Người đăng: quanhoanganh
" Huyền nhi, ngươi tỉnh lại, ngươi mở mắt ra nhìn nương đi, Huyền nhi à...
Huhu ". Bên giương bệnh, một người mỹ phụ ôm chầm lấy một thiếu niên khóc nức
nỡ.
" Nương, ta đang nằm mơ sao, không phải cha mẹ ta đều chết hết rồi sao? Sao
lại còn nương "
Rầm rầm...
" khốn kiếp, đúng là khốn kiếp, ra tay tàn độc như vậy, nói giết liền giết
hoàng thất thật muốn cùng Cơ gia ta trở mặt ". Cách thiếu phụ không xa, một
đàn ông trung niên oai vệ tuổi khoảng 40, đang điên cuồng đập phá.
Tiếng đồ đạc vỡ tan cùng tiếng khóc thất thanh, nhanh chóng hòa quyện vào nhau
thành một thể thống nhất, vang lên liên hồi, làm cho thanh niên kia ý thức...
Cũng dần xuất hiện một tia thanh tĩnh trở lại.
" Đây là đâu, ta chưa chết sao? " thiếu niên cố mở mắt nhìn xung quanh hỏi.
" Huyền nhi ngươi đã tỉnh, ngươi tỉnh lại thật rồi, có nương ở đây không ai
dám đụng đến ngươi, ngươi đừng sợ " Thiếu phụ nghe được tiếng thì thào không
khỏi giật mình, nhưng trên mặt không giấu được nét vui mừng.
" Huyền nhi ngươi không sao ... " người đàn ông trung niên cũng chạy đến, lo
lắng hỏi.
" Huyền nhi??? Gọi ta sao ??? " hắn giật mình hướng về phía âm thanh xa lạ.
" các ngươi... Ai da ...đau quá Đầu của ta " hắn giật mình nhìn qua đang định
hỏi hai người kia là ai thì một luồng ký ức đâm sâu vào thức hải hắn, làm hắn
đau đớn ngã lại giường.
" Huyền nhi, ngươi không sao chớ, đừng làm mẫu thân sợ ". Thiếu phụ sốt ruột
hỏi.
" ta không sao, nương, phụ thân, hai người về trước đi, ta muốn được yên tĩnh,
đừng lo lắng cho ta. " Nằm bất động một lúc lâu, chàng thiếu niên kia đột
nhiên mở miệng ngữ khí lại 10 phần chắc chắn.
" Nhưng... " Thiếu phụ đang đinh khuyên giải thì bị người đàn ông trung niên
cản lại
" Được rồi ngươi nghỉ ngơi đi, ta với mẫu thân ngươi về trước ".
" Ngươi " Thiếu Phụ tức giận.
" Được rồi, đi thôi, để cho nó nghỉ ngơi "
Kit... Cánh cửa đóng lại để một mình thiếu niên kia nằm im bất động trên
giường.
" Cơ Huyền, thật không nghỉ đến ngươi cùng tên họ với ta, ta đây là xuyên việt
sao ? "
Hắn cũng không phải là Cơ Huyền, hay nói đúng hơn, thần trí không phải. Hắn là
một tên mafia khét tiếng trên địa cầu,một đời tung hoành không cố kỵ ai. Chỉ
tiếc hắn lại bị chính anh em thân tín nhất của mình phản bội, bất hạnh vẫn
lạc. Ai ngờ linh hồn lại xuyên qua dị giới đến với thể xác này.
Nơi này là Chiến Thần đại lục, mà nơi hắn ở là một tiểu quốc nằm ở Bắc Vực
vùng cực Nam phía Bắc tên là Minh Nguyệt Quốc.
Minh Nguyệt Quốc do hoàng thất cùng 4 gia tộc lớn cầm đầu, mà Cơ gia là một
trong số đó.
Tứ đại thế gia tích lũy hùng hậu, thâm tàng bất lộ, lại nắm nhiều mặt quan
trọng của đất nước từ quân sự cho đến kinh tế nên rất được mọi người nể sợ.
Tỉ như người trung niên lúc nảy chính là hắn phụ thân, đồng thời là Cơ gia gia
chủ Cơ Hàn, mà thiếu phụ lúc nảy cũng là hắn mẫu thân tên Mai Nhược Lan, hắn
còn một người gia gia, đang bế quan, là đương triều Trấn Quốc Hầu, danh chấn
kinh thành, thực lực từ lâu cũng đã đạt đến Bát Tinh Chiến Tông cấp độ.
" Thật là rác rưởi, phế vật, vì gái bỏ mạng, rõ ràng là một cái bẫy vậy cũng
đâm vào haizzz " Hắn giờ đã nắm giữ được kí ức 1 2 phần. Nhưng khi nghĩ đến
một số việc khác, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài một hơi tiếc nuối. Thằng này
số phận... Cũng thật chẳng khác hắn là bao...
Chỉ khác... Một thằng vì bạn, một đứa vì tình... Mà thôi.
Sở Thanh Tuyền, đương triều thất công chúa, cũng là người con gái mà hắn yêu
thương nhất trên đời này.
Vì nàng hắn có thể đánh đổi tất cả, bất chấp mọi thứ... Nhưng cuối cùng...
Cũng chỉ đổi lại được hai chữ " Dối Trá ".
Hôm qua hắn được Cơ Thanh Tuyền mời vào cung cũng nhau lãm nguyệt, khi đi thì
hí ha hí hửng, vui vẻ vô cùng nhưng khi trở về lại chỉ còn một cái xác vô hồn
mà thôi.
Trong khi người Cơ gia chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì hoàng thất lập tức tung
tin, Cơ gia thiếu chủ say rượu cưỡng gian công chúa bất thành, bị cấm vệ quân
đánh chết tại chỗ.
Nhưng sự thật đằng sau thế nào, lại hoàn toàn trái ngược à nha.
" Rõ ràng hạ xuân dược hắn, còn nói hắn cưỡng gian ngươi, ngươi nữ nhân này...
thật độc ác ". Cơ Huyền hai mắt chớp hiện sát cơ. Nghiến răng nghiến lợi mà
nói.
Thân là người trong giang hồ, ai mà chưa từng trải qua cảnh giết chốc, huống
chi là Cơ Huyền. Sát khí của hắn lăng lệ mà ra, cứ như thủy triều một dạng,
nhanh chóng phủ kín khắp căn phòng.
" Được, nếu trời cao đã muốn ta sống lại trên cơ thể ngươi, thì ta đây...
đương nhiên sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, nữ nhân đó từ giờ
là của ngươi, trước sau gì, ta cũng cho nàng xuống đó. Hắc thủ sau màn bất kệ
là ai, ta cũng sẽ khiến bọn chúng phải trả giá đắt, ngươi cứ an tâm mà lên
đường đi ". Cơ Huyền lòng hạ quyết tâm tự nhủ.
Hắn hiện tại thực lực tuy không cao, nhưng cứ từ từ rồi đâu cũng sẽ lại vào
đấy... Hắn tin chắc là như vậy. Thiên tài nghiền ép thật không thú vị chút
nào. Phế vật nghịch tập mới thật sự là kinh điển.
" Việc càng khó, mới có lý do mà tiến tới. Cứ tạm thời để cho các ngươi yên
bình tận hưởng thêm mấy bữa, sau này sổ nợ... Bố mày sẽ tính toán sòng phẳng
sau ".
.........
Ở một nơi cách đó không xa, Cơ Hàn cũng đang theo giỏi nhất cử nhất động phát
ra từ phòng Cơ Huyền. Tuy không biết chuyện gì say ra nhưng hắn cũng cảm nhận
được điều không hợp lẽ thường ẩn chứa bên trong.
" Hảo sát khí, con trai Cơ Hàn ta làm sao có thể chịu người khi dễ, Huyền nhi,
cố lên, vi phụ tin tưởng ngươi ".
Tuy hắn không biết Cơ Huyền không phải chân chính con trai hắn, nhưng hắn biết
qua vụ chết đi sống lại lần này, con trai hắn sẽ thay đổi.
Trong đầu hắn vẫn còn vang lên lời nói của gã thầy bói năm xưa. Nếu thật sự
điều đó linh nghiệm... Cơ gia đại nghiệp phục hưng... Tuyệt đối vẫn còn có hi
vọng.
" Càn khôn nghịch chuyển, cải tử hoàn sinh, thiên đạo thử thách, thành nghiệp
Chí Tôn. "