Đại Náo Liệt Diễm Môn


Người đăng: quanhoanganh

Cơ Huyền là người từng trải, giang hồ hiểm ác ra sao hắn biết rất rõ. Kể từ
lúc bắt đầu cho đến kết thúc, mọi hành động hay suy nghĩ của Liên Hùng, nói
thẳng ra đều bị hắn chi phối và khống chế hết thảy.

Một khi kế hoạch của bản thân bị đối phương nói huỵch toẹt ra, lại không thể
liên lạc được với người của mình để xác nhận lại vấn đề, dù lòng có kiên định
đến mấy, thoáng chốc cũng sẽ sinh ra một tia do dự.

Đánh, nếu thua sẽ ảnh hưởng căn cơ. Chạy, kế hoạch hoàn toàn đổ vỡ. Lúc đó bọn
họ sẽ hoàn toàn rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, lòng sẽ không quyết
đoán. Đó chính là cơ hội tốt nhất để phản công.

Cơ Huyền không cho đối phương thời gian chuẩn bị, nhắm mặt đánh phủ đầu ngay,
ép đối phương vào đường cùng không thể không giao tranh.

Lại chia cắt đội hình đối phương thành nhiều mặt trận, không cho bọn họ tiếp
viện cho nhau, từng bước thôn diệt từng bộ phận của địch, cô lập hoàn toàn
Liên Hùng.

Mà Liên Hùng lại không phải kẻ tàn ác, càng không phải kẻ bất chấp thủ đoạn để
đạt được mục đích. Thấy thuộc hạ của mình từng cái ngã xuống, đương nhiên
trong lòng sẽ tự khắc sinh ra nóng vội. Lại thấy Tây Môn Xuy Tuyết cảnh giới
thấp hơn mình, tâm lý muốn tốc chiến tốc thắng chắc chắn sẽ hiện lên.

Dục tốc thì bất đạt, tay nhanh hơn não là điều đại kỵ của binh gia. Hắn hoàn
toàn chỉ xem Tây Môn Xuy Tuyết làm đối thủ, kiếm mọi cách để hạ bệ hắn. Cuối
cùng khi phát hiện ra toàn binh bị diệt, muốn cong đuổi mà chạy thì đã trễ.

Liên Hùng là kẻ kiêu ngạo, tự ỷ tu vi cao thâm, kế hoạch chu toàn, chỉ dẫn
theo bảy người mà cũng dám chui vào đại bản doanh đối thủ gây sự. Không rơi
vào cục diện đơn thân chống quần địch mới là lạ.

Nói tóm lại, thằng này chết vì ngu nhiều hơn là chết vì dại. Mà đối với mấy
thằng ngu như vậy, Cơ Huyền có thắng cũng chẳng cho đó là gì đáng tự hào. Bởi
vì... Nó quá hiển nhiên.

" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Ngũ Tinh Chiến Tông "

" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Lục Tinh Chiến Tông "

" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Thất Tinh Chiến Tông "

" Chúc mừng Ký chủ thu được Siêu Cấp Toàn Thuộc Tính Đan 100 viên "

Cơ Huyền sử lý xong Liên Hùng, không một chút do dự, hạ lệnh cho Hoa Nguyên Bá
dẫn binh thôn tính Đông Triều Quốc, còn bản thân cùng Đắc Kỷ, Long Nhi, Tây
Môn Xuy Tuyết, Lý Tầm Hoan, Lâm Bình Chi hướng Liệt Diễm Môn tổng bộ mà đi.

Hiện tại nhân lúc các phương còn chưa kịp phản ứng ra tay cướp đoạt hết Liệt
Diễm Môn kho tàng may ra còn kịp. Nếu thật để quá lâu, hắn không yên tâm cho
lắm. Người vô tội hoài bích có tội, ai biết bọn chúng có đỏ mắt thèm thuồng
hay không.

" Hệ Thống, ngươi tự động thu thập vật phẩm được không, ví dụ như Liệt Diễm
Môn bảo tàng chẳng hạn ".

" Được, nhưng cần thời gian quét ".

" Bao lâu ? "

" khoảng 10 phút ".

Cơ Huyền không muốn náo động can hoa, nhưng không thể không làm một trận ra
trò. Ai bảo đám này quá cứng miệng chi, có cái vị trí cũng không chịu nói.
Thật làm người khác chán ghét.

Nhưng hắn không thể không công nhận, đám này rất kỳ, hết tên này chết lại đến
tên khác mà không một tên nào hé răng.

" Trẫm đã cho các ngươi cơ hội các ngươi lại không biết quý trọng, được lắm,
đã vậy cũng đừng trách bổn Hoàng ra tay độc ác ".

Hắn chống kiếm xuống đất, Lôi Nguyên cùng Tử Khí lại một lần nữa kết hợp với
nhau.

Cơ thể hắn từng luồng tia điện tím bắt đầu lóe lên, lúc đầu chỉ vài tia, nhưng
sau đó số lượng liền bắt đầu nhân rộng, theo tiếng hét của hắn liền nhắm bốn
phương tám hướng quét qua một lần.

Rầm,.... một đợt sóng điện từ cực mạnh, có khả năng ăn mòn sinh cơ mọi vật
sống liền nhắm phía Liệt Diễm Môn đồ quất đến.

Trong phạm vi bán kính 10 trượng đến tượng đá cũng hóa thành tro tàn chứ đừng
nói con người bằng xương bằng thịt.

" Chúc mừng ký chủ giết chết Liệt Diễm Môn nội môn đệ tử thu được 1000 điểm
kinh nghiệm "

" Chúc mừng ký chủ giết chết Liệt Diễm Môn tinh anh đệ tử thu được 1vạn kinh
nghiệm "

" Chúc mừng ký chủ giết chết Liệt Diễm Môn Chấp Sự thu được 5 vạn điểm kinh
nghiệm "

.....

Tiếng thông báo vang lên liên tục, Cơ Huyền cũng không dám vận dụng quá nhiều
sức nếu không lại lâm vào hôn mê nữa thì khổ.

" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Bát Tinh Chiến Tông "

" Chúc mừng ký chủ tấn thăng Cữu Tinh Chiến Tông "

Một lần càn quét tăng liền hai cấp, tuy không bằng giết chết Liên Hùng nhưng
cũng đủ làm cho Cơ Huyền hài lòng, đầu gật liên hồi.

Những đệ tử còn sống tuy rất đông, nhưng ai nấy nhìn thấy Cơ Huyền cũng tương
tự nhìn quỷ, mặt mũi tái nhợt, cả người run cầm cập, ngay cả dũng khí xông lên
cũng không còn chút nào.

Cơ Huyền môi khẽ nhếch lên một cái, hai mắt quét qua toàn trường một lượt,
giọng âm trầm nói.

" Cơ hội cuối cùng, giờ nói hay không ".

Hắn đúng là không có nhiều thời gian, đêm dài thì lắm mộng, hắn muốn làm như
ông, không muốn làm con cò, đánh nhau sống mái chờ người khác đến hưởng.

Bốn phương đệ tử hít sâu một hơi lạnh, nhiều tên dũng khí yếu lập tức quỳ phục
ngay tại chổ.

Cơ Huyền nhìn qua một lượt. Hai mắt không khỏi híp lại.

" Lý Tầm Hoan giết... "

Hắn kiên nhẫn cũng đã hết, quá phí thời gian, thời gian còn lại chi bằng dùng
máy quét, có vẻ còn lẹ hơn rất nhiều. Hắn đang định nói Lý Tầm Hoan dùng Mãn
Thiên Hoa Vũ đem nơi này quét hết đi một lượt, nhưng lại bị một giọng nói khác
đánh gãy.

" Chủ Phong hậu sơn, ngươi qua đó tìm "

Cuối cùng hết cách, một vị trưởng lão đành cắn răng một cái, bất đắc dĩ hướng
Cơ Huyền nói.

Tông môn bây giờ đã đủ loạn, cường giả trong tông lại không có ai. Nếu cứ dây
dưa, đừng nói là kho tàng, đến cả mệnh cũng đừng mong giữ được.

Dù sao cũng chỉ là vật ngoài thân, từ từ kiếm lại cũng được, thật sự không
đáng phải liều mạng a. Nay đuổi được Cơ Huyền, ai mà biết ngày mai ai lại đến.
Chi bằng đưa lun đi, đỡ phiền phức, bảo toàn thực lực, ngày sau đông sơn tái
khởi cũng còn chút hi vọng.

Cơ Huyền nghe vậy tuy có chút ngạc nhiên nhưng vẫn gật đầu mỉm cười, như vậy
thức thời không tốt hơn sao, nói nhẹ không nghe, cứ phải thấy máu đổ mới chịu
mở mồm. Có quái gì thú vị không biết.

Hắn không nói nhiều nữa, mặc kệ đúng sai nhắm hướng hậu sơn bay đi. Có hay
không quét qua một lần là biết ngay ấy mà. Nếu thật sự bọn chúng dám lừa hắn,
hôm nay Liệt Diễm Môn đừng mong một con ruồi nào thoát nạn.

Giết một người cũng là diết, giết tỷ người cũng chẳng khác bao nhiêu. Chi bằng
giết sạch sẽ luôn một lần cho mau lên cấp cũng tốt.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #63