Người đăng: quanhoanganh
" Lý Tầm Hoan bái kiến thiếu chủ ".
" Tây Môn Xuy Tuyết bái kiến thiếu chủ ".
Hắn đang băn khoăn không biết làm thế nào cho phải, thì hai âm thanh lạ vang
lên.
Theo sau âm thanh là hai thân ảnh đồng thời chấn hiện. Một người thân mặt lam
y tuổi ngoài 20, sắc diện chững chạc, trông rất lịch lãm.
Còn người kia, tay cầm trường kiếm, toàn thân bạch y, sắc mặt lạnh lùng, chất
chứa bên trong là một nỗi cô độc khó tả.
Hắn nhìn hai người một chút, nhíu nhíu hàng lông mày. Một ý nghĩ đột nhiên lóe
lên trong đầu hắn.
" Hai người các ngươi khinh công ai cao hơn ". Cơ Huyền mắt hướng hai người
chờ mong hỏi.
Nghe Cơ Huyền hỏi thế, Tây Môn Xuy Tuyết cùng Lý Tầm Hoan nhìn nhau một lượt,
im lặng trầm ngâm.
" Có lẽ Lý huynh hơn ". Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng nói.
Bọn họ đều đã được thay đổi ký ức, nên với nhau cũng có chút hiểu biết nhất
định. Chỉ là chân thật so tài thì chưa có, tất cả chỉ là phỏng đoán mà thôi.
" Tốt ". Cơ Huyền nghe vậy liền hướng Lý Tầm Hoan hỏi " Ngươi biết phương
hướng Cơ gia ".
Lý Tầm Hoan ngạc nhiên. Hắn đã bị thay đổi ký ức, gọi Cơ Huyền là thiếu chủ,
lẽ nào lại không biết. Nhưng hắn vẫn trả lời.
" Ta biết ".
" Được, ta vừa nhận được tin báo, Cơ gia sắp có đại nạn, nhưng ta hiện tại
thân bất do kỷ không tiện trở về, ngươi lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy về
Cơ gia trợ lực giúp ta. Sẵn tiện điều tra giúp ta là thế lực nào giở trò. Chờ
ta về rồi sẽ tính sổ sách với chúng luôn một thể ". Cơ Huyền hướng Lý Tầm Hoan
nói.
" Tuân lệnh ". Lý Tầm Hoan nghe xong liền như một cơn gió lướt nhanh mà đi.
Cơ Huyền thấy vậy lòng đầy cảm thán.
" Không biết chừng nào ta mới có thể được như bọn họ, tự do bay lượn chín tầng
mây đây ".
Hắn lại tiếp tục chờ đợi, có Lý Tầm Hoan ra tay, hắn đã yên tâm nhiều. Nếu
ngay cả hắn giúp cũng không được thì mình về cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.
Phó mặc cho trời vậy.
" Rút thưởng sử dụng, trứng thú cưng sử dụng, cao cấp đan dược lễ bao sử dụng
".
Dù gì giờ cũng không có gì làm, người lại đang bức rứt không yên, thôi thì
dùng đi, biết đâu có kinh hỉ.
" Rút thưởng thành công chúc mừng ký chủ nhận được Hộ Thể Kim Bài ".
" Ấp trứng thành công chúc mừng ký chủ nhận được Thiên Miêu ".
" Chúc mừng ký chủ sử dụng thành công Cao cấp đan dược lễ bao thu được: Tiến
Cấp Đan x3, Sinh Cơ Đan x3, Thưởng Phẩm Chữa Thương Đan x3, Thượng Phẩm Hồi
Khí Đan x3, Thượng Phẩm Giải Độc Đan x3, Thượng Phẩm Phá Chướng Đan x3. "
" Hộ Thể Kim Bài ( Trung phẩm linh khí ) : có thể kích phát một tấm hộ tráo
bảo vệ cơ thể, chống chịu được mọi lực công kích dưới cấp Chiến Hoàng. Thời
gian sử dụng tối đa: 15 phút. Bán kính tối đa: 3 thước. Thời gian làm lạnh: 1
ngày ".
" Thiên Miêu : Thực Lực : Không rõ. Là một trong thập đại yêu thú thời thượng
cổ, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, có thể đoán trước thiên cơ. Thông
Linh từ nhỏ, có thể nói tiếng người ".
Cơ Huyền đứng hình, hai mắt trợn ngược.
Đan dược tất cả đều là thượng phẩm.
Vật phẩm thu được lại là Linh Khí.
Còn thêm một con mèo không biết thực lực, nhưng tri thức vô hạn, còn có thể
nói tiếng người.
Đây cũng không tính quá tệ đi.
Chiến Thần Đại Lục vũ khí cấp độ phân chia : Pháp Khí, Linh Khí, Thánh Khí,
Bán Thần Khí, cùng Thần Khí.
Trong đó Pháp Khí phân ra làm tứ giai: Thiên Địa Huyền Hoàng. Mỗi giai lại
phân thành 3 phẩm: Hạ, Trung, Thượng. Mỗi chữ chênh lệch là vô cùng to lớn.
Ví dụ như Đại Nhật Lôi Thể của Cơ Huyền tương đương với Thiên Giai pháp khí,
mà xương khô yêu thú liều mạng công kích hắn chỉ có thể lấy vỡ tan làm kết
cục. Đó chính là khác biệt.
Linh Khí, Bán Thần Khí cùng Thần khí không phải do người tạo ra mà là Thiên
Địa. Bên trong chỉ phân làm tam đẳng Hạ, Trung, Thượng mà thôi.
Còn Thánh Khí thì đặc biệt hơn. Nó là bổn mạng pháp bảo của Thánh Nhân được
Thánh Nhân bồi dưỡng, bên trong có mang một tia Tạo Hóa khí tức. Mỗi loại lại
có một lĩnh vực riêng, nên không cần cấp độ.
Ví dụ như Sát Long Kiếm của Cơ Huyền, đó là kiếm chuyên giết rồng. Được chế
tạo bằng xương cốt, huyết nhục Long Tộc nên bên trong có sản sinh ra Long Hồn.
Hiệu quả với người không mạnh, nhưng đối với Long Tộc lại phát ra hiệu ứng đặc
thù, làm ít công nhiều, làm chơi ăn thật.
Tuy có nhiều loại Thánh Khí có cùng chung mục đích, nhưng hiệu quả, biểu hiện
lại không giống nhau, không phân được mạnh yếu nên không thể chia cấp độ.
Hắn nhất cử lại được một cái Trung Phẩm Linh Khí. Sợ là cả Bắc Vực này có cũng
chẳng được bao nhiêu nha. Tỉ như A Ly thân là Vấn Thiên Tông Tông chủ con gái
độc nhất nhưng pháp khí bên người cũng chỉ tiếp cận Địa giai mà thôi, so với
Địa giai chân chính vẫn còn kém một đoạn. Điều này chứng tỏ một món Linh Khí
quý giá như thế nào.
Còn Chiến Hoàng. Bọn họ đã lĩnh ngộ được Thần Thông, nhất chiêu có thể làm
trời đất run chuyển, Thiên Băng Địa Liệt, không cùng cấp bậc khó mà chống đỡ.
Dù cho hắn có Linh Khí, nếu là Chiến Vương sử dụng thì may ra còn có mấy phần
hi vọng, nhưng không cao. Dù sao thân là Chiến Hoàng không lẽ không có mấy món
đồ áp đáy. Nên tốt nhất thấy vẫn né đi là hơn.
Giờ hắn ngẫm lại, lại thấy bản thân mình có chỗ hơn người.
Đại Nhật Lôi Thể so với Thiên Giai Pháp khí còn có chút nhỉnh hơn nếu vậy ở
Minh Nguyệt Quốc hắn không phải vô đối rồi sao. Còn ai có thể làm hắn xây xước
mảy may cho được.
Nhưng đó cũng chỉ là lý thuyết thôi. Hắn cũng không ngu đến mức đi lôi một tên
Chiến Tông cảnh ra thử nhiệt. Người ta nhẹ nhàng một chưởng cũng có thể đem
kinh mạch cùng nội tạng hắn chấn hư. Đến lúc đó xương cốt cứng cáp chịu cũng
không nổi thấu. Hại nhiều hơn lợi, hắn không chơi.
" Meo Meo ".
Bất chợt bên tai hắn vang lên tiếng mèo kêu.
Cũng chẳng biết khi nào trên vai hắn đã xuất hiện một con tiểu miêu nhỏ, toàn
thân đen nhánh, phía sau lại hai đuôi đang ngoe nguẩy.
" Ách, ngươi là Thiên Miêu ". Cơ Huyền bất ngờ hỏi.
Con mèo đang vui vẻ liếm lông. Nghe vậy liền kêu " meo " một tiếng tỏ vẻ chính
xác.
" Ách ". Cơ Huyền cũng chẳng viết nói gì.
" Không phải nói ngươi biết nói chuyện sao? Sao chỉ meo vs chả meo miết vậy ".
Hắn âm thầm thở dài. Chắc lại bị hệ thống hố rồi. Yêu thú không hóa hình làm
sao có thể nói chuyện.
" Vâng, ta biết nói tiếng người mà ". Con mèo vẫn tiếp tục liếm láp cái chân.
" Ách ngươi thật biết nói chuyện, mèo mà cũng có thể nói chuyện ". Cơ Huyền có
chút không tin
" Ta không phải là mèo, mà là Thiên Miêu, vạn sự thế gian cái gì cũng biết,
Thần Thông Quản Đại, Tuyệt Đỉnh Thiên Miêu ". Con mèo tự hào lên tiếng.
Cơ Huyền chỉ lắc đầu, có chút không tin nhưng cũng không nói gì. Hắn đang đợi
người ra, người chưa ra hắn chưa yên tâm lắm.
" Ngươi đoán thử chừng nào họ ra ". Cơ Huyền mắt nhìn cửa hang vô ý thức hỏi.
" sắp ". Con mèo cũng không để ý nhiều, thuận tiện trả lời.
Cơ Huyền mỉm cười, hắn cũng chỉ nghĩ là nó đang an ủi mình. Như vậy cũng tốt,
ít ra cũng còn có người đồng cảm.
Cả đời cường giả sợ nhất là cô độc, ít nhất hắn không như vậy.