Người đăng: quanhoanganh
" Haha, mấy năm rồi không gặp, Tam hoàng tử thật không ngờ còn nhớ đến ta ".
Cơ Huyền ung dung đi vào vào nghe Sơ Long Nham gọi tên mình không khỏi mỉm
cười đáp.
" Haha, Cơ gia thiếu chủ danh lừng Minh Nguyệt Quốc ta sao có thể quên ". Sở
Long Nham hừ lạnh một tiếng.
" Ồ, không ngờ danh tiếng ta đã vang xa như vậy. Thật vinh hạnh làm sao ". Cơ
Huyền làm sao có thể chịu lép vế. Thuận miệng quăng lại một câu.
" Hahah, tại hoàng cung cũng dám sàm sỡ công chúa, sợ là cả thiên hạ này duy
nhất ngươi lá gan ". Sở Long Nham khiêu khích, dám cản trở ta làm việc, không
cho ngươi mất mặt không được.
" Tam hoàng tử cứ thích đùa, không lẽ ta sàm sỡ thê tử mình còn phải hướng
ngươi khác xin ". Cơ Huyền sắc mặt thản nhiên đáp.
" Hahah, hảo miệng lưỡi, những lời như vậy cũng dám nói, được ta cũng làm
biếng tranh cải với ngươi, nói. Đến đây làm gì ? ". Sơ Nham Long thật không
nghĩ tới da mặt tiểu tử này lại dày như vậy, có nói tiếp đến sáng mai người
thiệt cũng là mình, chi bằng dứt khoát đi cho lẹ.
" Ngài đừng có chọc ta, ta đến đây còn có thể làm gì ? ". Cơ Huyền nhếch môi
khiêu khích.
" Ồ nói thử xem, ta đang rất tò mò ". Sở Long Nham giọng lạnh xuống, sắc mặt
tràn đầy uy hiếp.
" Đương nhiên là cầu hôn Vân Hi rồi, vậy cũng hỏi, Tam hoàng tử, mới mấy năm
không gặp không lẽ đầu ngươi bị hỏng rồi, như vậy không tốt nha, tư duy như
thế sao có thể giúp Hi Nhi quản lý Vân gia, thôi thì để ta làm vẫn hơn ". Cơ
Huyền miệng đầy thuốc súng, quyết không cho Sở Long Nham đường lui.
" Ngươi.... Được lắm, vậy là ngươi muốn cùng ta cướp đến cùng ". Sở Long Nham
tức đến run người. Nhưng hôm nay lao đã phóng đi, không theo không được.
" Không không, ngài nói ngược rồi, là ngài cùng ta tranh thê tử, không phải ta
cướp nữ nhân ngài, miệng lưỡi thiên hạ rất khó tin, điều này mà đồn ra ngoài
ta còn mặt mũi nào mà ra đường nữa, lão bà mình cũng không bảo vệ được không
bằng chết quách đi cho rồi. " Cơ Huyền thở dài một hơi, giọng đầy ủy khuất
nói.
Cơ Huyền nói câu này xong không chỉ Sở Long Nham mả ngay cả Vân Hi cũng tức
lộn ruột lên.
" Cái tên chết bằm ăn nói lung tung gì đó, ai là lão bà ngươi ". Vân Hi mặt đó
chót, cũng không biết vì giận hay xấu hổ, hướng Cơ Huyền hét lên.
" Con gái hay xấu hổ, ta không trách nàng ". Cơ Huyền chính khí lẫm liệt nói.
Sở Long Nham hít một hơi sâu cố nén lửa giận trong lòng xuống.
" Được Cơ đệ, ta cũng mặc kệ ai tranh ai cướp, nhưng Vân Hi ta muốn, nếu ngươi
không chịu buông, được ngày mai chúng ta tranh tài, thế nào ? " Sở Long Nham
hướng Cơ Huyền nói.
" Chọn ngày không bằng trùng ngày, sính lễ ta cũng đã mang đến, muốn thi, tới,
bổn thiếu từ xưa đến nay vẫn chưa biết sợ qua ai bao giờ ". Cơ Huyền ngữ khí
hào hùng, hướng Sở Nham Long thoại.
" Hảo, hay cho câu chọn ngày không bằng trùng ngày, được, đến đây. Không lẽ ta
sợ ngươi. Đề cho ngươi chọn, muốn thi sao tùy ngươi ". Sở Long Nham máu nóng
xung thiên, công khai khiêu chiến.
" Ồ, không tốt, như thế khác nào Hổ Thịt Heo Què, Tam hoàng tử vẫn ngươi ra đề
đi, ta không muốn người khác nói thắng không quang vinh ". Cơ Huyền giọng đầy
miệt thị nói.
" Ách, heo què... Ngươi.... ". Sở Long Nham cứng họng, nhìn chăm chăm Cơ Huyền
như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Nếu ánh mắt có thể giết được người, cam đoan Cơ Huyền dù có 100 cái mạng cũng
đừng mong sống sót mà rời đi.
" Ngươi thật biết ăn nói, ngươi nghĩ ngươi có gì hơn ta, muốn thắng ta, nằm mơ
đi sẽ thấy ". Sở Nham Long khinh thường nói.
" Được, vậy ta ra 3 đề, nếu ngươi có thể thắng 1, ta lập tức cuốn gói khỏi đây
ngay ". Cơ Huyền giọng dần lạnh xuống. Hướng Sở Nham Long tuyên bố.
" Đừng nói 3 đề, 30 đề ta cũng theo ngươi chơi ". Sở Nham Long thách thức.
" Vậy nếu ngươi thua thì sao? ". Ngốc. Thắng ngươi, chuyện nhỏ, nhưng muốn
thua, đâu dễ dàng vậy được, ta tốn công tốn sức cả buổi trời chỉ đến nhận một
cái hư danh. Đó tuyệt đối không phải là phong cách ta.
" Ngươi muốn gì, nói thẳng ". Sở Nham Long giờ đây uất hận chất chứa đã quá
sâu, chỉ mong nhìn thấy Cơ Huyền thua cuộc, làm gì còn tâm trí suy nghĩ.
" Lời hay không bằng thực tế, lấy tiền tệ cá cược thế nào? ". Cơ Huyền một mặt
bỉ ổi hướng Sở Long Nham hỏi.
" Được, muốn bao nhiêu nói ". Sở Long Nham sảng khoái trả lời.
" Không nhiều, 100vạn kim tệ thế nào ".
Lời Cơ Huyền mới nói ra cả sảnh đường đều hít một ngụm khí lạnh.
100 vạn kim tệ à nha, Hoàng Thất 1 năm thu thuế cũng chỉ chừng đó, Cơ Huyền
khẩu vị đúng thật không nhỏ.
Sở Long Nham sắc mặt âm trầm.
" Sao không dám ". Thấy vậy Cơ Huyền khiêu khích.
" Được cá thì cá, ta không tin ngươi tên tiểu tử này có thể lật được bao nhiêu
sóng ".
" Hay, người đâu mang giấy bút lại đây ".
" Chứng từ cũng đã ghi xong ra đề đi ". Sở Long Nham âm dương quái khí nói.
" Được, vậy hiệp 1 chúng ta so mỹ nữ thế nào ". Cơ Huyền không mặn không nhạt
nói.
" Đắc Kỷ Long Nhi, cùng vào đi ".
" Ách đây là thể loại gì? " Sơ Long Nham còn chưa định thần thì hai mỹ nữ như
tiên như thần từ ngoài cửa bước vô.
Đừng nói Sở Long Nham toàn trường dù gái hay trai cũng đều sững người.
" Đẹp... Đẹp quá ". Không biết là ai thốt lên một tiếng làm cả trường lập tức
náo động.
Sở Long Nham như si như dại, nhìn hai nữ mắt không dám chớp một cái, miệng há
hốc ra.
Thân là Minh Nguyệt Quốc đệ tam hoàng tử mỹ nữ thiên hạ có ai mà hắn chưa nhìn
qua. Nhưng hai người này.... Thật sự quá đẹp đi.
Thấy Sở Long Nham thất thần ngồi đó. Cơ Huyền lên tiếng
" Tam hoàng tử, trật này ngươi thua phục không ".
" Phục ". Hắn vô ý thức nói một câu, nhưng nói xong mới thấy hối hận. Sắc mặt
lập tức trở lại nghiêm túc. Hai mắt chứa đầy ghen ghét chiếu thẳng Cơ Huyền.
Đùa đừng nói Minh Nguyệt Quốc, sợ cả Chiến Thần Đại Lục này mỹ nữ như vậy cũng
chẳng có bao nhiêu, ngươi bảo ta thi cái rắm gì.
" hahah, được vậy thì sang đề hai ".
" Ách ". Sở Long Nham nghe vậy cũng giật nảy người một cái. Cái thằng quỷ này
không biết lại bày quái chiêu nào nữa đây.
Cơ Huyền đương nhiên biết hắn đang nghĩ cái gì
" Yên tâm, ta cũng chẳng chiếm thượng phong của ngươi làm gì, hiệp hai chúng
ta so võ đi ".
Nghe Cơ Huyền nói vậy Sở Long Nham đột nhiên đứng phắt dậy.
" Được, Cơ Huyền cái gì không dám nói chứ Võ, ngươi thua định. Muốn đánh như
thế nào, nói ".
" Thẳng thắn, nhưng rất tiếc trận này không phải chúng ta thi. Cho thuộc hạ
thi đi ".
" Được nha, nghe nói Cơ gia cao thủ như mây, bổn hoàng tử không tin may sao
nay có dịp lĩnh giáo, A Nhị ngươi lên đi ".
Sở Long Nham vừa nói xong, đằng sau lưng hắn một hán tử toàn thân đồ đen bước
lên trước. Khí sắc thập phần kiên định.
Cơ Huyền nhìn qua một lượt không khỏi tấm tắc khen thầm.
" Thập Tinh Chiến Linh cảnh, quả nhiên có chút vốn liếng ".
Nhưng hắn cũng chẳng xem người ta để vào mắt tí nào. Hướng sang Tiểu Long Nữ
gật nhìn một cái.
Tiểu Long Nữ thấy vậy gật đầu hiểu ý đi lênh.
Thấy Tiểu Long Nữ đi lên không những A Nhị mà ngay cả toàn trường đều không
khỏi ngỡ ngàng.
" Ách, tên súc sinh này, ngươi.... Ngươi... Có mỹ nhân như vậy không thương
yêu còn bắt nàng lên chịu chết, ngươi... Ngươi... ". Sở Long Nham hai mắt xích
hồng, không giữ được bình tĩnh, chỉ thẳng mặt Cơ Huyền mắng.
" Ách, còn chưa đánh nhau mà, thắng bại ra sao ai biết ". Cơ Huyền nhúng vai
một cái tỏ vẻ vô tội.
Sở Long Nham còn chưa kịp nói, Tiểu Long Nữ đã hướng A Nhị khiêu khích.
" Mời ".
Sở Long Nham cứng họng, đứng nhìn trân trối.
A Nhị cũng hơi do dự, nhưng vẫn cắn răng ra tay.
Chỉ thấy hắn một tay giơ lên linh khí thiên địa liền tụ lại một chổ, một luồng
sát khí lăng lệ mà ra.
Cơ Huyền thấy vậy cũng nhíu mày.
" Hắc Tâm Sát Chưởng, hắn là người của Liệt Diễm Môn ". Cơ Huyền âm thầm đánh
giá. Hắn cũng luyện chiêu này đương nhiên hình dạng, xuất xứ hắn rõ hơn ai
hết.
" Sơ Hoàng thật to gan, thân là Vấn Thiên Tông một chi phụ thuộc lại dám cùng
Liệt Diễm Môn cấu kết, quả nhiên ăn gan trời rồi ". Hắn mắng thầm trong bụng.
Đây chính là một biến số trong kế hoạch của hắn. Nếu Liệt Diễm Môn thật nhúng
tay vào, thật sự có chút khó khăn nha.
Hắn âm thầm truyền tin cho Tiểu Long Nữ bảo nàng giết hắn càng nhẹ nhàng càng
tốt.
Nếu biết không thể tránh, chi bằng cho bọn chúng chút áp lực đi, như vậy thời
gian cho hắn chuẩn bị sẽ nhiều hơn.
Quả nhiên không làm hắn thất vọng, Tiểu Long Nữ dùng đúng một chưởng đập chết
A Nhị, chấn kinh toàn trường.
Sở Long Nham thấy vậy sắc mặt cũng tái đi.
Hắn lần này thảm thật rồi.
Cơ Huyền giờ cũng đã hết hứng thú với tranh tài rồi, đề ba hắn dùng thơ để
thi. Đồng thời kết thúc bằng bài Trường Tương Tư giành được thắng lợi hoàn
toàn 3 hiệp.
Đây dù sao cũng là dị giới, hắn có trộm thơ cũng ai biết được.
Sở Long Nham sắc mặt ngày càng tái. Đã không bắt được gà còn mất nắm gạo. Hắn
giờ hứng thú với Vân Hi hoàn toàn tiêu sạch chỉ chăm chú nghĩ xem về báo cái
chết A Nhị với phụ hoàng như thế nào đây.
Còn lão quỷ kia nữa, có khi nào một chưởng đánh chết hắn không, hắn cũng không
biết được. Hắn giờ phút này loạn thật rồi.
Cuối cùng thi đấu kết thúc Vân Hi tuyên bố người thắng là Cơ Huyền đồng thời
trước mặt mọi người hứa gã cho hắn. Cơ gia cùng Vân gia cùng tiến cùng lùi.
Thề cùng sống chết.
Cơ Huyền cũng chẳng quan tâm nhiều lắm. Cũng chỉ là danh nghĩa còn thực sự
cưới được về nhà hay không còn là một ẩn số rất lớn. Hắn chỉ biết lần này bản
thân đến đây là một quyết định đúng đắn. Nếu không sau này có bị lật kèo trong
mương cũng chẳng thể trách ai được.
P/s : xin lỗi mọi người hôm nay mình bận quá, giờ mới đăng chương được mong
mọi người thông cảm. Ngày mai mình sẽ bù lại. Thân.