Người đăng: quanhoanganh
" Hiển thị thuộc tính ".
Ký chủ : Cơ Huyền
Danh hào : Cơ gia thiếu chủ
Huyết Mạch : Tử Long
Thực lực : Cấp 19 ( Cữu Tinh Chiến Sư ) (80/9000exp)
Sức mạnh : 7 Long lực
Chiến tướng : Đắc Kỷ ( Tứ Tinh Chiến Vương ), Tiểu Long Nữ ( Tam Tinh Chiến
Vương )
Công Pháp : Chiến Thiên Quyết tàn quyển ( Huyền giai hạ phẩm ), Đại Nhật Lôi
Thể Quyết ( Ngọc Lôi Thể: 100/1000 ).
Chiến Kỹ : Lưu Tinh Thất Kiếm ( Hoàng giai thượng phẩm ), Điệp Lãng Thập Tam
Thức ( Hoàng giai trung phẩm ), Vọng Khí Quyết, Tử Vong Tam Kiếm ( Thiên giai
thượng phẩm), Hắc Tâm Sát Chưởng.
Kỹ năng : Sơ cấp luyện đan thuật, sơ cấp luyện khí thuật, Sơ cấp bày trận
thuật, Sơ cấp vẽ phù thuật, Ẩn Thân ( mặc định), Tử khí ( mặc định ), Âm Linh
Quỷ Nhãn ( mặc định ).
Vũ Khí : Thanh Lam Kiếm, Hư Vô Chiến Bào ( Thiên giai hạ phẩm )
Hối đoái điểm : 7000
Vật Phẩm : Sát Long Kiếm ( Thánh khí )( hư hỏng 75% ), 1 lần rút thưởng may
mắn, Thuần Thú Ti, Linh thạch hạ phẩm x257, Chân Linh Đan x36( 3 lọ ), Trứng
Thú Cưng x1, Tàng Bảo Đồ x1.
" Đã 3 ngày rồi ". Cơ Huyền nhìn trời, thở dài một hơi.
Hắn cùng tứ nữ đã đến Thập Vạn Đài Sơn được 3 ngày rồi.
Hôm đó, sau khi Diệp Tố Như đưa đồ cho Cơ Huyền, ngay trong ngày hắn liền liên
lạc với Cơ Kiếm, giao lại mọi thứ cho hắn sau đó cáo biệt gia gia rồi cùng tứ
nữ lên đường, hướng Thập Vạn Đài Sơn mà đi.
Ba ngày qua, ngày nào hắn cũng cố gắng giết chóc, từ sáng sớm cho đến tối
khuya không một lần làm biếng. Nhưng thẻ nhân hai cũng có giới hạn, ba ngày
qua đi kinh nghiệm nhận được đã ít nay lại càng ít hơn.
Ngay cả tứ nữ thấy hắn điên cuồng như vậy cũng hăng say tập luyện quên cả thời
gian. Chỉ trong vòng 3 ngày ngắn ngủi mà Lãnh Ngưng Sương cùng A Ly đều đã đột
phá bình cảnh tiến thêm một bước.
Còn Đắc Kỷ cùng Tiểu Long Nữ tu vi quá cao đột phá là điều không thể, nhưng
thực lực cũng có chút tinh tiến.
3 ngày, hắn nhất cử đột phá hai tiểu cảnh giới, thực lực cũng theo đó mà dâng.
A Ly khi xưa nhất kiếm làm hắn bị thương mém chút mất mạng nhưng bây giờ hắn
tương tự, 1 quyền cũng làm đối phương khốn đốn.
Tuy sức mạnh chênh lệch, nhưng dù sao hắn cũng chưa đột phá vào Chiến Linh.
Chưa thể mượn nhờ Linh Khí thiên địa để cường hóa chiêu thức nên vẫn có chút
gì đó thua thiệt.
" Ba ngày hết chém rồi lại giết, thật không có gì thú vị ". Cơ Huyền chán nản
lầm bầm. Hắn cuối cùng cũng hiểu cảm giác của Độc Cô Cầu Bại khi xưa vì sao
hắn lại khao khát một lần thất bại đến thế.
Cuộc sống như vậy cũng quá vô vị đi.
Hắn ngồi tựa lưng vào gốc cây nhìn bốn nữ luyện tập. Cơ Kiếm cũng đang huấn
luyện thuộc hạ cách đây không xa, nhưng sợ ảnh hưởng đến tiến độ hắn cũng
không có thông báo qua.
Giờ này Lãnh Ngưng Sương cùng A Ly đã quen với máu. Sát phạt cũng đã quyết
đoán hơn rất nhiều.
" Ít ra không uổng công ta ". Cơ Huyền mỉm cười rồi lại chán ngán thở dài.
" Hệ thống còn gì làm nữa không? ". Hắn từng nhiều lần muốn đi sâu vào trong
hơn, nhưng lại sợ A Ly cùng Ngưng Sương không chịu nổi, nên cũng đành tạm gác
lại.
" Ký chủ còn 1 Trứng Thú Cưng cùng 1 Tàng Bảo Đồ có thể sử dụng ". Âm Thanh hệ
thống vang lên.
" Ách, Tàng Bảo Đồ, ta quên mất còn nó, sử dụng đi ". Cơ Huyền nghe vậy sắc
mặt không khỏi hưng phấn lên.
" Sử dụng thành công. Vị trí bảo tàng cách ký chủ 50 dặm về phía Tây ".
Cơ Huyền nghe vậy cả người đứng phắt dậy. Muốn trở thành cường giả không phải
chỉ dựa vào khổ tu là có thể. Cơ duyên cũng rất quan trọng. Đi tìm một đại tạo
hóa cũng chính là một cách tăng cường thực lực.
" Nó là cái gì ? " Cơ Huyền hướng hệ thống hỏi.
" Là một cái động phủ. Cảnh báo độ nguy hiểm dao động từ A cho đến SS. Không
thể xác nhận ".
Cơ Huyền đang hưng phấn nghe vậy cũng không khỏi xấp mặt.
Hắn nhíu mày. Trầm tư suy nghĩ. Nhưng vẫn quyết định đi.
Hắn dặn dò Tiểu Long Nữ cùng Đắc Kỷ một lượt, nếu thật sự phát sinh biến cố
không thể ngăn cản được thì hãy đưa Lãnh Ngưng Sương cùng A Ly đi trước. Hắn
sẽ tự có cách thoát thân.
Đi được một đoạn hắn vẫn gọi thêm Cơ Kiếm cùng đồng hành. Là phúc không phải
họa, mà họa tránh không khỏi. Nếu là cơ duyên cho Cơ Kiếm cùng hưởng cũng
không sao. Còn nếu hắn gặp bất trắc, âu cũng là số mệnh.
Mà Cơ Kiếm không làm hắn thất vọng. Chỉ một tuần đã đột phá đến Nhị Tinh Chiến
Linh. Tuy nói hắn giao đan dược rất nhiều, nhưng nếu không có nghị lực cùng
quyết tâm cũng chưa chắc gì có thể.
Quả nhiên như lời hệ thống 50 dặm phía Tây quả có một cái động phủ, nhưng bị
bụi cây che khuất lâu năm, rất khó tìm thấy.
Bên trong lại có nhiều luồn âm khí quái lạ thoắt ẩn thoắt hiện, họa tiết trước
cửa cũng rất đặc thù, khiến hắn không khỏi lo âu.
" Chủ nhân, là Ký Tự của Yêu Đình ". Đắc Kỷ nhìn những hoa văn được khắc trên
vách đá cả người như điện giật. Hướng Cơ Huyền nói.
" Yêu Đình đó là cái gì? ". Cơ Huyền hiếu kỳ hỏi.
Nhưng nghe đến hai chữ này cả ba nữ còn lại sắc mắt không khỏi đại biến.
" Yêu Đình chính là Yêu Tộc đệ nhất thế lực, sức mạnh tổng thể so với Nhân Tộc
tứ đại Thánh Địa bây giờ còn mạnh hơn rất nhiều. Đó chính là niềm kiêu ngạo
của toàn bộ yêu giới. Nhân tộc bị Yêu Tộc chúng ta đè ép một đầu suốt mấy vạn
năm chính phải kể đến công lao của nó trước tiên ". Đắc Kỷ kích động nói.
" Ách mạnh như vậy? Vậy tại sao ta chưa bao gườ nghe qua thế lực này? " Cơ
Huyền nhíu mày. Cố gắng lục lại ký ức.
Đắc Kỷ nghe nói vậy không khỏi lắc đầu thở dài.
" Nó đã bị diệt vong rồi, còn đâu mà nghe ".
Cơ Huyền sững sốt. Có Thịnh tất có suy, có tan phải có hợp. Dù mạnh mẽ ra sao
cũng không thể tránh khỏi luật nhân quả này.
" Lý do là gì ? ". Cơ Huyền hỏi.
" Không biết ". Đắc Kỷ nói.
" Không biết? " Cơ Huyền cứ tưởng mình nghe nhầm.
" Ừm, mọi người chỉ nói nó đột nhiên mất tích còn nguyên nhân là gì? 5 vạn năm
qua vẫn chưa từng có người nào lý giải ra, hôm nay chúng ta được gặp cái này
di tích, biết đâu sẽ tìm được chút manh mối gì đó ". Đắc Kỷ lòng đầy chờ mong,
nàng dù sao cũng là Yêu Tộc, có chút hành động vì cộng đồng cũng không tính
quá đáng đi.
Nhưng Cơ Huyền lại khác. Hắn đã có chút do dự trong lòng. Yêu Đình mạnh mẽ như
vậy còn có thể trở thành lịch sử. Bản thân mình dù có khám phá ra bức màng bí
ẩn cũng có ai chắc được đó là chuyện tốt.
Thấy Cơ Huyền như vậy Đắc Kỷ mỉm cười nói.
" Chủ nhân, trước kia người có nói với ta, trên đời này không có gì là hoàn
mỹ. Muốn được thứ này thì phải lấy cái khác đánh đổi đi vào. Hôm nay ta cũng
muốn hỏi người, người có dám cùng ta đánh cược một lần hay không ? ".
Cơ Huyền đớ người, đứng im trầm ngâm nhìn Đắc Kỷ.
" Đúng nha, đại trượng phu ở đời sống có gì vui, chết có gì buồn. An nhàn quá,
thật sự làm khí phách con người ngày càng sa sút đi ".
Lòng hắn đã có quyết định, sắc mặt lại trở nên âm trầm. Một luồng tử khí vô
hình cũng theo đó mà ra. Cũng chẳng biết từ khi nào trên tay hắn đã xuất hiện
một thanh kiếm màu lam.
" Hahaha, chẳng phải chỉ là đi một chuyến sao, chỉ một cái hang động còn làm
ta sợ, vậy sau này lấy gì mà chinh phục thiên hạ. Thích chiến, ta hầu. Ai sợ ở
lại, ai có can đảm theo ta vào trong. Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu ".
Mọi người nghe hắn nói vậy không khỏi mỉm cười. Đây mới là khí phách mà một
nam nhi nên có. Bễ nghễ thiên hạ, xem sống chết nhẹ tựa lông hồng. Không ngại
xông pha khó khăn thử thách, đi theo một người như vậy, còn gì thú vị hơn.