Người đăng: quanhoanganh
...
Bây giờ cũng đã là canh ba, theo như kế hoạch đã vạch ra lúc đầu, Cơ Huyền một
mình đột nhập Phong gia, ám sát Phong Thiếu.
Nhưng mọi thứ có vẻ... Không đơn giản như hắn tưởng tượng.
" Quả nhiên có chỗ hơn người ".
Cơ Huyền dùng Ẩn Thân, đứng nép người trên nóc nhà quan sát bốn phương động
tĩnh, miệng không khỏi cong lên, mỉm cười đầy thích thú.
Phong gia nhân mã tuần tra cũng không đông, chỉ gồm có 300 tên, được chia
thành 30 tốp lớn nhỏ. Thực lực mỗi người tuy không cao, nhưng lúc nào cũng có
một con Thông Linh Cẩu đi sát bên cạnh. Muốn thần không biết, quỷ không hay,
âm thầm xâm nhập vào bên trong... Điều này e không dễ.
Nhị giai Yêu Thú Thông Linh Cẩu, tổng thể chiến lực không tính mạnh, nhưng
khứu giác lại cực kỳ nhạy bén. Chỉ cần không vượt quá mười trượng phạm vi bên
ngoài, đừng mong có thứ gì lọt qua được cái mũi của nó.
Chưa tính bốn phía xung quanh, đều có mùi hương kì lạ bao phủ, nếu tùy tiện
xâm nhập tiến vào, có hậu quả gì đáng ngại hay không, chắc chẳng ai có thể trả
lời chắc chắn.
Cơ Huyền đánh giá xong mọi thứ về sau, sắc mặt cũng chẳng có bao nhiêu thay
đổi, không chút nào do dự, trực tiếp bay vút lên trời cao, rồi ung dung hạ
cánh xuống trung tâm phủ đệ.
Chó, dù mũi có nhạy cảm đến đâu, không lẽ trăm trượng đã ngoài trên không, vẫn
có thể ngửi được mùi của hắn.
Mấy cái bẫy đó, đối phó tam đại gia tộc sát thủ thì được, còn dùng để ngăn cản
hắn... Mơ đi nhé!
Cơ Huyền đã từng nhìn qua Phong Ma khí tức, màu sắc, hương vị đều bị hắn nhớ
kỹ như in. Chỉ cần khoảng cách hai người không quá lớn, trước sau gì... Hắn
cũng sẽ tìm ra.
Nhưng hiện giờ, hắn còn phải đối mặt với một nan đề khó giải quyết hơn rất
nhiều.
" Cái gì ? " Cơ Huyền trợn tròn hai mắt, nhìn chăm chăm một màn đang diễn ra
trước mặt, miệng cũng chỉ có thể... Cười trừ một hơi.
" Thật là đau khổ làm sao! ".
Cơ Huyền nhắm chặt hai mắt lại, cả người liên tục thở dài mãi không thôi, cũng
không cần thiết phải ẩn dấu thân hình mình nữa. Nhanh chóng giải trừ Ẩn Thân,
dùng diện mục chân chính, đối diện với kẻ thù.
" Haha, Cơ Hoàng đại giá quang lâm, Phong mỗ lại không thể nghênh đón từ xa,
thật sự là... "
" Dư thừa lời nói dẹp hết đi, vào thẳng trọng tâm là được rồi ".
Hắn trăm nghĩ ngàn nghĩ, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra, từ đầu đến cuối bản
thân đều rất cẩn thận, một chút sai lầm cũng không có, tại sao vẫn bị đối
phương phát hiện ra...
Người thiếu niên trước mặt hắn giờ đây, nếu không phải Phong Ma thì còn ai.
Một tên Nhị Tinh Chiến Vương rác rưởi, cũng dám đơn thân độc mã xuất hiện
trước mặt hắn, tình trạng bản thân bây giờ... Cũng có không ít nguy hiểm đi.
" Bệ hạ quá lời, ngài nếu có chuyện gì thắc mắc, cứ việc nói ra, thần xin
nguyện... "
Phong Ma khuôn mặt đắc ý còn không giữ được bao lâu, bỗng nhiên nhanh chóng co
rút lại. Cả người không tự chủ được, run lên cầm cập liên hồi.
Tuy còn nhiều điều thắc mắc rất muốn làm rõ, nhưng thời gian còn lại của hắn
thật sự không nhiều, không thích hợp tiếp tục dây dưa đi.
Dù các ngươi bao vây ta bốn phía thì thế nào, đánh... Ta có thể không lại,
nhưng muốn an toàn rời khỏi nơi đây, ai có thể ngăn cản.
Cơ Huyền nhiệm vụ lần này đến đây, không phải để thám thính tình hình, mà là
đem Phong Ma mang đi trừ khử. Cứ tiếp tục đứng đây dông dài cũng chẳng có bao
nhiêu nghĩa lí, lỡ không may thuốc mất đi tác dụng giữa chừng... Không chôn
xác tại đây mới là lạ.
Chỉ tội cho Phong Ma, bản thân tự cho mình nắm đằng cán, xem trời bằng vung,
đối với Cơ Huyền cũng không có bao nhiêu phòng bị, kết quả bây giờ muốn chạy
cũng không thể.
Khoảng cách giữa hai người không lớn, Cơ Huyền tốc độ lại viễn siêu đồng loại,
muốn trong thời gian ngắn khóa chết kẻ địch, cũng chẳng gặp mấy khó khăn,
nhưng... Mọi chuyện liệu có đơn giản như vậy chăng.
" Minh Nguyện Hoàng Triều Hoàng Đế, quả nhiên danh bất hư truyền, tại hạ hỗ
thẹn không bằng... Nhưng muốn đụng nhà ta thiếu chủ, chỉ e... "
Ngay lúc hắn sắp thành công đắc thủ, bỗng bên tai lại không ngừng vang lên mấy
tiếng động thất thường, làm hắn không muốn phân tâm cũng không được.
Cơ Huyền sắc mặc đột nhiên trầm xuống, toàn thân Linh Lực nhanh chóng bạo phát
mà ra, từng dòng lôi điện mạnh mẽ bao trùm lấy hắn cơ thể, mặc kệ đối phương
công kích, vẫn không chịu thu chiêu mà về.
" Bôn Lôi Quyền. Đệ Tam Thức : Lôi Phệ Tinh Không "
" Phốc... "
" Phốc... "
" Phốc... "
Ba tiếng " Phốc " đồng thời vang lên, đương trường nhanh chóng có ba người ngã
gục tại chỗ : Một tên hắc y nhân xa lạ, một tên bạch y nhân bí ẩn và cuối
cùng... Chính là hắn.
Phong Ma vẫn bình an vô sự như thường, chỉ vì sợ hãi quá mà ngất đi mà thôi.
" Khốn kiếp ".
Cơ Huyền một mặt tái nhợt, lom khom từ dưới đất bò dậy, bên miệng đã xuất hiện
một ít tiên huyết rỉ ra.
" Chúc mừng ký chủ đánh giết được Ngũ Tinh Chiến Hoàng thu được 4 800 000 điểm
kinh nghiệm "
" Chúc mừng ký chủ thu được Bách Độc Kỳ Thư một quyển, Địa giai Trung phẩm
Chiến Kỹ Bách Độc Thủ một bản, Trung Phẩm Linh Khí Giao Long Hộ Uyển một cặp,
Trung Phẩm Linh Thạch 5000 "
" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Tam Tinh Chiến Vương "
" Cảnh báo ký chủ, thương tổn cơ thể vượt quá 50%, phải chăng muốn trị liệu "
" Trị liệu đi ". Cơ Huyền cắn răng một cái, cố gắng cũng cố tinh thần, tập
trung trí tuệ, nhắm hướng hệ thống mà truyền tin.
" Trị liệu quá trình bắt đầu, đếm ngược thời gian 1 phút. "
" Ký chủ bị trừ 3000 điểm, tổng điểm còn lại : 0 "
Cơ Huyền một kích uy lực về sau, tuy nhận được không ít lợi tức quý giá, nhưng
trên sắc mặt một chút vui mừng cũng chẳng lộ ra, ngược lại nhăn nheo đến đáng
sợ.
Một phần có lẽ vì đau, nhưng một phần khác... Có lẽ vì tiếc...
" Vì một tên như hắn... Làm vậy có đáng không? "
Cơ Huyền nhìn chăm chăm thi thể nằm trên mặt đất, một bộ mặt tiếc nuối cũng
nhanh chóng hiện ra.
Hi sinh thân mình để bảo vệ an toàn cho chủ tử, quả nhiên là một hành động cao
thượng, chỉ tiếc... Đặt không đúng người mà thôi.
" Nếu kiếp trước anh em của mình, bất cứ ai cũng được như vậy thì... Haizzz
... "
" Cơ Hoàng... Ngươi còn cố chấp không buông... Bản thân đã trúng của ta một
chưởng... Chỉ cần ngươi bây giờ điều động Linh Lực... Sinh mệnh lập tức sẽ đứt
đoạn ngay, ngươi tin không ".
Thanh âm lúc nảy lại một lần nữa vang lên, vừa rồi vì bản thân chỉ chú tâm đến
chuyện chém giết Phong Ma nên không có bao nhiêu để ý, nay nhìn lại... Cũng có
chút ngơ người.
" Ngươi là nữ ? "
Cơ Huyền nhíu mày, hai mắt không ngừng quan sát thiếu nữ trước mặt. Cuối cùng
cũng chỉ mở miệng hỏi một câu, còn lại không nói thêm bất cứ điều gì.
Nghe Cơ Huyền hỏi vậy, thiếu nữ trước mặt cũng có chút thích ứng không kịp.
Hai mắt nhíu lại, miệng hừ lạnh không ngừng. Nam nhân ai cũng như nhau, trước
sau đều là một lũ háo sắc.
" Vậy thì sao ? " nàng lạnh lùng hỏi lại
" Số ngươi thật là may mắn ". Cơ Huyền một mặt bất đắc dĩ nói ra.
" May mắn??? "
" Đúng vậy! Rất may cho ngươi... Ta không có ý định đánh con gái, ngươi hiện
tại có thể rời đi! "