Người đăng: quanhoanganh
Cũng chẳng biết bao lâu, Cơ Huyền cuối cùng cũng tỉnh lại.
Hắn từ từ mở mắt ra nhìn xung quanh một lược, nhưng moi thứ trước mắt hắn đều
đã thay đổi.
Hắn không còn ở bãi tha ma nữa mà đã được đưa vào một cái cung điện ngầm. Bốn
vách đá xanh thẳng đứng, 18 cột trụ lưu ly bóng loáng soi sáng cả một vùng.
Hắn từ từ ngồi dậy. Đánh giá kỹ xung quanh một lần nữa.
" Ồ, nó vẫn còn ở đó ". Cơ Huyền ngạc nhiên. Trước mặt hắn bức tượng con rồng
ngậm viên ngọc màu đỏ, vẫn sừng sững đứng đó. Như chưa từng có gì xảy ra.
Hắn cũng không cần do dự, hướng phía bức tượng đi đến.
Theo như nhiệm vụ nội dung, sau khi diệt hết khô lâu quái chỉ cần thu hồi Tích
Huyết Châu nữa sẽ được xem như hoàn thành. Nếu vậy chắc cũng chẳng còn nguy
hiểm nào khác. Mà hắn đoán không nhầm, Tích Huyết Châu chính là viên ngọc
trong miệng con rồng kia.
Nhưng cẩn tắc vô áy, không nên chủ quan vẫn là hơn. Hắn cẩn thận di chuyển,
thần thức bao phủ tứ phía, nếu có biến cố bản thân sẽ kịp nhận ra ngay, quyết
không thể để chuyện như lúc đầu lại xảy ra.
Hắn cứ đi mãi, cho đến khi đến phía dưới chân bức tượng không khỏi đớ người.
Ở đó đang có một cô gái, tuổi ước chừng hai mươi, xinh đẹp như tiên, một thân
tử sam y phục, hiện lên đầy thần bí.
Cô ta lưng dựa vào bức tượng, môi mỉm cười mắt nhìn Cơ Huyền chăm chú.
Cơ Huyền cố lấy lại bình tĩnh, sắc mặt ngưng trọng nhìn cô gái trước mặt hỏi :
" Cô nương là ai? "
" Là thứ ngươi muốn tìm ". Cô gái vẫn ung dung trả lời.
Cơ Huyền nghe vậy hai hàng lông mày khẽ nhếch lên. Miệng khẽ cong
" Cô nương chắc có hiểu lầm, tại hạ đến đây không phải để tìm người ".
Cô gái nghe vậy cũng có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh lại khanh khách trả
lời
" Ta có nói với ngươi ta là người sao ".
" Ách ". Cơ Huyền cũng bị câu này làm cho sững sờ. " Ngươi không là người
chẳng lẽ là ma. " Hắn âm thầm mắng, nhưng nhớ đến cái gì sắc mặc không khỏi
trở lại nghiêm túc.
Dù hắn đã quét qua bao nhiêu lần cũng vậy. Thần thức không thể phát hiện ra sự
hiện diện của cô ta.
" Ngươi tin chưa? " Cô gái vui vẻ hỏi.
Cơ Huyền hít một hơi khí lạnh. Hai mắt ngưng thần dùng Âm Linh Quỷ Nhãn thăm
dò.
" Âm Linh Quỷ Nhãn, ngươi là người của Tử Long nhất tộc ". Cô gái ngạc nhiên
hỏi.
Cơ Huyền nghe vậy cũng giật mình. Một thân tử khí bốc lên. Chiến bào không gió
mà bay. Một bộ tóc tím cũng theo đó đung đưa.
" Ta hỏi lại lần nữa cô nương là ai? "
Cô gái kia thấy vậy che miệng cười khúc khích. Một thân tử khí vô hình cũng
theo đó tuôn ra hướng Cơ Huyền áp tới. Khí thế so với Cơ Huyền còn mạnh gấp
ngàn lần.
Phốc...
Cơ Huyền miệng phun ra một ngụm máu, thân thể bị kích lùi ra sau hơn 10 thước.
Nội tạng đảo lộn, cơ thể đau nhói.
Nếu không có Đại Nhật Lôi Thể hắn chắc chắn đã bị bạo thể mà chết.
Thấy Cơ Huyền vậy mà vẫn còn đứng được. Tử Sam Thiếu Nữ không khỏi ngạc nhiên,
miệng " Ồ " lên một tiếng.
Cơ Huyền mặt trắng bệch hai mắt sát cơ hướng thiếu nữ phóng tới. Hắn bây giờ
có thể cảm nhận được sinh mệnh lực lượng của mình đang dần dần bị một luồng
sức mạnh lạ cắn nuốt. Nhưng lực bất tòng tâm không thể làm gì hơn.
Cô gái thấy vậy cũng không nói gì, miệng khẽ cong, tay trái vung lên Tích
Huyết Châu từ miệng con rồng hướng Cơ Huyền bay đến.
Viên ngọc lao rất nhanh, nhưng đến trước mặt Cơ Huyền bỗng nhiên dừng lại.
Cơ Huyền thấy vậy không khỏi nhíu mày, lòng đầy khó hiểu.
" Luyện hóa nó ". Cô gái không mặn không nhạt nói.
Nhưng không hiểu tại sao Cơ Huyền cả người không thể cưỡng lại được, răm rắp
nghe theo.
Hắn giơ tay ra cầm lấy viên ngọc, rồi lại ném vào miệng mình nuốt xuống.
Chỉ thấy một luồng nhiệt từ viên ngọc tỏa ra như thiêu đốt nội tạng của hắn.
Cùng luồng khí tức của thiếu nữ kia va chạm không ngừng. Làm cơ thể hắn đau
đớn khôn tả.
Chẳng còn cách nào khác, hắn đành dùng tử khí bản thân hòa vào luồng khí thế
quái lạ của thiếu nữ âm thầm bao bọc lấy viên ngọc. Từ từ luyện hóa.
Nổi đau đớn cũng dần dần giảm đi, hơi nóng cũng không còn nữa. Hắn cứ ngồi im
như vậy cho đến khi
" Chúc mừng Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Kiên trì. Phần thưởng : Nhân vật tự
chọn, hối đoái điểm 5000. "
Nghe vậy hắn từ từ mở mắt. Thiếu nữ thần bí vẫn đứng đó, nụ cười vẫn như cũ
hiện ở trên môi.
Hắn đứng dậy thấy cơ thể tràn trề sức mạnh. Hướng thiếu nữ hỏi : " Thật ra
ngươi có âm mưu gì? Là bạn hay là thù? Viên ngọc kia là sao? Nó có công dụng
gì? " Hăn hít một hơi nếu ra một loạt câu hỏi. Cả người chờ mong thiếu nữ giải
đáp.
" Ngươi cũng thật kỳ quái. Đã đến chổ này không phải mục đích chỉ vì Tích
Huyết Châu sao? Sao lại hỏi vậy. " Cô gái ung dung trả lời, mặc kệ sắc mặt Cơ
Huyền biến hóa ra sao.
Cơ Huyền nghe vậy chỉ lắc đầu.
" Ta đến đây chỉ tìm cơ duyên, không phải vì Tích Huyết Châu gì đó. Nó là gì
đến cả ta cũng không biết ".
" Ồ, ngươi không biết. Vậy cứ xem như nó là tạo hóa của ngươi đi. Giờ ngươi
còn rất yếu chưa thể sử dụng nó, càng không nên để nó lộ ra ngoài, nếu không
đại lục này chỉ sợ lại biến thiên, đối với ngươi trăm hại mà không có một lợi
nào. Ngươi hiểu không ". Cô gái trầm tư một chút rồi nói.
" Không hiểu ". Cơ Huyền lạnh lùng đáp.
Tử Sam Thiếu Nữ thấy vậy cũng có chút đớ người ra. Đầu lắc lắc liên tục.
" Ngươi có biết Yêu Đình ". Cô gái hỏi
" Có nghe nói qua ". Cơ Huyền vẫn lạnh lùng đáp
" Vậy ngươi biết vì sao Yêu Đình lại đủ sức bá chủ Đại Lục 5 vạn năm không? "
" Đương nhiên là dùng sức mạnh nghiền ép ". Cơ Huyền không cần suy nghĩ trả
lời ngay.
" Vậy sức mạnh đó là gì? ". Thiếu nữ lại hỏi.
Cơ Huyền nghe vậy lắc nhẹ cái đầu tỏ ý không biết.
" Thế giới này còn có rất nhiều điều bí ẩn mà ngươi không thể lý giải được.
Sau này gặp ngươi sẽ biết ". Tử Sam Thiếu Nữ thấy vậy chỉ thở dài.
" Ngươi với ta xem như có duyên, ta hiện tại lại không tiện ra mặt. Tích Huyết
Châu cứ chôn vui ở đây cũng không hẳn việc tốt. Ngươi đã thông qua thử thách
thì nó sẽ quy về ngươi. Ngươi hiện tại có thể đi ". Tử Sam Thiếu Nữ nói xong
liền phất tay một cái quay người vào trong đi.
Cơ Huyền thấy vậy, sắc mặt đanh lại.
" Còn bạn ta đâu, bọn họ hiện đang ở nơi nào ".
" Bọn họ có cái khác cơ duyên, cùng ngươi không liên hệ, ngươi ra ngoài trước
chờ bọn chúng đi, ta phải nghĩ ngơi ".
" Ngươi không định cùng ta giải thích một chút ". Cơ Huyền nhìn bóng lưng
thiếu nữ nói.
" Haizzzz, một vũng nước đục, ta muốn thoát mà thoát không được. Ngươi tội gì
phải đâm đầu vào ". Thiếu nữ nghe vậy không khỏi quay lại hướng Cơ Huyền
trách.
" Đi đi, ngươi nắm giữ Tích Huyết Châu, trước sau gì cũng sẽ biết, nhưng hiện
tại còn quá sớm. Đi đi thôi, chừng nào đạt đến Chiến Đế quay lại đây. Ta sẽ
nói cho ngươi nghe ". Nói xong nàng lại phất tay một cái, ánh sáng màu trắng
lúc đầu lại lóe lên, nhắm hướng Cơ Huyền cắn nuốt tiếp.
Ánh sánh qua đi, hắn lại thấy mình đang đứng tại lối ra vào cửa động. Lòng
không khỏi cười khổ không thôi.
Xung quanh hiện tại cũng không có ai khác, hắn đã nhiều lần định quay lại bên
trong tìm kiếm mọi người nhưng không thể bước vào cửa động dù chỉ một bước.
Hắn chỉ có thể âm thầm thở dài rồi ngồi xuống suy nghĩ. Cố xâu chuỗi lại một
mớ thông tin rải rác nhưng vẫn không biết được gì nhiều.
Điều hắn biết chỉ gói gọn trong vài thông tin mà thôi.
Mỗi người vào đó sẽ được đưa đến một chiều không gian khác để tham gia
khảo nghiệm cơ duyên, mà cơ duyên của mình chính là viên kia Tích Huyết Châu,
mặc dù còn chưa rõ công dụng.
Tất cả mọi cơ duyên cùng thiếu nữ thần bí kia đều có liên hệ. Chứng tỏ
nàng ta không phải người bình thường, theo cách nói của nàng, thực lực ít nhất
cũng đã ngoài Chiến Đế cấp bậc mà hắn bây giờ so với người ta, chính là chân
chính kiến hôi cũng không bằng.
Thiếu nữ này chắc chắn nắm giữ bí mật của Yêu Đình.
Đó chính là những kết luận mà hắn có thể đưa ra hiện tại, tuy vẫn còn rất mơ
hồ, nhiều lỗ hổng nhưng cũng chẳng còn cách nào hơn để giải thích.