Mang Thai Và Lâm Bồn


Người đăng: khnguyen37

19:30:00- ngày 30/04/2017
Lãnh gia- Thủ đô Hà Nội
Phòng khách Lãnh gia

Một người phụ nữ xinh đẹp đoan trang, mặc trên người là một bộ đồ bà bầu rất
đẹp và kín đáo. Nhìn
cô rất xinh đẹp và trẻ trung, nếu mà không để ý cái bụng bầu sắp sinh của cô
thì rất dễ nghĩ rằng cô còn là một sinh viên trẻ vậy. Cô là Trần Tống Thanh,
bạn khuê mật của Nhan Nghiên, hôm nay cô khó khăn lắm mới xin phép được chồng
cho đến nhà Nhan Nghiên chơi, vì sắp sinh nên chồng cô rất nghiêm năn nỉ lắm
mới cho.

"Tiểu Thanh ơi, cậu đến chơi à. Sao đến chơi mà không báo trước cho mình một
tiếng"- Giọng nói của Nhan Nghiên vang lên

"Cậu ngồi đi đứng nhiều không tốt cho đứa bé đâu"- Nhan Nghiên dìu Trần Tống
Thanh xuống sopha ngồi

"Mà hôm nay sao ông xã cậu cho phép cậu ra ngoài vậy, tớ nhớ Trần Kiệt nhà cậu
nghiêm lắm mà, nhất là trong thời gian này nữa"- Nhan Nghiên rất tò mò hỏi
khuê mật của mình

"Hì vậy mới tài"- Tống Thanh hếch mũi tự hào đắc chí

"Lại năn nỉ ỉ ôi Trần Kiệt nữa chứ gì, tớ biết tỏng mà"- Nhan Nghiên làm ra vẻ
mặt hiểu biết. Rồi nhìn bụng Tống Thanh, đưa bàn tay sờ bụng Tống Thanh

"Tiểu Trần sau này không được giống mẹ nghe chưa nếu không coi chừng dì Lãnh
đánh đòn đó"- Nhan Nghiên vừa nói mà trong giọng nói hiện lên vẻ mặt ganh tị

"Tại sao cậu không kêu ông xã Lãnh của cậu làm cho cậu một đứa chứ. Đừng nói
là chồng cậu bất lực nha"- Tống Thanh cười trêu bạn, trong ánh mắt hiện lên vẻ
ranh mảnh

"Mình cũng không biết sao nữa, ông bà cụ Lãnh cũng đang sốt ruột lắm đây, chắc
có lẽ chồng mình bất lực thật"- Nhan Nghiên nói mà khuôn mặt vẫn hiện lên vẻ
buồn

"E hèm, em nói ai bất lực hả không biết tối hôm qua ai còn xin tha đâu"- Giọng
Lãnh Văn từ đằng sau Nhan Nghiên vang lên

"Tống Thanh cậu lại hại mình, mình cù lét chết cậu"- Phát hiện Tống Thanh hại
mình Nhan Nghiên bắt đàu cù lét cô bạn

"Chả lẽ không đúng hả. Hừ cưới hơn một năm rồi mà giờ vẫn chưa có tin tức gì,
không bất lực chả lẽ có lực ư"- Giọng nói uy nghiêm của ông cụ Lãnh từ phòng
ăn dội ra

Rồi ông bà cụ Lãnh từ trong phòng ăn bước ra
"Thanh Thanh cháu đến chơi đấy à, hồi trưa có trận động đất khá lớn, thai nhi
có bị sao không cháu"-Bà cụ Lãnh quan tâm hỏi, vì đây là bạn thân của con dâu
mình nên bà cũng quan tâm

"Cháu không sao cả bác Lãnh à, dù gì cháu cũng là Nguyên Anh trung kì mà một
trận động đất nho nhỏ thôi mà có gì to lớn đâu chứ"- Tống Thanh trả lời

"À mà anh Văn..."Tống Thanh chưa nói hết cậu thì Lãnh Băng nói trước

"Cha mẹ con có việc phải đi trước, mọi người nói chuyện vui vẻ, có chuyện gì
cứ hỏi Nghiên Nghiên ấy"- Lãnh Văn lấy cớ đánh bài chuồn vì có cảm giác không
an toàn

Ông cụ Lãnh thấy mỗi mình còn ở đây không thích hợp nên vội đi lên lầu"Thôi 3
bác cháu nói chuyện đi ta đi lên lầu đọc sách"

"Vâng ạ"-Nhan Nghiên cùng Tống Thanh đồng thanh trả lời
"Ông đi đọc sách di"-Bà cụ Lãnh cũng nói theo

"Chồng cậu chạy nhanh thật đấy, còn chưa biết mình muốn nói gì mà"- Tống Thanh
chào ông cụ Lãnh, rồi quay lại vấn đề chính vốn định trêu Lãnh Văn nhưng thấy
Lãnh Văn chạy nhanh quá nên chưa không thể làm gì khiến Tống Thanh mất hứng

"Cậu đừng có trêu chọc chồng mình nữa, anh ấy thật sự không bất lực đâu mà"-
Nhan Nghiên bênh chồng

"Tớ biết mà, tớ chỉ đùa thôi, đường đường một tu sĩ Phân Thần trung kì lại bị
bất lực, nói ra không biết sẽ có bao nhiêu người cười chết ngất vì tin này
đây"- Tống Thanh cười

"Cậu mà dám nói chuyện này nữa thì coi chừng tớ sẽ..."- Nhan Nghiên đe dọa bắt
đầu có ý định cù lét Tống Thanh

"ÔI, tớ sợ quá cơ"- Tống Thanh giả vờ hô to

"Biết sợ thì tốt, bây giờ thì... ọe...ọe"- Đang nói chuyện thì bỗng nhiên Nhan
Nghiên nôn mửa

"Nhan Nghiên con sao không, bị gì rồi nè"- bà cụ Lãnh quan tâm chạy lại cầm
tay Nhan Nghiên dùng tay vuốt lưng cô nàng

"Nhan Nghiên cậu không bị sao chứ đang tự dưng nói chuyện cậu lại môn mửa
vậy...Khoan.Có khi nào"- đang nói chuyện bỗng dưng Tống Thanh ngưng lại

Bà Lãnh cũng nhận ra vấn đề này nên vội bắt tay Nhan Nghiên đẻ bắt mạch. Bỗng
bà cụ Lãnh cười to, thấy vậy Tống Thanh cũng cười theo chỉ đẻ lại Nhan Nghiên
khuôn mặt ngản ngơ không hiểu điều gì

"Có chuyện gì vậy hai người sao tự dưng thấy con nôn lại cười vui vậy hả...ọe
...ọe"- Cô lại nôn một lần nữa

Không trả lời Nhan Nghiên bà cụ Lãnh chỉ nói to"ÔngLãnh ơi, mau xuống
đây,chúng ta sắp có cháu bồng rồi haha"

Bỗng ông cụ Lãnh xuất hiện trong phòng khách năm tay bà cụ Lãnh "Thật hả bà?"

"Không tin thì ông xem mạch tượng con bé đi"

Ông cụ Lãnh chạy lại bắt mạch Nhan Nghiên rồ cười to"Kaka ta sắp được làm ông
nội rồi"

"Mau mau quản gia, mau gọi Lãnh Văn kêu nó về mau"- ông cụ thúc dục Lãnh quản
gia

"Nhan Nghiên chúc mừng cậu cậu sắp làm mẹ rồi đấy. Á đau quá đau quá..."Đang
nói thì Tống Thanh bỗng dưng là đau

Nhan Nghiên đang mụ mị "Mình sắp làm mẹ ư, có thật không vậy hả, nhìn ba người
kia vui như vậy thì chắc đúng rồi mình sắp làm mẹ thật rồi" thì bống dưng
tiếng la đau của Tống Thanh đánh thức Nhan Nghiên

"Tống Thanh cậu không sao chứ, cha mẹ lại coi Thanh Thanh bị sao này"- Nhan
Nghiên chạy lại đỡ Tống Thanh, rồi dùng nội lực làm giảm cơn đau. Cho dù Tống
Thanh là Nguyên Anh trung kì nhưng trong trường hợp này thì không thể làm gì
được

"Mau mau, gọi điện thoại đi Tống Thanh sắp lâm bồn (sắp sinh) rồi ,đưa con bé
đến Bệnh viện mau, Lãnh quản gia khoan hãy gọi cho tiểu Lãnh hãy gọi cho bác
sĩ Trương đến Bệnh viện Đại học Quốc gia Hà Nội trước đã, còn Nhan Nghiên con
hãy gọi cho tiểu Trần thông báo cho tiểu Trần biết Tống thanh sắp sinh, nhanh
lên"- Bà cụ Lãnh đã từng trải qua nên rất rõ những điều này

"Vâng, thưa mẹ"- Nhan Nghiên vội vàng lấy điện thoại ra gọi
"Vâng thưa bà chủ - Lãnh quản gia cũng vội vàng không kém

Bệnh viện Đại học Quốc gia Hà Nội
Thủ đô Hà Nội- 20:10
Phòng cấp cứu
----------------------------------To Be
Continued---------------------------------------------------------------------------------------


Vợ Tôi Là Gia Trưởng - Chương #5