Lần Đầu Chủ Động


Người đăng: khnguyen37

"Đại thần, em nhớ trước kia hình như anh có đeo một cái Headphone Circum-
aural, tại sao bây giờ em lại không thấy nữa vậy"

"Ửm, có người còn nhớ đến nó sao?"- Lãnh Ngạo tự hỏi, đúng là cũng lâu rồi,
cậu dùng nó trên stream.

"Đại thần, anh có Headphone Circum-aural ư, thế mà em không biết đấy"

"Đại thần anh nhiều tiền thật đấy, thế mà lại có Headphone Circum-aural, nó
đắt quá nên em mua không nổi "
"Đại thần em cũng có một cái này "

...

"Yêu cầu đại thần cho xem Headphone của anh thử "

"Đúng, anh mau show cho mọi người mở rộng tầm mắt đi"

"Được rồi mọi người muốn xem, thì mình sẽ cho xem"- Lãnh Ngạo thống khoái nói,
rồi cầm Headphone ở trên giường xuống. Bởi vì nó rất quý giá với cạu nên lúc
bình thường cậu cát nó còn lúc ngủ thì đeo để nghe nhạc nên bây giờ nó mới còn
ở trên giường

"Đây này mọi người, mọi người thấy có được không ?Cái này rất quan trọng với
mình đó"- Lãnh Ngạo hếch mặt nói

"Quan trọng như thế nào vậy đại thần ?"

"Tò mò quá, nó rốt cục quý giá đến như thế nào vậy"

"Đại thần tại sao cái này lại màu xanh nước biển thế. Hình như trên thị trường
vẫn chưa có bán mà "

Một loạt câu hỏi được đặt ra từ fan, Lãnh Ngạo chỉ biết cười cười nói"Cái này
là món quà mẹ mình nhờ người làm riêng để tặng mình đấy"- càng nói Lãnh Ngạo
càng hạnh phúc

"Sướng thật, đại thần thật là hạnh phúc"

"Mẹ đại thần có xinh đẹp không"

"Đương nhiên là xinh đẹp rồi, bà ấy còn tuyệt vời nữa..."- Lãnh Ngạo thao thao
bất tuyệt

...
"Đại thần, anh có kỉ niệm nào khó quên nhất hay không?"- Một câu hỏi thật kỳ
lạ

Lãnh Ngạo còn đang đắm chìm trong hạnh phúc nên không để ý gì cả "Ửm, khi đó
mình 5 tuổi, lúc đó mình cũng gặp một cô bé cũng 5 tuổi đang gặp nạn. Lúc đó
mình rất nhanh trí dụ đám người xấu đó đi thế là cứu được cô bé,

Cô bé cứ ôm mình không chịu buông, mãi lúc sau dỗ lắm mới chịu buông đấy. Cũng
may lúc đó ba mẹ tới, nếu không thì mình không biết phải làm sao nữa"

.........................................................

"Ửm, khi đó mình 5 tuổi, lúc đó mình cũng gặp một cô bé cũng 5 tuổi đang gặp
nạn. Lúc đó mình rất nhanh trí dụ đám người xấu đó đi thế là cứu được cô bé,

Cô bé cứ ôm mình không chịu buông, mãi lúc sau dỗ lắm mới chịu buông đấy. Cũng
may lúc đó ba mẹ tới, nếu không thì mình không biết phải làm sao nữa"- Đại
thần âm nhạc nói

Khi nghe đến đây thì Băng Linh không thể kiềm nổi nữa, thật sự là anh ấy ư.
Tuy câu chuyện có khác một chút nhưng cô vẫn nhận ra rằng Đại thần cố ý sửa
đổi, cô nhớ lúc đó đã ôm người đó không buông. Nhưng làm sao để nói chuyện với
anh ấy bây giờ, đúng rồi nhắn tin, làm sao mình có thể cái đó được nhỉ, niềm
vui tìm lại được người đó khiến cô đánh mất lý trí

...............................................

"Tạm biệt mọi người, mai chắc có lẽ là không stream được vì chắc lúc đó phải
đi chuyến 6h sáng rồi nên có gì mọi người thông cảm nha"- Lãnh Ngạo tắt stream
rồi vươn vai một chút

"Ửm mọi người đâu hết rồi ?"- Lãnh Ngạo nhìn qua nhìn lại chả có ai, rồi bắt
đầu chuẩn bị hành lý, nói là hành lý chứ cậu cũng chả có gì cả cái điện thoại,
cùng với thẻ ngân hàng và cái Headphone Circum-aural mà thôi, quần áo thì sang
đó cậu có thể mua mà

"Reng"- Có người gọi điện đến cho cậu

Lãnh Ngạo bắt máy "Có chuyện gì thế ?"

"Thưa chủ tịch, có người vừa tiến hành điều tra chúng ta, hiện chưa có thông
tin cụ thể nào"- Bên kia nói

"Thế à, thế thì có bị mất gì không ?"- Lãnh Ngạo cũng không lo lắng lắm

"Không thưa chủ tịch, hình như chỉ vào xem xuất xứ của mẫu Headphone Circum-
aural mà thôi, ngoài ra không bị mất gì cả"- Bên kia vội vàng trả lời

"Được rồi, cứ tiếp tục điều tra có thông tin gì gọi lại cho tôi"- Lãnh Ngạo
nheo mày nói rồi cúp máy

"Hừ dám điều tra ư, ta sẽ..."- Lãnh Ngạo hùng hồn nói nhưng chợt nhận ra cái
gì đó

"Nhưng tại sao lại là Headphone Circum-aural, chả lẽ những thứ khác không có
giá trị ư. Headphone Circum-aural cũng đã được tung ra thị trường lâu lắm rồi,
tại sao lại có người tìm hiểu kỹ về xuất xứ của nó chứ "- Lãnh Ngạo không
hiểu, chả lẽ có người âm mưu gì đó ư, không không thể được, "Thôi mọi việc đến
đâu hay đến đó, đi tìm bà Tú thôi"- nói rồi tắt điện thoại rồi ra ngoài

................................................

"Chào anh, em là một fan hâm mộ của anh"- Băng Linh viết tin nhắn gửi cho Đại
thần, đây là lần đầu tiên Băng Linh viết như vậy nên cô cũng rất ngại ngùng

1 phút 2 phút ...10 phút vẫn không có ai rep tin nhắn, Băng Linh thất vọng

"Em coi những stream của anh từ lúc anh vừa bắt đầu stream đến giờ, liệu anh
có thể trả lời tin nhắn của em được hay không ?"- Băng Linh viết thêm một tin
nữa

Lại 1 phút 2 phút...10 phút trôi qua, vẫn không có tin nhắn rep lại

Băng Linh nhụt chí, nhưng nhanh chóng lấy lại nhanh chóng "Không nhất định anh
ấy bận chuyện gì đó"

"Sau khi thấy những tin nhắn này làm ơn hãy trả lời lại, em cảm ơn nhiều Đại
thần "- Băng Linh viết xong, cảm thấy mỹ mãn. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên
cô chủ động nhắn tin với người khác.

.................................................

"Cốc cốc cốc"- Cẩm Tú đang trong phòng hội học sinh thì bỗng có người gõ cửa

"Vào đi,...Ồ Lãnh Ngạo à, em đến đây có chuyện gì thế"- Khi thấy người gõ cửa
là Lãnh Ngạ thì Cẩm Tú cười nói

"Không có gì, mai là đi Mỹ rồi, chỉ là..."- Lãnh Ngạo ấp úng nói

"Rồi rồi, có phải là muốn sau khi sang Mỹ thì đi chơi phải không. Không được
em là người phải thuyết trình khi đó nên không được"- Cẩm Tú biết em trai đang
muốn gì nên từ chối thẳng thừng

"Đi mà chị, khi mà cần thuyết trình thì em sẽ có mặt mà, chị biết em có dị
năng không gian mà"- Lãnh Ngạo nài nỉ

"Ừ thì...Thôi được rồi, làm sao thì làm khi diễn thuyết phải có mặt"- Nhìn
Lãnh Ngạo với đôi mắt lấp lãnh Cẩm Tú xiêu lòng cho phép

"Cảm ơn chị, thôi em đi trước"- Lãnh Ngạo đạt được mục đích đành đi trước

"Cái thằng này dám gạt chị à"- Cẩm Tú cười yêu mắng, không ngờ lại dính bẫy
này của nó

...............................................

"Ửm ai nhắn tin gì cho mình vậy"- Lãnh Ngạo nghe thấy vài tiếng "Ting ting" từ
điện thoại phát ra

"Thì ra là tin nhắn từ Facebook, chắc lại là có một fan nào đó nhắn đây mà"-
Lãnh Ngạo hầu như ngày nào cũng có vài dăm câu tin nhắn từ fan được gửi tới

---------------------------------------------------------To Be
Continued-----------------------------------------------


Vợ Tôi Là Gia Trưởng - Chương #30