Người đăng: quanhoanganh
" Người khác đều có tên, tại sao ngươi lại gọi là số 1 ".
Kiếm Vô Hối nhìn số 1, trong lòng liền thắc mắc hỏi.
" Tử Sĩ không cần tên ". Hắn lạnh lùng đáp lại
Kiếm Vô Hối nghe vậy nhíu mày, bảo kiếm trong vỏ cũng chẳng biết lúc nào đã
xuất ra.
Hắn nhìn số 1 chằm chằm. Miệng cũng không dây dưa.
" Tới đi ".
Số 1 nghe vậy cũng chẳng nói nhiều, trường đao trong tay cũng khua động, một
đoàn lam hỏa cũng theo.
" Địa Ngục Ma Đao ".
La Tinh thấy vậy cả người cũng giật mình, thất thanh nói ra.
Địa Ngục Ma Đao là một môn Địa Giai Chiến Kỹ, nhưng chỉ là tàn khuyết. Tuy
nhiên uy lực của nó tuyệt đối không thua Huyền Giai Thượng Phẩm Chiếm Kỹ bao
nhiêu.
Chỉ có điều, vì là tàn khuyết nên muốn tu luyện chiêu thức này phải khắc khổ
vô cùng, nhiều khi thập tử vô sinh, thời gian hao tốn không phải ít. Mạo hiểm
cao, nhưng phầm trăm chắc chắn lại không có. Nên 500 năm qua chưa từng có một
người nào tu luyện. Không ngờ hôm nay lại hiện diện thế gian.
Theo tiền bối miêu tả, chiêu này cùng hung cực ác, sát phạt nặng nề, chính là
chủ công vô thủ, dùng toàn bộ sức mạnh bộc phát qua năm chiêu. Liệt Diễm Môn
dù chỉ có 3 chiêu nhưng lực công phá cũng không thể khinh thường.
Kiếm Vô Hối nhìn thấy vậy lòng cũng không dám khinh thường, Vô Hồi Kiếm Thế
cũng theo đó xuất ra.
" Đệ nhất kiếm, Trầm Mê Bất Ngộ ".
Vô Hồi Kiếm Thế, Huyền giai Thượng phẩm Chiến Kỹ, Kiếm Phong trấn phong tuyệt
học, gồm 7 chiêu, lấy biến ảo cùng tốc độ làm chủ, nhưng tính sát phạt tuyệt
không phải yếu. Có người nói, nếu tu luyện đến Viên Mãn có thể thuận lợi lĩnh
ngộ được kiếm thế, bước chân vào con đường Kiếm Tu chi lộ. Mà Kiếm Vô Hối đã
đạt đến ngưỡng Đại Thành cách Viên Mãn cũng chẳng bao nhiêu. Uy lực bộc phát
ra sao có thể nhỏ.
Chỉ thấy kiếm ảnh trùng trùng, hư hư thật thật, kiếm trong tay hắn hết biến
chổ này lại bay sang chổ khác, làm người khác không thể đoán ra phương vị.
Hứa Đạt ngồi trên đài nhìn xuống không khỏi mỉm cười. Biến ảo sao? Biến đến
mấy ngươi cũng phải chết.
Hắn nói cũng không sai, nhưng có vẻ hơi sớm.
Địa Ngục Ma Đao chính là khoái đao chi đao, uy lực tuyệt luân, tốc độ cũng phi
phàm, chỉ trong chớp mắt đã chém đến Kiếm Vô Hối cái cổ.
Vạn pháp thiên hạ, duy tốc bất phá câu này quả không sai. Nhưng Vô Hồi Kiếm
Thế cũng là chủ tu tốc độ, cộng thêm Kiếm Vô Hối kinh nghiệm đầy mình, chờ đao
cách cổ mình chưa đầy 5 tất liền đổi chiêu thức. Đệ nhất kiếm liền biến thành
đệ lục kiếm Phi Thiên Lượt Ảnh.
Hắn nhúng người lướt trên không một chút, đồng thời xoay người làm khoảng cách
đến Số 1 thu hẹp lại, mũi kiếm nhắm ngay yết hầu đâm tới.
Phốc... Xoẹt....
Chỉ nghe hai tiếng động vang lên.
Số 1 sắc mặt vẫn bình thản, nhưng không biết từ lúc nào một lưỡi kiếm cũng đã
găm sâu vào cổ hắn. Đương nhiên chết là điều chắc chắn.
" Hảo Tử Sĩ "
La Tinh cắn răng gằn từng chữ.
Số 1 chết, nhưng Kiếm Vô Hối khấm khá hơn được bao nhiêu, trước ngực đã xuất
hiện một vết đao dài tận hai gang tay, sâu đến mức thấy được cả xương.
Phốc... Rầm
Kiếm Vô Hối lảo đảo, vội vàng rút trường kiếm mình ra chống xuống đất miễn
cưỡng giữ vững thân hình, nhưng thi thể số 1 lại không may như vậy, mất đi đà
giữ tự động ngã ngửa ra đất.
Một kẻ chết, một người bị thương, thắng bại ra sao ai cũng biết, không cần
phải tuyên bố.
Kiếm Phong phong chủ Tạ Kiếm Thiên vội vàng tung người bay lên lôi đài đỡ Kiếm
Vô Hối.
Hứa Đạt cũng chỉ mỉm cười không nói.
Làm gì có trận chiến nào mà không có hi sinh. Từ bỏ một tên Tử Sĩ đổi lại toàn
cục thắng cũng quá lời đi.
Vấn Thiên Tông cao tầng hai mắt xích hồng. La Tinh quay sang Hứa Đạt giận dữ
gầm lên
" Nếu Vô Hối có mệnh hệ gì, các ngươi Liệt Diễm Môn người đừng mong một tên
nào rời khỏi đây ".
Nghe La Tinh nói vậy, hắn cũng chỉ hừ lạnh không đáp.
" Liên Thành, ngươi lên sân đi, Kiếm Vô Hối đã là chó con què giò không thể
cùng ngươi quá chiêu, lên mang phần thưởng cùng vinh dự về cho bổn môn đi ".
Vấn Thiên Tông cao tầng nghe vậy máu dồn lên tận não, hai hàm răng nghiến vào
nhau kêu ken két.
" Tuân lệnh trưởng lão, nhạc phụ, đáp tội rồi ".
Liên Thành nghe vậy mỉm cười đứng dậy, nhắm hướng La Tinh thi lễ.
La Tinh trước đã có quyết định, cục diện bây giờ lại quá rõ ràng, hừ lạnh một
cái
" Hai chữ nhạc phụ này, La mỗ không dám nhận, Liên công tử nên chọn vị hôn thê
khác thì hơn, con gái ta đã có ý trung nhân khác rồi, mong công tử lượng thứ
".
Một câu này nói ra liền làm Liệt Diễm Môn nhóm người đờ mặt tại chỗ.
Hứa Đạt nghe vậy giận run người, Liên Thành nụ cười trên môi cũng đanh lại.
" La Tinh ngươi đây là ý gì? ".
La Tinh sắc giọng khinh bỉ, mặt mũi đầy khiêu khích nói.
" Ngươi nghe còn không hiểu sao, hay vẫn cần ta nhắc lại, Vấn Thiên Tông chúng
ta chính là từ hôn, sao nào? Hiểu rồi chứ ".
" Ngươi... Ngươi... Ngươi muốn cùng chúng ta Liệt Diễm Môn trở mặt ".
" Vậy thì sao? Ngươi muốn đánh không lẽ ta lại sợ ngươi. Cần gì tông môn tỉ
thí, ta với ngươi đánh một trận là được rồi. " Tạ Kiếm Thiên nghe vậy máu nóng
lại nổi lên, hướng Hứa Đạt phát lời khiêu chiến.
Liên Thành cố hít một hơi hướng La Tinh nói.
" Nhạc phụ, ta biết ngài là tức giận nên mới nói vậy, ta cũng không so đo,
nhưng hôn sự này ta không đồng ý hủy ".
La Ly khinh thường quất một câu
" Bằng vào ngươi, ngươi là cái thá gì, trưởng bối nói chuyện còn không đến
phiên ngươi chen vào, A Ly đã có ý trung nhân khác, không cần đến ngươi. Ngươi
chịu cũng tốt, mà không chịu cũng được, chuyện này đã quyết định xong không
cần bàn cãi. Ngày mai ta sẽ mang tin này truyền đi khắp nơi cho mọi người biết
sau, tỉ vỏ đến đây được rồi. Các ngươi có thể cút ".
Đã có Minh Nguyệt Hoàng Triều làm đồng minh, vản thân còn sắp đột phá, nhận
nhịn bao lâu cũng nên bộc phát được rồi.
" Hảo bản lĩnh, Vấn Thiên Tông vẫn oai phong như ngày nào ".
Cũng lúc đó một giọng nói âm trầm vang lên, trong Liệt Diễm Môn đám người một
lão giả toàn thân cẩm bào, sắc mặt đanh ác bước ra.
Nhìn thấy hắn La Tinh cũng phải giật mình.
Nhâm Trường Kha, Liệt Diễm Môn đại trưởng lão.
La Tinh thần sắc trắng bệch, hắn nhìn không ra lão già kia tu vi, chỉ có duy
nhất một khả năng.
" Nhâm lão quỷ, ngươi đột phá ".
Nhâm Trường Kha khinh thường cười ha hả.
" Vậy thì sao? La Tinh ngươi bản lĩnh thật lớn, ngay cả thiếu tông chủ cũng
giám từ hôn, ta hôm nay thật muốn biết là ai cho ngươi chỗ dựa vững chắc như
vậy đây ".
Hắn nói xong liền 1 chưởng nhắm hướng La Ly phóng tới. Dù Vấn Thiên Tông thái
thượng trưởng lão thì sao, bản lĩnh ngươi hơn ta, nhưng xa như vậy ngươi cứu
hắn được sao.
Liệt Diễm Môn trận này đã chuẩn bị đầy đủ, dù có kỳ biến phát sinh, rời khỏi
nơi này tuyệt không phải khó.
Vấn Thiên Tông sắc mặt thảm biến, hai mắt gắt gao nhìn cự chưởng màu xanh đang
bay đến La Tinh.
" Tông Chủ ".
Một chưởng này khá bất ngờ, La Tinh thân muốn tránh cũng đã muộn, chỉ có tụ
tập sức mạnh bình sinh liều mạng một phen. Nhưng ai ngờ....
Khi chưởng ấn còn cách La Tinh chưa đầy một thước thì một ngọn phi đao từ trên
trời phá không mà xuống. Đập ngay vào màn chưởng ấn ,khiến nó vỡ tung.
Một tiếng nổ vang trời kêu lên, làm cả trường kinh hoảng. Đặc biệt là Nhâm
Trường Kha, sắc mặt liền cứng đơ tại chỗ.
" Chẳng phải ngươi hỏi ai là chỗ dựa cho bọn hắn sao? Nay ta có thể cho ngươi
biết, Trẫm chính là người các ngươi muốn tìm. Thế nào ? "