Lĩnh Hội Kiếm Thế, Bước Vào Kiếm Tu


Người đăng: quanhoanganh

Đại tiệc đều đã chuẩn bị xong, mọi người cũng đã đến đông đủ, chỉ thiếu mỗi Cơ
Huyền là chưa có mặt, nên cũng không ai dám bắt đầu.

" Haha, thật sự xin lỗi mọi người, trẫm có chút việc nên không thể tới kịp,
mong chư vị bỏ quá cho ".

" Haha, Hoàng Thượng khách sáo rồi, người nhà cả, mau mời ngồi ".

Thấy Cơ Huyền đi vào, La Tinh vội vàng đứng dậy đón, nào dám trách nữa câu.
Nhưng ánh mắt khi bắt gặp hình ảnh Lâm Bình Chi không khỏi dừng lại.

" Hoàng Thượng, người này là... "

La Tinh đương nhiên có thể nhìn ra được người vừa xuất hiện này thực lực tuyệt
đối không tầm thường. Cơ thể lại xuất hiện một loại khí chất rất kì lạ, khó có
thể diễn tả. Không khỏi cau mày đánh giá.

" Ồ, ta quên giới thiệu, vị này chính là đương triều Nội Vụ Đường Tổng Quản,
Lâm Bình Chi. Mọi người gọi hắn là Lâm Công Công được rồi ".

Nghe vậy sắc mặt mọi người không khỏi cứng đơ. Thái giám. Một mỹ nam như vậy
lại làm thái giám, không khỏi quá đáng tiếc nha.

Tuổi tác lại không lớn, nhưng thực lực lại cao thâm bất tuyệt, thiên tài như
vậy đừng nói Bắc Vực, ngay cả Trung Vực Thần Châu cũng không nhiều nha.

Càng nghĩ tới mọi người lại càng thở dài. Đúng là quái vật thường hay đi cùng
quái vật. Trên đời chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Một Tân Hoàng cao thâm mạc trắc, một tuyệt thế thiên tài tự thiến vào cung.

Chuyện kỳ lạ đâu đâu cũng có, thật khó mà lý giải cho ra.

Mọi người chào xã giao mấy câu xong liền bắt tay vào tiệc.

Thời gian qua đi, tiệc cũng đã chóng tàn. Mặt trăng giờ đã lên cao tới đỉnh.
Chuông đồng cũng đã điểm canh 3.

Hôm nay hắn không cùng mỹ nữ giao tranh trên giường mà là tập võ ngoài sân.

Tiểu Miêu Miêu nói, muốn bước chân vào ngưỡng Kiếm Tu ít nhất phải lĩnh hội
được Kiếm Thế. Mà muốn lĩnh hội được Kiếm Thế phải hiểu thấu đáo được ảo diệu
trong kiếm chiêu.

Hắn thực lực đại tăng, đạt đến 140 Long Lực trái phải, nhưng vẫn chưa thể cùng
Chiến Vương so tài cao thấp. Chỉ có thể lợi dụng một chút đặc thù thủ đoạn, để
hù dọa kẻ khác cũng chẳng xài được bao lâu.

Mà Kiếm Tu là Thất Lộ bài danh đệ nhất, uy lực đương nhiên bất phàm. Sớm ngày
bước chân vào nó cũng là việc tốt.

Lưu Tinh Thất Kiếm, Tử Vong Tam Kiếm thi nhau mà ra. Nhiều khi hắn còn đảo lộn
trình tự xuất thủ, thứ tự chiêu thức nhưng vẫn có chút ngượng ngùng tay chân.

Làm đi làm lại vẫn không thu được kết quả, hắn cũng làm biếng tiếp tục.

" Tiểu Miêu Miêu, người nói xem tại sao ta vẫn không thể ngộ ra nó ".

Thiên Miêu đang nằm dài ra đất ngủ, bị tiếng hỏi đánh thức, không khỏi uể oải
nói.

" Đừng gò bó, cũng đừng bảo thủ. Không nên quá bán sát vào kiếm chiêu thuần
túy. Nên đặt tâm vào một số điều ngoài lề khác vẫn tốt hơn ".

Cơ Huyền nghe vậy lòng chợt nghĩ ra cái gì đó. Vội vàng đứng bật dậy tiếp tục
luyện kiếm.

" Quả nhiên ".

Hắn hưng phấn tột độ, miệng không khỏi cong lên.

" Đúng rồi, kiếm là vật chết, người mới là vật sống. Vậy tại sao kiếm không
thể theo người mà bắt buộc người phải theo kiếm ".

Nghĩ như vậy xong hắn không thèm luyện nữa, quay vào nhà đi ngủ.

Tiểu Miêu Miêu thấy hắn đã phát ngộ, không khỏi gật đầu liên tục, ai ngờ...

Một giây cảm ngộ, một tia dấu hiệu đột phá đối với võ giả có tầm quan trọng
thế nào, ai cũng có thể hiểu. Nhưng cái thể loại này là sao?

Hắn phải cố gắng kìm nén lắm mới không cho mình chửi ầm lên. Cả người thở hồng
hộc. Cuối cùng gào lên một tiếng.

Meoo...........

Sáng hôm sau, việc đầu tiên mà Cơ Huyền làm là lao ngay đến Vấn Thiên Tông đại
điện tìm La Tinh hỏi một sốt vấn đề.

" Người hỏi mượn bí tịch hướng dẫn sử dụng kiếm ư "

La Tinh sắc mặt mờ mịt hướng Cơ Huyền hỏi lại.

Hắn lúc đầu cứ nghĩ Cơ Huyền muốn mượn Vấn Thiên Tông trấn phái tuyệt học để
tham khảo, đang định kiếm cớ cự tuyệt, ai ngờ....

" Đúng vậy, ta muốn mượn mấy quyển sách hướng dẫn cách dùng kiếm cơ bản ".

" Ách, cái này... "

La Tinh đầu óc rối tung rối mù. Ngươi đang khinh thường bổn môn sao. Mượn cái
gì không mượn lại đi mượn mấy cuốn hàng rong đó. Cái này 3 đồng một quyển,
ngoài chợ thiếu gì.

Nhưng cũng không biết trả lời làm sao, cố lục lại ký ức xem tông môn mình có
tàn trữ cuốn nào như vậy trong kho hay không.

" Sao? Không có ". Cơ Huyền nhíu mày, không lẽ tông môn lớn như vậy mà một
quyển hướng dẫn dùng kiếm, rút kiếm, bạt kiếm cũng không có. Không khỏi quá
quý giá đi.

Hắn nào biết, sự thật hoàn toàn khác hắn nghĩ. Chính vì nó rẻ quá mạt, giá trị
lại không cao nên Vấn Thiên Tông mới lười cất giữ.

Thấy sắc mặt La Tinh lúc trắng lúc xanh, Cơ Huyền không khỏi thở dài đi về.

La Tinh thấy vậy cũng dở khóc dở cười. Lắc đầu hoài không thôi.

" Hệ thống cho ta hỏi, muốn đổi một quyển Kiếm Thuật Cơ Sở cần bao nhiêu điểm
".

" Một bộ 5 quyển bao gồm nhiều hạng mục như: rút kiếm, Bạt kiếm, tạc kiếm,
quét kiếm, đâm kiếm, hất kiếm, né kiếm, đở kiếm... 5 điểm hối đoái ".

" Con mẹ nó, cái đồ bất lương, có mấy quyển rách nát cùng đòi đến... Ách...
Bao nhiêu "

" 5 điểm "

Hắn ngơ ngác, cử tưởng mình nghe nhầm, hỏi đi hỏi lại cả chục lần cuối cùng
mới quyết định đổi.

Hắn bỏ ra một ngày ngồi nghiên cứu 5 quyển sách này, mắt càng xem càng lóe
tinh quang. Miệng thì lẫm bẫm đọc, đầu thì không ngừng phân tích.

Hắn vừa xem vừa liên tưởng đến chiêu thức bản thân sử dụng, cùng các chiêu
thức mà mình đã từng nhìn thấy. Không khỏi âm thầm tắc lưỡi khen hay.

Giờ hắn mới hiểu tại sao Tây Môn Xuy Tuyết không cần vào thế vẫn có thể phát
ra tuyệt chiêu, nhất kiếm chém bay đầu Liệt Diễm Môn tam trưởng lão.

Mỗi Kiếm Chiêu đều có một vài tư thế thích hợp để sử dụng, chỉ cần kết hợp
đúng thì tốc độ, uy lực, độ chuẩn xác đều tăng lên rất nhiều. Và ngược lại.

Chỉ cần nhìn cách cầm kiếm, rút kiếm hắn hoàn toàn có thể đoán được lộ số
chiêu thức mà đối phương sẽ ra như thế nào. Điểm mạnh là gì, điểm yếu ra sao,
hắn đều nghiên cứu rất kỹ.

Còn nhiều cách như đổi tay cầm kiếm, xoay kiếm thành vòng, quay người, gát
kiếm sau lưng,... Đều có thể giúp thay đổi tư thế sử dụng kiếm trong lúc chiến
đấu. Làm việc kết hợp chiêu thức trở nên đơn giản và đồng nhất hơn rất nhiều.

Hắn cứ mãi mê như vậy, trong lúc vô tình, bản thân đã lĩnh ngộ được Kiếm Thế
từ lúc nào cũng chẳng hay biết.

Giờ đây hắn đã chân chính đặt chân lên Kiếm Lộ, con đường kiếm khách cũng nhờ
vậy mà rộng rãi hơn nhiều.

Tiểu Miêu Miêu ngồi trên bàn cũng trợn mắt há mồm, miệng nói không ra lời. Cứ
tưởng hắn ngu, hắn khờ, ai ngờ... Mình mới là kẻ thiển cận, óc chó.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #55