Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt


Người đăng: khnguyen37

"Reng reng"- Có người gọi tới, Băng Linh thấy hiển thị là Trần thư kí thì vội
vàng ấn nút nghe

"Sao rồi, có điều tra được gì không ?"- Vừa mới nhấn nghe đã vội hỏi

Trần thư kí tuy bất ngờ tại sao hôm nay tiểu thư có vẻ khác đến vậy nhưng dù
sao cũng không phải chuyện của cô

"Thưa tiểu thư, chiếc headphone đó rất đặc biệt, hiện nay có rất nhiều mẫu mã
headphone Circum-aural, nhưng lại không có một sản phẩm nào màu xanh dương cả,
với cả LN tôi nghĩ đó là tên của một công ty sản xuất nào đó, nhưng không.
Không có một công ty nào tên là LN cả, nên có lẽ đó là viết tắt của một cái gì
đó, chẳng hạn như một cái tên, hay cũng có thẻ là một cái biệt danh. Tuy
headphone Circum-aural chỉ mới được ra mắt 10 năm trở lại đây thôi nhưng nó
rất đnag được ưa chuộng"- Thư kí Trần trả lời

Băng Linh nghe thư kí Trần nói, nghe có vẻ có lý, nhưng khi nghe đến "
headphone Circum-aural chỉ mới được ra mắt 5 năm trở lại đây thôi " thì cô
chợt ngạc nhiên

"Cô không lầm chứ headphone Circum-aural mới chỉ vừa ra mắt được 10 năm trở
lại đây thôi ư ?"- Băng Linh hỏi

"Thưa tiểu thư không lầm đâu, tôi đã điều tra rất kỹ rồi, headphone này đúng
là chỉ mới được ra mắt 10 năm trở lại đây thôi"- Thư ki Trần không nhanh không
chậm trả lời

"Được rồi, cô đi làm việc đi"- Băng Linh rối đầu

Rõ ràng cái headphone này đã xuất hiện ở 15 năm trước tại sao mới ra mắt mới
10 năm cơ chứ. Cô suy đoán ra hai vẫn đề,

Một là người đó có khả năng xuyên thời gian tuy viễn vông nhưng không phải là
không thể, có tu tiên giả sao lại không có người có thể vượt thời gian trở về
quá khứ chứ

Hai là headphone Circum-aural đã được tạo ra 15 năm trước nhưng 10 trước mới
phát hành sản phẩm

Thôi được rồi, Băng Linh dừng suy nghĩ rồi móc điện thoại ra gọi một cuộc điện
thoại

"Mau điều tra cho tôi về thời gian và người sáng tạo ra headphone Circum-
aural, càng nhanh càng tốt, nếu có thể thì điều tra cho tôi một chiếc
headphone Circum-aural màu xanh dương, khắc trên đó là mã tự LN"- Băng Linh
sai khiến

"Vâng thưa gia chủ, sẽ cố gắng điều tra"- bên kia điện thoại trả lời rồi tắt
máy

"Kétttttttt"- Chiếc xe bỗng dưng thắng gấp

"Có chuyện gì vậy ?"- Băng Linh đang cảm thấy bực bội vì không thể điều tra
được nhiều

"Thưa tiểu thư, có một ông lão đằng trước chắn xe chúng ta"- Tài xế vội trả
lời Băng Linh

"Thôi được rồi để tôi xuống xe xem sao"- Băng Linh nói rồi mở cửa xuống xe

Trước mắt cô là một người mang một bộ quần áo đạo sĩ, hàm râu dài gần xuống
đến cổ, làn da nhăn nhúm, trông có vẻ đã ngoài 50 tuổi rồi

"Hôm nay thời tiết rất đẹp, đi ngang qua thấy một luồng sáng kỳ dị, khi bay
lại đây thì thấy cô nương "- Ông lão đạo sĩ như thật như giả nói với Băng Linh

Nhìn sơ qua Lão đạo sĩ cô không cảm thấy nguồn khí hay nội lực gì cả, có thể
nói đây chỉ là một người bình thường hay nói cahcs khác tên này chỉ là một tên
lừa đảo, đó là suy nghĩ của Băng Linh lúc này, và nhất là cái bộ đồ này, thế
kỉ này rồi ai còn mang bộ này mà ra đường chứ
Nhưng cô vẫn lễ phép nói "Chào ông, cháu đang trên đường đi học ông có thể
nhường đường được không" Cô như lơ đi lời nói của Ông đạo sĩ

"Hôm nay gặp mặt coi như có duyên, bần đạo sẽ giúp cô bói một quẻ"- Lão Đạo sĩ
thấy Băng Linh lơ đi lời nói của mình cũng không tức giận tiếp tục nói

"Ồ, ông biết xem bói à, vậy ông có thể xem tôi muốn gì không"- Băng Linh nói,
cô cực kỳ khinh thường những người như vậy, cố lộng huyền hư để lừa người khác

"Cô đang tìm một người, người đó rất đặc biệt với cô"- Lão đạo sĩ vuốt hàm râu
của mình

Băng Linh khi nghe Lão đạo sĩ nói vậy thì bất ngờ," chuyện này có lẽ chỉ trong
nhà mới biết thôi, không có lẽ chỉ là đoán mò thôi ", cô tự nhủ

"Có phải hàng dêm, cô luôn mơ về người đó nhưng những giấc mơ đó biến mất một
cách kỳ quái và chỉ xuất hiện lại gần đây phải không"- Lão đạo sĩ nói

Lần này thì Băng Linh không biết nói sao, đúng vậy kể từ lúc mẹ cô mất cô vơi
bà ngoại chuyển về Thành phố Hồ Chí Minh sinh sống thì cô lại không mơ lại
giấc mơ đó nữa, nhưng dạo gần đây cô lại mơ về giấc mơ đó, đúng như lời ông
Lão đạo sĩ nói

"Đúng, rất đúng"- Băng Linh buột miệng nói, cô bất chợt tin vào Lão đạo sĩ
trước mặt này, có lẽ ông ấy có khả năng đặc biệt nào đó

"Cô hãy nhỡ cho kỹ, người cô tìm tưởng như xa tận chân trời nhưng biết đâu lại
gần ngay trước mặt cô, hahaha"- Lão Đạo sĩ cười to rồi biến mất để lại Băng
Linh trong dòng suy nghĩ miên man

"Xa tận chân trời nhưng biết đâu lại ngay trước mặt"- Băng Linh không hiểu đây
là ý gì, chả lẽ người đó cô đã từng gặp lại, cô chỉ nhớ rằng người đó lúc đó
cứu cô cũng có voc dáng của một đứa bé và nếu như đến bây giờ thì có lẽ cũng
trạc tuổi cô biết đâu chừng

Nhưng gần đây, cô chỉ gặp cái tên Lãnh Ngạo đó thôi, chả lẽ. Nghĩ đến đây Băng
LInh không dám tin, nhưng nghĩ lại Băng Linh loại khả năng này, Lãnh Ngạo mắc
bệnh nặng từ nhỏ thì làm sao có thể tu luyện được, nên lúc cô bị bắt cóc cũng
không thể cứu cô được, dù gì đám bắt cóc đó cũng không phải tầm thường, nếu
không thì một Trúc Cơ kỳ như cô lại bị bắt cóc một cách dễ dàng như vậy, và
người đó phải có thiên phú lắm mới có thể giải thoát cho cô lúc đó, bây giờ cô
đã là Phân Thần trung kỳ thì bây giờ người đó cũng là Phân Thần hậu kỳ hoặc
không kém cô lắm

Cô tính hỏi ông Lão đạo sĩ lần nữa thì khi ngước lên cô không thấy ai, cô kinh
hoàng, rốt cục người đó là ai, đi từ lúc nào mà cô không hề hay biết, phải
biết một người có thể lặng lẽ di chuyển không để lại một tiếng động trước mặt
Phân Thần kỳ thì mọt là chỉ có thể tu vị ngang cô hoặc là hơn cô thôi, thật kỳ
lạ.

Thở dài, cô mở cửa xe rồi bước vào. Khi cô vừa vào thì đã thấy tài xế đã ngất
đi từ lúc nào
"Này tài xế Trương, này có chuyện gì vậy ?"- Băng Linh quan tâm hỏi, dù gì đây
cũng là một trong những người làm lâu năm nhất của gia đình nên cô cũng không
lạnh lùng với họ

"Có chuyện gì vậy thưa tiểu thư, sao tôi cảm tháy mơ màng quá"- Tài xế trương
mơ màng nói

"Tại sao ông ngất đi vậy ?"- Băng Linh tò mò hỏi

"Tôi cũng không biết nữa, tôi chỉ nhớ lúc cô xuống xe rồi tự dưng cô kêu tôi
dậy thôi, tôi không thể nhớ gì nữa cả, à đúng rồi, lão đạo sĩ kia đi rồi hả
tiểu thư"- Tài xế Trương trả lời

"Ông ta đi rồi, thôi mau chở tôi đến trường đi"- Băng Linh tò mò về thân phận
của Lão Đạo sĩ "Haizz quả là có khá nhiều kỳ nhân dị sĩ khó đoán mà"

Một không gian u tối, "Hắt xì, chả lẽ ta bị cảm ư ? Không thể nào, chắc là con
bé Băng Linh đang nhắc đến ta rồi"- Thiên Đạo lau mũi tự nhủ

----------------------------------------------------To Be
Continued-----------------------------------------------------------


Vợ Tôi Là Gia Trưởng - Chương #21