Âm Mưu Chớp Hiện.


Người đăng: quanhoanganh

" Cơ công tử, Cơ công tử... "

Cơ Huyền một lần ngây người, thời gian bên ngoài cũng đã qua đi gần 2 tiếng.
Nhìn thấy hắn cứ đứng đờ ra như, sắc mặt lại không biểu cảm chút nào, lâu dần
cũng khiến cho bốn người lo lắng.

Mặt trời bây giờ đã sắp lặn, cứ bỏ mặt hắn như vậy mãi cũng không phải là cách
hay. Bất đắc dĩ, La Tình đành phải lên tiếng đả động.

Cơ Huyền đang chìm sâu trong Thức Hải, cùng hệ thống trao đổi thêm một số công
việc, nghe có người gọi mình liên tục, cũng chẳng thể nào làm ngơ không lý
đến, cả người nhanh chóng trở lại trạng thái ban đầu.

" Ách, đã muộn như vậy rồi sao? Thật ngại quá, làm phiền chư vị nhiều rồi... "
Ngay cả hắn cũng không nghĩ đến, mình đã ngốc ở trong Thương Thành lâu đến như
vậy.

Bắt mọi người phải chờ hắn cả buổi... Thật không phải đạo làm khách chút nào.

Nhưng đối mặt với lời nói của Cơ Huyền về sau, bốn người cũng không dám bày tỏ
bất kỳ thái độ nào.

Đùa gì thế, ngươi còn trẻ mà thực lực đã đạt đến cảnh giới như vậy, tiền đồ
tương lai sau này, ai có thể đoán được. Bọn ta bốn người, nịnh bơ ngươi còn
không hết, lấy tư cách gì mà khó chịu.

Với lại, ngươi hiện tại còn là ân nhân cứu mạng của bọn ta nha. Đừng nói chỉ
có 2 canh giờ, dù cho có hai ngày trôi qua thì đã làm sao.

Đối với mấy lời khách sáo của bọn họ, Cơ Huyền cũng chẳng có bao nhiêu là hứng
thú, chỉ gật đầu qua loa mấy cái, rồi cùng họ một chỗ hồi gia.

Đằng nào cũng là nơi đất khách, hắn hiện tại cũng chẳng có chỗ nào để đi, Bách
Độc Môn người lại luôn tìm cách gây khó dễ cho nhị nữ, bên trong chắc hẳn còn
ẩn chứa huyền cơ, cứ ở lại bọn họ phủ đệ mấy ngày, âm thầm điều tra cũng tốt.

Trên đường về, Cơ Huyền cũng đã hỏi thăm bốn người được một vài tin tức cụ
thể, tuy không có mấy hữu ích, nhưng cũng đỡ hơn không có gì.

Phong Ma sáu năm trước cũng chẳng có gì tài giỏi, nói thẳng ra chỉ là một tên
ăn hại mà thôi. 14 tuổi tu vi chỉ mới đạt đến Tam Tinh Chiến Đồ, xưng danh phế
vật cũng không có gì quá đáng.

Nhưng hắn thân lại là Phong gia gia chủ con trai độc nhất, dù cho bản thân có
rác rưởi đến thế nào chăng nữa, cũng chẳng có ai dám công khai trước mặt chỉ
trích.

Đương nhiên lâu ngày qua đi, dù cho hắn có làm chuyện gì sai trái, cũng không
có ai dám hưng sư mà vấn tội, trong lòng không sinh ra tự phụ chi tâm... mới
là lạ đó.

Lúc bấy giờ, Trúc gia cùng La gia thế lớn ngập trời, hai bên qua lại cực kỳ
mật thiết, Phong Ma tên tiểu tử kia còn dám công khai đánh chủ ý lên thiên kim
hai nhà, không bị người giận dữ truy sát mới là lạ.

Sau chuyện lần đó, hắn toàn bộ tin tức gần như đứt đoạn, mãi cho đến ba hôm
trước kia mới chịu quay về.

Hắn một lần trở lại, thực lực đại tăng không nói, tính tình cũng vì thế mà tàn
nhẫn hơn rất nhiều, chỉ cần là người mang họ La hay Trúc, đều trực tiếp một
chưởng giết sạch, không cần lý do.

Trúc Thanh Thiên cùng La Gia Hưng cũng đã nhiều lần liên hợp, hướng Phong gia
tạo áp lực, nhưng cũng chẳng thấm thía là bao.

Nghe mật thám báo cáo, cùng hắn một chỗ trở về còn có 7 hắc y nhân, hành tung
cực kỳ thần bí, dù đã nhiều phen tận lực phong tra, nhưng vẫn không có chút
nào kết quả.

Cơ Huyền nghe đến đó, sắc mặt cũng lập tức lâm vào trầm tư, dường như đang suy
nghĩ vấn đề gì đó.

" Không lẽ lại là Nam Vực cấp thế lực? "

Cơ Huyền cũng mém chút nữa bị cái ý nghĩ này của mình hù cho sợ.

Nhưng nếu dùng tất cả manh môi mà hắn có hiện tại, liên kết lại với nhau thành
một chuỗi. Thì lập luật này, cũng không tính là quá vô lý đi.


  1. Bắc Vực tông môn thế lực, dù lớn hay nhỏ, còn tồn tại hay đã diệt vong,
    trong vòng năm ngàn năm sử sách lưu truyền, hắn chưa từng nghe qua có môn phái
    nào như vậy xuất hiện. Nếu đã không phải Bắc Vực người bản địa, tất là ngoại
    lai.


  2. Minh Nguyệt Hoàng Triều lãnh thổ hiện tại, nằm ở tận sâu trong Bắc Vực
    vùng cực Nam, cách hai vực biên giới chưa đầy 5000 dặm. Nếu có ngoại vực sang
    xâm phạm, thì cũng chỉ có thể là Nam Vực người mà thôi.


  3. Nam Cương là vùng hẻo lánh, bốn phương tám hướng đều tiếp giáp với Thập
    Vạn Đài Sơn cảnh nội, độc vật có thể bắt gặp ở khắp mọi nơi. Quả là nơi thích
    hợp cho Bách Độc Môn phát triển rồi.


" Đau đầu,... " Cơ Huyền chỉ mới suy nghĩ có một chút, mà đã cảm thấy toàn
thân mệt mỏi vô cùng. Bách Độc Môn vấn đề, chắc vẫn phải tính toán kỹ lưỡng
lại một lần nữa mới được.

Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, Phong Ma bắt buộc cũng phải chết. Hắn không
thích tính mạng bản thân bị người khác chi phối. Nhanh chóng hoàn thành nhiệm
vụ vẫn an toàn hơn.

Tối hôm nay, hắn tất sẽ có hành động.

Biết sao được, đành tiên hạ thủ vi cường vậy. Các ngươi đã không muốn xuất
hiện, vậy cũng không nên trách ta độc ác nha.

" Cơ công tử, lại suy nghĩ chuyện gì sao? " Thấy Cơ Huyền sắc mặt biến đổi
liên tục, nhị nữ cũng không ngừng lo lắng hỏi.

" Ách... À... Không có gì nha, chúng ta đi tiếp thôi "

...

" Lão Tổ, ta đã xác định được người sở hữu Thuần Âm Chi Thể rồi "

" Tốt! Tốt! Tốt ". Tảng đá màu đỏ vừa nghe Hắc Y Nhân thần bí nói vậy, trong
giọng cũng không giấu được vẻ vui mừng, trực tiếp nói liền ba tiến hảo.

" Còn chần chừ làm cái gì? Còn không mang nha đầu đó về đây ".

Viên đá màu đỏ thanh âm đã bắt đầu sốt ruột.

" Nhưng Cơ Huyền hắn... "

Hắc Y Nhân cũng có nỗi khổ của mình nha, không phải hắn không muốn làm, nhưng
Cơ Huyền vẫn còn ở đây, nếu cứ như vậy công khai ra mặt khiêu khích, rắc rối
thu về cũng tuyệt đối không nhỏ a.

Đến phút cuối cùng, lỡ không may đánh động đến thượng môn người tìm kiếm,
không phải công lao sáu năm qua tính toán, đều theo mây khói mà tan tành hết
sao.

Đương nhiên tên kia Lão Tổ cũng hiểu được điều đó, nhưng Cơ Huyền đối với hắn
còn rất nhiều hữu dụng, nếu bây giờ đem hắn mang đi diệt sát, lợi thu vào
không bù được mất nha. Thật sự quá đau đầu đi...

" Ngươi cứ như vầy mà làm... Hiểu rồi chứ? "

" Lão tổ quả nhiên tính toán hơn người, ta lập tức đi làm ngay, tuyệt đối sẽ
không khiến ngài thất vọng "

" Mong sao được thế. Haizzzz "


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #83