Kinh Ngạc Thân Thể Biến Hóa


Người đăng: kemdacool

Mở mắt ra, Thiên Vấn hưng phấn thậm chế không kềm chế được cảm xúc của mình,
hắn cũng là một người bình thường, cũng mong muốn có một cuộc sống no đủ như
bao người khác, cũng mong muốn có một người bạn gái yêu mình thật sự ,nhưng
sau tất cả hăm nhận ra rằng mình không có gì, tay trắng. . . à, hắn vẫn còn có
một gia gia. . ..

Nhắc tới gia gia, Thiên Vấn nở một nụ cười ấm áp và cũng có phần chát đắng ,
hắn có thể ngồi học ở trường là do gia gia cặm cụi suốt ngày nhặt đồng nát đi
nuôi hắn, hằng ngày gia gia phải lang thang khắp nơi với chiếc xe đạp cũ kĩ
của mình, đã bao lần hắn muốn nghỉ học để đi làm thuê kiếm tiền lo cho gia
đình, hắn không muốn gia gia phải lang thang như vậy nữa, nhưng lần nào gia
gia cũng cản. Bắt hắn chăm chỉ học hành, ông không muốn Thiên Vần sau này phải
cực như mình.

Đã có lần Thiên Vấn cương quyết đòi nghỉ học đi làm, gia gia khuyên cũng không
nghe, và lần đó đã tát hắn một cái. . . . và lặng lẽ khóc một mình. Lúc đó
Thiên Vấn tâm đều nhũn ra, thề quyết chí phải học thật tốt, nhưng thời thế
ép con người, hắn học tốt thì sao, có tìm được việc làm sao, trong khi bọn
công tử thì gà mờ ngồi tổ ấm vẫn ra đời thì hắn thậm chí không tìm được hướng
đi tương lai của mình.

Bất quá bây giờ hắn tìm được, hắn sẽ làm một game thủ chuyên nghiệp, không còn
cày thuê kiếm tiền lẻ như trước nữa, Thiên Vấn tin vào quyết định của mình, đã
ông trời cho mình cơ hội thì mình phải nắm bắt.

Nhìn bên ngoài đã trưa mà gia gia vẫn chưa về, hắn lắc đầu thầm xót thêm, gia
gia vẫn chắm chỉ cặm cụi như vậy. . . " Ân, giờ ta đã có phương pháp kiếm
tiền, hay là không cần tiết kiệm như vậy nữa, hay mua chút gì về bồi bổ cho
gia gia mới được."

Bấy giờ là mùa hè nên Thiên Vấn không cần đến trường, khu nhà trọ nghèo cũng
im lặng rất nhiều, đa số học sinh dọn về nhà cùng gia đình hết ,hầu như khu
nhà trọ này chỉ còn lại nhà hắn và tiểu Tinh - một hàng xóm của hắn.

Đội lên cái mũ lưỡi trai cũ kĩ, hắn bước ra khu nhà trọ, tiến về phía khu
chợ, trưa hè nắng oi ả gay gắt như hận không thể đốt cháy mọi thứ mà nó gặp
phải.

" A ,tiểu Vấn ,đến mua đồ sao, lại đây lại đây, Thẩm di gửi cho gia gia cân
thịt."

" Thẩm di thật tốt, bất quá hôm nay ta đến chợ mua đồ, ta có tiền mà, Thẩm di
buôn bán cũng khó khăn ta sao có thể lấy không cơ chứ "

" Ngươi tên tiểu tử này, ta gửi cho gia gia ngươi chứ có phải cho ngươi đâu,
ngươi k nhận thì ta phiền lòng lắm nha "

Cười khổ, hắn nhận, Thẩm di luôn tốt như vậy, ai bảo bán thịt heo thì tánh
tình hung hăng, Thẩm di là một ví dụ phản bác tốt nhất đấy, Thẩm di cũng
chính là mẹ của tiểu Tinh, hàng xóm của hắn, hằng ngày bà cùng ba của tiểu
Tinh cũng đi bày hàng bán Thịt, thu nhập cũng đủ lo cho gia đình, cũng không
khá giả gì cho lắm, bất quá vẫn chiếu cố rất nhiều cho hắn và gia gia đấy .
Khi cân thịt, khi bó rau, khi thì con cá . . .nên ngoài gia gia hắn cũng rất
biết ơn Thẩm di. . . mà tiểu Tinh cũng yêu trộm hắn, hắn biết nhưng lúc trước
lại yêu mù quáng Lăng Tuyết . . .kết quả bị phản bội. ..

Thiên Vấn mua 2 cân thịt, vài bó rau và một ít gia vị ngay tại cửa hàng Thẩm
di làm bà sững sốt một chút, bất quá chỉ mỉm cười không nói gì.

Nhìn xem không còn gì để mua hắn đảo một vòng rồi về, bất quá hắn vừa bước đi
thì một tiếng nói vang lên khiến hắn dừng chân lại.

" Thẩm lão bản, buôn bán khá tốt nhỉ, tuần này chưa giao phí bảo hộ, hôm nay
ta thu đây, giao nhanh ta còn đi thu chỗ khác "

" A, chuyện gì vậy, không phải ta hôm qua vừa đóng sao, hơn một một triệu a "

" Hôm qua là phân đà khác, hôm nay phân đà đó đổi qua phường 1 rồi, ở đây
chúng ta tiếp quản . . . "

" Nhưng cũng chung bang hội của ngươi mà, sao có thể thu tuần hai lần chứ "

"Nói nhiều như vậy làm gì, nhiệm vụ của ngươi là giao tiền, gia hôm nay tiếp
quản khu này, ngươi không nể mặt đúng không "

" Ta . . . nhưng đó là phân nữa số tiền ta buôn bán lãi được trong tuần này,
nếu giao nữa thì tuần này chúng ta lấy gì sống a"

" Vậy các ngươi không giao ??? Lên, các anh em phá sạp cho ta "

"Dừng tay, khoan đã "

Thiên Vấn nhịn không được, hắn muốn ra tay giáo huấn đối phương nhưng đối
phương có 5 người a, lại cầm dao, hắn lấy gì đấu với bọn chúng. Chợt hắn sáng
mắt lên . ..

" Các cô các chú các bác, Hắc Giao bang chèn ép như vậy, các ngươi sống nổi
sao, như vậy thậm chí buôn bán kinh doanh chẳng phải tay không dâng cho chúng
sao, hôm nay đổi phân hội thu thêm, vậy ngày mai đây này, không phải mỗi khi
thiếu tiền xài chúng lại dùng chiêu này sao . . . vậy mọi người đừng nghĩ có
ngày sống yên ổn "

Mọi người nghe hắn nói bắt đầu trầm tư, bọn họ cũng muốn phản kháng, nhưng dù
sao bọn họ cũng là dân lương thiện lao động làm ăn, làm sao mà chống lại côn
đồ, huống chi bọn hắn còn có dao có búa. . .nên bọn họ kiên dè lưỡng lự.

Rất nhanh "Ầm !! "

Quầy hàng của Thẩm di bị lật tung lên, đồ đạc đổ tháo lung tung, Thẩm di khóc
lên cũng không có làm cho bọn chúng dừng tay lại. Thiên Vấn nộ hỏa bốc lên
trong hai mắt, gầm lên :

" Súc sinh "

Hắn thậm chí không nghĩ là bọn chúng lại làm như vậy, Thẩm di hiền lành như
vậy cơ mà.

" A, ngươi dám mắng ta, huynh đệ ,lên phế hắn cho ta !! "

Thẩm di bắt đầu hoảng hốt

" không nên không nên, ta nộp tiền ta nộp tiền, tiểu Vấn mau về đi, Thẩm di
không sao, đừng tranh cãi với bọn họ "

" Có can đảm mắng ta mà nghĩ về sao, lên, phế hắn, còn ngươi im miệng, nói nữa
gia phế luôn các ngươi "

Thẩm di bị hù dọa vô thức lùi lại, nhưng rất nhanh lại tiến lên van xin tên
đầu lĩnh.

!!! Bốp !!!

Hắn tát thẩm di một cái kêu rõ to và quát :

" Ta bảo im nghe không hả "

Hai tên côn đồ vâng theo cầm dao xông lên, ý định hạ thủ với Thiên Vấn, Thiên
Vấn cũng không cố kị nữa, hắn biết hôm nay có nói gì, cho dù Thẩm di có nộp
tiền bọn chúng cũng không buông tha. . . .hừ . .đánh thì đánh, từ nhỏ đánh
nhau như hắn thì cố kị bọn này sao, Từ ngày hẵm hiểu chuyện, hắn thu lại tính
tình vì không muốn gia gia gia buồn ,nhưng hôm nay hắn không thể không đánh,
vì người bọn chúng ức hiếp là Thẩm di a, là mẹ tiểu Tinh.

" Tới đây, chỉ hai tên ta sợ sao "

Nói thì lâu nhưng sự việc diễn ra rất nhanh chóng, hai tên côn đồ một phải một
trai phóng tới bên cạnh hắn, hắn chăm chú lên.

" Hả, vì cái gì hai tên này lại chậm như vậy, đóng phim quay chậm sao ?? "

Thiên Vấn nhìn xung quanh, cả thế giới như chậm lại trong mắt hắn, nếu không
biết hai tên côn đồ đến đối phó mình hắn còn tưởng bọn chúng làm trò cho mọi
hắn xem đấy này.

Mặc kệ, đánh chúng, trong thế giới chậm chạp đó, cúi người xuống né hai con
dao từ hai bên sượt qua, đồng thời đấm hai quả vào ngực hai tên đó. ..
Phụt ....

Phụt . ..
Ầm. . . .ầm.

Đó là tiếng hai tên côn đồ bị đánh phun máu và sau đó là tiếng té rớt ra hơn 3
mét xa. . . .hai tên côn đố bất tỉnh.

Tên thủ lĩnh mắt dại ra, chân run run như sắp nhũn ra . . .phải nhờ hai tên
tiểu đệ đứng tựa vào mới đứng vũng, hoảng sợ lầm bầm :

" cao thủ, cao thủ, chỉ cần một đòn . . . .rút, chúng ta rút nhanh " . hai tên
côn đồ còn lại nơm nớp lo sợ nhìn Thiên Vấn, lôi kéo đồng bọn bất tỉnh chạy
nhanh vèo vèo mất dạng. . .hận không thể mọc thêm hai cái chân đồng dạng.

Thiên Vấn sững sờ, nhìn hai tay của mình ..

" Ta, ta đang mơ sao, ta lúc nào lợi hại như vậy "

"Tiếu Vấn, ngươi không sao chứ "

" Ta không sao Thẩm di "

"Vậy tốt, bất quá ngươi thật lợi hại, cảm taj ngươi, cảm tạ ngươi, hôm nay
ngươi giúp ta tốt lắm, không ngờ tiểu tử ngươi thâm tàng bất lộ nha. Lợi hại
như vậy, umh hôm nay ta nghỉ bán, về nấu bữa cơm cũng trời phật phù hộ, cũng
để cảm ơn ngươi, nhơ mời gia gia qua nhé "

" Không cần đâu Thẩm di, hôm nay ta định cùng gia gia ăn, chính ta sẽ nấu cho
gia gia ăn đây này "

" Oh ,vậy thì tiếc quá, vậy để lát ta kêu tiểu Tinh qua phụ giúp ngươi, mấy
bữa nay nó nhắc ngươi suốt đây này, hắc hắc ."

"............."

Ra về, hắn ngơ ngác hồi tưởng lại, rốt cục có chuyện gì, tại sao thế giới lại
trở nên chậm như vậy, không, thế giới nếu chậm thì sao mọi người không hề
hoảng loạn, mọi người thái độ bình thường mà, vậy chẳng lẽ mọi thứ không chậm
đĩ, mà là tốc độ của ta nhanh lên, và lực lượng cũng vậy, lúc nãy ta càn nhận
mình mạnh hơn người thường gấp ba lần a, nhưng rốt cục vì sao. . . . suy nghĩ
không ra, hắn thắc mắc cũng vô dụng.

Để kiểm chứng suy luận của mình, tập trung tinh thần nhìn một con bướm đang
bay, quả nhiên hắn thấy nó chậm lại rất nhiều . . . hưng phấn lên, hắn thử lực
đấm của mình, tìm đến một cái cây ven đường, hắn vận sức đấm vào một phát.

" Oa, quả nhiên cái cây lõm vào một ít, nhưng vì sao ta lại cảm giác lạ lạ đâu
này "

Nhìn lại tay mình, Thiên Vấn trầm mặc ..
. . . ..
..
..
sau đó gào lên.

" A a a a át đau quá a, ta vừa làm cái gì thế này, hưng phấn xông lên não mất
khôn a, đấm tay vào cây sắt. . .a a a đau chết ta rồi. . ."

Nước mắt nước mũi tuôn ta, hắn lếch thếch đi về nhà. . ..

:))) . .các bạn nhớ thank ở mỗi chương ,like và vote giúp mình nha, đánh gia
10 sao nữa. . . để có động lực . .kkk


Võng Du Chi Ác Ma Tà Hoàng - Chương #9