Người đăng: quanhoanganh
Liệt Diễm Môn đại điện.
Cao tầng Liệt Diễm Môn đang thương thảo đối sách chống địch, bỗng nhiên một
tên đệ tử hốt hoảng từ ngoài chạy vào trong.
" Báo.... Báo cáo Trưởng Môn... chư vị Trưởng Lão, Thiên La Quốc... Bắc Tần
Quốc... Thất thủ rồi ".
" Cái gì? "
Liệt Diễm Môn cao tầng một trận bùng nổ, tất cả đều lập tức lao nhao đứng bật
dậy.
Đặc biệt là người đàn ông trung niên, râu quai nón đứng giữa, hai hàm nghiến
chặt, mắt nổi đom đóm, nộ khí xung thiên hét toán lên.
" Là ai làm? "
Tên đệ tử đưa tin bị khí thế của hắn một mặt ép chặt, cả người run rẩy, thở
không ra hơi, miễn cưỡng nói chưa hết câu liền lăn đùng ra, nằm im bất động.
" Là... Là... Minh... Nguyệt... "
Rầm...
Người đàn ông trung niên râu quai nón nghe xong, nện ngay một chưởng xuống mặt
bàn, làm nó nát vụn như tương. Miệng vẫn không ngừng gào thét.
" Khốn kiếp... Minh Nguyệt Hoàng Triều, cái đám súc sinh này,... ".
Tuy chỉ bốn chữ ngắn ngủi nhưng vấn đề đều đã nêu xong. Ở đây còn lại đều là
cáo già, làm sao không biết nó có ý nghĩa gì cho được.
Trước Minh Nguyệt Hoàng Triều cấu kết Vấn Thiên Tông giết hắn một tôn Chiến
Hoàng, một vị Chiến Vương cùng mấy mươi Thiên Tài thế hệ đệ tử. Bọn hắn còn
chưa tính sổ sách xong, nay lại mở miệng nuốt luôn hai cái tiểu quốc phụ
thuộc. Thật sự oán thù càng ngày càng sâu mà.
" Minh Nguyệt Hoàng Triều, bổn tòa quyết không để các ngươi yên thân ".
Hắn dùng hết sức bình sinh, ngửa mặt lên trời hét lớn.
Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, Cơ Huyền cũng đâu biết được. Hắn hiện tại đang
cùng Cơ gia Lão Tổ bế quan, chuyên tâm luyện phù, từ lâu đã không màn thế sự
rồi.
Đùng... Đùng... Đùng...
Một loạt tiếng nổ vang lên, làm cả bí cảnh như muốn rung chuyển. Cơ gia Lão Tổ
cũng vì thế mà từ trong nhập định tĩnh lại.
" Thành công rồi sao? "
Lão ta nhìn khung cảnh xung quanh một lượt không khỏi vui mừng hướng Cơ Huyền
hỏi.
" Vâng Lão Tổ, ta đã thành công ".
Cơ gia Lão Tổ mỉm cười hài lòng, gật đầu liên tục.
" Tốt, tốt lắm. Chỉ cần cố gắng luyện tập, sớm ngày nâng cao phẩm chất phù chú
lên nữa là được, bây giờ ngươi có thể đi ".
" Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Đăng Bước Phù Lộ, nhận 1 vạn điểm cống
hiến, Hạ Phẩm Phù Bảo một tấm ".
" Chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ chủ tuyến: Hiển Lộ Thần Uy. Nội dung:
Tại Bắc Vực Đại Hội Thế Lực tỏa sáng, lực áp quần hùng, làm toàn bộ Tông Môn
Đế Quốc khiếp sợ. Thời hạn: 3 Tháng. Hoàng Thành nhận: 1 Thẻ Danh Tướng, 1 thẻ
triệu hoán, 2vạn điểm cống hiến, 1 siêu cấp lễ bao. Thất bại: Minh Nguyệt
Hoàng Triều... Diệt ".
Cơ Huyền nghe Lão Tổ nói vậy, mặt mày biến sắc, đang định xin ở lại rèn luyện
thêm mấy ngày, nhưng khi âm thanh hệ thống vang lên xong liền nuốt lại vô
bụng.
Phù Lộ tuy mạnh, nhưng không phải một sớm một chiều có thể lĩnh ngộ xong. Tốt
nhất nên ra ngoài xem tình hình một chút vẫn hơn. 3 tháng không phải khoảng
thời gian dài đâu mà lãng phí.
Chẳng còn cách nào khác hắn đành cáo từ lão tổ, dẫn theo miêu miêu ra ngoài.
" Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ".
Cơ Huyền nhìn quanh một lượt hài lòng gật đầu.
" Chúng ái khanh bình thân ".
" Tạ ơn Hoàng Thượng ".
Nghe Cơ Huyền miễn lễ, chư vị đại thần liền cung kính đứng lên.
" Trẫm bế quan 1 tuần, chuyện triều chính có một chút không rõ, từng người
thông báo đi ".
Cơ Huyền nhàn nhạt ra lệnh, lưng dựa Long Ỷ, hai mắt nhắm lại, nhưng tập trung
tinh thần lắng nghe.
Nghe vậy Quốc Tử Giám liền đi đầu thông báo.
" Bẫm Hoàng Thượng, theo như lệnh của người, Quốc Tử Giám đã điều chỉnh nội bộ
xong. Hiện tại hai bang Văn Võ đều đã chia, học sinh đợt một đều đã tuyển, tất
cả đều xứng đáng được xưng thiên tài ".
" Thiên tài! Có tư chất mà không có ý chí cũng như không. Đại đạo một đường
sâu không lường được, ai có thể sống đến phút cuối cùng, kẻ đó mới là người
chiến thắng. Thiên tài có đôi lúc cũng không bằng một phế nhân. Chỉ mong cái
loại tân sinh này không có ai nằm trong số đó ".
Giám tự Quốc Tử giám nghe vậy không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Cuối đầu
xuống không dám nhìn lên.
" Được rồi, coi như các ngươi cũng đã hết lòng, tí nữa triều xong, phái 10
người vào Kinh Lâu sao chép sách vở đi. Các ngươi có 1 canh giờ, chép được cái
gì, số lượng bao nhiêu, tùy vào duyên phận ".
Kinh Lâu của Hoàng Cung chính là Đệ Nhất Thư Viện hiện tại của Minh Nguyệt
Hoàng Triều. Thiên Thư, Địa Chí, Cẩm Nang, Chiến Kỹ, Công pháp đều có không
ít. Do Cơ Gia, Vân Gia, Hoa gia, Sở gia, Thương gia, Trân Bảo Lâu, Thanh Phong
Quốc Hoàng Thất ( sau khi bị diệt ),... Cùng nhau trau dồi mà nên. Từ số lượng
đến chất lượng đều cực kỳ khủng khiếp. Huyền giai Thượng Phẩm Chiến Kỹ cũng có
đến 13 bộ, so với Vấn Thiên Tông còn nhiều hơn 1 bậc.
Quốc Tử Giám Giám Tự nghe vậy hai mắt không khỏi sáng lên, mừng rỡ vội vàng tạ
ơn.
Tiếp theo là Quân Sự. Chức vị Binh Bộ Thượng Thư còn đang trống nên do Binh Bộ
Thị Lang báo cáo.
Theo hắn, trong vòng bảy ngày, dựa theo sắp xếp ban đầu của Cơ Huyền, Hoa
Nguyên Bá cùng Cơ Kiếm đã thống lãnh binh mã, nhất cử thôn tính Thiên La, Bắc
Tấn nhị quốc, hiện tại đang cùng Đông Triều Quốc giằng co.
Cơ Huyền nghe vậy không khỏi bất ngờ, mở hai mắt ra. Một thân tử khí chết chóc
lâp tức bão nổi, chớp mắt liền bao phủ cả đại điện.
" Cái gì? Một Đông Triều Quốc nhỏ bé cũng có thể cùng Đại Binh Viễn Chinh của
Trẫm giằng co, đùa ta sao? "
Đó là một tiểu quốc. Một Hoàng Triều đánh một tiểu quốc còn cần giằng co, cái
này đồn ra ngoài cũng không khỏi quá mất mặt đi.
Một chút khó khăn như vậy giải quyết còn không xong, 3 tháng sau hắn lấy đâu
ra tiền vốn mà đè ép thiên hạ một đầu đây.
Thấy Cơ Huyền đột nhiên biến tính Binh Bộ Thị Lang không khỏi bị dọa hết hồn.
Miệng lắp bắp nói.
" Là... Là... Liệt Diễm Môn người nhúng tay vào... ".
Cơ Huyền nghe vậy hai mày khè cau lại. Giọng lạnh như băng nói
" Tây Môn Xuy Tuyết tiếp chỉ ".
" Thần tại "
" Ngươi lập tức xuất lãnh 300 Cẩm Y Vệ cấp tốc ngày đêm tiếp viện chiến trường
cho ta, không được chậm trễ, lập tức thi hành ".
" Rõ ".
Cơ Huyền hai mắt nổi sát cơ. Hắn còn đang định để Liệt Diễm Môn tiêu dao mấy
bữa, đợi đến Bắc Vực Đại Hội Tông Môn mới giải quyết luôn một lần, nhưng có vẻ
đám này không muốn.
Xem như cảnh cáo đi.
Nhưng hắn lại nghĩ đến một vấn đề gì đó. Hai mắt không khỏi híp lại. Một lúc
sau liền mỉm cười.
" Dám dùng bẫy gạt trẫm, được lắm, ta thật muốn xem xem, ai mới là kẻ cười
cuối cùng đây ".
Hắn âm trầm nở nụ cười.
Người khác có thể không biết nhưng hắn lại biết rất rõ.
Bản thân vẫn còn một con ác chủ bài chưa xài. Đồng thời Liệt Diễm Môn âm mưu
cũng không phải chỉ dừng lại ở đó.
" Khoang đã, trận này đích thân trẫm ngự giá thân chinh, còn chuyện gì liền
tấu, không có liền bãi triều ".
Cơ Huyền nói ra một câu lập tức làm cả triều đình dậy sóng. Ngươi nhìn ta, ta
nhìn ngươi, ai nấy đều một mặt mờ mịt không hiểu, nhưng vẫn không dám đưa ra
bất kỳ ý kiến gì. Đành báo hết rồi trở về.