Người đăng: quanhoanganh
Nhóm 6 người cẩn thật từng chút, tiếng vào hang.
Cửa hang tuy rộng nhưng càng đi sâu vào trong đường lối lại càng hẹp. Mọi thứ
lại tối om, ngửa tay không nhìn thấy ngón. Nếu không có Lửa Hồ Ly của Đắc Kỷ
đúng là nữa bước cũng khó đi.
Bọn họ cứ di chuyển dọc theo con đường, cũng chẳng biết qua bao lâu cuối cùng
phía cuối con đường cũng lóe lên một tia sáng.
Thấy vậy 6 người mừng rỡ dùng tốc độ nhanh nhất chạy lên phía trước.
Nhưng tưởng như sắp đến được nơi, mục đính sắp thành thì lại có biến cố phát
sinh.
Chỉ thấy ánh sáng kia lúc đầu thật nhỏ, như mờ ảo phương xa, nhưng ai ngờ đi
chỉ được mấy thước, đốm sáng liền phát tướng, lóe lên một cái liền nuốt chửng
6 ngươi.
Sự việc phát sinh quá đột ngột chẳng một ai có thể kịp phản ứng, tất cả mọi
người hai mắt liền nhắm chặt để tránh ánh sáng chói, nhưng chân theo quán tính
vẫn thế mà đi.
Ánh sáng đến thật nhanh, nhưng qua đi cũng không chậm.
Đến khi Cơ Huyền mở mắt ra chỉ thấy mình đã đi đến một nơi khác, hoàn toàn xa
lạ, xung quanh 5 người cũng chẳng biết đã lạc trôi về phương nào.
Đây là một cái thung lũng chết, đất đai đen kịt, xung quanh không một ngọt cỏ
bóng cây, chỉ toàn núi với đá. Sương mù thì tụ thành từng đám, không khác gì
đám mây, nhưng lại giăng với số lượng dày đặt. Tuy không che hết tầm nhìn
nhưng cũng chẳng khá hơn là bao.
Cơ Huyền chậm chạp di chuyển, tay cầm chắc Thanh Lam Kiếm, thần thức tỏa ra
bốn phương tám hướng giới nghiêm, nhưng vẫn không thu lại bất kỳ động tĩnh gì.
Ở đây không có mặt trời, cũng chẳng có mặt trăng hắn cũng chẳng thể nào canh
được thời gian cho chuẩn, nhiều lắn chỉ có thể ước lượng đại khái.
" Aaaaaaaa ". Bất ngờ một tiếng hét vang lên phá tan màng yên tĩnh chết chóc,
ngay cả hắn cũng có chút giận mình.
Cũng chẳng suy nghĩ nhiều, Cơ Huyền nhắm hướng tiếng hét mà đi.
Hắn chỉ biết chạy rồi lại chạy. Cũng chẳng biết qua bao lâu cuối cùng cũng tới
đích.
Tuy đến nơi nhưng người thì đã mất dạng. Thần thức, Âm Linh Quỷ Nhãn đều tung
ra nhưng vẫn không có kết quả.
Thứ hắn thu được chỉ có một.
" Ách, cái gì đây? Không phải nghĩa địa chứ ". Thông tin thần thức truyền về
thức hải hắn thật sự làm hắn chết điếng.
Trước mặt hắn là một cái hố. Rất rộng, ngay cả thần thức của hắn cũng không
thể nào bao quát được. Bên trong xương cốt chất thành đống, đủ mọi hình thù.
" Là Yêu Tộc bãi tha ma sao? ". Hắn đứng suy nghĩ một lát vẫn quyết định đi
xuống.
Dưới này xương mù đã nhạt đi, hắn đã có thể nhìn thấy cảnh tượng diễn ra xung
quanh mình.
" Hít.... Haizzzz ". Hắn hít sâu một hơi rồi lại ảo não thở dài.
" May mà ta bị đưa đến đây, nếu để hai con bé kia thấy, cũng chẳng biết có
biểu cảm gì? "
Hắn tiếp tục di chuyển cuối cùng đập vào mắt hắn chính là một tấm bia. Thân
cao 3 thước, làm bằng đá gì không biết, nhưng bên trong năng lượng ba động
tuyệt đối khổng lồ. Bên trên khắc 7 chữ màu đỏ chót.
" Tử Vong Môn, Chết Mới Thể Vào ".
" Ách, đùa ta sao? Chết rồi sao vào? ". Cơ Huyền đọc xong không khỏi tức tối
càm ràm.
Hắn không nói thì thôi, nói xong lại hối hận.
Chỉ thấy mặt đất rung động mãnh liệt, tấm bia đá kia liền từ từ chui xuống
đất. Trung Tâm bãi tha ma một bức tượng đá chui lên.
Bức tượng cao chừng 5 trượng, hình một con rồng đen, miệng ngậm một viên ngọc
đỏ.
Cơ Huyền máu hiếu kỳ nổi lên đang định đi đến xem thực hư thế nào ai ngờ mấy
bộ xương thú xung quanh liền di động lao ra trước mặt hắn cản đường.
" Quái, đúng là thế giới kỳ lạ, chuyện gì cũng có thể xảy ra, xương thú khô
cũng có thể di chuyển ". Cơ Huyền mắng chửi không thôi nhưng cũng hết cách.
Nói chuyện với xác chết, hắn không có rãnh rỗi đến mức đó. Nếu đã cản đường
hắn, vậy thì chết đi.
Hắn tay quơ Thanh Lam Kiếm nhắm mấy bộ xương tấn công.
Ken.... Rầm
Hắn một kiếm chém vào đầu khô lâu yêu thú, tuy thành công nhưng cũng không
khỏi khiếp sợ.
Cơ Huyền sắc mặt trắng bệch. Thanh Lam Kiếm trên tay đã xuất hiện vết nứt.
Con quái thú này xương cốt cũng quá cứng đi, mà Thanh Lam Kiếm phẩm chất lại
không cao, sợ chịu lâu không được.
" Chúc mừng người chơi đánh chết xương khô yêu thú thu được 0 kinh nghiệm ".
Âm Thanh hệ thống vang lên làm Cơ Huyền suýt nữa học máu.
" Cái đéo gì thế này, bố mày cực khổ mới chém giết được một đầu, ngươi một
điểm kinh nghiệm cũng không cho ta, ngươi... Ngươi... ". Cơ Huyền nghe xong
tức đến run người, miệng la om sòm.
" Chúc mừng người chơi nhận được nhiệm vụ phụ tuyến: Kiên trì. Nội dung : đánh
vỡ hết toàn bộ xương khô yêu thú, thu về Tích Huyết Châu. Tiến độ : 1/ 1
triệu. Phần thưởng : Nhân vật tự chọn, hối đoái điểm 5000. Thời gian : 3 ngày.
Thất bại: chôn xương tại đây. "
" Một triều con đùa ta sao? Làm sao trong ba ngày mà giết ".
Không có hồi âm
Hắn đang định hỏi thêm nhưng có vẻ điều kiện không cho phép. Chỉ thấy một con
bị hạ, tất cả các con khác điên cuồng lao lên, tuy tốc độ không cao nhưng số
lượng lại khủng khiếp vô cùng.
Cơ Huyền cắn răng, cất Thanh Lam Kiếm vào kho. Hít sâu một hơi ngưng thần chờ
đợi.
Giờ không được loạn, chỉ cần hơi loạn sẽ chết ngay, bọn chúng ngoài xương cứng
ra mọi mặt đều yếu, ta vẫn còn hi vọng.
" Hệ thống hạ phẩm chữa thương đan, cùng hồi khí đan bao nhiêu điểm một viên
".
" đồng giá 1 điểm/ 1 viên ".
" Tốt, đổi ta 1000 viên hạ phẩm chữa thương đan, 1000 viên hạ phẩm hồi khí đan
". Giờ hắn không còn nhiều thời gian. Đối mặt với 999999 con yêu thú, bị
thương hay mất sức là điều chắc chắn, mua nhiều an toàn hơn tí nữa giao tranh
đỡ phân tâm.
" Chúc mừng ký chủ mua thành công, có thiết lập mặc định ". Hệ thống hỏi.
Hắn đang định hỏi thiết lập mặc định là sao, nhưng mấy trăm ngàn con yêu thú
đã hướng hắn đánh đến, hắn cũng không tiện nói nhiều liền lao vào tranh đấu.
" Có ". Hắn gấp rút nói.
" Thiết lập hoàn tất, chỉ số đạt 80%tự động phục dụng ".
" Ách ". Giờ hắn hiểu mặc định là gì rồi. Nếu được như vậy còn gì bằng.
Hắn thân là Ngọc Lôi Thể, huyết nhục so với Địa giai pháp khí còn nhỉnh hơn
một bậc, lại thêm Từ Khí gia trì, uy lực lớn hơn hẳn. Điệp lãng Thập Tam Thức,
Hắc Tâm Sát Chưởng thi nhau mà ra, hướng phía yêu thú quét qua.
" Chúc mừng người chơi đánh chết xương khô yêu thú thu được 0 kinh nghiệm "
" Tiến độ : 2/ 1 triệu ".
" Chúc mừng người chơi đánh chết xương khô yêu thú thu được 0 kinh nghiệm "
" Tiến độ : 3/ 1 triệu ".
........
Hắn toàn thân bị vây hãm giữa trăm ngàn yêu thú, tay chân liên hồi di chuyển,
không chút nào dừng lại. Trên người thương tích cũng mỗi lúc một nhiều nhưng
nhờ có huyết mạch cùng Hạ Phẩm chữa thương đan nên tốc độ hồi phục cũng nhanh
đến chóng mặt. Nhưng đau đớn thể xác là điều không thể tránh khỏi.
Hắn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, bây giờ run tay bản thân liền hồn quy
địa phủ ngay lập tức. Chỉ có kiên trì mới mong kiếm được một đường sinh cơ mà
thôi.
Cữu Tinh Chiến Sư lấy một địch triệu, còn là 1 triệu con yêu thú, hắn có thể
cam đoan cả cái Đại Lục này duy nhất hắn một người, cũng độc nhất một truyền
kỳ không bao giờ đụng hàng.