Làm Giàu Thật Không Khó


Người đăng: quanhoanganh

" Phát hiện Bách Bảo Cẩm Nang Quyết, ký chủ có muốn học? "

" Học ".

" Chúc mừng ký chủ học thành công Bách Bảo Cẩm Nang Quyết ".

Mô tả :

Bách Bảo Cẩm Nang Quyết

Đẳng Cấp : Vô

Đánh giá : 5 sao

Công dụng : Cung cấp thông tin, mô tả, công dụng, độ quý hiếm, nguy hiểm cũng
như giá trị của bất kỳ vật liệu hay đối thủ nào mà ký chủ nhìn thấy.

" Lợi hại như vậy ". Cơ Huyền hai mắt rực quang, âm thầm suy nghĩ.

Nếu có Bách Bảo Cẩm Nang Quyết trợ giúp một tay, sau này làm Thương Thành
nhiệm vụ, không phải mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều sao. Quá tiện lợi đi!

Nhưng còn đối thủ thông tin...

Cơ Huyền vừa nghĩ đến đó, ánh mắt vô ý thức nhìn sang tiểu mập mạp trước mặt
một phen, cả người không khỏi bất ngờ, rạng rỡ hẳn lên.

Tên : Mộc Vũ

Tuổi : 20

Thế lực : Thanh Vân Đạo Môn Hạch Tâm Đệ Tử, Mộc gia Đại Thiếu.

Thực Lực : Thất Tinh Chiến Hoàng

Công Pháp : Thanh Vân Kiếm Quyết ( Địa giai Trung phẩm ), Sinh Cơ Quyết ( Địa
giai Thượng phẩm )

Chiến Kỹ : Hành Vân Thất Tuyệt Kiếm ( Địa giai Hạ phẩm ), Xuyên Tâm Chỉ ( Địa
giai Hạ phẩm ), Phiêu Miễu Bộ ( Địa giai Hạ phẩm ), Thất Tinh Quyền ( Địa giai
Hạ phẩm), Khắc Mộc Trảm ( Địa giai Hạ phẩm ), Đoạt Mệnh Vô Tình Thủ ( Địa giai
Trung phẩm ) ( tàn phiến ), Cự Kiếm Thuật ( Địa giai Trung phẩm ) ( tàn phiến
).

Pháp Bảo : Trung Phẩm Giới Chỉ, Thanh Loan Kiếm ( Thượng Phẩm Linh Khí ), Ngũ
Sắc Linh Bào ( Trung phẩm Linh Khí ), Thiên Tinh Hộ Sáo ( Thượng Phẩm Linh Khí
), Cực Phẩm Linh Phù Ất Mộc Kiếm Khí x1, Cực Phẩm Linh Phù Tinh Thần Hộ Tráo
x1, Xuyên Không Phù ( Thượng phẩm Linh Khí ).

Độ nguy hiểm : D

" Thật sự ! Mọi thông tin đều hiện ra luôn kìa, quả nhiên tiện lợi. Nhưng...
Cái thằng mập này... "

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn đến, Cơ Huyền cũng cả người cũng không khỏi nhảy
dựng lên, cả người run rẩy liên hồi " Giàu... Quá giàu... Thật sự có tiền
mà... "

Full trang bị Linh Khí, Full skill Địa giai, còn có hai tấm Cực Phẩm Linh Phù
bảo mệnh, gia thế thật ít hiển hách à nha.

" Quả nhiên là Mộc gia Đại Thiếu có khác... Mạng thật đáng tiền... " Cơ Huyền
vô ý thức cảm thán nói một câu.

Nhưng một câu này lại làm Đại Bàng Tử sửng sờ không ít.

" Ách, sao ngươi biết ? " Hắn trợn tròn hai mắt, nhìn chăm chăm vào mặt Cơ
Huyền, kinh ngạc hỏi.

Mộc gia, Chiến Thần Đại Lục Thất Đại thế gia một trong, bài danh đệ Thất, so
với Cơ gia thời toàn thịnh còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Gia thế hùng hậu như vậy, sao lại bái vào Thanh Vân Đạo Tông một cái tiểu môn
phái làm môn hạ đệ tử bình thường... Thật là khó hiểu...

" Không có gì, chuyện đó ngươi không cần biết, trước phục dung đan dược đi đã
".

" Ách... Được... Ta biết rồi ". Mộc Vũ mắt nhìn viên đan dược trong tay, sắc
mặt khó coi, nhưng vẫn phải miễn cưỡng nuốt vào.

Dù sao cũng là 6 gốc Dược Vương nha, dù không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ...
Cũng không thể lung tung phí phạm được.

" Thế nào Bàng Tử, có hiệu quả không ? " Một bên thiếu nữ thanh y hướng hắn
hỏi thăm.

Ngay cả trung niên nam tử đứng giữa cũng không giữ nổi được bình tĩnh bản
thân, hai mắt mong đợi hướng hắn quan sát.

Dù sao đây cũng không phải vấn đề đơn giản, tuyết đối không thể lơ là. Thuốc
có công hiệu hay không chỉ là chuyện nhỏ, an nguy của Mộc Vũ ra sao... Mới là
điều quan trọng.

Nếu thật hắn có mệnh hệ gì, Mộc gia dù bản lĩnh có lớn hơn nữa, liệu sẽ dám
cùng Long Tộc là địch sao? Không giận cá chém thớt, lấy bọn họ Thanh Vân Đạo
Môn khai đao mới là lạ.

Bàng tử nào có hiểu được nhiều điều như vậy, tiếc tiền đã chi thì cố mà nuốt
vào bụng thôi. Hậu quả ra sao, cứ mặc xác nó ở đó.

" Cơ thể ta... A... " Bàng Tử khuôn mặt tráng bệch, cả người lảo đảo, miệng
không kìm được, hét lên một tiếng thảm thiết.

" Bàng Tử "

" Tiểu Vũ "

...

Bốn người còn lại, ai nấy sắc mặt đều hoảng loạn, không ai bảo ai tiếng nào,
đều nhắm hướng Mập Mạp lao đi.

Vèo... Vèo...

" Tránh ra, đừng cản đường ta "

Mộc Vũ cảm nhận cơ thể một hồi chuyển biến, mặc dù đau đớn không thể tả, nhưng
hiệu quả thật sự... Rất tuyệt vời.

" Ách ".

Phòng cũng chẳng rộng bao nhiêu, nên bốn người khoảng cách so với Mập Mạp cũng
không xa xôi gì cho lắm. Thực lực bọn họ lại cao cường, chắc cũng chẳng mất
mấy giây liền có thể bắt kịp Mộc Vũ thế ngã, nhưng...

Bàng Tử, thân hình vừa đứng vững, chân liền đạp Phiêu Miễu Bộ Pháp, thoắt ẩn
thoắt hiện, nhanh chóng lách người mà tránh đi, dưới sự ngỡ ngàng của tám con
mắt.

" Ngươi... " Người trung niên nam tử đứng giữa cả người cũng nhanh chóng khự
lại, hai mắt trân trối nhìn theo bóng lưng Tiểu Vũ lướt qua, miệng lắp ba lắp
bắp, mãi cũng chẳng nói được lên lời.

Không phải mới vừa rồi còn kêu rên như heo bị cắt tiết sao... Sao bây giờ
lại...

Nhưng dù thế nào, trong lòng hắn giờ đây cũng đã ý thức được một điều, hết sức
quan trọng " Thuốc này là thật ". Nếu nói như vậy... Viên thuốc trong tay hắn
cũng... Thật khó mà tin tưởng nha.

" Haha, thật là nhẹ nhàng, quả nhiên là tiên đan diệu dược có khác, hiệu quả
thật sự kinh người... Chỉ một viên mà đã như vậy, nếu ta ăn 100 viên, 1000
viên... Không biết sẽ còn đạt đến trình độ nào nữa đây " Tiểu Mập Mạp vui mừng
nói.

" Còn muốn 100 hay 1000 viên... Ngươi không ảo tưởng chứ " Bốn người nghe
xong, đều một mặt hắc tuyết, thầm mắng Tiểu Vũ qua không biết bao nhiêu lần.

Dù không thể hiểu chuyện gì đang diễn ra trước mắt, nhưng bọn họ tiếp xúc với
nhau cũng bao nhiêu lâu rồi, thực lực mỗi người nặng nhẹ ra sao, bọn họ làm
sao lại không biết. Bàng Tử tốc độ một lần đề thăng đến như vậy... Nếu nói
không phải do viên kia Đan Dược đem lại, liệu nói ra sẽ có người tin sao?

Thần Đan công hiệu như thế, chỉ cần thông tin lộ ra ngoài dù chỉ là một chút
thôi, không làm cho cả tòa đại lục này rung chuyển lên mới là lạ, liệu sẽ còn
lại phần nào dư thừa cho ngươi. Đúng là mơ mộng hảo huyền mà.

Nhưng sự thật xảy ra, lúc nào cũng hoàn toàn trái ngược với nhưng gì mà họ
đang suy nghĩ...

" Đan dược còn nhiều, muốn đổi nhiều ít bao nhiêu, tùy thích... Mua lẽ, bán
sỉ... Đều có ".

" Ách... Thật? " Cả năm người giật mình, đồng loạt quay đầu lại hỏi.

" Ta là thương nhân, không mang hàng đi bán, giữ lại bên người có tác dụng gì
". Cơ Huyền khinh thường nói một câu.

Ngốc tử... Làm ăn buôn bán với mấy người, ta lời gần gấp đôi con số, so với
làm nhiệm vụ, thu nhập còn cao hơn rất nhiều. Ngu sao không làm... Không lẽ ta
không cần điểm để hối đoái vật phẩm.

" Nhưng Linh Dược trên người bọn ta còn lại không nhiều lắm, sợ rằng... "

" Công Pháp, Chiến Kỹ, Linh Dược, Phù Lục, Binh Khí, Trận Bàn, Thiên Tài Địa
Bảo, Dị Vật thế gian,... Bất kỳ cái gì, miễn là có giá trị, ta đều sẽ thu
nhận. Không nhất định phải là một thứ... "

" Ách... Lời như vậy, tội gì lại không làm ". Cả năm người ý nghĩ vừa xoay
chuyển, hai mắt đã sáng rực lên, nhao nhao nhắm hướng Cơ Huyền xông lại. Vật
phẩm giá trị... Thay nhau tràn ra bốn phía, chờ đợi hắn định giá từ từ.

Cức khô, vài đồ ăn hại, giữ lại làm gì, mang đi đổi đan dược về mà sử dụng,
không phải thực lực liền sẽ vù vù tăng tiến mà lên sao. Không cầu vô địch
thiên hạ, chỉ cần đồng giai bên trong có 1 chỗ đứng là được rồi.

" Dược Vương Cấp Linh Thảo Hóa Long Thảo bán 1500... Vậy thu 500 điểm "

" Hạ Phẩm linh khí Hộ Thân Giới Chỉ bán 10000 điểm. Vậy đổi 6000 đi... Làm ăn
cũng phải có lương tâm... Không nên làm thịt quá ác... Ảnh hưởng đến công đức
tại thân nha "

" Linh Xà Kiếm ( Hạ phẩm Linh Khí ) bán được 12000 điểm. Bù qua sớt lại, vẫn
tính 6000... Có tâm thế nào vẫn không nên để mình thiệt thòi nhiều quá...
Người không vì mình trời tru đất diệt mà "

...

" Ách... Vẫn còn... Cứ đến, ta lại đổi tiếp cho các ngươi là được chứ gì... "


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #88