Phi Vũ Thiên Mang ( Thượng )


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Chương 10: Phi Vũ Thiên Mang ( thượng )

"-50", "-50" ...

Đang lúc hai Tà Thú Nhân xoay người, chuẩn bị đánh về phía người trong bóng
đen thì lại có 2 bóng trắng bay ra chuẩn xác bắn trúng đầu hai Tà Thú Nhân làm
cho 2 con quái vậy hoàn toàn cuồng bạo.

"Ám Dạ Tinh Linh chết tiệt, tao muốn xé xác mày ra."

"Tuân Thủ Trận Doanh ngoại trừ đánh lén ra thì biết làm gì khác chứ!"

Mắt hai Tà Thú Nhân đỏ đậm lên, chúng giơ thanh búa dính máu lên rồi nhanh
chóng chạy tới chỗ bóng người.

"Sưu", "Sưu", "Sưu", "Sưu" ...

Trong đêm đen không ngừng vang lên tiếng dây cung, 6 mũi tên từ bên torng
không ngừng bay ra, mũi sau nối tiếp mũi trước tạo thành một đường thẳng vô
cùng chính xác đánh trúng đầu 2 Tà Thú Nhân.

Ngay khi 2 Tà Thú Nhân chạy theo, chúng sắp sửa tiến vào vùng tối bên kia thì
từ bên torng lại có những mũi tên bắn ra, ngay lập tức trên đầu 2 quái vật có
thêm 5 mũi tên, 400 điểm HP lúc này chỉ còn chưa tới 150, mà bòng dáng xinh
đẹp kia thì một lần nữa kéo dây cung chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo.

"Chịu chết đi, Ám Dạ Tinh Linh đáng chết."

"Tao muốn chặt đầu mày xuống."

Hai Tà Thú Nhân bị luân phiên công kích như thế nên hai mắt đã đỏ sẫm, hai tên
quái vật nhanh chóng đánh tới, hai thanh búa lớn giao nhau, phong kính đường
lui của người đánh lén.

"A..."

Một tiếng cười mềm mại vang lên, tư thế bắn tên kia không hề thay đổi, bộ giáp
trên người bó sát cộng với 2 chân thon dài, linh động lui về phía sau, nhẹ
nhàng nhảy ra sau.

"Đăng", "Đăng", "Đăng "

Cô gái giống như nhảy múa lùi ra sau 3 bước, bóng hình xinh đẹp nháy mắt đem
khoảng cách của mình và 2 Tà Thú Nhân giãn cách ra hơn 8m, sau khi chạm đất,
ngay lập tức có 2 mũi tên bay ra, bắn về phía đầu 2 Tà Thú Nhân.

Theo sau, bóng hình xinh đẹp không hề ngừng lại mà nhay cao ra phía sau, trên
không trung cô gái nhẹ nhàng uốn thân thể lại, cả người bị vây trong trạng
thái treo ngược, trường cung trên tay kéo căng tròn, ngay sau đó 2 mũi tên bắn
ra.

"-50", "-100", "-100", "-50" ...

Một cái tổn thương 50 và một cái Bạo Kích 100 hiện lên trên mỗi Tà Thú Nhân,
tiếp theo, 2 Tà Thú Nhân kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống.

Trong bóng đêm, bóng người vừa tới dần dần lộ rõ, phía sau lưng là một thanh
trường cung màu xanh, bên hông là túi tên màu trắng, một mái tóc đuôi gà màu
tím xả xuống tới vai, lổ tai có một cặp vòng tai màu bạc, Tinh Linh Tộc nữ
tính với khuôn mặt kiêu ngạo xinh đẹp kết hợp với cặp chân thon dài làm tăng
lên sự linh động xinh đẹp của nữ thợ săn Ám Dạ Tinh Linh.

Xa xa, Lan Ngũ Lan Lục nhanh chóng chạy tới trước mặt Ám Dạ Tinh Linh rồi bắt
đầu chào hỏi.

"Đội trưởng, Chiêu này của chị thật sự là vô cùng tốt." Lan Ngũ cười nịnh vuốt
mông ngựa, có điều ngôn ngữ lại không chút giả dối nào.

Lan Lục cười nịn: "Đúng vậy! Đúng vậy! Phi vũ đội trưởng, nếu đội 3 đội 5 thấy
ngài vừa mới vào trò chơi mà đã có trình độ thế này, không biết sắc mặt bọn họ
sẽ như thế nào! Ha ha..."

Đối mặt với sự nịn hót của 2 Chiến Sĩ, sắc mặt của nữ Thợ Săn không chút thay
đổi, nhưng nụ cười trên mặt từ từ thu lại, cô bình tĩnh liếc nhìn Lan Ngũ Lan
Lục một cái, ánh mắt cô làm cho 2 tên Chiến Sĩ nhất thời câm như hến, bọn họ
biết đội trưởng vì cứu bọn họ mà chậm trễ việc luyện cấp, trong giai đoạn đầu
của thời gian mỗi người phải tranh thủ từng phút từng giây, lãng phí cho dù
chỉ là một chút thôi thì cũng sẽ ảnh hưởng tới vị trí xếp hạng trên bảng xếp
hạng.

"Thực xin lỗi, đội trưởng, đã làm chậm việc luyện cấp của ngài."

"Luyện cấp là là chuyện nhỏ, 2 người là đội viên của ta, bị quái vây công, ta
lại ở gần đây nên cứu hai người là việc nên làm." Nữ thợ săn lắc đầu cắt ngang
lời 2 người rồi hỏi: "Ta thấy kỳ quái là vì sao hai người lại chạy tới đây,
chẳng lẽ không biết nơi này là khu vực quái vật 5 cấp trở lên thường xuyên
hoạt động hay sao?"

Lan Ngũ Lan Lục cẩn thận suy nghĩ, sau đó bắt đầu thêm mắm thêm muối.

Vì thế, chuyện trải qua sự tự thuật của Lan Ngũ biến thành 2 người đang ở phía
Tây khu rừng vất vả làm nhiệm vụ đánh Hỏa Oanh, lại bị một tên Druid không
biết từ đâu chui ra, liên tục đoạt vài con Hỏa Oanh, hai người lửa giận công
tâm đuổi giết tên Druid kia, lại bị hắn giảo hoạt dẫn vào khu vực của Tà Thú
Nhân.

"Một Druid cướp quái của hai người." Ám Dạ Tinh Linh có chút nhíu mày, sau đó
trầm tư nói: "Người nọ các người có ấn tượng không? Có phải là Tụ Đào Đồng
Minh không?"

Lan Lục suy nghĩ một lát rồi lắc đầu, nói: "Không có ấn tượng, hẳn là không
phải tinh anh của Tụ Đào Đồng Minh.Có điều tiểu tử này có phải là thành viên
tầng trung hay không thì không biết được." Nói xong, Lan Ngũ vụng trộm liếc
nhìn Lan Lục một cái, hắn trả lời như vậy kỳ thật là để cho đội trưởng của hắn
hiểu sai.

"Đội trưởng, mặc kệ tên kia có phải là người của Tụ Đào Đồng Minh hay không,
ngài phải giúp chúng tôi trả thù! Nếu không giáo huấn hắn, chờ tới 10 cấp, khi
sáng lập nghiệp đoàn, Điệp Lãng Lan Tịch Các chúng ta nói không chừng còn bị
hắn cười nhạo nữa đó!"

Nghe Lan Lục than thở lên án, Ám Dạ Tinh Linh có chút do dự nhưng cuối cùng
cũng gật đầu.

... ...

"Phanh" !

Tiếng đọc chú ngũ Phẫn Nộ thuật kết thúc, quả cầu ánh sang màu xanh biết va
chạ vào Hỏa Oanh, 40 điểm thương tổn Bạo Kích hiện lên trên đầu Hỏa Oanh, 6
phát Phẫn Nộ Thuật có 3 phát ra Bạo Kích nên Hỏa Oanh chưa kịp lưu bao nhiêu
vết thương lên người Sở Thiên Biến thì đã ngã xuống đất.

“Con thứ 14."

Sở Thiên Biến nhặt lên một cái bao tay và một lông vũ, vất vả thời gian dài
như vậy hắn mới đánh ra một thứ cho mình dùng, nhưng như vậy cũng không làm
cho hắn bớt được bao nhiêu buồn phiền, bởi vì Sở Thiên Biến biết loại trang bị
trắng này với người chơi căn bản không có lợi ích gì, trang bị tăng phòng ngự
với người chơi cận chiến mà nói còn làm giảm sát thương, nó căn bản là dùng để
trang trí mà thôi.

"Người càng ngày càng nhiều, phải nhanh chóng làm cho xong nhiệm vụ mới được."
Nhìn trong rừng cây có càng ngày càng nhiều người chơi, Sở Thiên Biến càng
thêm ảo não vì việc hai tên Chiến Sĩ kia đoạt quái, nếu không phải hai tên
kia, nhiệm vụ từ sớm đã hoàn thành, hiện tại hắn có thể đang ở nơi làm nhiệm
vụ thứ 3.

Phương Đông từ từ hiện lên ánh sáng, nương theo tia nắng ban mai, Sở Thiên
Biến thấy từ xa có rất nhiều người đang đi tới, người chơi mới và đại quân
luyện cấp bắt đầu hợp lại với nhau, vùng ngoại ô Phong Ngữ Trấn sắp nghênh
đoán đợt người chơi cao triều.

Thừa dịp người chơi trong khu rừng còn chưa đạt tới mức cao nhất, Sở Thiên
Biến nhìn quanh bốn phía, tìm một chỗ xem như là thưa thớt người chơi chạy
tới, nhìn thấy một Hỏa Oanh bay ra, hắn rất nhanh tính toán, sau đó hắn giơ
pháp trượng lên bắt đầu đọc chú ngữ.

Đánh chết 14 con Hỏa Oanh xong, Sở Thiên Biến có thể nói là hoàn toàn thích
ứng với quỹ tích bay và tốc độ của chúng, quả cầu màu xanh biết bay ra, Hỏa
Oanh sắp bay ra khỏi phạm vi liền bị đánh trúng.

"Hoàn thành."

Khuôn mặt Sở Thiên Biến hiện lên nụ cười, chú ngữ trong miệng không có ngừng
lại, hắn tiếp tục đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ.

Ngay khi Hỏa Oanh bay tới gần Sở Thiên Biến, hai mũi tên màu trắng bay xẹt qua
không trung, dị thường chính xác đánh trúng đầu Hỏa Oanh, hai thương tổn cực
lớn xuất hiện trên đầu Hỏa Oanh.

"-100", "-100" ...

Hỏa Oanh không kịp hét lên tiến nào thì đã ngã xuống dưới chân hắn, mà Sở
Thiên Biến thì chăm chú nhìn về phía thi thể, sự tức giận dâng lên trong lòng
hắn.

"Hai tiễn, mỗi một tiễn đều là Bạo Kích, thương tổn lại là 100 điểm!"

Sở Thiên Biến hoàn hồn lại ngẩn đầu lên, bên ngoài Sở Thiên Biến 40 m xuất
hiện 3 người, ánh mắt hắn không vui không buồn liếc nhìn Lan Ngũ Lan Lục một
cái, sau đó dừng lại trên người nữ Thợ Săn Ám Dạ Tinh Linh.

Trường cung gỗ thản nhiên tỏa ra ánh sang xanh, Sở Thiên Biến biết đó ánh sang
của trang bị có phẩm chất cao phát ra, sau đó ánh mắt hắn không dừng lại chút
nào xẹt qua cặp dùi thon dài và bì giáp che khuất bộ ngực cao vót mà nhìn
thẳng hai tròng mắt của nữ Thợ Săn, sau đó tùy tay ném ra kỹ năng Cảm giác.

"Phi Vũ Thiên Mang!" Sở Thiên Biến liếc nhìn cô một cái sau đó thân hình từ từ
mơ hồ, hắn đã trực tiếp logout.

"Mẹ nó! Bị người đoạt quái liền trực tiếp logout, tiểu tử này thật sự là cực
phẩm!" Lan Lục hưng phấn kiêu lên!

"Câm miệng!" Phi Vũ Thiên Mang nhìn chằm chằm vào thi thể Hỏa Oanh, bỗng nhiên
quay đầu lại trừng mắt nhìn hai Chiến Sĩ, âm thanh lạnh lùng nói: "Các người
làm chuyện tốt nha, lừa dối người còn lừa lên đầu ta!"

Vừa rồi, sau khi bắn ra 2 mũi tên, nhìn thấy Hỏa Oanh bay về phía tên Druid,
nữ Thợ Săn liền biết 2 cấp dưới của mình không nói sự thật. Thử nghĩ xem, một
người có thể dựa vào nhãn lực bản thân phán đoán ra quỹ tích của Hỏa Oanh thì
cần phải cướp quái của 2 Chiến Sĩ hay sao? Huống hồ, cô cũng biết cấp dưới của
mình là người thế nào.


Võng Du Chi Kiêu Ngạo Thiên Hạ - Chương #10