Thẳng Tiến Hoàng Cung


Người đăng: quanhoanganh

Hai cột sáng chiếu thẳng xuyên qua bầu trời làm các cường giả tại đế đô rung
động.

Trân Bảo Lâu lầu cao nhất. Diệp Tố Như cùng Từ lão hai người nhìn ra cửa sổ
không khỏi cảm thán.

" Thông Thiên Quang Trụ, Chiến Hoàng hàng lâm. Minh Nguyệt Quốc chắc chắn phải
đổi chủ ".

Tử Cấm Thành. Một lão giả thần bí toàn thân cẩm bào, nhìn cảnh tượng này xong
cả người kêu khổ không thôi.

" Đột phá thành công. Sở Hùng Phong ta bị ngươi hại thật thảm ".

Kim Loan Đại Điện. Sở Hùng Phong thân ngồi trên long ỷ hai mắt trơ ra như
người mất hồn.

" Trời diệt ta Sở gia, Trời diệt ta Sở gia rồi ".

Một đời quân chủ cứ thế mà lụi tàn đi. 30 năm ẩn nhẫn, 30 năm nuôi chí anh
hào, 30 năm khắc khổ xây dựng lực lượng. Tất cả đều bị hai cột sáng này dập
tắt mất.

Hắn bất chấp tất cả, hi sinh mọi thứ cuối cùng nhất cử đột phá đến Chiến
Vương. Giấc mộng nghiệp bá nghìn thu chỉ mới mơ ai ngờ giờ đã tỉnh.

" Trời già quá bất công ". Hắn tận lực kìm nén cảm xúc. Nhưng thật sự không
thể làm được.

" Lý Tầm Hoan bái kiến thiếu chủ "

" Tây Môn Xuy Tuyết bái kiến thiếu chủ ".

Thấy hai thân ảnh xuất hiện trước mặt mình, Cơ Huyền lòng không khỏi mừng rỡ.

" Người nhà cả không cần lễ nghi chi rườm rà ".

" Rõ ". Hai người đồng thanh đáp. Khí thế ngất trời.

Hai người đối với Cơ Huyền đều rất kính trọng. Nếu không nhờ hắn, bọn họ muốn
đột phá cũng chẳng biết đợi đến năm nào.

Cơ Huyền hài lòng gật đầu, rồi quay lại nhìn ba quân tướng sĩ. Ngữ khí mười
phần hùng hồn nói ra

" Cơ gia 300 năm tận trung với Hoàng Thất, chưa một lần mảy may có ý đồ làm
loạn, công lao hãn thế, lịch sử lưu danh, nhà nhà đều biết. Nhưng gian thần
bây giờ mọc lên như nấm rừng sau mưa. Đảo lộn kỷ cương, làm hại bách tính. Bệ
hạ thì trầm mê bất ngộ, còn nuôi dưỡng ý đồ điên rồ. Không lo chiều chính quốc
sự, bách tính thương sinh. Khiến khí số quốc gia ngày càng sa sút.Ta nay trên
thuận ý trời, dưới được lòng dân, cùng với các anh hùng trong thiên hạ xin
được thảo phạt hôn quân, sáng lập tân triều mới, dẫn dắt đất nước tiến đến huy
hoàng, mong mọi người hiểu rõ . "

Một lời nói ra khiến mọi người đều lên tiếng hoan hô nhiệt liệt. Sĩ khí 3 quân
nhanh chóng đề cao đến cực điểm.

" Thề cùng Cơ gia sống chết, sáng lập tân triều ".

11 vạn đại quân đồng thanh đáp. Âm vang chấn động cả kinh thành.

Cơ Huyền nghe vậy sắc mặt cũng trầm xuống. Thanh Lam Kiếm nơi tay chỉ thẳng
hướng Hoàng Cung. Miệng hô to

" Giết ".

" Giết ".....

11 vạn đại binh hét lên theo Cơ Huyền, lấy Lý Tầm Hoan, Tây Môn Xuy Tuyết cầm
đầu nhắm hướng hoàng cung mà đi.

Dưới sức mạnh áp đảo phía dưới Chính Môn Tử Cấm Thành nhanh chóng bị phá vỡ.
Mọi người như ong vỡ tổ đổ xô mà vào.

Ngự Lâm Vệ kiên trì tử thủ nhưng chỉ trong phút chốc cũng chẳng một ai may mắn
thoát được số mệnh.

Toàn binh một đường thẳng tiến nhắm hướng Kim Loan Điện đánh vào. Tuy trên
đường có gặp nhiều đợt tập kích, nhưng cũng chẳng mang đến bao nhiêu ý nghĩa.
Bát Vương Gia Sở Nguyên Tiêu cũng bỏ mạng tại đây.

Sở Hoàng dốc hết vốn liếng, ngay cả Hắc Vệ, Ám vệ 13 vị Chiến Tông, 200 vị
Chiến Linh cũng đều điều động. Nhưng gặp phải Lý Tầm Hoan, Tây Môn Xuy Tuyết,
Đắc Kỷ, Tiểu Long Nữ bốn đại cường giả cũng chỉ như lấy muối bỏ bể. Một chút
tính uy hiếp cũng chẳng có.

Mọi người một đường thuận lợi xông quan, đâm thẳng vào Kim Loan Điện.

Lấy Cơ Huyền cầm đầu, hai nữ bên cạnh. Ngoài cùng là hai vị Chiến Hoàng cường
giả áp trận. Hùng hổ bước vào.

Trận này hắn không cho Lãnh Ngưng Sương cùng A Ly tham gia, tuy không có cao
thủ số má gì, nhưng mức độ va chạm cũng không phải là nhỏ. Để bọn họ ở nhà,
hắn yên tâm hơn.

Vào đến nơi ngay cả Cơ Huyền cũng sững sốt, chỉ thấy Kim Loan Điện giờ đây
thật tiêu điều. Hai người sống cùng với tám cái xác trên sàn tổng cộng là 10
mệnh. Thái giám bên cạnh không có một ai.

Sở Hùng Phong đúng là nhất phương chi chủ, hành động quả nhiên ác liệt, đến
ngay cả 7 đứa con của mình cùng với người vợ thân yêu cũng ra tay hạ sát cho
được. Tất cả đều nhất kiếm xuyên tim, không chút do dự.

Hắn cả người dựa vào Long Ỷ, kiếm cắm xuống đất, đầu tóc rối bời, quần áo xộc
xệch, không nói tiếng nào.

Cơ Huyền cũng để mặc hắn ở đó nhìn thoáng qua người còn lại.

Người này là một ông lão, tóc đã hai màu, râu dài quá cổ. Thân vận cẩm bào khí
vũ hiên ngang, dường như không sợ.

Cơ Huyền hai mắt nhíu lại, lòng thầm rung động.

Cữu Tinh Chiến Vương cao thủ. Thực lực như vậy quét ngang Minh Nguyệt Quốc
cũng không tính là không thể đi. Thật không ngờ Sở Hùng Phong còn có con ác
chủ bài này. Nếu không phải hắn tính toán kỹ lưỡng chắc giờ người bại đã là
hắn.

" Các hạ là ai? "

Cơ Huyền lạnh lùng hỏi. Trên người tử khí không khỏi lộ ra làm lão giã kia
chấn kinh.

" Tử Khí... Ngươi thật sự là ai? "

Cơ Huyền sắc mặt lạnh băng

" Ta đang hỏi các hạ ".

Lão giả kia khinh thường, hừ một tiếng. Tuy hắn đánh không lại hai vị Chiến
Hoàng, nhưng thân phận của hắn đặc thù, hắn thật không tin bọn họ dám cầm hắn
như thế nào.

" Ngươi là cái thá gì, ngươi hỏi là ta phải nói sao? Bộ không nghe ta nói gì?
Trả lời đi ! "

Cơ Huyền nhìn cái biểu hiện cao ngạo này lòng không khỏi chán ghét. Máu nóng
nổi lên.

" Chó con rơi vào tay ta còn dám sủa bậy, Tây Môn Xuy Tuyết lấy đầu hắn xuống
cho ta ".

Tây Môn Xuy Tuyết đứng một bên cũng đã khó chịu lâu rồi. Nghe Cơ Huyền nói
không khỏi khinh bỉ hướng cẩm bào lão giả đi tới.

Tây Môn Xuy Tuyết xưa nay nổi danh giang hồ là đại hiệp ghét ác như thù. Nay
hắn đi theo Cơ Huyền, bất kỳ ai chống đối Cơ Huyền đều được liệt vào ác danh
bảng, tuyệt không thể lưu.

Thấy Tây Môn Xuy Tuyết đi tới, lão giả không khỏi biến sắc, hắn tuy không biết
thực lực y ra sao, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác tử vong đang
ngày càng áp đến.

" Ngươi dám giết ta, ta nhưng là Liệt Hỏa Môn tam trưởng lão, ngươi mà dám....
"

Xoẹt.....

Một ánh kiếm lóe lên rồi vụt tắt. Một đầu người cứ thế mà đi.

Nhất Kiếm Tây Lai quả nhiên danh bất hư truyền. Một kiếm xuất ra một mệnh mất.

Cơ Huyền sắc mặt vẫn không đổi, chỉ lắc đầu một cái.

Kệ mẹ ngươi là Tam trưởng lão hay Nhị trưởng lão, ta gai tinh ta giết như
thường. Chỉ một cái Hoàng Cấp Tông Môn ta còn chưa để vô mắt. Liệt Hỏa Môn
trước sau gì ta chẳng đến một lần. Không cần thiết mang nó ra hù ta.

Rồi hắn lại hướng Sở Hùng Phong đi đến.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #41