Người đăng: quanhoanganh
Quân đội của Cơ Huyền tuy chiến lực không cao, nhưng kỷ cương lại rất nghiêm
ngặt. Quân lệnh vừa ban ra, ai cũng ngay lập tức thi hành, không dám có nữa
điểm sai phạm.
Cũng chẳng cần đến nữa nén nhang thời gian, ba quân tướng sĩ đều đã tập hợp
đầy đủ, nghiêm trang xếp hàng, chuẩn bị đợi lệnh.
Nhìn cơ cấu tổ chức như vậy, đến ngay cả bậc kỳ tài như Gia Cát Lượng cũng
phải khen không dứt lời, đồng thời không ngừng đánh giá lại Cơ Huyền một phen.
Người xưa đã có câu: Thượng bất chính thì hạ tất loạn. Hạ mà không loạn thì
thượng tất chính. Cao thủ quá chiêu, nhất chiêu phân mạnh yếu. Chỉ cần liếc sơ
qua một lần đội hình phía dưới, ai cũng có thể khẳng định... Cơ Huyền tuyệt
đối có chỗ hơn người.
Mà kể ra cũng đúng, hắn đích thân lãnh binh hai lần, có khi nào mà không sáng
tạo được kỳ tích.
Diệt Sở Hoàng, lập Tân Quốc. Đánh Đông Triều, nuốt Liệt Diễm Môn. Tại Bắc Vực
này còn có ai mà không biết đến đại danh đỉnh đỉnh của hắn. Ba quân tướng sĩ
dù muốn không phục cũng rất khó.
Cơ Huyền cũng không nhiều lời, trực tiếp vào thẳng việc chính.
Hắn lần này triệu tập toàn quân, cũng chẳng có gì khác ngoài ba việc.
Cơ Huyền từ bên trong hệ thống đổi ra không ít đan dược, cộng thêm Liệt Diễm
Môn bảo khố, hắn có thể cam đoan, chỉ sau đêm nay, số lượng cao thủ của Minh
Nguyệt Hoàng Triều sẽ được đề thăng lên một mảng lớn.
Cơ Kiếm, Hoa Nguyên Bá, cùng với phụ thân hắn Cơ Hàn thực lực đều đã đạt đến
Thập Tinh Chiến Tông Cảnh đỉnh phong, dùng Vương Cấp Phá Chướng Đan sau khi,
không muốn đột phá bình cảnh cũng không được.
Trong doanh còn có 63 vị tướng lĩnh khác, tất cả đều được thưởng một viên Tông
Cấp Tiến Cấp Đan cùng 3 bình Bồi Nguyên Đan Trung Phẩm, làm mặt mày ai nấy đều
mừng rỡ không thôi, lên nhận đồ mà cả người dại ra như mộng.
Còn lại 30 vạn binh mã, số lượng tuy đông đúc, nhưng thưởng cho mỗi người một
viên Tẩy Tủy Đan hoặc Thanh Khí Đan thì vẫn đủ. Dù sao cũng là của chùa, hoa
một chút cũng không tiếc.
Nếu Liệt Diễm Môn hạ mà có mặt ở đây, không bị hành động này của Cơ Huyền chọc
cho tức chết mới là lạ. Bọn họ tân tân khổ khổ tích góp mấy đời nay, mới có
được chừng đó số lượng, hắn lại xem như là kẹo đường ngoài chợ, một đêm mang
đi phân phát sạch sành sanh. Đúng là phá gia chi tử mà.
Chỉ duy 5 người là Đắc Kỷ, Tiểu Long Nữ, Tây Môn Xuy Tuyết, Lý Tầm Hoan cùng
Lâm Bình Chi là chưa có phần thưởng. Cơ Huyền đương nhiên sẽ không quên bọn
họ, chẳng thèm nói đến tiếng thứ hai, trực tiếp ném cho bọn họ mỗi người một
cái ngọc giảng...
Chỉ vừa nhìn thấy nội dung ẩn chứa bên trong, cả năm người sắc mặt liền đại
biến. Đắc Kỷ cũng nhịn không được, che miệng hét một tiếng: " Là Địa Giai
Thượng Phẩm Thân Pháp ".
" Hít ". Một câu này vừa vang lên, cả quảng trường tất cả mọi người đều không
khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Lỗ tai lùng bùng như sấm động sát bên, cứ ngỡ
là mình nghe lầm.
Cũng không thể trách họ, Địa Giai Thượng Phẩm Thân Pháp có ý vị ra sao, không
cần nhiều lời, ai cũng đều có thể hiểu. Tuy đỏ mắt thèm thuồng, nhưng bảo bọn
họ xông vào đánh cướp, bọn họ vẫn còn chưa có cái gan này nha.
Đó là bọn họ, những người khác thì chưa hẳn, Đắc Kỷ lời nói chưa dứt được bao
lâu, bốn phương tám hướng âm thanh đã dồn dập vang nhắm hướng Cơ Huyền đại bản
doanh vang đến...
" Vấn Thiên Tông Lãnh Phong Phong Chủ Vô Thường, bái kiến Cơ Hoàng "
" Bạch Ly Thư Viện Thủ Tịch Đệ Tử Lệ Thanh Sam, bái kiến Cơ Hoàng "
" Thần Long Sơn Đại Trưởng Lão Sơn Liệt, bái kiến Cơ Hoàng "
" Huyết Ma Giáo Ngũ Trưởng Lão Sa Lệ, bái kiến Cơ Hoàng "
" Phỉ Thúy Cốc Thanh Đồng Hộ Pháp Đan Thanh, bái kiến Cơ Hoàng "
" Thông Thiên Các Trân Truyền Đệ Tử Ảnh Vô Tích, bái kiến Cơ Hoàng ".
" Đại Chu Đế Quốc, Tam Hoàng Tử Chu Đình, ra mắt Cơ Hoàng ".
Lớn nhỏ âm thanh trên dưới 13 cái không ngừng vang lên, làm tất cả mọi người
có mặt đương trường không khỏi say sẩm mặt mày, đương nhiên bao gồm cả Đắc Kỷ.
Giờ nàng thật sự hối hận rồi, nếu nàng bình tĩnh hơn một chút, chuyện này chắc
chắn đã không phát sinh, Cơ Huyền cũng sẽ không gặp phiền phức như vầy.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của nàng bây giờ, âm thanh vang lên càng nhiều
Cơ Huyền lại càng vui. Đơn giản, vì tất cả hắn đều đã đoán đi ra được đi.
Thất Đại Tông Môn bài danh đệ lục Liệt Diễm Môn, chỉ trong vòng chưa tới nữa
ngày, đã bị một cái tân tấn Hoàng Triều đánh đến cho vạn kiếp bất phục, ngay
cả Tông Chủ cùng Thái Thượng Trưởng Lão đều phải ôm hận mà vẫn lạc. Muốn không
gây kinh động đến các phương thế lực khác cũng khó.
Nhưng rồi sao? Đến thì đến, có thật giám cùng hắn trở mặt hay không cũng thật
khó nói đi? Dù sao đây vẫn là địa bàn của hắn, chỉ cần bọn chúng có nữa điểm ý
đồ không an phận, hắn có thể cam đoan, đừng mong một ai sống sót ra khỏi cửa.
3 Chiến Hoàng, 3 Chiến Tông cùng 7 Chiên Vương mà cũng dám ngông cuồng với
hắn, so với kẻ điên nói mớ thật chẳng khác là bao.
Nhưng hên cho bọn chúng, hắn là người lịch thiệp, các ngươi đã dùng lễ, ta
đương nhiên cũng sẽ tử tế. Nhưng các ngươi chỉ cần có nữa điểm dị tâm... Kiếm
của Cơ Huyền này cũng không phải để làm cảnh.
Nhưng ở đây đâu có ai là heo lợn hóa thân đâu, làm sao có thể không hiểu đạo
lý " Tiên Lễ Hậu Binh, Người Dưới Mái Hiên Không Thể Không Cuối Đầu ". Nên đối
với Cơ Huyền cho đến hiện tại vẫn 10 phần ăn nói khép nép, không có nữa điểm
bất kính chi ý nào.
Đằng nào hắn cũng có một chút chuyện chưa hiểu rõ lắm, mượn cơ hội này bới móc
đi ra luôn cũng được. Trên đời này làm gì có bữa cơm nào là miễn phí, muốn
chiếm của hắn tiện nghi mà không định xuất ra chút thành ý, có vẻ không hợp
đạo lý cho lắm.
Nhưng tính tới tính lui, vẫn có chút biến số nằm ngoài dự liệu của hắn... Làm
kế hoạch nảy giờ hắn tính toán gần như xóa bỏ sạch sẽ.
" Hahaha, đông vui náo nhiệt như vậy làm sao có thể thiếu bổn Hoàng cho được
".
Cùng lúc mội người đang định vào trong nhập tiệc, từ Thập Vạn Đài Sơn Phương
Hướng, một tiếng cười vang trời cũng vang lên.
Thần Long Sơn Đại Trưởng Lão Sơn Liệt sắc mặt đại biến, không khỏi kinh hoảng
hét lên
" Cuồng Dã Tinh, ngươi còn chưa chết ".
Thập Đại Yêu Hoàng bài danh đệ nhị Cuồng Dã Tinh... Đại Lực Tinh Tinh nhất
tộc, Lục giai Hậu Kỳ Yêu Thú Đỉnh Phong.
Nghe Sơn Liệt nói như vậy, Cuồng Dã Tinh không khỏi cười to.
" Một lũ nhân Loại rác rưởi cũng đòi chém giết ta, đúng là mơ mộng hão huyền
".
Nghe một câu này xong, sắc mặt các vị cường giả không ngừng biến hóa, uất hận
cực kỳ nhưng vẫn không dám nói ra. Ngay cả Cơ Huyền sắc mặt cũng không khỏi
đanh lại. Hắn cũng tự nhận mình rất ngông cuồng, nhưng so với con này Cuồng Dã
Tinh, thật đúng không đáng nhắc đến: " Ta còn rất nhiều chuyện cần phải làm,
tốt nhất ngươi đừng làm loạn kế hoạch của ta, nếu không.... " Cơ Huyền hai mắt
sát cơ nổi lên, nhưng rất nhanh chóng đã bị hắn giấu đi.