanh mãi.

Ầm!

Đang lúc đôi uyên ương tâm tình tha thiết, chiếc thuyền tranh bất ngờ bị vật
lạ từ dưới lòng nước tấn công, thuyền tranh nhất thời nghiêng ngã.


  • Cẩn thận!

Thư sinh thất kinh hô, rồi vội vàng từ phía sau lắc lư chạy đến, ôm chặt lấy
người giai nhân.

Lúc này, tròng mắt giai nhân tràn đầy tuyệt vọng, ngọc lệ rơi thành dòng, nàng
không nói lời nào, chỉ là vô cùng xót thương nhìn vi thư sinh.


  • Ta sẽ mãi nhớ chàng

Ôm choàng lấy vị thư sinh, hai mắt giai nhân rưng rưng lệ, miệng lẩm bẩm điều
gì đó.


Võng Du Chi Thiện Nữ U Hồn - Chương #1