Người đăng: linhhoncodon97@
Ngày 22 tháng 2 trong The War, 1 tin tức không tốt lắm từ quân đội hoàng gia
An truyền về VN. Quân đội An liên tiếp thất thủ 3 trên 5 di tích và kẻ chịu
trách nhiệm cho hoạt động này là quân đội Đ. Quân đội An thua nhanh như vậy 1
phần là vì quân đội Đ lần này mạnh vô cùng còn 1 phần là khinh địch, cách đây
không lâu quân đội An từng chiếm mất 2 di tích của Đ với mức thiệt hại nhỏ
(xem lại chap động tĩnh các nơi cảnh Darjeeling ngồi tên nóc xe tăng uống
trà.) nên quân đội An chủ quan cho rằng quân đội Đ không đáng để lo ngại. Quả
nhiên 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, quân đội Đ nhanh chóng dạy cho quân đội An
1 bài học về chiến thuật. Nhân lúc quân đội An không đề phòng quân đội Đ đã
dùng quyền đánh bạc cướp lấy 3 vùng di tích của An, chưa dừng lại ở đó quân
đội Đ còn liên tiếp chiếm các khu đất xung quanh lãnh thổ An với ý đồ cô lập
An với bên ngoài. Quân đội An cố phản kháng nhưng dưới sức mạnh quân sự kinh
khủng của Đ quân đội An cũng chỉ có thể ngậm đắng cầu cứu các nước đồng minh
và trong đó có VN.
Darjeeling :"thượng tá (lại tăng bậc) lần này mong người cứu lấy nước An."
Duy Anh không vội trả lời mà trầm tư suy nghĩ, việc Đ tấn công An kiếp trước
Duy Anh cũng chỉ đọc qua trong dữ liệu lịch sử. Ở kiếp trước Đ quả thật đã
thành công cô lập An trong 1 vùng lãnh thổ tận nửa năm liền, sau này An phải
kí hiệp ước bất bình đẳng với M thì M mới chịu giúp 1 tay. Vậy mà lúc ấy Đ là
quân đội hùng mạnh bậc nhất The War, 1 mình M cân không nổi Đ thậm chí còn bị
Đ đánh cho te tua, sau này M đành phải liên kết với Ng và TQ mới đánh lùi quân
đội Đ đủ để biết Đ mạnh đến thế nào. Đối với 1 đối thủ mạnh như vậy Duy Anh
tuy nói không phải không có cách thắng nhưng không chắc chắn lăm, chưa kể trận
chiến lần này Duy Anh còn có ý định cố tình thua. Dạo gần đây Duy Anh đã mang
lại cho VN quá nhiều chiến thắng, điều ấy không tốt cho cả Duy Anh lẫn VN, các
nước lớn sẽ không ngồi im nhìn VN quật khởi 1 cách nhanh chóng thậm chí các
nước liên minh lại đánh VN hoặc dùng thủ đoạn triệt tiêu Duy Anh cũng không
phải là không thể.
Duy Anh thở dài lắc đầu nói :"xin lỗi Darjeeling, trận chiến lần này VN chỉ có
thể thua."
Darjeeling đờ người ra 1 lúc sau đó cố nén nước mắt nói :"Darjeeling hiểu, xin
lỗi vì đã đòi hỏi 1 điều vô lý như vậy."
Duy Anh không dám nhìn vào mặt Darjeeling vừa uống trà vừa nói :"không người
có lỗi là ta.."
Sau đó? không có sau đó, Duy Anh lập tức gục tại chỗ. Darjeeling nhìn Duy Anh
2 mắt ngậm nước nói :"xin lỗi thượng tá, tuy ngài đã mua Darjeeling từ An
nhưng Darjeeling vẫn là người dân An không thể nhìn nước An bị kẻ thù dày xéo
được vì vậy Darjeeling chỉ có thể dùng cách này để trả nợ ngài." Nói xong
Darjeeling dìu Duy Anh vào phòng ngủ.
(Tiếp theo là cảnh 18+ tác giả không muốn bị ăn ban nên độc giả thông cảm.)
Sau khi hết cảnh 18+
Đang trong cơn mơ Duy ANh có cảm giác nếu lúc này mình không tỉnh lại ngay bây
giờ thì sẽ mất đi 1 thứ gì đó rất quan trọng thêm nữa có 1 tiếng nức nở truyền
đến :"xin lỗi thượng tá, nếu sau này có cơ hội gặp lại Darjeeling sẽ..."
Chợt Duy Anh vùng dậy túm lấy tay Darjeeling đang định bỏ đi nói :"sẽ làm sao?
Đây là phong cách của người An sao? Ăn xong rồi bỏ đi không chịu trả tiền?"
Darjeeling hốt hoảng nói :"thượng tá tại sao người có thể?.."
Duy Anh dơ tay trái lên, chỉ thấy lòng bàn tay Duy Anh đang nhuốm máu do bị
móng tay ghì chặt vào đâm xuyên qua da thịt. Duy Anh nói :"phong cách tỉnh ngủ
của người VN, Còn nữa từ bây giờ đừng gọi ta là thượng tá nữa, gọi thẳng tên
hay chồng thì tùy."
Darjeeling hai mắt chào nước nói :" nhưng Darjeeling không thể .."
Duy Anh dùng tay bịt mồm Darjeeling lại nói :"không cần nói, chuyện này để anh
giải quyết, giờ nằm xuống đi ngủ đi."
2 ngày sau tòa án quân sự ra lệnh truy nã Duy Anh vì tội danh phản quốc và bỏ
trốn mang theo bí mật quốc gia, người bắt được hoặc cung cấp thông tin chính
xác sẽ được thưởng 200 tỷ VND. Cùng bị truy nã với Duy Anh còn có sĩ quan
Darjeeling và thượng úy Riko, nghe nói tối hôm đó 1 vị đại tướng giận đến nỗi
đập nát hết chén đĩa trong nhà.
Quay trở lại với đội ngũ Duy Anh, lúc này Duy Anh đang nằm trong 1 căn biệt
thự to oành được kiến tạo trên 1 tòa đảo không người nghe nói là vùng trọng
điểm quân sự của VN. Duy Anh nhìn 3 tờ lệnh truy nã cười khổ nói :"xin lỗi
RIko, khiến cô rơi vào tình trạng này."
Riko lúc này đang cầm 1 tờ tạp chí chiến tranh nói :"không sao, tất cả là vì
VN, chỉ không ngờ thượng tá lại cùng Darjeeling phát triển nhanh đến thế."
Lúc này tiếng của Darjeeling từ trong bếp vang lên :"darling, Riko mau vào ăn
cơm mình nấu xong rồi."
Cả Duy Anh và Riko bỗng đen hết mặt lại, Duy Anh nói :"sao tưởng hôm nay ăn
mì tôm?"
Riko :"Ai biết đâu."
(không biết còn ai nhớ chiến thuật lừng danh mình dùng trong chương này không
? Lý do tại sao Duy Anh lại bị truy nã ấy. Nói trước chương sau sẽ bắt đầu
trận chiến lớn nhất nhì truyện.)