Đắc Kỷ Chiến Giao Long


Người đăng: quanhoanganh

Cơ Huyền thấy tình huống ngày càng không ổn, nhưng đầu giờ phút này thật rối
như tơ vò, nghĩ cũng không được cách gì hay. Đây chính là nghiền ép tuyệt đối
nha, đứng trước chân chính thực lực mạnh mẽ mọi âm mưu quỷ kế chỉ là chiêu
trò.

Đánh không được, chạy không xong, đúng là tiến thoái lưỡng nan. Có Sát Long
Kiếm mà lại không dùng được đúng là đắng a.

Lãnh Ngưng Sương với A Ly một mặt tự trách, họa này dù sao cũng từ họ mà ra
chỉ tội cho Cơ Huyền phải đứng mũi chịu sào.

" Đắc Kỷ tỷ tỷ, chuyện này dù sao cũng do ta, cứ để ta đến là được, ngươi
không cần..... " Lãnh Ngưng Sương đang định khuyên Đắc Kỷ nhưng vừa nhìn đến
gương mặt nghiêm túc của nàng thì bỗng im tiếng, lời không ra khỏi cổ được.

Cơ Huyền thấy vậy cũng chỉ có thể thở dài. Đắc Kỷ thật sự nghiêm túc rồi, giờ
cho dù hắn ngăn cản Đắc Kỷ chưa chắc gì chịu nghe chứ đừng nói Lãnh Sương
Tuyết. Thất phu tòng mệnh vậy.

" Đắc Kỷ, ngươi chắc chắn chứ ? ".

Đắc Kỷ nghe vậy gương mặt nghiêm túc cũng dãn ra, một đôi kiều mị con mắt nhìn
hướng Cơ Huyền mĩm cười nói

" Chủ nhân yên tâm đi ta chủ tu là Yêu Mộng Tâm Kinh, dù là Yêu thú hay nhân
loại đều có nhất định lực trấn áp, người không cần lo ".

Nghe đến Yêu Mộng Tâm Kinh bốn chữ Giao Long yêu phụ cũng không khỏi nhíu mày,
nhưng cũng không nói gì nhiều, dù sao Cữu Vĩ Yêu Hồ cũng là thú vương trong
thú có chút pháp môn cao thâm cũng không có gì lạ, nàng vẫn tin với thực lực
của mình giết chết Đắc Kỷ cũng không có bao nhiêu khó khắn. Đây là chênh lệch
quá mức lớn mà khiến người sinh tự kiêu chi tâm à.

Cơ Huyền nghe vậy cũng không nói nhiều trên lòng tay trái liền xuất hiện ra
một cọng cỏ màu đỏ hướng Đắc Kỷ mặt mà đưa.

Bao quát toàn trường trừ Đắc Kỷ ở ngoài mấy người khác đều giật mình kinh hô.

" Long Tiên Thảo "

Đặc biệt Giao Long ác phụ sắc mặt càng khó coi. Mụ dù sao cũng dừng chân ở
đỉnh phong đến nay đã mấy trăm năm nhưng vẫn vô pháp đột phá, nhìn thấy Long
Tiên Thảo bảo sao không kích động.

Đắc Kỷ hai mắt cảm động nhìn Cơ Huyền, nhưng giờ dù được Long Tiên Thảo cũng
có ích gì, mụ yêu bà sẽ cho nàng thời gian luyện hóa sao.

" Ngươi yên tâm đồ của ta có chổ bất phàm, ngươi ăn vào khắc rõ ". Cơ Huyền
ánh mắt kiên định hướng Đắc Kỷ mà nhìn.

Đắc Kỷ lòng run lên, vô ý thức tiếp lấy nó rồi không nói hai lời liền bỏ vào
miệng mà ăn.

Thấy Đắc Kỷ ăn xong mụ yêu bà mới tỉnh táo lại, máu giận xung thiên.

" Tốt súc sinh, giám làm hỏng chuyện tốt của ta, để mạng lại ".

Khí tức trên người không giảm lại tăng, theo cơn giận bộc phát đến cực điểm.

Nhưng....

Ầm Ầm.....

Khí thế trên người Đắc Kỷ cũng tăng vọt theo, so với trước mạnh hơn không ít.

Cái gì? Vậy mà trực tiếp tiến giai, Long Tiên Thảo thần kì vậy sao.

Lãnh Ngưng Sương cùng A Ly ngơ ngác nhìn Đắc Kỷ, một hồi sau lại liếc qua Cơ
Huyền. Đúng là quái vật lun đi theo quái vật nha.

Đắc Kỷ giờ phút này cũng không khỏi run động, chỉ có nàng mới biết, cây này
Long Tiên Thảo thần kỳ ra sao. Nhưng nàng chưa định thần lại thì Cơ Huyền đã
bước tới không nhanh không chậm cởi bỏ trường bào của mình ra khoác lên người
nàng, đồng thời cũng giao cho nàng Sát Long Kiếm.

" Cố lên ". Hắn không nói nhiều, quay mặt rời đi, về lại chổ củ.

Hắn thân là gian hồ lão luyện, đối mặt sinh tử không biết bao nhiêu lần, đối
với hắn đây chỉnh là một canh bạc. Một canh bạc được đánh đổi bằng tính mạng.

Đắc Kỷ cũng vậy không mặn không nhạt, hít lấy một hơi rồi quay lại nhìn hướng
yêu phụ.

" Tới đi ".

Yêu phụ nghe vậy một cổ vô hình tức giận lại bốc lên.

" Đã sắp chết đến nơi rồi còn có thời gian tình chàng ý thiếp, được lắm xem
như lão bà nương ta tốt bụng tiễn các ngươi một đoạn đường đi. "

Bịch bịch,....

Chỉ trong chớp mắt hai người đã bay vút lên trời cao, khí thế hòa vào thiên
địa tỏa ra bốn phía.

Gió thổi đinh tai, cuồng phòng gào thét. Cứ mỗi lần hai người va chạm vào nhau
lại tạo ra một đợt dư chấn làm cây cối đều phải chao đảo.

Lão yêu bà càng đánh càng bị chấn kinh, không phải do thực lực của Đắ Kỷ quá
mạnh, mà do thanh kiếm Đắc Kỹ cầm quá mức khủng bố.

Yêu thú chỉ tu thể không tu khí, yêu thú càng cường đại nhục thể càng mạnh, uy
lực càn cao, ngay cả các loại Pháp Khí, Linh Khí, thậm chí cả Thánh Khí cũng
đều lấy huyết nhục của yêu tộc làm tài liệu luyện chế chính.

Nhưng thân nữa bước Thú Hoàng, Thập Tinh Chiến Vương Cảnh đỉnh phong nhục thân
cở nào mãnh mẽ nhưng so với thanh kiếm kia lại yếu hơn không chỉ một đoạn
ngắn. Chỉ sau 7 lần giao phong hai cách tay bà ta gần như bị kiếm khí làm tổn
thương đến khó nhận ra hình dạng thực lực đại giảm.

Dù tìm đủ mọi cách rồi nhưng nàng vẫn không sao tìm được cách áp chế. Nhiều
khi len lén dùng tốc độ cao đánh úp Đắc Kỷ nhưng đều không thể nào đụng tới
nàng một cộng tóc. Cứ mỗi lúc sắp thành Đắc Kỷ khí tức lại bất ngờ thất tung,
thân hình cũng theo đó mà mất tích. Lúc xuất hiện lại là Lão yêu bà sau lưng
làm bà ta khó mà phòng bị được.

Chỉ trong chớp mắt hai mười đã giao phong hơn 20 lần. Lão yêu bà cũng toàn
thân vết tích sắc mặt hung tàn. Đắc Kỷ thì da mặt tái nhợt, miệng rỉ máu tươi.

Dư chấn lực lượng cũng không phải một Tam Tinh Chiến Vương như nàng có thể
tiếp nhận được. Nhưng nếu không có Cơ Huyền bảo kiếm, nàng mạng cũng đã sớm
mất chớ đâu thể đứng tại đây.

Lúc đầu tính tính quấn lấy lão yêu bà một đoạn thời gian, đến phút cuối thì tự
bạo yêu đan đồng vu quy tận, ai ngờ đến mọi chuyện lại hoàn toàn tương phản.

Giao Long ác phụ thật sự hóa điên, một thân sức mạnh nhanh chóng bùng nổ cả
người biến thành một con ác giao khổng lồ, thân dài trăm thước, yêu khí nồng
nặc, miệng ngậm Long Châu, mạnh mẽ hướng Đắc Kỷ mà phun.

Lãnh Ngưng Sương kiến thức uyên bác, nhìn hai người thấy viên kia Long Châu
không khỏi tái mặt.

" Yêu Đan ".

Cơ Huyền nhíu mày, thật hắn cũng không ngờ lão yêu bà này lại bạo tay chơi lớn
vậy, ngay cả Đan Khí cũng mang ra sử dụng. Thật không sự yêu đan hư tổn, thực
lực đại giảm sao, nhưng mau chóng trấn tỉnh, trên môi lại xuất hiện một nụ
cười lạ.

A Ly cùng Lãnh Ngưng Sương nhị nữ khó hiểu nhìn Cơ Huyền. Hắn điên sao, vậy mà
cũng cười được.

Thật lòng chỉ có hắn mới biết, Giao Long yêu bà xong đời rồi.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #13