Âm Thầm Bố Cục ( 2 )


Người đăng: quanhoanganh

Cơ Huyền vừa đi, sau lưng Diệp Tố Như liền xuất hiện một ông lão, đầu sớm đã
bạc, dáng người hơi cong cong, nhưng khí chất vẫn oai vệ như thường.

" Thế nào ? ". Như biết biết trước ông lão sẽ ở đó, Diệp Tố Như lên tiếng hỏi
thăm.

" Tiểu nha đầu kia là Tam Tinh Chiến Vương, đi theo hắn còn có 5 người khác,
hai Chiến Sư, hai Chiến Linh cùng một đầu Yêu Vương. " Ông lão bình thản đáp.

Nghe vậy Diệp Tố Như không khỏi nhíu mày.

" Thật không thể tin được, chỉ một Cơ gia nhỏ bé lại nhất cử xuất hiện hai vị
Chiến Vương, bố cục Minh Nguyệt Quốc chắc sắp phải thay đổi rồi ".

Như nhớ ra điều gì, Diệp Tố Như lại hướng ông lão hỏi

" Còn Cơ Huyền thì sao ? Hắn thực lực gì ? "

" Không biết ". Ông lão lạnh nhạt nói.

" Không biết !!! " Diệp Tố Như cũng bị câu nói này của ông lão làm cho chấn
kinh.

Ông lão này thực lực ra sao nàng là người rõ hơn ai hết. Mà ngay cả ông ta
cũng không dò ra sâu cạn của Cơ Huyền chỉ nghĩ đến thôi nàng cũng không khỏi
ớn lạnh.

" Có khi nào hắn dùng pháp bảo ẩn giấu tu vi ".

" Cũng có thể, dù sao ta nhìn cũng không ra, không loại trừ khả năng này, chỉ
có điều .... "

" Điều gì ? ". Diệp Tố Như ngưng thần lắng nghe.

" Trên người hắn toát ra một luồng tử khí rất mạnh, có thể ăn mòn sinh cơ mọi
vật sống, nguồn gốc lại không rõ ràng, cộng thêm việc hắn có thể phát hiện ra
ta... Theo ta thấy, tốt nhất vẫn nên giao hảo đi, có kẻ thù như vậy đối với
chúng ta cũng không có một chút chổ tốt nào ".

" Còn hoàng thất bên kia ".

" Hừ, một đám kiến hôi cũng đòi nuôi tham vọng, kệ bọn chúng đi, xét về giá
trị Cơ Huyền vẫn đáng giá hơn bọn chúng nhiều ". Ông lão hừ lạnh một cái phất
tay mà đi.

" Ta biết rồi ". Diệp Tố Như gật đầu hiểu ý.

Cơ Huyền rời khỏi tầng cao nhất đi xuống tầng một, đang định tìm mọi người ra
về thì thấy Cơ Hạo hốt hoảng chạy tới.

" Thiếu chủ, thiếu chủ không hay rồi... Có đại sự rồi ".

Thấy Cơ Hạo sắc mặt tái xanh như tàu lá chuối Cơ Huyền không khỏi cau mày.

" Có chuyện gì ? Nói ".

" Thiếu chủ, việc lớn không tốt, 3 vị tiểu thư... 3 vị tiểu thư phế đi Vân
công tử rồi ".

Cơ Huyền nghe vậy không khỏi xì một tiếng

" Là Vân Huy sao ? ".

" Vâng, chính là hắn ".

Cơ Huyền cũng nhẹ gật đầu một cái, hướng phía cổng chính đi ra.

" Là A Ly phế sao ? " Hắn vừa đi vừa hỏi. Chỉ có con bé này mới làm ra mấy cái
cử chỉ điên rồ này thôi.

" Vâng ".

" Lý do ? Mà thôi khỏi nói đi ". Một thằng quần áo lụa công tử bột gặp phải
một mỹ nhân đanh đá còn có thể có lý do nào khác nữa chứ.

Hắn vừa ra đến cửa đã thấy tiếng đánh nhau vang lên bốn phía rồi.

" Cơ Kiếm ngươi đừng có mà làm loạn, nha đầu đó phế đệ đệ ta, hôm nay dù có Cơ
gia gia chủ đến đây ta cũng phải bắt ả về, ngươi còn dám động thủ đừng trách
ta ".

" Muốn cướp người, có giỏi bước qua xác ta trước đi, Vân Thiên, đến đây, để ta
xem lâu nay ngươi có chút nào tiến bộ không ". Cơ Kiếm lãnh khốc, sát khí trên
người đồng thời bốc lên từng bước ép tới Vân Thiên.

" Ách ". Vân Thiên bị luồng sát khí làm cho kinh sợ, cả người thối lui ra sau
3 bước.

" Cơ Kiếm, Cơ gia các ngươi muốn cùng Vân gia chúng ta gây chiến sao? ". Vân
Thiên thẹn quá hóa giận gào lên.

" Chiến thì chiến, không lẽ Cơ gia sợ các ngươi ". Một giọng nói băng lãnh
vang lên làm cả quảng trường yên tĩnh.

" Cơ Huyền, cuối cùng ngươi cũng ra rồi, ngươi xem bọn chúng khi dễ ta ". Vừa
nhìn thấy Cơ Huyền A Ly đã chạy đến níu níu tay áo hắn, làm bộ mặt đáng thương
nói.

Cơ Huyền gật đầu một cái. Không nói gì thêm.

Vân Thiên nhìn thấy Cơ Huyền lúc đầu là ngạc nhiên nhưng lúc sau lại hiện lên
một nụ cười khinh bỉ.

" Cơ Huyền ngươi còn chưa chết sao, thế nào? hết bám đuôi công chúa rồi giờ
lại chạy đến bên mấy tiểu cô nương này à, ngươi khẩu vị cũng không nhỏ nha ".

" Hừ, ngươi tin ngươi chỉ cần sủa một tiếng nữa ta lập tức đem ngươi đi phế
lun không ". Cơ Huyền ngữ khí lạnh lùng, hai mắt hàn mang lăng lệ mà ra.

Vân Thiên thấy thế tuy sợ nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, hắn vừa rồi mới bị Cơ
Kiếm làm mất mặt, nếu giờ hắn lại lui một bước thật sau này đừng mong lăn lộn
nữa.

Theo hắn biết, Cơ Huyền cũng không phải dạng nhu nhược chỉ biết lấn yếu né
mạnh, tính cách tuy hơi khó gần, thiên hướng thích sống nội tâm hơn, nhưng
tuyệt đối không phải kẻ thất phu mở miệng chỉ biết đánh đánh chém chém. Nên
hắn mới dám cao điệu uy hiếp. Nhưng ai ngờ....

" Ngươi dám sao ? Cha ta nhưng là Vân gia đại trưởng lão, ngươi chỉ cần dám
.... Aaaaa ". Vân Thiên chưa kịp nói hết lời một mũi kiếm sắt lạnh hướng cánh
tay trái hắn quét qua, máu tung tứ phía.

Vân Thiên đau đớn nằm lăn lóc trên mặt đất, kêu gào thảm thiết, nước mắt nước
mũi chảy ra đầy mặt.

" Vân gia gia chủ mới chết, cha ngươi đã lộ lòng tham rồi sao ? Nay ta nói cho
ngươi biết, ta Cơ Huyền còn tại, cha con ngươi đừng mong leo lên cái ghế ấy
ngồi. Nay ta tâm tình tốt liền tha cho ngươi một mạng, nhưng lần sau không
phải chỉ một tay đơn giản như thế đâu. Chúng ta đi ".

Cơ Huyền cũng lười cùng đám rác rưởi đó dây dưa, chỉ một tên Vân gia đại
trưởng lão có thể lật được bao nhiêu sóng.

" Vân gia, ta lại phải đi một chuyến rồi ". Cơ Huyền thở dài.

Vân gia cũng là một trong tứ đại thế gia, sản nghiệp thiên hướng ngoại thương.
Trong nhà cao thủ bảo tiêu, khách khanh trưởng lão truyệt không phải con số
ít, tiền tài cũng khỏi cần phải đề cập tuyệt đối là con số khổng lồ.

Nghe Vân gia gia chủ qua đời đột ngột hắn cũng thừa biết chuyện gì đang xảy
ra. Chỉ tiếc Vân gia đời này nhất mạch dòng chính chỉ có một cái nữ tử là Vân
Hi mà thôi, thân cô thế cô, muốn thuận lợi tiếp quản sự nghiệp của phụ thân
cũng không phải chuyện dễ dàng đi.

Nếu không cha con Vân Thiên đâu đến mức kiêu ngạo như vây, đụng một chút là
mang danh nghĩa Vân gia ra hù. Hết san bằng rồi đến gây chiến. Nghe mòn lỗ
tai.

" Hoàng thất động tác thật quá mau lẹ. Muốn đụng Cơ gia không được liền chuyển
ngay sang Vân gia khai đao. Nếu thật sự để cha con Vân Thiên thuận lợi ngồi
lên vị trí gia chủ không khỏi quá bất lợi cho gia tộc đi ". Cơ Huyền vừa đi
vừa suy nghĩ. Tuy đây là thế giới của cường giả, nhưng giá trị của đồng tiền
cũng tuyện đối không thể xem thường.

Hắn lại một lần chìm sâu vào thức hải. Tìm hệ thống nói chuyện.

" Ta muốn một bộ công pháp cao thâm, cùng với mấy bộ Kiếm kỹ, nếu mua trong
Thương Thành cần bao nhiêu điểm hối đoái ".

" Công pháp Hoàng giai hạ phẩm 100, trung phẩm 200, thượng phẩm 300. Huyền
giai Hạ phẩm 3000, trung phẩm 4000, thượng phẩm 5000. Địa giai hạ phẩm
5vạn..... " hệ thông âm thanh vang lên.

Hắn hiện giờ có 9000 điểm hối đoái tương đương chỉ có thể đổi được 1 quyển
Huyền giai thượng phẩm công pháp mà thôi, thật không tốt tí nào đi.

" Vì Chiến Thiên Quyết là tàn phẩm công pháp, ký chủ có thể chọn dùng 3000
điểm hối đoái để phục chế nó. Tuy không thể trở lại y nguyên như ban đầu,
nhưng phẩm giai vẫn sẽ được đề tăng ".

" Tốt phục chế ". Cơ Huyền nghe thế không cần suy nghĩ nhiều trực tiếp nói.

" Chúc mừng ký chủ phục chế thành công Chiến Thiên Quyết trở thành Huyền giai
thượng phẩm công pháp ".

" Chúc mừng ký chủ lần đầu phục chế công pháp thành công, tặng 1000 điểm cống
hiến, cùng 1 lần may mắn rút thưởng ".

" Ồ ". Cơ Huyền cũng sững sờ. Còn có chuyện tốt như vậy.

Hắn lại suy nghĩ đến một vấn đề gì đó, liền hướng hệ thống hỏi " Một viên phá
chướng đan cần bao nhiêu điểm có thể đổi ".

" Hạ phẩm 1000, trung phẩm 1 vạn, thượng phẩm 100 vạn, cực phẩm 1000 vạn ".

" Ách " Cơ Huyền cũng cứng lưỡi. Mẹ sao mi không đi ăn cướp đi cho lẹ, một
viên thuốc 1000 vạn điểm hối đoái, đúng là lố quá đà. Những cũng chỉ đành cắn
răng nói. " Đổi 3 viên hạ phẩm đi ".

" Chúc mừng ký chủ mua thành công 3 viên Phá Chướng Đan ".

Hắn ném cho Cơ Kiếm một viên, không nói năng gì thêm. Dù sao cũng là huynh đề
với nhau từ nhỏ đến lớn. Có một số chuyện không cần nói ra người ta vẫn hiểu
đi.

Nói chuyện thăm dò hệ thống cả buổi, hắn cuối cùng cũng về đến nhà. Mặc kệ
trời tối hay sáng, ai đang làm gì, hắn liền ra lệnh mở cuộc họp cao tầng khẩn
cấp. Ai không đi kết tội phản gia.

Dù nhiều người không thích nhưng nghe đến phản gia hai chữ cũng không khỏi
ngao ngán thở dài, ngoan ngoãn hướng Nghị Sự Đường mà đi.

Cuộc họp cũng chẳng kéo dài bao lâu, mục đích chính cũng chỉ nói về vấn đề Vân
gia, cùng với đưa ra bản công pháp mới tu bổ cho họ mà thôi.

Thấy thời gian cũng không còn sớm hắn giải tán cuộc họp rồi một mình quay về
Đông Viện nghỉ ngơi.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #25